gōng yú chū jìn kāng tíng xiǎo qì
公余出晋康亭小憩 🔈
客来非与景相期,万象殷勤自四围。
山以出云为显设,江于朝海得依归。
沙岚昏垫雨湔祓,烟水汩陈风发挥。
公退云胡不私省,潜鱼幽鸟也知机。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平平仄仄平仄,平仄仄平平仄平。
平仄平平仄平仄,仄平平仄仄平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
客人来访并不是为了与景色相约,而是自然万象都热情地环绕着。山峦因为云雾的散开显现出美丽的面貌,江水在朝阳下找到了回归大海的归宿。沙漠中的烟尘昏暗了视线,雨水清洗净化了一切。风在江河上自由飘荡。官员退隐时,为何不私自反省一番?就像潜藏在水中的鱼儿和幽静的鸟儿一样,也懂得时机的重要性。
全诗写景描写细腻,表现了大自然的生机和美丽,同时借景抒发了官员退隐的思考。
曾丰的诗:
相关诗词:
翊善余公挽诗 其一 (yì shàn yú gōng wǎn shī qí yī)
弱冠声名翰墨场,一官小试活人方。
二王宾客推清介,半刺规模与善良。
可但仁风薰晋鄙,犹怜奇节老阌乡。
康宁寿考犹余事,兰玉阶亭久更芳。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平平仄仄平仄,平仄仄平平仄平。
平仄平平仄平仄,仄平平仄仄平平。
小憩 (xiǎo qì)
徐行散腰膂,小憩啬精神。
休养观书眼,调娱宴坐身。
青氊我家旧,红粟太仓陈。
温饱无余事,寒龟息自匀。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平平仄仄平仄,平仄仄平平仄平。
平仄平平仄平仄,仄平平仄仄平平。
小憩许由亭 (xiǎo qì xǔ yóu tíng)
历数河南去,乾坤一草亭。
一亭犹是累,千古尽浮萍。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平平仄仄平仄,平仄仄平平仄平。
平仄平平仄平仄,仄平平仄仄平平。
游山五题 题憩贤亭 (yóu shān wǔ tí tí qì xián tíng)
虚亭迟嘉客,登临日相继。
松篁夏吹寒,烟霞暮江霁。
高兴山光远,急影波声细。
区区荣利途,扁舟暂时憩。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平平仄仄平仄,平仄仄平平仄平。
平仄平平仄平仄,仄平平仄仄平平。
江亭小憩 (jiāng tíng xiǎo qì)
不到兹亭久,轩窗眼界开。
江流翻白浪,树影扫青苔。
有鸟衔花出,无人送酒来。
快然心自适,此地亦悠哉。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平平仄仄平仄,平仄仄平平仄平。
平仄平平仄平仄,仄平平仄仄平平。
归次海康登平仙亭次莱公韵 雷庙读丁晋公所作碑 (guī cì hǎi kāng dēng píng xiān tíng cì lái gōng yùn léi miào dú dīng jìn gōng suǒ zuò bēi)
巨卵曾因霹雳开,海邦从此得名雷。
只知寇老曾迁此,作记何缘丁令来。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平平仄仄平仄,平仄仄平平仄平。
平仄平平仄平仄,仄平平仄仄平平。
枫桥寺小憩 其四 (fēng qiáo sì xiǎo qì qí sì)
唐人旧吟处,古殿昼多阴。
欲去有余恋,片云飞碧岑。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平平仄仄平仄,平仄仄平平仄平。
平仄平平仄平仄,仄平平仄仄平平。
晚凉散策二首 其一 (wǎn liáng sàn cè èr shǒu qí yī)
饭余浴罢趁凉行,偶憩池头最小亭。
醉倚胡床便成睡,梦闻荷气忽然醒。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平平仄仄平仄,平仄仄平平仄平。
平仄平平仄平仄,仄平平仄仄平平。
假守晋康出郊劝农 其二 (jiǎ shǒu jìn kāng chū jiāo quàn nóng qí èr)
小队近郊初省春,杯盘绵蕝意殷勤。
叮咛通国老和少,黾勉及时耕且耘。
卖剑尔行移尔俗,买山吾退了吾文。
试于农圃相寻认,果是康州旧使君。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平平仄仄平仄,平仄仄平平仄平。
平仄平平仄平仄,仄平平仄仄平平。
盐亭登高山庙 (yán tíng dēng gāo shān miào)
晓驰光禄坂,暑憩盐亭县。
嵯峨山叠云,窈窕溪横练。
长怜少陵叟,浪走天涯徧。
耿然忧国心,甘作忍饥面。
世难今略平,军行余後殿。
凭高慨往哲,欲去有余恋。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平平仄仄平仄,平仄仄平平仄平。
平仄平平仄平仄,仄平平仄仄平平。