qiáng yīn cán xuě
墙阴残雪 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 何频瑜 (hé pín yú)

积雪还因地,墙阴久尚残。
影添斜月白,光借夕阳寒。
皎洁开帘近,清荧步履看。
状花飞着树,如玉不成盘。
冰薄方宁及,霜浓比亦难。
谁怜高卧处,岁暮叹袁安。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄○平平。

jī xuě huán yīn dì , qiáng yīn jiǔ shàng cán 。
yǐng tiān xié yuè bái , guāng jiè xī yáng hán 。
jiǎo jié kāi lián jìn , qīng yíng bù lǚ kàn 。
zhuàng huā fēi zhe shù , rú yù bù chéng pán 。
bīng báo fāng níng jí , shuāng nóng bǐ yì nán 。
shuí lián gāo wò chù , suì mù tàn yuán ān 。

牆陰殘雪

—— 何頻瑜

積雪還因地,牆陰久尚殘。
影添斜月白,光借夕陽寒。
皎潔開簾近,清熒步履看。
狀花飛著樹,如玉不成盤。
冰薄方寧及,霜濃比亦難。
誰憐高臥處,歲暮歎袁安。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄○平平。

jī xuě huán yīn dì , qiáng yīn jiǔ shàng cán 。
yǐng tiān xié yuè bái , guāng jiè xī yáng hán 。
jiǎo jié kāi lián jìn , qīng yíng bù lǚ kàn 。
zhuàng huā fēi zhe shù , rú yù bù chéng pán 。
bīng báo fāng níng jí , shuāng nóng bǐ yì nán 。
shuí lián gāo wò chù , suì mù tàn yuán ān 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
积雪仍然停留在地面,墙阴长久以来仍然残留不去。
倾斜的月光映照在影子上,白得耀眼,借助夕阳的寒冷。
明亮的灯光透过窗帘洒进来,清澈的光芒踏步而来。
像是花朵飞舞在树枝上,宛如玉簪尚未扎成盘发。
冰层薄弱才能停留,浓厚的霜冻难以相比。
谁会关怀那高处卧眠之处,在岁末时叹息袁安的遭遇。

全诗概括:这首诗以描绘冬日景象为主题,以寒冷的雪景、月光和夕阳的借光为描绘对象。诗中表达了自然界冬季景观的美丽和冷寂,以及人们对袁安遭遇的感叹和关切。诗人通过对自然景物的描写,抒发了内心深处的情感和对岁末时节的思索。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者何频瑜介绍:🔈

何频瑜,建中中蓝田尉。诗一首。 查看更多>>

何频瑜的诗:

相关诗词:

直舍竹下残雪二首 其一 (zhí shè zhú xià cán xuě èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 刘敞

阿阁三阶敌井干,宫墙十仞逼云端。
故留残雪侵春事,欲伴孤篁老岁寒。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄○平平。

寄巽中三首 其一 (jì xùn zhōng sān shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 释德洪

屋角早梅开遍,墙阴残雪消迟。
帘卷一场春梦,窗含满眼新诗。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄○平平。

竹下残雪 (zhú xià cán xuě)

朝代:唐    作者: 罗隐

墙下浓阴对此君,小山尖险玉为羣。
夜来解冻风虽急,不向寒城减一分。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄○平平。

有感二绝 其二 (yǒu gǎn èr jué qí èr)

朝代:宋    作者: 张耒

日暇凝云去复还,晚风不动自清寒。
可怜庭雪无人扫,斜占墙阴独未残。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄○平平。

残春曲 (cán chūn qū)

朝代:唐    作者: 白居易

禁苑残莺三四声,景迟风慢暮春情。
日西无事墙阴下,闲蹋宫花独自行。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄○平平。

己巳新春 其二 (jǐ sì xīn chūn qí èr)

朝代:宋    作者: 陆文圭

年年春色先催柳,万紫千红次第开。
零落墙阴人不问,可怜残雪一株梅。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄○平平。

惜竹 (xī zhú)

朝代:宋    作者: 孔武仲

老藓墙阴夕照间,何人折我翠琅玕。
即兹緑叶随尘化,犹有低枝带露残。
不放云梢侵霰雪,因嗟世故足波澜。
故园未乏篔簹品,十顷繁阴六月寒。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄○平平。

丘子野表兄郊园五咏 其三 (qiū zǐ yě biǎo xiōng jiāo yuán wǔ yǒng qí sān)

朝代:宋    作者: 朱熹

移自溪上园,种此墙阴路。
墙阴少人行,来岁障幽户。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄○平平。

雪後北墙 (xuě hòu běi qiáng)

朝代:宋    作者: 周紫芝

携儿聊作北墙行,泥雪初乾杖履轻。
病後茶枪浑不要,眼前蔬甲喜全生。
鸟声渐软春应近,梅萼催香日自晴。
忽忆读残书未了,却须归趁小窗明。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄○平平。

墙阴歌 (qiáng yīn gē)

朝代:唐    作者: 刘禹锡

白日左右浮天潢,朝晡影入东西墙。
昔为儿童在阴戏,当时意小觉日长。
东邻侯家吹笙簧,随阴促促移象牀。
西邻田舍乏糟糠,就影汲汲舂黄粱。
因思九州四海外,家家只占墙阴内。
莫言墙阴数尺间,老却主人如等闲。
君看眼前光阴促,中心莫学太行山。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄○平平。