gē zèng yè jì zhì
歌赠叶季质 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 陈长方 (chén cháng fāng)

叶子哦诗风雨寒,时时和墨摇笔端。
江山万里入寸纸,杳霭孤鸿残照闲。
沧洲散发径欲往,已觉置我江之干。
一身幺麽仅如许,胸次奈君湖海宽。
酒狂稍稍芒角露,扫出怪石苍松盘。
他人崎岖作能事,君独笑谈聊一戏。
青鞋布袜自寻山,四十无家疑度世。
莫歌长铗归来乎,不须苦吟频捻须。
但将美酒浇磈磊,里社年丰皆可酤。
醉来横眠醒读书,长康非痴君岂愚。
身闲无事肯过我,更作天姥当庭除。

仄仄平平平仄平,平平○仄平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄○。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平○仄○仄,平仄仄平平仄平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平平平仄平仄,平仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平○仄平平平,仄平仄○平仄平。
仄○仄仄平仄仄,仄仄平平平仄○。
仄平○平仄仄平,○平平平平仄平。
平○平仄仄○仄,○仄平仄○○○。

yè zi ò shī fēng yǔ hán , shí shí hé mò yáo bǐ duān 。
jiāng shān wàn lǐ rù cùn zhǐ , yǎo ǎi gū hóng cán zhào xián 。
cāng zhōu sàn fà jìng yù wǎng , yǐ jué zhì wǒ jiāng zhī gān 。
yī shēn yāo mó jǐn rú xǔ , xiōng cì nài jūn hú hǎi kuān 。
jiǔ kuáng shāo shāo máng jiǎo lù , sǎo chū guài shí cāng sōng pán 。
tā rén qí qū zuò néng shì , jūn dú xiào tán liáo yī xì 。
qīng xié bù wà zì xún shān , sì shí wú jiā yí dù shì 。
mò gē cháng jiá guī lái hū , bù xū kǔ yín pín niǎn xū 。
dàn jiāng měi jiǔ jiāo wěi lěi , lǐ shè nián fēng jiē kě gū 。
zuì lái héng mián xǐng dú shū , cháng kāng fēi chī jūn qǐ yú 。
shēn xián wú shì kěn guò wǒ , gèng zuò tiān lǎo dāng tíng chú 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

叶子哦的诗风像雨水一样寒冷,时常拿着墨汁晃动着笔尖。
江山万里景色尽收纳在寸纸之中,远处的灰暗中,孤雁残阳映照着闲适宁静。
漫步在沧洲散发的小径上,我已感觉自己置身于江水之干处。
虽然一身琐碎的幺麽事不过如此,但胸怀依然宽广,不受君的湖海般浩瀚影响。
酒狂渐渐显露出芒角的风采,扫除怪石、盘旋苍松,将他人的崎岖之事化为了一场戏谑。
别人或许是拼命努力去成就些什么,而你却笑谈之间,游戏人生,轻松自在。
蓝靴白袜,自己在山间漫游,四十岁的你,没有家室,怀疑着世俗的繁杂。
不用再苦苦吟咏,也不必频频拨弄胡须,何须执着于长铗(一种古代乐器)的归来。
只需用美酒浇灌磈磊(形容山石的样子),在村里庆祝丰收年,这已足够。
醉醺醺地躺下,醒来后读读书,长康不是因为你愚笨,而是因为你身闲无事不屑于过多操心。
愿意做什么,肯定过我这一关,更打算作为天姥(神话中的仙山之一)的女娲神仙来除去烦恼纷扰。


总结:

这首诗描绘了叶子哦的闲适自在的生活态度,他不拘泥于世俗的繁华,喜欢品味美酒,游戏人生。无论是在山间漫游还是读书,他都保持着从容淡定的心态,轻松面对人生百态。他以一种自嘲的方式,与那些追求功名利禄的人形成鲜明对比,宣扬了一种超脱尘世的生活观。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者陈长方介绍:🔈

陈长方(一一○八~一一四八),字齐之,学者称唯室先生,侯官(今福建福州)人。高宗绍兴八年(一一三八)进士,调芜湖尉,江阴军学教授。十八年卒,年四十一。有《唯室集》十四卷,已佚。清四库馆臣据《永乐大典》辑爲四卷,并辑有《步里客谈》二卷。事见本集附录宋胡百能《陈唯室先生行状》。 陈长方诗,以影印文渊阁《四库全书·唯室集》爲底本,与新辑集外诗合编一卷。 查看更多>>

陈长方的诗:

相关诗词:

状江南 季春 (zhuàng jiāng nán jì chūn)

朝代:唐    作者: 严维

江南季春天,蓴叶细如弦。
池边草作迳,湖上叶如船。

仄仄平平平仄平,平平○仄平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄○。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平○仄○仄,平仄仄平平仄平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平平平仄平仄,平仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平○仄平平平,仄平仄○平仄平。
仄○仄仄平仄仄,仄仄平平平仄○。
仄平○平仄仄平,○平平平平仄平。
平○平仄仄○仄,○仄平仄○○○。

衰柳 (shuāi liǔ)

朝代:宋    作者: 薛季宣

秋草池塘夹黄缬,莫烟淡淡蒙新月。
拟将攀取赠行人,脱叶枯条不堪折。

仄仄平平平仄平,平平○仄平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄○。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平○仄○仄,平仄仄平平仄平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平平平仄平仄,平仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平○仄平平平,仄平仄○平仄平。
仄○仄仄平仄仄,仄仄平平平仄○。
仄平○平仄仄平,○平平平平仄平。
平○平仄仄○仄,○仄平仄○○○。

夜坐起赠范西叔何子方 (yè zuò qǐ zèng fàn xī shū hé zǐ fāng)

朝代:宋    作者: 王质

浓淡云中月吐吞,寒枝惊叶动乌蹲。
青荧一点无人对,頼有西风为掩门。

仄仄平平平仄平,平平○仄平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄○。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平○仄○仄,平仄仄平平仄平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平平平仄平仄,平仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平○仄平平平,仄平仄○平仄平。
仄○仄仄平仄仄,仄仄平平平仄○。
仄平○平仄仄平,○平平平平仄平。
平○平仄仄○仄,○仄平仄○○○。

赠茅山高拾遗 (zèng máo shān gāo shí yí)

朝代:唐    作者: 许浑

谏猎归来绮季歌,大茅峯影满秋波。
山斋留客扫红叶,野艇送僧披绿莎。
长覆旧图棊势尽,遍添新品药名多。
云中黄鹄日千里,自宿自飞无网罗。

仄仄平平平仄平,平平○仄平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄○。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平○仄○仄,平仄仄平平仄平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平平平仄平仄,平仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平○仄平平平,仄平仄○平仄平。
仄○仄仄平仄仄,仄仄平平平仄○。
仄平○平仄仄平,○平平平平仄平。
平○平仄仄○仄,○仄平仄○○○。

和叶季质以唐律两篇见属 (hé yè jì zhì yǐ táng lǜ liǎng piān jiàn shǔ)

朝代:宋    作者: 陈长方

风流王右辖,萧散郑丹邱。
此事今难再,如公可并游。
千篇诗价重,十日酒船浮。
圣主方东幸,山中莫滞留。

仄仄平平平仄平,平平○仄平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄○。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平○仄○仄,平仄仄平平仄平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平平平仄平仄,平仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平○仄平平平,仄平仄○平仄平。
仄○仄仄平仄仄,仄仄平平平仄○。
仄平○平仄仄平,○平平平平仄平。
平○平仄仄○仄,○仄平仄○○○。

再赠李质夫 (zài zèng lǐ zhì fū)

朝代:宋    作者: 刘摰

赠春须记折花时,坐恨江南信息迟。
还向瑶林主人问,东风应傍去年枝。

仄仄平平平仄平,平平○仄平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄○。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平○仄○仄,平仄仄平平仄平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平平平仄平仄,平仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平○仄平平平,仄平仄○平仄平。
仄○仄仄平仄仄,仄仄平平平仄○。
仄平○平仄仄平,○平平平平仄平。
平○平仄仄○仄,○仄平仄○○○。

状江南 季秋 (zhuàng jiāng nán jì qiū)

朝代:唐    作者: 刘蕃

江南季秋天,栗熟大如拳。
枫叶红霞举,苍芦白浪川。

仄仄平平平仄平,平平○仄平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄○。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平○仄○仄,平仄仄平平仄平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平平平仄平仄,平仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平○仄平平平,仄平仄○平仄平。
仄○仄仄平仄仄,仄仄平平平仄○。
仄平○平仄仄平,○平平平平仄平。
平○平仄仄○仄,○仄平仄○○○。

赠钱季实 (zèng qián jì shí)

朝代:宋    作者: 何梦桂

一醉狂歌天地老,醒来不记邯郸道。
祁连千丈土一抔,至今下马陵前草。

仄仄平平平仄平,平平○仄平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄○。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平○仄○仄,平仄仄平平仄平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平平平仄平仄,平仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平○仄平平平,仄平仄○平仄平。
仄○仄仄平仄仄,仄仄平平平仄○。
仄平○平仄仄平,○平平平平仄平。
平○平仄仄○仄,○仄平仄○○○。

寄季张 (jì jì zhāng)

朝代:宋    作者: 黄庭坚

园中看笋已成竹,阶下种槐还得阴。
出门望君车马绝,临水问信鲤鱼沈。
赠君以匠石斸泥之利器,渊明无弦之素琴。
此书到日可归来,思子妙质为知音。

仄仄平平平仄平,平平○仄平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄○。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平○仄○仄,平仄仄平平仄平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平平平仄平仄,平仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平○仄平平平,仄平仄○平仄平。
仄○仄仄平仄仄,仄仄平平平仄○。
仄平○平仄仄平,○平平平平仄平。
平○平仄仄○仄,○仄平仄○○○。

荷柳松竹赠答 仆赠荷 (hé liǔ sōng zhú zèng dá pú zèng hé)

朝代:宋    作者: 王质

仆赠荷,吾友清阴多。
为我生凉飙,寒辉相荡摩。
姑徐徐,勿急急,欹尔绿玉盘,倾尔白玉粒。

仄仄平平平仄平,平平○仄平仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄○。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
仄平平○仄○仄,平仄仄平平仄平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平平平仄平仄,平仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平○仄平平平,仄平仄○平仄平。
仄○仄仄平仄仄,仄仄平平平仄○。
仄平○平仄仄平,○平平平平仄平。
平○平仄仄○仄,○仄平仄○○○。