biē shān
鼈山 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 王应麟 (wáng yìng lín)

天柱不可折,柱折不可撑。
九鼎不可覆,鼎覆人莫扛。
袁公烈丈夫,独立东南方。
欲以一己力,代国相颉颃。
适遭宋祚移,耻为不义戕。
奋然抱志起,誓欲扫搀枪。
拔剑突前麾,手回日月光。
敌势愈猖獗,山摧失忠良。
呜呼绝伦志,不得骋才长。
妻孥悉从溺,枯骨谁为襄。
忠烈动天地,游魂为国殇。
山水倍堪悲,抱恨彻穹苍。
穹苍幸一息,庶几纪星霜。
西风白杨路,哀猿号崇冈。
解剑挂墓柏,泣下沾衣裳。
惜哉时不利,抽毫述悲伤。

平仄仄仄○,仄○仄仄平。
仄仄仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄仄○仄○。
仄平仄仄平,仄平仄仄平。
仄平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平平,仄○仄仄平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄平○。
○平仄○仄,平仄平平平。
平仄仄平仄,平平平仄平。
平仄仄平平,仄仄仄平○。
平○仄仄仄,仄仄仄平平。
平平仄平仄,平平○平平。
仄仄仄仄仄,仄仄○○平。
仄平平仄仄,平○仄平平。

tiān zhù bù kě zhé , zhù zhé bù kě chēng 。
jiǔ dǐng bù kě fù , dǐng fù rén mò káng 。
yuán gōng liè zhàng fū , dú lì dōng nán fāng 。
yù yǐ yī jǐ lì , dài guó xiāng jié háng 。
shì zāo sòng zuò yí , chǐ wèi bù yì qiāng 。
fèn rán bào zhì qǐ , shì yù sǎo chān qiāng 。
bá jiàn tū qián huī , shǒu huí rì yuè guāng 。
dí shì yù chāng jué , shān cuī shī zhōng liáng 。
wū hū jué lún zhì , bù dé chěng cái cháng 。
qī nú xī cóng nì , kū gǔ shuí wèi xiāng 。
zhōng liè dòng tiān dì , yóu hún wèi guó shāng 。
shān shuǐ bèi kān bēi , bào hèn chè qióng cāng 。
qióng cāng xìng yī xī , shù jī jì xīng shuāng 。
xī fēng bái yáng lù , āi yuán hào chóng gāng 。
jiě jiàn guà mù bǎi , qì xià zhān yī shang 。
xī zāi shí bù lì , chōu háo shù bēi shāng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

天柱一旦折断,就无法再支撑;九鼎一旦倾覆,无人能够扛起。袁公是个忠诚的男子,独自屹立于东南方。他希望以自身之力,替代国家的颉颃相。然而,恰逢宋祚易位,他感到耻辱因不义之戕害。于是,他毅然决然地怀抱志向,发誓要扫清弯曲的枪矛。他挺剑冲前,手中的剑光如同太阳和月亮的光芒。敌人的势力越发猖獗,忠良之山被摧毁。唉,这是无与伦比的志向,却无法实现才华的长久。妻子和孩子都被逼至死地,干枯的骨头无人为其扶襄。忠烈动摇了天地,游魂成了国家的悲歌。山水再美,也倍感悲伤,内心的愧疚穿透苍穹。苍天幸存了一丝气息,但历经星霜的流转。西风呼啸过白杨林,哀猿在崇山高岗上悲鸣。他的剑解下,悬挂在墓旁的柏树上,眼泪滴落在衣裳上。可惜时机不合,无法表达内心的悲伤。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者王应麟介绍:🔈

王应麟(一二二三~一二九六),字伯厚,号厚斋,鄞县(今浙江宁波)人。理宗淳佑元年(一二四一)进士,调西安主簿。宝佑四年(一二五六)中博学宏词科,累迁太常寺主簿。以言事忤丁大全,罢。丁败,起通判台州。景定元年(一二六○)召爲太常博士,迁着作佐郎。度宗咸淳元年(一二六五)兼礼部郎官、兼直学士院,以忤贾似道奉祠。六年,起知徽州。七年,召爲秘书监,迁起居郎。八年,权吏部侍郎。恭宗德佑元年(一二七五),授中书舍人兼直学士院。官至礼部尚书兼给事中。因封驳留梦炎荐章不报,遂东归,自号深宁老人。元成宗元贞二年卒,年七十四。王应麟是宋末著名学者,着作繁富,影响较大的有《困学纪闻》,《玉海》等。另有《深宁集》,已... 查看更多>>

王应麟的诗:

相关诗词:

赋跛鼈先生赵万宗二首 其一 (fù bǒ biē xiān shēng zhào wàn zōng èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 傅崧卿

生长兵间接太平,封峦亲见告功成。
茂陵遗稿犹施用,跛鼈如何独未行。

平仄仄仄○,仄○仄仄平。
仄仄仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄仄○仄○。
仄平仄仄平,仄平仄仄平。
仄平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平平,仄○仄仄平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄平○。
○平仄○仄,平仄平平平。
平仄仄平仄,平平平仄平。
平仄仄平平,仄仄仄平○。
平○仄仄仄,仄仄仄平平。
平平仄平仄,平平○平平。
仄仄仄仄仄,仄仄○○平。
仄平平仄仄,平○仄平平。

偈颂六十七首 其五三 (jì sòng liù shí qī shǒu qí wǔ sān)

朝代:宋    作者: 释原妙

意句不到,宗说不通,盲龟跛鼈。
意句俱到,宗说俱通,盲龟跛鼈。

平仄仄仄○,仄○仄仄平。
仄仄仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄仄○仄○。
仄平仄仄平,仄平仄仄平。
仄平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平平,仄○仄仄平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄平○。
○平仄○仄,平仄平平平。
平仄仄平仄,平平平仄平。
平仄仄平平,仄仄仄平○。
平○仄仄仄,仄仄仄平平。
平平仄平仄,平平○平平。
仄仄仄仄仄,仄仄○○平。
仄平平仄仄,平○仄平平。

诗(幷序) 五十六 (shī bìng xù wǔ shí liù)

朝代:唐    作者: 王梵志

黄母化为鼈,只为鼈为身。
牛里(项校「哀」)化为虎,亦是虎为人。
不忆当时[业](叶),宁知过去因。
死生一变化,若个是师亲。

平仄仄仄○,仄○仄仄平。
仄仄仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄仄○仄○。
仄平仄仄平,仄平仄仄平。
仄平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平平,仄○仄仄平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄平○。
○平仄○仄,平仄平平平。
平仄仄平仄,平平平仄平。
平仄仄平平,仄仄仄平○。
平○仄仄仄,仄仄仄平平。
平平仄平仄,平平○平平。
仄仄仄仄仄,仄仄○○平。
仄平平仄仄,平○仄平平。

兵要望江南 占水族第二十一(京本列第十二○七首) 四 (bīng yào wàng jiāng nán zhàn shuǐ zú dì èr shí yī jīng běn liè dì shí èr ○ qī shǒu sì)

朝代:唐    作者: 易静

城营内,鱼鼈现(辛本、川本、京本作「鼈忽露」)其形。
防有内奸谋叛逆,不然水涨浸军兵,速去得安宁。

平仄仄仄○,仄○仄仄平。
仄仄仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄仄○仄○。
仄平仄仄平,仄平仄仄平。
仄平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平平,仄○仄仄平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄平○。
○平仄○仄,平仄平平平。
平仄仄平仄,平平平仄平。
平仄仄平平,仄仄仄平○。
平○仄仄仄,仄仄仄平平。
平平仄平仄,平平○平平。
仄仄仄仄仄,仄仄○○平。
仄平平仄仄,平○仄平平。

句 其二 (jù qí èr)

朝代:宋    作者: 方翥

濑寒隠鱼鼈,庙古动龙蛇。

平仄仄仄○,仄○仄仄平。
仄仄仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄仄○仄○。
仄平仄仄平,仄平仄仄平。
仄平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平平,仄○仄仄平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄平○。
○平仄○仄,平仄平平平。
平仄仄平仄,平平平仄平。
平仄仄平平,仄仄仄平○。
平○仄仄仄,仄仄仄平平。
平平仄平仄,平平○平平。
仄仄仄仄仄,仄仄○○平。
仄平平仄仄,平○仄平平。

动物

夜直广文有感寄曾子固 (yè zhí guǎng wén yǒu gǎn jì céng zǐ gù)

朝代:宋    作者: 梅尧臣

日暮蛛丝动,月暗萤火明。
方兹步庭户,浩然怀友生。
友生将东归,泛若赴海鲸。
已从龙门出,不慕朱鼈轻。
朱鼈过吴洲,飞飞就东瀛。
沉浮未可问,名有万里程。
须忧小水鲂,劳劳将尾赬。

平仄仄仄○,仄○仄仄平。
仄仄仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄仄○仄○。
仄平仄仄平,仄平仄仄平。
仄平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平平,仄○仄仄平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄平○。
○平仄○仄,平仄平平平。
平仄仄平仄,平平平仄平。
平仄仄平平,仄仄仄平○。
平○仄仄仄,仄仄仄平平。
平平仄平仄,平平○平平。
仄仄仄仄仄,仄仄○○平。
仄平平仄仄,平○仄平平。

动物

(jì)

朝代:宋    作者: 释宝觉

一即一,二即二,嗅着直是无香气。
识得山僧榔栗条,莫向南山寻鼈鼻。

平仄仄仄○,仄○仄仄平。
仄仄仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄仄○仄○。
仄平仄仄平,仄平仄仄平。
仄平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平平,仄○仄仄平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄平○。
○平仄○仄,平仄平平平。
平仄仄平仄,平平平仄平。
平仄仄平平,仄仄仄平○。
平○仄仄仄,仄仄仄平平。
平平仄平仄,平平○平平。
仄仄仄仄仄,仄仄○○平。
仄平平仄仄,平○仄平平。

偈颂七十一首 其五二 (jì sòng qī shí yī shǒu qí wǔ èr)

朝代:宋    作者: 释了惠

南山鼈鼻蛇,撺入新罗国。
吞却镇海珠,咬杀嘉州佛。

平仄仄仄○,仄○仄仄平。
仄仄仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄仄○仄○。
仄平仄仄平,仄平仄仄平。
仄平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平平,仄○仄仄平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄平○。
○平仄○仄,平仄平平平。
平仄仄平仄,平平平仄平。
平仄仄平平,仄仄仄平○。
平○仄仄仄,仄仄仄平平。
平平仄平仄,平平○平平。
仄仄仄仄仄,仄仄○○平。
仄平平仄仄,平○仄平平。

偈二首 其一 (jì èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 释道印

大雄山下虎,南山鼈鼻蛇。
等闲撞着,抱赏归家。
若也不惜好手,便与拔出重牙。

平仄仄仄○,仄○仄仄平。
仄仄仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄仄○仄○。
仄平仄仄平,仄平仄仄平。
仄平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平平,仄○仄仄平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄平○。
○平仄○仄,平仄平平平。
平仄仄平仄,平平平仄平。
平仄仄平平,仄仄仄平○。
平○仄仄仄,仄仄仄平平。
平平仄平仄,平平○平平。
仄仄仄仄仄,仄仄○○平。
仄平平仄仄,平○仄平平。

偈颂一百四十一首 其三 (jì sòng yī bǎi sì shí yī shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 释师范

灵山话月,曹溪指月。
递代相传,证龟成鼈。

平仄仄仄○,仄○仄仄平。
仄仄仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄仄○仄○。
仄平仄仄平,仄平仄仄平。
仄平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平平,仄○仄仄平。
仄仄仄平仄,平平仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄平○。
○平仄○仄,平仄平平平。
平仄仄平仄,平平平仄平。
平仄仄平平,仄仄仄平○。
平○仄仄仄,仄仄仄平平。
平平仄平仄,平平○平平。
仄仄仄仄仄,仄仄○○平。
仄平平仄仄,平○仄平平。