guàn xiū yìng mèng luó hàn huà gē
贯休应梦罗汉画歌 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 欧阳炯 (ōu yáng jiǒng)

西岳高僧名贯休,孤情峭拔凌清秋。
天教水墨画罗汉,魁岸古容生笔头。
时捎大绢泥高壁,闭目焚香坐禅室。
忽然梦里见真仪,脱下袈裟点神笔。
高握节腕当空掷,窸窣毫端任狂逸。
逡巡便是两三躯,不似画工虚费日。
怪石安拂嵌复枯,真僧列坐连跏[趺]。
形如瘦鹤精神健,顶似伏犀头骨麤。
倚松根,傍岩缝,曲录腰身长欲动。
看经弟子拟闻声,瞌睡山童疑有梦。
不知夏腊几多年,一手搘颐偏袒肩。
口开或若共人语,身定复疑初坐禅。
案前卧象低垂鼻,崖畔戏猿斜展臂。
芭蕉花里刷轻红,苔藓文中晕深翠。
硬筇杖,矮松牀,雪色眉毛一寸长。
绳开梵夹两三片,线补衲衣千万行。
林间乱叶纷纷堕,一印残香断烟火。
皮穿木屐不曾拖,笋织蒲团镇长坐。
休公休公逸艺无人加,声誉喧喧遍海涯。
五七字句一千首,大小篆书三十家。
唐朝历历多名士,萧子云兼吴道子。
若将书画比休公,只恐当时浪生死。
休公休公始自江南来入秦,於今到蜀无交亲。
诗名画手皆奇绝,覰你凡人争是人。
瓦棺寺里维摩诘,舍卫城中辟支佛。
若将此画比量看,总在人间为第一。

平仄平平平仄平,平平仄仄平平平。
平○仄仄仄平仄,平仄仄平平仄平。
平平仄仄○平仄,仄仄平平仄○仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄?平仄平仄。
平仄仄仄○○仄,?仄○平平平仄。
平平仄仄仄○平,仄仄仄平平仄仄。
仄仄平仄○仄平,平平仄仄平平平。
平○仄仄平平仄,仄仄仄平平仄平。
仄平平,仄平○,仄仄平平○仄仄。
○平仄仄仄○平,?仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄仄平仄,平仄仄平平仄○。
仄平仄仄平平仄,平仄仄平平仄仄。
平平平仄仄○平,平仄平○仄○仄。
仄平仄,仄平平,仄仄平平仄仄○。
平平仄仄仄○仄,仄仄仄○平仄○。
平○仄仄平平○,仄仄平平仄平仄。
平○仄仄仄平仄,仄仄平平仄○仄。
平平平平仄仄平平平,平仄平平仄仄平。
仄仄仄仄仄平仄,仄仄仄平○仄平。
平平仄仄平平仄,平仄平○平仄仄。
仄○平仄仄平平,仄仄○平○平仄。
平平平平仄仄平平平仄平,平平仄仄平平○。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平○仄平仄。
仄○仄仄仄○○,仄仄平○平仄仄。

xī yuè gāo sēng míng guàn xiū , gū qíng qiào bá líng qīng qiū 。
tiān jiào shuǐ mò huà luó hàn , kuí àn gǔ róng shēng bǐ tóu 。
shí shāo dà juàn ní gāo bì , bì mù fén xiāng zuò chán shì 。
hū rán mèng lǐ jiàn zhēn yí , tuō xià jiā shā diǎn shén bǐ 。
gāo wò jié wàn dāng kōng zhì , xī sū háo duān rèn kuáng yì 。
qūn xún biàn shì liǎng sān qū , bù sì huà gōng xū fèi rì 。
guài shí ān fú qiàn fù kū , zhēn sēng liè zuò lián jiā [ fū ] 。
xíng rú shòu hè jīng shén jiàn , dǐng sì fú xī tóu gǔ cū 。
yǐ sōng gēn , bàng yán fèng , qū lù yāo shēn cháng yù dòng 。
kàn jīng dì zǐ nǐ wén shēng , kē shuì shān tóng yí yǒu mèng 。
bù zhī xià là jǐ duō nián , yī shǒu zhī yí piān tǎn jiān 。
kǒu kāi huò ruò gòng rén yǔ , shēn dìng fù yí chū zuò chán 。
àn qián wò xiàng dī chuí bí , yá pàn xì yuán xié zhǎn bì 。
bā jiāo huā lǐ shuā qīng hóng , tái xiǎn wén zhōng yūn shēn cuì 。
yìng qióng zhàng , ǎi sōng chuáng , xuě sè méi máo yī cùn cháng 。
shéng kāi fàn jiá liǎng sān piàn , xiàn bǔ nà yī qiān wàn xíng 。
lín jiān luàn yè fēn fēn duò , yī yìn cán xiāng duàn yān huǒ 。
pí chuān mù jī bù céng tuō , sǔn zhī pú tuán zhèn zhǎng zuò 。
xiū gōng xiū gōng yì yì wú rén jiā , shēng yù xuān xuān biàn hǎi yá 。
wǔ qī zì jù yī qiān shǒu , dà xiǎo zhuàn shū sān shí jiā 。
táng cháo lì lì duō míng shì , xiāo zǐ yún jiān wú dào zǐ 。
ruò jiāng shū huà bǐ xiū gōng , zhī kǒng dāng shí làng shēng sǐ 。
xiū gōng xiū gōng shǐ zì jiāng nán lái rù qín , wū jīn dào shǔ wú jiāo qīn 。
shī míng huà shǒu jiē qí jué , qù nǐ fán rén zhēng shì rén 。
wǎ guān sì lǐ wéi mó jié , shè wèi chéng zhōng pì zhī fó 。
ruò jiāng cǐ huà bǐ liáng kàn , zǒng zài rén jiān wèi dì yī 。

貫休應夢羅漢畫歌

—— 歐陽炯

西嶽高僧名貫休,孤情峭拔凌清秋。
天教水墨畫羅漢,魁岸古容生筆頭。
時捎大絹泥高壁,閉目焚香坐禪室。
忽然夢裏見真儀,脫下袈裟點神筆。
高握節腕當空擲,窸窣毫端任狂逸。
逡巡便是兩三軀,不似畫工虛費日。
怪石安拂嵌復枯,真僧列坐連跏[趺]。
形如瘦鶴精神健,頂似伏犀頭骨麤。
倚松根,傍巖縫,曲錄腰身長欲動。
看經弟子擬聞聲,瞌睡山童疑有夢。
不知夏臘幾多年,一手搘頤偏袒肩。
口開或若共人語,身定復疑初坐禪。
案前臥象低垂鼻,崖畔戲猿斜展臂。
芭蕉花裏刷輕紅,苔蘚文中暈深翠。
硬笻杖,矮松牀,雪色眉毛一寸長。
繩開梵夾兩三片,線補衲衣千萬行。
林間亂葉紛紛墮,一印殘香斷煙火。
皮穿木屐不曾拖,笋織蒲團鎮長坐。
休公休公逸藝無人加,聲譽喧喧遍海涯。
五七字句一千首,大小篆書三十家。
唐朝歷歷多名士,蕭子雲兼吳道子。
若將書畫比休公,只恐當時浪生死。
休公休公始自江南來入秦,於今到蜀無交親。
詩名畫手皆奇絕,覰你凡人爭是人。
瓦棺寺裏維摩詰,舍衛城中辟支佛。
若將此畫比量看,總在人間爲第一。

平仄平平平仄平,平平仄仄平平平。
平○仄仄仄平仄,平仄仄平平仄平。
平平仄仄○平仄,仄仄平平仄○仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄?平仄平仄。
平仄仄仄○○仄,?仄○平平平仄。
平平仄仄仄○平,仄仄仄平平仄仄。
仄仄平仄○仄平,平平仄仄平平平。
平○仄仄平平仄,仄仄仄平平仄平。
仄平平,仄平○,仄仄平平○仄仄。
○平仄仄仄○平,?仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄仄平仄,平仄仄平平仄○。
仄平仄仄平平仄,平仄仄平平仄仄。
平平平仄仄○平,平仄平○仄○仄。
仄平仄,仄平平,仄仄平平仄仄○。
平平仄仄仄○仄,仄仄仄○平仄○。
平○仄仄平平○,仄仄平平仄平仄。
平○仄仄仄平仄,仄仄平平仄○仄。
平平平平仄仄平平平,平仄平平仄仄平。
仄仄仄仄仄平仄,仄仄仄平○仄平。
平平仄仄平平仄,平仄平○平仄仄。
仄○平仄仄平平,仄仄○平○平仄。
平平平平仄仄平平平仄平,平平仄仄平平○。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平○仄平仄。
仄○仄仄仄○○,仄仄平○平仄仄。

xī yuè gāo sēng míng guàn xiū , gū qíng qiào bá líng qīng qiū 。
tiān jiào shuǐ mò huà luó hàn , kuí àn gǔ róng shēng bǐ tóu 。
shí shāo dà juàn ní gāo bì , bì mù fén xiāng zuò chán shì 。
hū rán mèng lǐ jiàn zhēn yí , tuō xià jiā shā diǎn shén bǐ 。
gāo wò jié wàn dāng kōng zhì , xī sū háo duān rèn kuáng yì 。
qūn xún biàn shì liǎng sān qū , bù sì huà gōng xū fèi rì 。
guài shí ān fú qiàn fù kū , zhēn sēng liè zuò lián jiā [ fū ] 。
xíng rú shòu hè jīng shén jiàn , dǐng sì fú xī tóu gǔ cū 。
yǐ sōng gēn , bàng yán fèng , qū lù yāo shēn cháng yù dòng 。
kàn jīng dì zǐ nǐ wén shēng , kē shuì shān tóng yí yǒu mèng 。
bù zhī xià là jǐ duō nián , yī shǒu zhī yí piān tǎn jiān 。
kǒu kāi huò ruò gòng rén yǔ , shēn dìng fù yí chū zuò chán 。
àn qián wò xiàng dī chuí bí , yá pàn xì yuán xié zhǎn bì 。
bā jiāo huā lǐ shuā qīng hóng , tái xiǎn wén zhōng yūn shēn cuì 。
yìng qióng zhàng , ǎi sōng chuáng , xuě sè méi máo yī cùn cháng 。
shéng kāi fàn jiá liǎng sān piàn , xiàn bǔ nà yī qiān wàn xíng 。
lín jiān luàn yè fēn fēn duò , yī yìn cán xiāng duàn yān huǒ 。
pí chuān mù jī bù céng tuō , sǔn zhī pú tuán zhèn zhǎng zuò 。
xiū gōng xiū gōng yì yì wú rén jiā , shēng yù xuān xuān biàn hǎi yá 。
wǔ qī zì jù yī qiān shǒu , dà xiǎo zhuàn shū sān shí jiā 。
táng cháo lì lì duō míng shì , xiāo zǐ yún jiān wú dào zǐ 。
ruò jiāng shū huà bǐ xiū gōng , zhī kǒng dāng shí làng shēng sǐ 。
xiū gōng xiū gōng shǐ zì jiāng nán lái rù qín , wū jīn dào shǔ wú jiāo qīn 。
shī míng huà shǒu jiē qí jué , qù nǐ fán rén zhēng shì rén 。
wǎ guān sì lǐ wéi mó jié , shè wèi chéng zhōng pì zhī fó 。
ruò jiāng cǐ huà bǐ liáng kàn , zǒng zài rén jiān wèi dì yī 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
西岳高僧名贯休,孤情峭拔凌清秋。
天教水墨画罗汉,魁岸古容生笔头。
时捎大绢泥高壁,闭目焚香坐禅室。
忽然梦里见真仪,脱下袈裟点神笔。
高握节腕当空掷,窸窣毫端任狂逸。
逡巡便是两三躯,不似画工虚费日。
怪石安拂嵌复枯,真僧列坐连跏[趺]。
形如瘦鹤精神健,顶似伏犀头骨麤。
倚松根,傍岩缝,曲录腰身长欲动。
看经弟子拟闻声,瞌睡山童疑有梦。
不知夏腊几多年,一手搘颐偏袒肩。
口开或若共人语,身定复疑初坐禅。
案前卧象低垂鼻,崖畔戏猿斜展臂。
芭蕉花里刷轻红,苔藓文中晕深翠。
硬筇杖,矮松牀,雪色眉毛一寸长。
绳开梵夹两三片,线补衲衣千万行。
林间乱叶纷纷堕,一印残香断烟火。
皮穿木屐不曾拖,笋织蒲团镇长坐。
休公休公逸艺无人加,声誉喧喧遍海涯。
五七字句一千首,大小篆书三十家。
唐朝历历多名士,萧子云兼吴道子。
若将书画比休公,只恐当时浪生死。
休公休公始自江南来入秦,於今到蜀无交亲。
诗名画手皆奇绝,覰你凡人争是人。
瓦棺寺里维摩诘,舍卫城中辟支佛。
若将此画比量看,总在人间为第一。

翻译:

西岳高僧名叫贯休,他的孤情傲立在清秋之上。
上天赋予他以水墨画罗汉的技艺,他那威严古老的容颜活灵活现地跃现于纸笔之间。
有时他拿着大绢泥在高壁上作画,闭上眼睛焚香坐在禅室中。
突然在梦中他看见了真实的仪容,他脱下袈裟点燃神笔。
他高举节腕向空中投掷,毫端轻巧自由地舞动。
在他的笔下,顷刻间就能塑造出两三个形象,不像其他画工虚度光阴。
奇特的石头被安置嵌在坐禅的真僧旁边,他们盘腿而坐,姿态各异。
他们的身形犹如瘦鹤,精神焕发,头顶像是伏犀兽的头骨,坚硬而粗糙。
他靠在松树的根旁,依偎在岩缝之间,身姿曲线优美,仿佛随时都要动起来。
看经的弟子仿佛能听到声音,瞌睡的山童似乎有一场梦境。
不知过去了几个夏天和冬天,他一手撑着下颌,偏偏露出肩膀。
有时他张开口仿佛在与人说话,身体却定定地像是初次坐禅。
在案子前,他仰卧着,象的鼻子低垂下来,崖边有猿猴戏耍,斜展开它们的手臂。
芭蕉花中涂抹着淡淡的红色,苔藓文中散发出深翠的气息。
他手中握着硬筇杖,睡在矮松木床上,眉毛的颜色就像雪一般纯白,长约一寸。
他的衣绳松开,梵夹中有两三片纸,线补修了无数的袈裟。
树林中落下一片片纷纷的乱叶,一股印象的残香弥漫着,像烟火断续消散。
他穿着皮衣,脚踏木屐,从未拖延,坐在笋编的蒲团上稳稳地静坐。
休公啊休公,你的才艺无人能及,你的声誉远近传遍海涯。
你以五言七字写了一千首诗,用

赏析:这首诗《贯休应梦罗汉画歌》是欧阳炯创作的作品,以描述贯休(即罗汉)画像为主题,表现了一位高僧梦中观赏到罗汉画像的情景,以及画像的生动和逼真之处。
首先,诗中描绘了贯休的高洁形象,他是一位孤情峭拔、凌清秋的高僧,天生具备了画罗汉的才华。这里的标签可以是“咏物”和“抒情”。
接着,诗人通过生动的绘画描述,展示了罗汉画像的制作过程,包括捎大绢泥高壁、闭目焚香坐禅室、脱下袈裟点神笔等,强调了画家的专注和技艺,标签可以是“咏物”和“写景”。
诗中出现的真仪,代表了贯休的真实形象,脱下袈裟点神笔,高握节腕,表现出画家的灵感迸发和创作的激情,标签可以是“抒情”。
接下来,诗中描写了罗汉画像的栩栩如生,画家的技艺高超,一笔一划都生动有致,不似画工虚费日,这里的标签可以是“咏物”。
在诗的后半部分,诗人通过具体的描写展示了罗汉画像的特点,如怪石安拂嵌复枯、倚松根、傍岩缝等,以及罗汉们的神态和特征,标签可以是“写景”。
最后,诗人赞美了贯休的才华,以及他在文学和绘画领域的卓越成就,将其与其他名士相提并论,标签可以是“抒情”。
总的来说,这首诗通过生动的绘画描写,展示了罗汉画像的神奇和逼真之处,同时赞美了贯休的才华和成就。标签包括“咏物”、“抒情”、“写景”。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者欧阳炯介绍:🔈

欧阳炯,益州华阳人。少事王衍,爲中书舍人。孟泉时,拜翰林学士,历门下侍郎、平章事,後从昶归宋。诗六首。 欧阳炯,益州华阳人。少事王衍,爲中书舍人。孟昶时,拜翰林学士,历门下侍郎、平章事,後从昶归宋。诗六首。 查看更多>>

欧阳炯的诗:

相关诗词:

禅月大师画罗汉像赞 (chán yuè dà shī huà luó hàn xiàng zàn)

朝代:宋    作者: 释如珙

禅月罗汉应身,画出罗汉形像。
丝毫无得渗漏,虚空捏作一团。
拈来挂虚空中,咄咄咄咄咄咄。

平仄平平平仄平,平平仄仄平平平。
平○仄仄仄平仄,平仄仄平平仄平。
平平仄仄○平仄,仄仄平平仄○仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄?平仄平仄。
平仄仄仄○○仄,?仄○平平平仄。
平平仄仄仄○平,仄仄仄平平仄仄。
仄仄平仄○仄平,平平仄仄平平平。
平○仄仄平平仄,仄仄仄平平仄平。
仄平平,仄平○,仄仄平平○仄仄。
○平仄仄仄○平,?仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄仄平仄,平仄仄平平仄○。
仄平仄仄平平仄,平仄仄平平仄仄。
平平平仄仄○平,平仄平○仄○仄。
仄平仄,仄平平,仄仄平平仄仄○。
平平仄仄仄○仄,仄仄仄○平仄○。
平○仄仄平平○,仄仄平平仄平仄。
平○仄仄仄平仄,仄仄平平仄○仄。
平平平平仄仄平平平,平仄平平仄仄平。
仄仄仄仄仄平仄,仄仄仄平○仄平。
平平仄仄平平仄,平仄平○平仄仄。
仄○平仄仄平平,仄仄○平○平仄。
平平平平仄仄平平平仄平,平平仄仄平平○。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平○仄平仄。
仄○仄仄仄○○,仄仄平○平仄仄。

送轩辕先生归罗浮山(初,贯休诗名未振。时南楚才人,竞以诗送轩辕先生归罗浮山,计百余首矣。後贯休因吟一章,羣公於是息笔。) (sòng xuān yuán xiān shēng guī luó fú shān chū , guàn xiū shī míng wèi zhèn 。 shí nán chǔ cái rén , jìng yǐ shī sòng xuān yuán xiān shēng guī luó fú shān , jì bǎi yú shǒu yǐ 。 hòu guàn xiū yīn yín yī zhāng , qún gōng wū shì xī bǐ 。 )

朝代:唐    作者: 贯休

玉房花洞接三清,谩指罗浮是去程。
龙马便携筇竹杖,山童常使茯苓精。
曾教庄子抛卑吏,却唤轩皇作老兄。
再见先生又何日,只应频梦紫金城。
(《监诫录》五《禅月吟》)。

平仄平平平仄平,平平仄仄平平平。
平○仄仄仄平仄,平仄仄平平仄平。
平平仄仄○平仄,仄仄平平仄○仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄?平仄平仄。
平仄仄仄○○仄,?仄○平平平仄。
平平仄仄仄○平,仄仄仄平平仄仄。
仄仄平仄○仄平,平平仄仄平平平。
平○仄仄平平仄,仄仄仄平平仄平。
仄平平,仄平○,仄仄平平○仄仄。
○平仄仄仄○平,?仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄仄平仄,平仄仄平平仄○。
仄平仄仄平平仄,平仄仄平平仄仄。
平平平仄仄○平,平仄平○仄○仄。
仄平仄,仄平平,仄仄平平仄仄○。
平平仄仄仄○仄,仄仄仄○平仄○。
平○仄仄平平○,仄仄平平仄平仄。
平○仄仄仄平仄,仄仄平平仄○仄。
平平平平仄仄平平平,平仄平平仄仄平。
仄仄仄仄仄平仄,仄仄仄平○仄平。
平平仄仄平平仄,平仄平○平仄仄。
仄○平仄仄平平,仄仄○平○平仄。
平平平平仄仄平平平仄平,平平仄仄平平○。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平○仄平仄。
仄○仄仄仄○○,仄仄平○平仄仄。

动物

题十六罗汉画像 (tí shí liù luó hàn huà xiàng)

朝代:宋    作者: 方回

一释迦佛起天竺,罗汉五百又十六。
中华止绘十六僧,贯休十八老笔续。
千无万无无更无,芥子须弥一扫俱。
阿字义门总深入,画图岂止伐颛臾。
咄,伏虎降龙两尊者,此卷写一犬如狮一仙鹤,精妙丝毫无苟且。
笔墨游戏真,古今劫火燃。
卷起短轴且饮酒,西窗万里开青天。

平仄平平平仄平,平平仄仄平平平。
平○仄仄仄平仄,平仄仄平平仄平。
平平仄仄○平仄,仄仄平平仄○仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄?平仄平仄。
平仄仄仄○○仄,?仄○平平平仄。
平平仄仄仄○平,仄仄仄平平仄仄。
仄仄平仄○仄平,平平仄仄平平平。
平○仄仄平平仄,仄仄仄平平仄平。
仄平平,仄平○,仄仄平平○仄仄。
○平仄仄仄○平,?仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄仄平仄,平仄仄平平仄○。
仄平仄仄平平仄,平仄仄平平仄仄。
平平平仄仄○平,平仄平○仄○仄。
仄平仄,仄平平,仄仄平平仄仄○。
平平仄仄仄○仄,仄仄仄○平仄○。
平○仄仄平平○,仄仄平平仄平仄。
平○仄仄仄平仄,仄仄平平仄○仄。
平平平平仄仄平平平,平仄平平仄仄平。
仄仄仄仄仄平仄,仄仄仄平○仄平。
平平仄仄平平仄,平仄平○平仄仄。
仄○平仄仄平平,仄仄○平○平仄。
平平平平仄仄平平平仄平,平平仄仄平平○。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平○仄平仄。
仄○仄仄仄○○,仄仄平○平仄仄。

动物

宿罗汉三绝 其一 (sù luó hàn sān jué qí yī)

朝代:宋    作者: 王十朋

梵舍十八所,道场皆矩罗。
兹独号罗汉,想应无漏多。

平仄平平平仄平,平平仄仄平平平。
平○仄仄仄平仄,平仄仄平平仄平。
平平仄仄○平仄,仄仄平平仄○仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄?平仄平仄。
平仄仄仄○○仄,?仄○平平平仄。
平平仄仄仄○平,仄仄仄平平仄仄。
仄仄平仄○仄平,平平仄仄平平平。
平○仄仄平平仄,仄仄仄平平仄平。
仄平平,仄平○,仄仄平平○仄仄。
○平仄仄仄○平,?仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄仄平仄,平仄仄平平仄○。
仄平仄仄平平仄,平仄仄平平仄仄。
平平平仄仄○平,平仄平○仄○仄。
仄平仄,仄平平,仄仄平平仄仄○。
平平仄仄仄○仄,仄仄仄○平仄○。
平○仄仄平平○,仄仄平平仄平仄。
平○仄仄仄平仄,仄仄平平仄○仄。
平平平平仄仄平平平,平仄平平仄仄平。
仄仄仄仄仄平仄,仄仄仄平○仄平。
平平仄仄平平仄,平仄平○平仄仄。
仄○平仄仄平平,仄仄○平○平仄。
平平平平仄仄平平平仄平,平平仄仄平平○。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平○仄平仄。
仄○仄仄仄○○,仄仄平○平仄仄。

令人生日以画十六大阿罗汉为寿仍作三颂以祝长年 其二 (lìng rén shēng rì yǐ huà shí liù dà ā luó hàn wèi shòu réng zuò sān sòng yǐ zhù cháng nián qí èr)

朝代:宋    作者: 韩驹

数枝西国芬陀利,一瓣南天波律香。
持作诞辰罗汉供,愿如罗汉寿无央。

平仄平平平仄平,平平仄仄平平平。
平○仄仄仄平仄,平仄仄平平仄平。
平平仄仄○平仄,仄仄平平仄○仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄?平仄平仄。
平仄仄仄○○仄,?仄○平平平仄。
平平仄仄仄○平,仄仄仄平平仄仄。
仄仄平仄○仄平,平平仄仄平平平。
平○仄仄平平仄,仄仄仄平平仄平。
仄平平,仄平○,仄仄平平○仄仄。
○平仄仄仄○平,?仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄仄平仄,平仄仄平平仄○。
仄平仄仄平平仄,平仄仄平平仄仄。
平平平仄仄○平,平仄平○仄○仄。
仄平仄,仄平平,仄仄平平仄仄○。
平平仄仄仄○仄,仄仄仄○平仄○。
平○仄仄平平○,仄仄平平仄平仄。
平○仄仄仄平仄,仄仄平平仄○仄。
平平平平仄仄平平平,平仄平平仄仄平。
仄仄仄仄仄平仄,仄仄仄平○仄平。
平平仄仄平平仄,平仄平○平仄仄。
仄○平仄仄平平,仄仄○平○平仄。
平平平平仄仄平平平仄平,平平仄仄平平○。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平○仄平仄。
仄○仄仄仄○○,仄仄平○平仄仄。

子直画屏求题诗 裴休乞食歌姬院 (zǐ zhí huà píng qiú tí shī péi xiū qǐ shí gē jī yuàn)

朝代:宋    作者: 葛立方

一从黄蘖逗真机,瞥地回光更不疑。
着脚洞房犹乞食,那知罗刹是歌姬。

平仄平平平仄平,平平仄仄平平平。
平○仄仄仄平仄,平仄仄平平仄平。
平平仄仄○平仄,仄仄平平仄○仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄?平仄平仄。
平仄仄仄○○仄,?仄○平平平仄。
平平仄仄仄○平,仄仄仄平平仄仄。
仄仄平仄○仄平,平平仄仄平平平。
平○仄仄平平仄,仄仄仄平平仄平。
仄平平,仄平○,仄仄平平○仄仄。
○平仄仄仄○平,?仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄仄平仄,平仄仄平平仄○。
仄平仄仄平平仄,平仄仄平平仄仄。
平平平仄仄○平,平仄平○仄○仄。
仄平仄,仄平平,仄仄平平仄仄○。
平平仄仄仄○仄,仄仄仄○平仄○。
平○仄仄平平○,仄仄平平仄平仄。
平○仄仄仄平仄,仄仄平平仄○仄。
平平平平仄仄平平平,平仄平平仄仄平。
仄仄仄仄仄平仄,仄仄仄平○仄平。
平平仄仄平平仄,平仄平○平仄仄。
仄○平仄仄平平,仄仄○平○平仄。
平平平平仄仄平平平仄平,平平仄仄平平○。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平○仄平仄。
仄○仄仄仄○○,仄仄平○平仄仄。

陪冯使君游六首 钓罾潭 (péi féng shǐ jūn yóu liù shǒu diào zēng tán)

朝代:唐    作者: 贯休

境静江清无事时,红旌画鷁动渔矶。
心期只是行春去,日暮还应待鹤归。
风破绮霞山寺出,人歌白雪岛花飞。
自怜亦在仙舟上,玉浪翻翻溅草衣。

平仄平平平仄平,平平仄仄平平平。
平○仄仄仄平仄,平仄仄平平仄平。
平平仄仄○平仄,仄仄平平仄○仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄?平仄平仄。
平仄仄仄○○仄,?仄○平平平仄。
平平仄仄仄○平,仄仄仄平平仄仄。
仄仄平仄○仄平,平平仄仄平平平。
平○仄仄平平仄,仄仄仄平平仄平。
仄平平,仄平○,仄仄平平○仄仄。
○平仄仄仄○平,?仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄仄平仄,平仄仄平平仄○。
仄平仄仄平平仄,平仄仄平平仄仄。
平平平仄仄○平,平仄平○仄○仄。
仄平仄,仄平平,仄仄平平仄仄○。
平平仄仄仄○仄,仄仄仄○平仄○。
平○仄仄平平○,仄仄平平仄平仄。
平○仄仄仄平仄,仄仄平平仄○仄。
平平平平仄仄平平平,平仄平平仄仄平。
仄仄仄仄仄平仄,仄仄仄平○仄平。
平平仄仄平平仄,平仄平○平仄仄。
仄○平仄仄平平,仄仄○平○平仄。
平平平平仄仄平平平仄平,平平仄仄平平○。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平○仄平仄。
仄○仄仄仄○○,仄仄平○平仄仄。

又嘲 (yòu cháo)

朝代:唐    作者: 无名氏

李生来,跋君怕。
不意今日却增价,不画罗汉画驼马。

平仄平平平仄平,平平仄仄平平平。
平○仄仄仄平仄,平仄仄平平仄平。
平平仄仄○平仄,仄仄平平仄○仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄?平仄平仄。
平仄仄仄○○仄,?仄○平平平仄。
平平仄仄仄○平,仄仄仄平平仄仄。
仄仄平仄○仄平,平平仄仄平平平。
平○仄仄平平仄,仄仄仄平平仄平。
仄平平,仄平○,仄仄平平○仄仄。
○平仄仄仄○平,?仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄仄平仄,平仄仄平平仄○。
仄平仄仄平平仄,平仄仄平平仄仄。
平平平仄仄○平,平仄平○仄○仄。
仄平仄,仄平平,仄仄平平仄仄○。
平平仄仄仄○仄,仄仄仄○平仄○。
平○仄仄平平○,仄仄平平仄平仄。
平○仄仄仄平仄,仄仄平平仄○仄。
平平平平仄仄平平平,平仄平平仄仄平。
仄仄仄仄仄平仄,仄仄仄平○仄平。
平平仄仄平平仄,平仄平○平仄仄。
仄○平仄仄平平,仄仄○平○平仄。
平平平平仄仄平平平仄平,平平仄仄平平○。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平○仄平仄。
仄○仄仄仄○○,仄仄平○平仄仄。

荆州贯休大师旧房 (jīng zhōu guàn xiū dà shī jiù fáng)

朝代:唐    作者: 齐己

疎篁抽笋柳垂阴,旧是休公种境吟。
入贡文儒来请益,出官卿相驻过寻。
右军书画神传髓,康乐文章梦授心。
销得青城千嶂下,白莲标塔帝恩深。

平仄平平平仄平,平平仄仄平平平。
平○仄仄仄平仄,平仄仄平平仄平。
平平仄仄○平仄,仄仄平平仄○仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄?平仄平仄。
平仄仄仄○○仄,?仄○平平平仄。
平平仄仄仄○平,仄仄仄平平仄仄。
仄仄平仄○仄平,平平仄仄平平平。
平○仄仄平平仄,仄仄仄平平仄平。
仄平平,仄平○,仄仄平平○仄仄。
○平仄仄仄○平,?仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄仄平仄,平仄仄平平仄○。
仄平仄仄平平仄,平仄仄平平仄仄。
平平平仄仄○平,平仄平○仄○仄。
仄平仄,仄平平,仄仄平平仄仄○。
平平仄仄仄○仄,仄仄仄○平仄○。
平○仄仄平平○,仄仄平平仄平仄。
平○仄仄仄平仄,仄仄平平仄○仄。
平平平平仄仄平平平,平仄平平仄仄平。
仄仄仄仄仄平仄,仄仄仄平○仄平。
平平仄仄平平仄,平仄平○平仄仄。
仄○平仄仄平平,仄仄○平○平仄。
平平平平仄仄平平平仄平,平平仄仄平平○。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平○仄平仄。
仄○仄仄仄○○,仄仄平○平仄仄。

梦游仙四首 一 (mèng yóu xiān sì shǒu yī)

朝代:唐    作者: 贯休

梦到海中山,入个白银宅。
逢见一道士,称是李八伯。

平仄平平平仄平,平平仄仄平平平。
平○仄仄仄平仄,平仄仄平平仄平。
平平仄仄○平仄,仄仄平平仄○仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄?平仄平仄。
平仄仄仄○○仄,?仄○平平平仄。
平平仄仄仄○平,仄仄仄平平仄仄。
仄仄平仄○仄平,平平仄仄平平平。
平○仄仄平平仄,仄仄仄平平仄平。
仄平平,仄平○,仄仄平平○仄仄。
○平仄仄仄○平,?仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄仄平仄,平仄仄平平仄○。
仄平仄仄平平仄,平仄仄平平仄仄。
平平平仄仄○平,平仄平○仄○仄。
仄平仄,仄平平,仄仄平平仄仄○。
平平仄仄仄○仄,仄仄仄○平仄○。
平○仄仄平平○,仄仄平平仄平仄。
平○仄仄仄平仄,仄仄平平仄○仄。
平平平平仄仄平平平,平仄平平仄仄平。
仄仄仄仄仄平仄,仄仄仄平○仄平。
平平仄仄平平仄,平仄平○平仄仄。
仄○平仄仄平平,仄仄○平○平仄。
平平平平仄仄平平平仄平,平平仄仄平平○。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平○仄平仄。
仄○仄仄仄○○,仄仄平○平仄仄。