héng zhōu tíng
横舟亭 🔈
与世浮沉者,中流几失维。
此舟聊寓意,之子免乘危。
夜雨蓬为屋,秋风钧不丝。
莫嫌长舣岸,终有济川时。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
與世浮沉者,中流幾失維。
此舟聊寓意,之子免乘危。
夜雨蓬爲屋,秋風鈞不絲。
莫嫌長艤岸,終有濟川時。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
与世界的浮沉一样,中途船只几乎失去了方向。
这条船有一种隐含的寓意,为了让子孙免于遭受危险。
夜晚的雨使草屋成为避雨的屋子,秋风吹动着铁石,也不会断裂。
不要嫌弃船的行驶时间过长,最终会有渡过河川的时刻。
总结:
诗人以船为喻,表达人生的坎坷与不易,暗示子孙应遵循智慧,远离危险。无论遭受多少风雨,终将成功渡过河川,实现目标。
潘璵的诗:
相关诗词:
屡登横舟欲赋不成阻风汉口乃追作寄赵富文杨齐伯 (lǚ dēng héng zhōu yù fù bù chéng zǔ fēng hàn kǒu nǎi zhuī zuò jì zhào fù wén yáng qí bǎi)
已过汉阳岸,却望横舟山。
秀色挹不尽,西风将梦还。
我昔登横舟,最爱汉阳树。
横舟今不见,树色只如故。
公舟在青冥,我舟一浮萍。
阑干试拍手,我亦同举酒。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
舟行即事七首 其三 (zhōu xíng jí shì qī shǒu qí sān)
画舸寒江江上亭,行舟来去泛纵横。
无端添起思乡意,一字天边归雁声。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
孚舟亭新成赋十绝 其五 (fú zhōu tíng xīn chéng fù shí jué qí wǔ)
傍石横陈八柱亭,一篷{扌陏}矮似船形。
松声浪作风涛吼,何处风涛不惯经。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
题五柳亭 (tí wǔ liǔ tíng)
结构依流水,新题五柳亭。
登临有遗味,攀折不胜情。
隔岸闾阎鼓,遶轩舟舫横。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
甲亭 (jiǎ tíng)
峻壁亭临水,横陂树彻山。
两河惟甲氏,数柏共苍顔。
随意游成适,回舟月与还。
早知乘下泽,不再结青纶。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
奉题富文横舟 (fèng tí fù wén héng zhōu)
山林城市不相得,此处俱胜天下降。
欲展江天一千里,横舟西南更开窗。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
泛舟横塘遇雨 (fàn zhōu héng táng yù yǔ)
平野风烟入梦思,殷勤作画更题诗。
扁舟卧听横塘雨,恰遇江南归雁时。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
界步河亭 (jiè bù hé tíng)
穷山拥翠染人愁,亭下寒溪东北流。
寄语扁舟舟上客,为传消息到筠州。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
题增城驻舟亭 (tí zēng chéng zhù zhōu tíng)
一亭潇洒枕江流,水色山光四面浮。
多少客帆檐外过,不知谁是济川舟。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
初四日晨炊横翠亭 (chū sì rì chén chuī héng cuì tíng)
近看三峰失一峰,其余都与昨来同。
多情横翠亭前玉,伴我同行两日中。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。