hé wéi xiàng gong jiàn shì xián wò
和韦相公见示闲卧 🔈
刻形求得相,事事未尝眠。
霖雨方为雨,非烟岂是烟。
童收庭树果,风曳案头牋。
仲虺专为诰,何充雅爱禅。
静嫌山色远,病是酒杯偏。
蜩响初穿壁,兰芽半出甎。
堂悬金粟像,门枕御沟泉。
旦沐虽频握,融帷孰敢褰。
德高羣彦表,善植几生前。
修补乌皮几,深藏子敬毡。
扶持千载圣,潇洒一声蝉。
棊阵连残月,僧交似大颠。
常知生似幻,维重直如弦。
饼忆蓴羹美,茶思岳瀑煎。
祗闻温树誉,堪鄙竹林贤。
脱颖三千士,馨香四十年。
宽平开义路,淡泞润清田。
哲后知如子,空王夙有缘。
对归香满袖,吟次月当川。
休说慙如揵,尧天即梵天。
仄平平仄○,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,平仄仄平平。
仄○平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,○○仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平○仄○平。
仄仄平平仄,○○仄仄○。
平○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,○○仄仄○。
仄平平仄仄,○仄仄○平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
刻形求得相,事事未嘗眠。
霖雨方爲雨,非煙豈是煙。
童收庭樹果,風曳案頭牋。
仲虺專爲誥,何充雅愛禪。
靜嫌山色遠,病是酒杯偏。
蜩響初穿壁,蘭芽半出甎。
堂懸金粟像,門枕御溝泉。
旦沐雖頻握,融帷孰敢褰。
德高羣彥表,善植幾生前。
脩補烏皮几,深藏子敬氈。
扶持千載聖,瀟灑一聲蟬。
棊陣連殘月,僧交似大顛。
常知生似幻,維重直如弦。
餅憶蓴羹美,茶思岳瀑煎。
祗聞溫樹譽,堪鄙竹林賢。
脫穎三千士,馨香四十年。
寬平開義路,淡泞潤清田。
哲后知如子,空王夙有緣。
對歸香滿袖,吟次月當川。
休說慙如揵,堯天即梵天。
仄平平仄○,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,平仄仄平平。
仄○平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,○○仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平○仄○平。
仄仄平平仄,○○仄仄○。
平○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,○○仄仄○。
仄平平仄仄,○仄仄○平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
刻意追求相貌,每件事情都未曾安眠。
细雨方是真雨,不是烟雾。
孩童采摘庭院的果实,风吹动案头的文房四宝。
仲虺专为辞世的挽文,何充喜爱修禅。
宁静感觉山色过于遥远,疾病让酒杯偏重。
蜩虫的鸣叫初次穿越墙壁,兰芽已有一半露出红砖缝中。
堂内悬挂着金粟色的佛像,门前枕着御沟泉水。
早晨沐浴时,虽然频繁握住幸福,但谁敢轻易掀开温暖的帷幕。
品德高尚受群臣仰慕,善行播种多年前就开始。
修补乌皮几次,深藏子敬的毡帽。
扶持千年的圣人,响亮的蝉鸣仅一声。
棋盘布满残月的光辉,与僧人交流如同大颠倒。
常常明白生命如梦幻,真诚直接如琴弦。
回忆起美味的蓴羹糕点,品味茶香时仿佛看见岳瀑的壮丽景色。
只听说过温树赞誉,可悲轻视竹林的贤者。
脱颖而出的三千士人,芳香飘扬四十年。
宽广平坦的义路,湿泽清澈的农田。
智者后来才像儿子一样明白,虚空中的王者早已有缘分。
对归香满满地充满喜悦,下一首吟诗当在明亮如川流的月光下。
别提慚愧如揵的心情,尧天即是梵天。
总结:
这首诗以自然景物和人文事物为题材,表达了作者对自然的感叹和对生活的思考。诗中通过描绘细雨、果实、蝉鸣等细节,表达了作者对细微之处的敏感和对生命的珍视。同时,诗中也表达了对道德高尚、修行和美食的赞美,以及对人生的深沉思考和对智慧的追求。整首诗以优美的句子和形象的比喻展现了诗人的感慨和对生活的热爱。
赏析:这首诗《和韦相公见示闲卧》是唐代诗人贯休创作的作品,诗中充满了禅宗思想,表现了诗人对闲适生活和内心宁静的向往。
首先,诗人以韦相公为启发,表达了自己刻苦求知、努力事事不眠的决心,体现了他对学问和道义的追求。
接着,诗中以雨和烟作为意象,抒发了生活中的种种琐碎和烦恼,以及对自然的感受。雨水滋润大地,与烟雾交融,让人感受到自然界的宁静与美好。
诗中还描写了一些细节,如童子摘取庭树上的果实,风吹动案头的纸张,这些画面细腻而生动,增加了诗的情感深度。
在诗的后半部分,诗人提到了禅宗思想,表达了对禅修和内心宁静的向往。他提到静嫌山色远,病是酒杯偏,意味着只有在内心的宁静中才能找到真正的满足和安宁。
最后,诗人以自己的生活经历和内心体验,表达了对道德、学问和禅修的尊崇,同时也表现了对自然和生活的感恩之情。
贯休的诗:
相关诗词:
和陶掾见寄 (hé táo yuàn jiàn jì)
寂默公闲外,新诗忽见撞。
比来知燕坐,时得近秋窗。
临弈夸能胜,持杯学诈降。
相逢怯此病,继晷请然釭。
仄平平仄○,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,平仄仄平平。
仄○平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,○○仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平○仄○平。
仄仄平平仄,○○仄仄○。
平○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,○○仄仄○。
仄平平仄仄,○仄仄○平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
和奇父二首 其一 (hé qí fù èr shǒu qí yī)
示病维摩体暂癯,习闲中散礼诚疏。
已知道义能相与,故使情交得自如。
前日又欣挥麈尾,何时重见命巾车。
栖迟甘就衡门下,不见龙章卧草庐。
仄平平仄○,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,平仄仄平平。
仄○平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,○○仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平○仄○平。
仄仄平平仄,○○仄仄○。
平○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,○○仄仄○。
仄平平仄仄,○仄仄○平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
和仆射牛相公见示长句 (hé pú shè niú xiàng gong jiàn shì cháng jù)
静得天和兴自浓,不缘宦达性灵慵。
大鹏六月有闲意,仙鹤千年无躁容。
流辈尽来多叹息,官班高後少过从。
唯应加筑露台上,賸见终南云外峰。
仄平平仄○,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,平仄仄平平。
仄○平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,○○仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平○仄○平。
仄仄平平仄,○○仄仄○。
平○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,○○仄仄○。
仄平平仄仄,○仄仄○平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
再和留守相公继示雅章 (zài hé liú shǒu xiàng gong jì shì yǎ zhāng)
两两台符世仰瞻,高怀冲淡厌华簪。
经纶器业时方赖,难遂南阳卧草庵。
仄平平仄○,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,平仄仄平平。
仄○平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,○○仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平○仄○平。
仄仄平平仄,○○仄仄○。
平○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,○○仄仄○。
仄平平仄仄,○仄仄○平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
咏唐史 韦见素 (yǒng táng shǐ wéi jiàn sù)
入相年余值狂寇,独随车驾岂非忠。
凶胡萌祸根荄远,史笔如何罪及公。
仄平平仄○,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,平仄仄平平。
仄○平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,○○仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平○仄○平。
仄仄平平仄,○○仄仄○。
平○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,○○仄仄○。
仄平平仄仄,○仄仄○平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
再次韵和公仪所示 (zài cì yùn hé gōng yí suǒ shì)
匆匆下马脱朝衣,夜直仪曹岁晏时。
香穗萦回清一榻,烛花明媚耀重帷。
诗成白雪音难和,梦断黄粱熟已迟。
见说迟明还剡奏,恳求宫钥待言丝。
仄平平仄○,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,平仄仄平平。
仄○平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,○○仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平○仄○平。
仄仄平平仄,○○仄仄○。
平○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,○○仄仄○。
仄平平仄仄,○仄仄○平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
和唐韦相国盛山十二咏 梅谿 (hé táng wéi xiàng guó shèng shān shí èr yǒng méi xī)
清影笼寒水,幽香逐晚风。
和羮人已远,谿上自芳丛。
仄平平仄○,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,平仄仄平平。
仄○平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,○○仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平○仄○平。
仄仄平平仄,○○仄仄○。
平○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,○○仄仄○。
仄平平仄仄,○仄仄○平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
示韦中实六首 其四 (shì wéi zhōng shí liù shǒu qí sì)
向来未服役,君室日清闲。
侵晓披衣见,中宵曳杖还。
溪梅粲玉萼,几度开笑顔。
迩来君累重,旬月旅长安。
葛屦蹋尘沙,春在湖山间。
忙里买小艇,何妨卧看山。
仄平平仄○,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,平仄仄平平。
仄○平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,○○仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平○仄○平。
仄仄平平仄,○○仄仄○。
平○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,○○仄仄○。
仄平平仄仄,○仄仄○平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
次韵子都寄示和大监叔西湖早春 (cì yùn zǐ dōu jì shì hé dà jiān shū xī hú zǎo chūn)
白莲寻浄社,紫气觇幽关。
吏隠无公事,鸥盟俯碧湾。
泉声杂鸟哢,云卧爱僧闲。
更欲支筇去,过溪多好山。
仄平平仄○,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,平仄仄平平。
仄○平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,○○仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平○仄○平。
仄仄平平仄,○○仄仄○。
平○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,○○仄仄○。
仄平平仄仄,○仄仄○平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
移竹和倪敦复 (yí zhú hé ní dūn fù)
孙公高义薄千金,岂顾池边竹浅深。
此物定非今俗好,与公相伴古人心。
但看岁久孤坚操,不为墙闲尺寸阴。
正是北窗闲卧日,陶家兼有一张琴。
仄平平仄○,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平○○仄仄,平仄仄平平。
仄○平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,○○仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平○仄○平。
仄仄平平仄,○○仄仄○。
平○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,○○仄仄○。
仄平平仄仄,○仄仄○平。
平仄平○仄,平平仄仄平。