qǐ fú lóng xíng chéng zhāng yuán liàng
起伏龙行呈张元亮 🔈
使君寸丹通九渊,冷彻龙胆惊不眠。
掣关稽首玉帝前,青霓影里一粲鲜。
羣龙下走如奔泉,电旗掀舞雷车旋。
怒蛟腾起缠阴涎,四海五湖归一髯。
黄尘白沙飞满川,顷刻变作声潺湲。
何人此手有此拳,敛散风雨麾云烟。
一州千里十万廛,翻覆歉岁为丰年。
云花缭绕金连钱,使君倚鞚将朝天。
千珠万玉倾箱圆,夕阳扪腹秋风边。
此时可怀不可瞻,何不留取黄金鞭。
仄平仄平平仄平,仄仄平仄平仄平。
仄平平仄仄仄平,平○仄仄仄仄○。
平平仄仄○平平,仄平平仄平平平。
仄平平仄○平平,仄仄仄平平仄平。
平平仄平平仄平,○仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄平,仄仄平仄平平平。
仄平平仄仄仄平,平仄仄仄平平平。
平平仄仄平平○,仄平仄仄○平平。
平平仄仄平平平,仄平平仄平平平。
仄平仄平仄仄平,平仄○仄平平平。
使君寸丹通九淵,冷徹龍膽驚不眠。
掣關稽首玉帝前,青霓影裏一粲鮮。
羣龍下走如奔泉,電旗掀舞雷車旋。
怒蛟騰起纏陰涎,四海五湖歸一髯。
黄塵白沙飛滿川,頃刻變作聲潺湲。
何人此手有此拳,斂散風雨麾雲烟。
一州千里十萬廛,翻覆歉歲爲豐年。
雲花繚繞金連錢,使君倚鞚將朝天。
千珠萬玉傾箱圓,夕陽捫腹秋風邊。
此時可懷不可瞻,何不留取黄金鞭。
仄平仄平平仄平,仄仄平仄平仄平。
仄平平仄仄仄平,平○仄仄仄仄○。
平平仄仄○平平,仄平平仄平平平。
仄平平仄○平平,仄仄仄平平仄平。
平平仄平平仄平,○仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄平,仄仄平仄平平平。
仄平平仄仄仄平,平仄仄仄平平平。
平平仄仄平平○,仄平仄仄○平平。
平平仄仄平平平,仄平平仄平平平。
仄平仄平仄仄平,平仄○仄平平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
使君服下寸丹,通达九泉深处,寒冷透彻,让龙胆惊惶不安能入眠。
解开牢门,恭敬俯首在玉帝御前,青霓光影中,一片粲然生辉。
群龙纷纷跃下,宛如奔腾的泉水,电旗翻飞,雷车盘旋。
愤怒的蛟龙腾飞而起,身躯缠绕着阴涎,四海五湖统归于其浩荡胡须之下。
黄尘飞扬,白沙漫天,瞬息之间变作潺潺流水之声。
何人能拥有如此威力之拳,纵横间操控风雨,执掌云烟。
一片疆土千里万里,遭遇逆境转瞬间变为丰收之年。
云花缭绕,金钱连锁,使君依仗着鞚杖,欲冲上苍穹。
千般珍宝,万般玉石,倾倒如匣中之宝,夕阳西下,轻拍腹部,秋风渐起,身临风景之侧。
这个时刻难以抱怀,却不可视之而不留。为何不将这把黄金鞭留取?
全诗通过描绘使君服食仙丹后的神奇场景,展现了其凌驾自然之力的惊人能力,同时也抒发了对时光流逝和珍贵瞬间的感慨,最后以留取黄金鞭的问题,表达了珍重当下的主题。
王质的诗:
-
枢相宣抚虞公寿雅 汉清 其一
汉水之清,其石粼粼。仁寿公来思,汉水...
-
枢相宣抚虞公寿雅 汉清 其二
汉水之浊,其洄澳澳。仁寿公往思,汉水...
-
枢相宣抚虞公寿雅 汉清 其三
农耰于野,不蹂一苗。贾驰于郊,不惊一...
-
枢相宣抚虞公寿雅 汉清 其四
公来自东,襄民蹙蹙,止公毋西。
-
枢相宣抚虞公寿雅 汉清 其五
公来自吴,襄民蹙蹙,止公毋蜀。
-
枢相宣抚虞公寿雅 汉清 其六
金我襄城,汤我汉江。春我之筐,秋我之...
-
枢相宣抚虞公寿雅 汉清 其七
我耄皤皤,公昔年之,而曷捐之。
-
枢相宣抚虞公寿雅 汉清 其八
我孩婴婴,公昔体之,而曷置之。
-
枢相宣抚虞公寿雅 汉清 其九
日月躞躞,勿黧公色。霜露烈烈,勿华公...
-
枢相宣抚虞公寿雅 汉清 其一○
公发勿华,我生则遐。吁彼苍天,佑我皇...
- 王质诗全集>>
王质的词:
相关诗词:
和元伯中伏夜雨南洋河水泛 (hé yuán bǎi zhōng fú yè yǔ nán yáng hé shuǐ fàn)
雨洗三齐中伏月,乖龙连夜起云门。
溪声斗似银河落,惊断诗书一梦魂。
仄平仄平平仄平,仄仄平仄平仄平。
仄平平仄仄仄平,平○仄仄仄仄○。
平平仄仄○平平,仄平平仄平平平。
仄平平仄○平平,仄仄仄平平仄平。
平平仄平平仄平,○仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄平,仄仄平仄平平平。
仄平平仄仄仄平,平仄仄仄平平平。
平平仄仄平平○,仄平仄仄○平平。
平平仄仄平平平,仄平平仄平平平。
仄平仄平仄仄平,平仄○仄平平平。
书李元亮真牧堂赋後 (shū lǐ yuán liàng zhēn mù táng fù hòu)
挥翰眼中元亮,牧牛何处癯仙。
公择如今不冺,当家诸子俱贤。
仄平仄平平仄平,仄仄平仄平仄平。
仄平平仄仄仄平,平○仄仄仄仄○。
平平仄仄○平平,仄平平仄平平平。
仄平平仄○平平,仄仄仄平平仄平。
平平仄平平仄平,○仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄平,仄仄平仄平平平。
仄平平仄仄仄平,平仄仄仄平平平。
平平仄仄平平○,仄平仄仄○平平。
平平仄仄平平平,仄平平仄平平平。
仄平仄平仄仄平,平仄○仄平平平。
移菊 (yí jú)
秋风篱落远,晨起自移栽。
稍觉微根损,须迟数日开。
最清人爱重,乍见蝶疑猜。
昔有陶元亮,因兹归去来。
仄平仄平平仄平,仄仄平仄平仄平。
仄平平仄仄仄平,平○仄仄仄仄○。
平平仄仄○平平,仄平平仄平平平。
仄平平仄○平平,仄仄仄平平仄平。
平平仄平平仄平,○仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄平,仄仄平仄平平平。
仄平平仄仄仄平,平仄仄仄平平平。
平平仄仄平平○,仄平仄仄○平平。
平平仄仄平平平,仄平平仄平平平。
仄平仄平仄仄平,平仄○仄平平平。
元夕即席呈郭次张 (yuán xī jí xí chéng guō cì zhāng)
过了元宵到晓钟,一年乐事又成空。
杯行不用深辞醉,明日君西我亦东。
仄平仄平平仄平,仄仄平仄平仄平。
仄平平仄仄仄平,平○仄仄仄仄○。
平平仄仄○平平,仄平平仄平平平。
仄平平仄○平平,仄仄仄平平仄平。
平平仄平平仄平,○仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄平,仄仄平仄平平平。
仄平平仄仄仄平,平仄仄仄平平平。
平平仄仄平平○,仄平仄仄○平平。
平平仄仄平平平,仄平平仄平平平。
仄平仄平仄仄平,平仄○仄平平平。
亮禅人持鉢求颂 (liàng chán rén chí bō qiú sòng)
家林一锡飞,炊处青烟微。
严默起禅板,虚通转化机。
溪寒秋染色,月冷夜流辉。
莫学西山亮,此行宜早归。
仄平仄平平仄平,仄仄平仄平仄平。
仄平平仄仄仄平,平○仄仄仄仄○。
平平仄仄○平平,仄平平仄平平平。
仄平平仄○平平,仄仄仄平平仄平。
平平仄平平仄平,○仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄平,仄仄平仄平平平。
仄平平仄仄仄平,平仄仄仄平平平。
平平仄仄平平○,仄平仄仄○平平。
平平仄仄平平平,仄平平仄平平平。
仄平仄平仄仄平,平仄○仄平平平。
绝句 其二 (jué jù qí èr)
投胎夺舍及移居,旧住名为四果徒。
若解降龙并伏虎,真金起屋几时枯。
仄平仄平平仄平,仄仄平仄平仄平。
仄平平仄仄仄平,平○仄仄仄仄○。
平平仄仄○平平,仄平平仄平平平。
仄平平仄○平平,仄仄仄平平仄平。
平平仄平平仄平,○仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄平,仄仄平仄平平平。
仄平平仄仄仄平,平仄仄仄平平平。
平平仄仄平平○,仄平仄仄○平平。
平平仄仄平平平,仄平平仄平平平。
仄平仄平仄仄平,平仄○仄平平平。
城西晚步呈王亮采 (chéng xī wǎn bù chéng wáng liàng cǎi)
城西行半日,佳客偶相随。
古寺寻修竹,荒园读断碑。
三杯午时酒,一簇晚沙旗。
春色从今好,重来未可知。
仄平仄平平仄平,仄仄平仄平仄平。
仄平平仄仄仄平,平○仄仄仄仄○。
平平仄仄○平平,仄平平仄平平平。
仄平平仄○平平,仄仄仄平平仄平。
平平仄平平仄平,○仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄平,仄仄平仄平平平。
仄平平仄仄仄平,平仄仄仄平平平。
平平仄仄平平○,仄平仄仄○平平。
平平仄仄平平平,仄平平仄平平平。
仄平仄平仄仄平,平仄○仄平平平。
病起枕上口占三绝句奉呈公实峤之贤伯仲一笑 其二 (bìng qǐ zhěn shàng kǒu zhàn sān jué jù fèng chéng gōng shí qiáo zhī xián bǎi zhòng yī xiào qí èr)
素馨茉莉及玫瑰,清馥浑同雪里梅。
六入不分初病起,眼前欠此共徘徊。
仄平仄平平仄平,仄仄平仄平仄平。
仄平平仄仄仄平,平○仄仄仄仄○。
平平仄仄○平平,仄平平仄平平平。
仄平平仄○平平,仄仄仄平平仄平。
平平仄平平仄平,○仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄平,仄仄平仄平平平。
仄平平仄仄仄平,平仄仄仄平平平。
平平仄仄平平○,仄平仄仄○平平。
平平仄仄平平平,仄平平仄平平平。
仄平仄平仄仄平,平仄○仄平平平。
呈毅父提刑 (chéng yì fù tí xíng)
不酌公荣有意哉,可能元亮此公侪。
但读离骚政须酒,不应须为菊花来。
仄平仄平平仄平,仄仄平仄平仄平。
仄平平仄仄仄平,平○仄仄仄仄○。
平平仄仄○平平,仄平平仄平平平。
仄平平仄○平平,仄仄仄平平仄平。
平平仄平平仄平,○仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄平,仄仄平仄平平平。
仄平平仄仄仄平,平仄仄仄平平平。
平平仄仄平平○,仄平仄仄○平平。
平平仄仄平平平,仄平平仄平平平。
仄平仄平仄仄平,平仄○仄平平平。
它山堰 (tā shān yàn)
截断寒流叠石基,海潮从此作回期。
行人自老青山路,涧急水声无绝时。
(以上二首均见南宋魏岘《四明它山水利备览》卷下,《四明丛书三集》本。
二诗承温州师院张靖龙同志录示)(〖1〗张靖龙云:南宋林元晋《回沙闸记》云:「唐僧元亮赋堰诗,有曰:『海潮从此作回期。
』人谓绝唱。
」明末李邺嗣《甬上高僧诗》卷上曰:「县令王元暐起它山堰,主水啓闭,民德之,亮公为题一诗。
宋志载吾最四绝句,以公题它山堰为第一。
所云景绝诗亦绝者也。
公又作长歌一首以记其事。
」魏岘考订《它山歌》为元亮所作:「人知它山之诗而不知它山之歌。
歌以言诗之未尽,诗以言歌之所不欲文。
不观其诗,无以见亮公之绝唱,不观其歌,无以见王侯之始谋。
予方幼时,盖尝耳其歌之大略矣。
每以石刻不存为恨。
咨询耆老有年于兹,近划得墨刻,读之甚喜。
或疑图志上载绝句为唐僧元亮所作,此刻不载岁月名称,恐非亮公之笔。
然即其歌以溯其意,如因祈祷入山与夫櫂舟深入之语,非亮公距王侯未远,其孰能知此耶?」)。
仄平仄平平仄平,仄仄平仄平仄平。
仄平平仄仄仄平,平○仄仄仄仄○。
平平仄仄○平平,仄平平仄平平平。
仄平平仄○平平,仄仄仄平平仄平。
平平仄平平仄平,○仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄平,仄仄平仄平平平。
仄平平仄仄仄平,平仄仄仄平平平。
平平仄仄平平○,仄平仄仄○平平。
平平仄仄平平平,仄平平仄平平平。
仄平仄平仄仄平,平仄○仄平平平。