sū dōng pō xī shān shī qián hòu hé zhě wǔ shí yú piān xiá rì dēng lǎn chuàng rán yǒu gǎn wū yuán yòu shào shèng zhī shì jiàn yì yòng yùn
苏东坡西山诗前後和者五十余篇暇日登览怆然有感於元佑绍圣之事僭亦用韵 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 陈杰 (chén jié)

槛外春江如醱醅,槛前松株逐番栽。
西门安得陶氏柳,西岭并无坡老梅。
惟余荒磎入烟雾,曾载辙迹行崔嵬。
漥樽其多一卷石,清风千丈严濑台。
人间此事固不朽,山高唐业澌成埃。
干戈五季乱离瘼,帝命封之白云堆。
余三百年付迁客,眼底盆盎得古罍。
每登胜绝不忍去,往往拂枕眠其隈。
毁书灭迹坐再闰,枝筇双屐印藓苔。
无端玉堂牵清梦,九虎乍放天门开。
武昌旧令偶同直,得句一粲金莲摧。
那知白头不同趋,首倡绍述蚊成雷。
凭高为吊千古恨,魂兮可招傥一来。
并持公案徵漫叟,立尽落日山灵哀。

仄仄平平○?平,仄平平平仄平○。
平平平仄平仄仄,平仄仄平平仄平。
平平平平仄平仄,平仄仄仄○平○。
平平○平仄仄仄,平平平仄平仄平。
平○仄仄仄仄仄,平平平仄○平平。
平平仄仄仄○仄,仄仄○平仄平平。
平○仄平仄平仄,仄仄平仄仄仄平。
仄平○仄仄仄仄,仄仄仄仄平○平。
仄平仄仄仄仄仄,平平平仄仄仄平。
平平仄平○平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄平仄平平,仄平仄仄平平平。
平平平仄平仄仄,平平仄平仄仄平。
仄平平仄平仄○,仄仄仄仄平平平。

kǎn wài chūn jiāng rú pō pēi , kǎn qián sōng zhū zhú fān zāi 。
xī mén ān dé táo shì liǔ , xī lǐng bìng wú pō lǎo méi 。
wéi yú huāng xī rù yān wù , céng zǎi zhé jì xíng cuī wéi 。
wā zūn qí duō yī juàn shí , qīng fēng qiān zhàng yán lài tái 。
rén jiān cǐ shì gù bù xiǔ , shān gāo táng yè sī chéng āi 。
gān gē wǔ jì luàn lí mò , dì mìng fēng zhī bái yún duī 。
yú sān bǎi nián fù qiān kè , yǎn dǐ pén àng dé gǔ léi 。
měi dēng shèng jué bù rěn qù , wǎng wǎng fú zhěn mián qí wēi 。
huǐ shū miè jì zuò zài rùn , zhī qióng shuāng jī yìn xiǎn tái 。
wú duān yù táng qiān qīng mèng , jiǔ hǔ zhà fàng tiān mén kāi 。
wǔ chāng jiù lìng ǒu tóng zhí , dé jù yī càn jīn lián cuī 。
nà zhī bái tóu bù tóng qū , shǒu chàng shào shù wén chéng léi 。
píng gāo wèi diào qiān gǔ hèn , hún xī kě zhāo tǎng yī lái 。
bìng chí gōng àn zhǐ màn sǒu , lì jìn luò rì shān líng āi 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

槛外的春江水像醱醅一般浑浊,槛前的松株一个接一个地被重新种植。
西门那里能找到陶家的柳树,西岭上却没有坡上的老梅。
只有我这荒磎之地被烟雾所笼罩,曾经载着车辙的轨迹行走在崔嵬山上。
漥樽(一种容器)里装满了一卷又一卷的石头,清风吹拂着千丈高的严濑台。
这人间的事情固然不会永恒,高山之上的唐业已化为尘埃。
战乱纷扰,五季变幻,皇帝的命令封闭了白云堆。
我已经作为迁徙的客人三百年,眼底所盛装的古罍仿佛得到了前人的真传。
每当登上胜景之处,都不忍离去,常常拂去枕边的尘埃,躺卧在那里。
毁书灭迹曾多次被推迟,枝竹和屐鞋上印满了藓苔。
无端地玉堂引我进入清梦,九天的门户轰然开启。
武昌的旧令偶然与直言相合,偶得一句金莲的芳辞。
谁曾知白发之人不再共同前行,首倡绍述之事被蚊成雷所取代。
站在高处,为了吊古人的千古恨怀,我这魂灵或可召唤出一丝希望。
我一直持着公案等待着漫叟,直至夕阳西下,山灵悲哀无限。


总结:

诗人在山水之间流连忘返,描绘了春江槛外的景色,松株的生长,西门陶家柳树的失落,以及荒凉的磎地。清风拂过高台,漥樽中装载着石头,山高巍峨。诗人感叹人间事物无常,唐业已成尘埃,战乱帝命封闭山川。诗人身世迁徙,三百年来眼底所盛装的古罍承载着前人的智慧。胜景令人难舍,拂去尘埃躺卧其间。毁书灭迹曾被推迟,藓苔渐生枝竹屐。诗人梦入玉堂,九天门开,与武昌旧令相合,得一句金莲之词。白发之人不同趋,绍述被蚊成雷所取代。诗人怀古人千古恨,寄望魂灵得以召唤。持公案等待漫叟,夕阳下山灵悲哀。整首诗通过对山水景物的描写和对人事沧桑的感慨,表达了诗人对时光流转、历史变迁的思考,以及对传统智慧的珍视和希冀。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者陈杰介绍:🔈

陈杰,字焘父,洪州丰城(今属江西)人。理宗淳佑十年(一二五○)进士,授赣州簿。历知江陵县,江南西路提点刑狱兼制置司参谋。据集中诗篇,知其还做过知州和短期朝官。宋亡,隠居东湖。有《自堂存稿》十三卷(《宋史艺文志补》),已佚。清四库馆臣据《永乐大典》辑爲四卷。清同治《丰城县志》卷一六有传。 陈杰诗,以影印文渊阁《四库全书》本爲底本。校以《豫章丛书》本(简称豫章本)、残本《永乐大典》等。新辑集外诗附于卷末。 查看更多>>

陈杰的诗:

相关诗词:

予前後守倅余杭凡五年夏秋之间蒸热不可过独中和堂东南颊下瞰海门洞视万里三伏常萧然也绍圣元年六月舟行赴岭外热甚忽忆此处而作是诗 (yǔ qián hòu shǒu cuì yú háng fán wǔ nián xià qiū zhī jiān zhēng rè bù kě guò dú zhōng hé táng dōng nán jiá xià kàn hǎi mén dòng shì wàn lǐ sān fú cháng xiāo rán yě shào shèng yuán nián liù yuè zhōu xíng fù lǐng wài rè shèn hū yì cǐ chù ér zuò shì shī)

朝代:宋    作者: 苏轼

忠孝王家千柱宫,东坡作吏五年中。
中和堂上东南颊,独有人间万里风。

仄仄平平○?平,仄平平平仄平○。
平平平仄平仄仄,平仄仄平平仄平。
平平平平仄平仄,平仄仄仄○平○。
平平○平仄仄仄,平平平仄平仄平。
平○仄仄仄仄仄,平平平仄○平平。
平平仄仄仄○仄,仄仄○平仄平平。
平○仄平仄平仄,仄仄平仄仄仄平。
仄平○仄仄仄仄,仄仄仄仄平○平。
仄平仄仄仄仄仄,平平平仄仄仄平。
平平仄平○平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄平仄平平,仄平仄仄平平平。
平平平仄平仄仄,平平仄平仄仄平。
仄平平仄平仄○,仄仄仄仄平平平。

达观僧绍本年九十能记东坡建中靖国题诗之事且云清都道士者坡同游此寺坡题诗後道士临之而灭其迹为赋诗记此 (dá guān sēng shào běn nián jiǔ shí néng jì dōng pō jiàn zhōng jìng guó tí shī zhī shì qiě yún qīng dōu dào shì zhě pō tóng yóu cǐ sì pō tí shī hòu dào shì lín zhī ér miè qí jì wèi fù shī jì cǐ)

朝代:宋    作者: 赵蕃

老僧长生元佑年,庞眉皓首高颊颧。
纷然送迎过云烟,解记南归玉局仙。
清都道士同蹁跹,诗成忽俾如蜕蝉。
嗟哉用心故可怜,那知海内争流传。

仄仄平平○?平,仄平平平仄平○。
平平平仄平仄仄,平仄仄平平仄平。
平平平平仄平仄,平仄仄仄○平○。
平平○平仄仄仄,平平平仄平仄平。
平○仄仄仄仄仄,平平平仄○平平。
平平仄仄仄○仄,仄仄○平仄平平。
平○仄平仄平仄,仄仄平仄仄仄平。
仄平○仄仄仄仄,仄仄仄仄平○平。
仄平仄仄仄仄仄,平平平仄仄仄平。
平平仄平○平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄平仄平平,仄平仄仄平平平。
平平平仄平仄仄,平平仄平仄仄平。
仄平平仄平仄○,仄仄仄仄平平平。

德升尚书出示岁除用韦苏州韵前後二篇及两郎属和粲然盈轴赏叹之余有感於中亦輙次韵书山居一时事 其一 (dé shēng shàng shū chū shì suì chú yòng wéi sū zhōu yùn qián hòu èr piān jí liǎng láng shǔ hé càn rán yíng zhóu shǎng tàn zhī yú yǒu gǎn wū zhōng yì zhé cì yùn shū shān jū yī shí shì qí yī)

朝代:宋    作者: 綦崇礼

寒宵送徂岁,青灯照华髪。
天时自代谢,人事更治忽。
圣朝今中兴,正朔几书月。
未作故乡归,又见新花发。
稚女巧娱予,剪彩粧风物。
一釂婪尾觞,頺然百忧歇。

仄仄平平○?平,仄平平平仄平○。
平平平仄平仄仄,平仄仄平平仄平。
平平平平仄平仄,平仄仄仄○平○。
平平○平仄仄仄,平平平仄平仄平。
平○仄仄仄仄仄,平平平仄○平平。
平平仄仄仄○仄,仄仄○平仄平平。
平○仄平仄平仄,仄仄平仄仄仄平。
仄平○仄仄仄仄,仄仄仄仄平○平。
仄平仄仄仄仄仄,平平平仄仄仄平。
平平仄平○平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄平仄平平,仄平仄仄平平平。
平平平仄平仄仄,平平仄平仄仄平。
仄平平仄平仄○,仄仄仄仄平平平。

公说再和并前十五篇辄复课六章用足前篇之阙 其一 (gōng shuō zài hé bìng qián shí wǔ piān zhé fù kè liù zhāng yòng zú qián piān zhī quē qí yī)

朝代:宋    作者: 苏颂

汪汪雅量若陂池,才略纵横未易知。
振藻词场无怯敌,游心艺苑有余师。
独醒继日长辞酒,坐稳闲时但校棋。
塞北山河遍登览,吟哦马上足新诗。

仄仄平平○?平,仄平平平仄平○。
平平平仄平仄仄,平仄仄平平仄平。
平平平平仄平仄,平仄仄仄○平○。
平平○平仄仄仄,平平平仄平仄平。
平○仄仄仄仄仄,平平平仄○平平。
平平仄仄仄○仄,仄仄○平仄平平。
平○仄平仄平仄,仄仄平仄仄仄平。
仄平○仄仄仄仄,仄仄仄仄平○平。
仄平仄仄仄仄仄,平平平仄仄仄平。
平平仄平○平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄平仄平平,仄平仄仄平平平。
平平平仄平仄仄,平平仄平仄仄平。
仄平平仄平仄○,仄仄仄仄平平平。

吾兄文夫宦游天台余将官於江左不胜感离之情用韦苏州那知风雨夜复此对牀眠为韵作十诗以寄 其八 (wú xiōng wén fū huàn yóu tiān tāi yú jiàng guān wū jiāng zuǒ bù shèng gǎn lí zhī qíng yòng wéi sū zhōu nà zhī fēng yǔ yè fù cǐ duì chuáng mián wèi yùn zuò shí shī yǐ jì qí bā)

朝代:宋    作者: 王淹

膏以明自销,翟以文故翳。
两苏事业远,卒与忧患对。
夕阳西州道,江海怆余悔。
九折更徐驱,前有覆轨在。

仄仄平平○?平,仄平平平仄平○。
平平平仄平仄仄,平仄仄平平仄平。
平平平平仄平仄,平仄仄仄○平○。
平平○平仄仄仄,平平平仄平仄平。
平○仄仄仄仄仄,平平平仄○平平。
平平仄仄仄○仄,仄仄○平仄平平。
平○仄平仄平仄,仄仄平仄仄仄平。
仄平○仄仄仄仄,仄仄仄仄平○平。
仄平仄仄仄仄仄,平平平仄仄仄平。
平平仄平○平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄平仄平平,仄平仄仄平平平。
平平平仄平仄仄,平平仄平仄仄平。
仄平平仄平仄○,仄仄仄仄平平平。

公说再和并前十五篇辄复课六章用足前篇之阙 其五 (gōng shuō zài hé bìng qián shí wǔ piān zhé fù kè liù zhāng yòng zú qián piān zhī quē qí wǔ)

朝代:宋    作者: 苏颂

荷叶田田水满池,东堂真趣几人知。
折华暇日寻园吏,竞渡经春习棹师。
随分命宾仍授简,不妨问易更看棋。
欢怀既适从何见,事事忘言尽在诗。

仄仄平平○?平,仄平平平仄平○。
平平平仄平仄仄,平仄仄平平仄平。
平平平平仄平仄,平仄仄仄○平○。
平平○平仄仄仄,平平平仄平仄平。
平○仄仄仄仄仄,平平平仄○平平。
平平仄仄仄○仄,仄仄○平仄平平。
平○仄平仄平仄,仄仄平仄仄仄平。
仄平○仄仄仄仄,仄仄仄仄平○平。
仄平仄仄仄仄仄,平平平仄仄仄平。
平平仄平○平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄平仄平平,仄平仄仄平平平。
平平平仄平仄仄,平平仄平仄仄平。
仄平平仄平仄○,仄仄仄仄平平平。

章质夫帅广时以酒六壶寄东坡於惠州书到而酒不至东坡有诗传在人口思召作广东漕翌适居曲江亦惠六尊且云吾家故事也为作此诗 (zhāng zhì fū shuài guǎng shí yǐ jiǔ liù hú jì dōng pō wū huì zhōu shū dào ér jiǔ bù zhì dōng pō yǒu shī chuán zài rén kǒu sī zhào zuò guǎng dōng cáo yì shì jū qǔ jiāng yì huì liù zūn qiě yún wú jiā gù shì yě wèi zuò cǐ shī)

朝代:宋    作者: 朱翌

西枢镇番禺,绍圣之初年。
覆露落南人,雅意极周旋。
六尊南海春,万里罗浮仙。
先生洗破觥,使者张空拳。
五十有六字,至今星斗悬。
君持泽国节,我赋囚山篇。
欣然故事修,要使家法传。
礼等百牢我,情均一觞天。
夜来灯有花,不忧爨无烟。
但恨语无味,何以追昔贤。

仄仄平平○?平,仄平平平仄平○。
平平平仄平仄仄,平仄仄平平仄平。
平平平平仄平仄,平仄仄仄○平○。
平平○平仄仄仄,平平平仄平仄平。
平○仄仄仄仄仄,平平平仄○平平。
平平仄仄仄○仄,仄仄○平仄平平。
平○仄平仄平仄,仄仄平仄仄仄平。
仄平○仄仄仄仄,仄仄仄仄平○平。
仄平仄仄仄仄仄,平平平仄仄仄平。
平平仄平○平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄平仄平平,仄平仄仄平平平。
平平平仄平仄仄,平平仄平仄仄平。
仄平平仄平仄○,仄仄仄仄平平平。

竹溪直院盛称起予草堂诗之善暇日览之多有可恨者因效颦作十首亦前人广骚反骚之意内二十九首用旧题惟岁寒知松柏被褐怀珠玉三首效山谷余十八首别命题或追录少作并存于卷以训童蒙之意 西狩获麟 (zhú xī zhí yuàn shèng chēng qǐ yǔ cǎo táng shī zhī shàn xiá rì lǎn zhī duō yǒu kě hèn zhě yīn xiào pín zuò shí shǒu yì qián rén guǎng sāo fǎn sāo zhī yì nèi èr shí jiǔ shǒu yòng jiù tí wéi suì hán zhī sōng bǎi pī hè huái zhū yù sān shǒu xiào shān gǔ yú shí bā shǒu bié mìng tí huò zhuī lù shǎo zuò bìng cún yú juàn yǐ xùn tóng méng zhī yì xī shòu huò lín)

朝代:宋    作者: 刘克庄

获处从西鄙,胡然瑞物臻。
子因书曰狩,世始识为麟。
出匪於中国,来常以圣人。
皆云麕且角,谁辨兽而仁。
已叹吾无位,于嗟汝不辰。
茂陵好奇怪,得者惜非真。

仄仄平平○?平,仄平平平仄平○。
平平平仄平仄仄,平仄仄平平仄平。
平平平平仄平仄,平仄仄仄○平○。
平平○平仄仄仄,平平平仄平仄平。
平○仄仄仄仄仄,平平平仄○平平。
平平仄仄仄○仄,仄仄○平仄平平。
平○仄平仄平仄,仄仄平仄仄仄平。
仄平○仄仄仄仄,仄仄仄仄平○平。
仄平仄仄仄仄仄,平平平仄仄仄平。
平平仄平○平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄平仄平平,仄平仄仄平平平。
平平平仄平仄仄,平平仄平仄仄平。
仄平平仄平仄○,仄仄仄仄平平平。

竹溪直院盛称起予草堂诗之善暇日览之多有可恨者因效颦作十首亦前人广骚反骚之意内二十九首用旧题惟岁寒知松柏被褐怀珠玉三首效山谷余十八首别命题或追录少作并存于卷以训童蒙之意 登封泰山 (zhú xī zhí yuàn shèng chēng qǐ yǔ cǎo táng shī zhī shàn xiá rì lǎn zhī duō yǒu kě hèn zhě yīn xiào pín zuò shí shǒu yì qián rén guǎng sāo fǎn sāo zhī yì nèi èr shí jiǔ shǒu yòng jiù tí wéi suì hán zhī sōng bǎi pī hè huái zhū yù sān shǒu xiào shān gǔ yú shí bā shǒu bié mìng tí huò zhuī lù shǎo zuò bìng cún yú juàn yǐ xùn tóng méng zhī yì dēng fēng tài shān)

朝代:宋    作者: 刘克庄

天下名山衆,岩岩独岱崇。
圣朝久熙洽,天子乃登封。
清跸临危顶,钩陈备祲容。
下观红日出,中起白云浓。
太史陪祀见,燕公载笔从。
安知千载後,樵者斧坛松。

仄仄平平○?平,仄平平平仄平○。
平平平仄平仄仄,平仄仄平平仄平。
平平平平仄平仄,平仄仄仄○平○。
平平○平仄仄仄,平平平仄平仄平。
平○仄仄仄仄仄,平平平仄○平平。
平平仄仄仄○仄,仄仄○平仄平平。
平○仄平仄平仄,仄仄平仄仄仄平。
仄平○仄仄仄仄,仄仄仄仄平○平。
仄平仄仄仄仄仄,平平平仄仄仄平。
平平仄平○平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄平仄平平,仄平仄仄平平平。
平平平仄平仄仄,平平仄平仄仄平。
仄平平仄平仄○,仄仄仄仄平平平。

岁在丙辰元日立春是时先人守当涂郡斋宾客云集皆用元佑八年东坡和王仲至秦少游诗故事所谓省事天公厌雨回先人笑曰天公省事今乃多事耶今三十有九年矣追念感慨小诗聊记当时笑谈之语 (suì zài bǐng chén yuán rì lì chūn shì shí xiān rén shǒu dāng tú jùn zhāi bīn kè yún jí jiē yòng yuán yòu bā nián dōng pō hé wáng zhòng zhì qín shǎo yóu shī gù shì suǒ wèi shěng shì tiān gōng yàn yǔ huí xiān rén xiào yuē tiān gōng shěng shì jīn nǎi duō shì yē jīn sān shí yǒu jiǔ nián yǐ zhuī niàn gǎn kǎi xiǎo shī liáo jì dāng shí xiào tán zhī yǔ)

朝代:宋    作者: 牟巘

忆昨姑溪岁丙辰,老仙元日去班春。
当家句子频催客,省事天公却笑人。
紫凤天涯今已老,泥牛岁首又还新。
笑谈谁记当时选,独立东风倍怆神。

仄仄平平○?平,仄平平平仄平○。
平平平仄平仄仄,平仄仄平平仄平。
平平平平仄平仄,平仄仄仄○平○。
平平○平仄仄仄,平平平仄平仄平。
平○仄仄仄仄仄,平平平仄○平平。
平平仄仄仄○仄,仄仄○平仄平平。
平○仄平仄平仄,仄仄平仄仄仄平。
仄平○仄仄仄仄,仄仄仄仄平○平。
仄平仄仄仄仄仄,平平平仄仄仄平。
平平仄平○平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
仄平仄平仄平平,仄平仄仄平平平。
平平平仄平仄仄,平平仄平仄仄平。
仄平平仄平仄○,仄仄仄仄平平平。