fēng guāng cí
风光词 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 湘中蛟女 (xiāng zhōng jiāo nǚ)

隆佳秀兮昭盛时,播薰绿兮淑华归。
故里荑与处萼兮,潜重房以饰姿。
见雅态之韶华兮,蒙长霭以为帏。
醉融光兮渺渺弥弥,迷千里兮涵烟眉,晨陶陶兮暮熙熙。
舞嫋娜之穠条兮,娉盈盈以披迟。
酡游颜兮倡蔓卉縠,流倩电兮石发髓施。

平平仄平○仄平,仄平仄平仄平平。
仄仄平仄仄仄平,仄○平仄仄平。
仄仄仄平平平平,平○仄仄平平。
仄平平平仄仄○○,平平仄平平平平,平平平平仄平平。
仄仄仄平平平平,○平平仄平○。
平平平平平仄仄仄,平仄仄平仄仄仄仄。

lóng jiā xiù xī zhāo shèng shí , bō xūn lǜ xī shū huá guī 。
gù lǐ yí yǔ chù è xī , qián chóng fáng yǐ shì zī 。
jiàn yǎ tài zhī sháo huá xī , méng cháng ǎi yǐ wéi wéi 。
zuì róng guāng xī miǎo miǎo mí mí , mí qiān lǐ xī hán yān méi , chén táo táo xī mù xī xī 。
wǔ niǎo nà zhī nóng tiáo xī , pīng yíng yíng yǐ pī chí 。
tuó yóu yán xī chàng màn huì hú , liú qiàn diàn xī shí fā suǐ shī 。

風光詞

—— 湘中蛟女

隆佳秀兮昭盛時,播薰綠兮淑華歸。
故里荑與處萼兮,潛重房以飾姿。
見雅態之韶華兮,蒙長靄以爲幃。
醉融光兮渺渺瀰瀰,迷千里兮涵煙眉,晨陶陶兮暮熙熙。
舞嫋娜之穠條兮,娉盈盈以披遲。
酡遊顏兮倡蔓卉縠,流倩電兮石髮髓施。

平平仄平○仄平,仄平仄平仄平平。
仄仄平仄仄仄平,仄○平仄仄平。
仄仄仄平平平平,平○仄仄平平。
仄平平平仄仄○○,平平仄平平平平,平平平平仄平平。
仄仄仄平平平平,○平平仄平○。
平平平平平仄仄仄,平仄仄平仄仄仄仄。

lóng jiā xiù xī zhāo shèng shí , bō xūn lǜ xī shū huá guī 。
gù lǐ yí yǔ chù è xī , qián chóng fáng yǐ shì zī 。
jiàn yǎ tài zhī sháo huá xī , méng cháng ǎi yǐ wéi wéi 。
zuì róng guāng xī miǎo miǎo mí mí , mí qiān lǐ xī hán yān méi , chén táo táo xī mù xī xī 。
wǔ niǎo nà zhī nóng tiáo xī , pīng yíng yíng yǐ pī chí 。
tuó yóu yán xī chàng màn huì hú , liú qiàn diàn xī shí fā suǐ shī 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
隆佳秀兮昭盛时,播薰绿兮淑华归。
在这繁荣昌盛的时代,美好的事物显现出来,馨香的花朵充斥着四季。
故里的野花与园中的花朵,
默默地装饰起庭院的姿态。
看见了雅致的姿态与华丽光彩,
被长长的轻雾当作帏幕遮掩。
沉醉于绚烂的光芒之中,宛如无边无际,
迷失于千里之外,含藏着轻烟般的眉宇,
清晨的宁静与傍晚的欢愉。
舞动着婀娜多姿的幼苗,
轻盈而优雅地展开。
红晕在脸颊上飘动,花朵们竞相开放,
流动的美丽如电光般闪耀,如石头里蕴含的髓质一般散发着光辉。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者湘中蛟女介绍:🔈

湘中蛟女的诗:

相关诗词:

宫词百首 六十七 (gōng cí bǎi shǒu liù shí qī)

朝代:唐    作者: 和凝

视草词臣直玉堂,对来新赐锦袍香。
班资最在云霄上,长是先迎日月光。

平平仄平○仄平,仄平仄平仄平平。
仄仄平仄仄仄平,仄○平仄仄平。
仄仄仄平平平平,平○仄仄平平。
仄平平平仄仄○○,平平仄平平平平,平平平平仄平平。
仄仄仄平平平平,○平平仄平○。
平平平平平仄仄仄,平仄仄平仄仄仄仄。

柳枝词十首 其一 (liǔ zhī cí shí shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 徐铉

金马词臣赋小诗,梨园弟子唱新词。
君恩还似东风意,先入灵和蜀柳枝。

平平仄平○仄平,仄平仄平仄平平。
仄仄平仄仄仄平,仄○平仄仄平。
仄仄仄平平平平,平○仄仄平平。
仄平平平仄仄○○,平平仄平平平平,平平平平仄平平。
仄仄仄平平平平,○平平仄平○。
平平平平平仄仄仄,平仄仄平仄仄仄仄。

春词 其一七 (chūn cí qí yī qī)

朝代:宋    作者: 毛滂

靧面桃花有意开,光风转蕙日徘徊。
昭阳天近知春早,玉琯东风破雪来。

平平仄平○仄平,仄平仄平仄平平。
仄仄平仄仄仄平,仄○平仄仄平。
仄仄仄平平平平,平○仄仄平平。
仄平平平仄仄○○,平平仄平平平平,平平平平仄平平。
仄仄仄平平平平,○平平仄平○。
平平平平平仄仄仄,平仄仄平仄仄仄仄。

宫词 其七 (gōng cí qí qī)

朝代:宋    作者: 周彦质

圣主词源涌巨澜,恤民手诏月常颁。
一回传出惊新丽,多少词臣愧汗顔。

平平仄平○仄平,仄平仄平仄平平。
仄仄平仄仄仄平,仄○平仄仄平。
仄仄仄平平平平,平○仄仄平平。
仄平平平仄仄○○,平平仄平平平平,平平平平仄平平。
仄仄仄平平平平,○平平仄平○。
平平平平平仄仄仄,平仄仄平仄仄仄仄。

赵宝学挽词二首 其一 (zhào bǎo xué wǎn cí èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 林季仲

珠海光无尽,瑶山气自温。
鸿基开烈祖,余庆袭贤孙。
妙墨潜虬动,雄词骇浪翻。
九重应震悼,同性失毛原。

平平仄平○仄平,仄平仄平仄平平。
仄仄平仄仄仄平,仄○平仄仄平。
仄仄仄平平平平,平○仄仄平平。
仄平平平仄仄○○,平平仄平平平平,平平平平仄平平。
仄仄仄平平平平,○平平仄平○。
平平平平平仄仄仄,平仄仄平仄仄仄仄。

宫词 (gōng cí)

朝代:唐    作者: 朱光弼

梦里君王近,宫中河汉高。
秋风能再热,团扇不辞劳。

平平仄平○仄平,仄平仄平仄平平。
仄仄平仄仄仄平,仄○平仄仄平。
仄仄仄平平平平,平○仄仄平平。
仄平平平仄仄○○,平平仄平平平平,平平平平仄平平。
仄仄仄平平平平,○平平仄平○。
平平平平平仄仄仄,平仄仄平仄仄仄仄。

春词二首 其一 (chūn cí èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 张嵲

莽莽暄风吹九州,春来何处不消忧。
林间鸟语随时好,花里风光映日流。

平平仄平○仄平,仄平仄平仄平平。
仄仄平仄仄仄平,仄○平仄仄平。
仄仄仄平平平平,平○仄仄平平。
仄平平平仄仄○○,平平仄平平平平,平平平平仄平平。
仄仄仄平平平平,○平平仄平○。
平平平平平仄仄仄,平仄仄平仄仄仄仄。

题玉光亭和章郇公韵 (tí yù guāng tíng hé zhāng huán gōng yùn)

朝代:宋    作者: 青阳楷

鸣琴贤宰有三长,吟得新词敌夜光。
好是断章无以和,神仙官职水云乡。

平平仄平○仄平,仄平仄平仄平平。
仄仄平仄仄仄平,仄○平仄仄平。
仄仄仄平平平平,平○仄仄平平。
仄平平平仄仄○○,平平仄平平平平,平平平平仄平平。
仄仄仄平平平平,○平平仄平○。
平平平平平仄仄仄,平仄仄平仄仄仄仄。

天长久词 一 (tiān cháng jiǔ cí yī)

朝代:唐    作者: 卢纶

玉砌红花树,香风不敢吹。
春光解天意,偏发殿南枝。

平平仄平○仄平,仄平仄平仄平平。
仄仄平仄仄仄平,仄○平仄仄平。
仄仄仄平平平平,平○仄仄平平。
仄平平平仄仄○○,平平仄平平平平,平平平平仄平平。
仄仄仄平平平平,○平平仄平○。
平平平平平仄仄仄,平仄仄平仄仄仄仄。

淳熙二年春帖子词 光尧寿圣宪天体道太上皇帝合六首 其六 (chún xī èr nián chūn tiě zi cí guāng yáo shòu shèng xiàn tiān tǐ dào tài shàng huáng dì hé liù shǒu qí liù)

朝代:宋    作者: 崔敦诗

景龙门上华灯动,黄鹄池边翠浪通。
一一春光须作主,从今二十四番风。

平平仄平○仄平,仄平仄平仄平平。
仄仄平仄仄仄平,仄○平仄仄平。
仄仄仄平平平平,平○仄仄平平。
仄平平平仄仄○○,平平仄平平平平,平平平平仄平平。
仄仄仄平平平平,○平平仄平○。
平平平平平仄仄仄,平仄仄平仄仄仄仄。

动物