zhǐ shàn táng
止善堂 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 王旭 (wáng xù)

人心若江河,昼夜无停流。
东流未到海,滔滔讵能休。
又如远游客,终年寄他州。
不知归其家,岁暮何所投。
水流上沧海,人行止故丘。
而况寰宇中,事物纷相酬。
人欲盛其炽,天理微以幽。
瞬息变化间,肝胆生戈矛。
苟不知所止,定心终无由。
所止非至善,此心犹可忧。
卓哉陈使君,立志希前修。
名堂以止善,善外俱无求。
我德自此明,新民功亦优。
还应有余庆,永为斯堂留。
不愧大学篇,芳尘映千秋。

平平仄平平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,平平仄平平。
仄○仄平仄,平平仄平平。
仄平平○平,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,平○仄仄平。
平仄平仄○,仄仄平○平。
平仄仄○仄,平仄平仄平。
仄仄仄仄○,平仄平平平。
平仄平仄仄,仄平平平平。
仄仄平仄仄,仄平○仄平。
仄平平仄平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平平平仄平。
平○仄平仄,仄平平平○。
仄仄仄仄平,平平仄平平。

rén xīn ruò jiāng hé , zhòu yè wú tíng liú 。
dōng liú wèi dào hǎi , tāo tāo jù néng xiū 。
yòu rú yuǎn yóu kè , zhōng nián jì tā zhōu 。
bù zhī guī qí jiā , suì mù hé suǒ tóu 。
shuǐ liú shàng cāng hǎi , rén xíng zhǐ gù qiū 。
ér kuàng huán yǔ zhōng , shì wù fēn xiāng chóu 。
rén yù shèng qí chì , tiān lǐ wēi yǐ yōu 。
shùn xī biàn huà jiān , gān dǎn shēng gē máo 。
gǒu bù zhī suǒ zhǐ , dìng xīn zhōng wú yóu 。
suǒ zhǐ fēi zhì shàn , cǐ xīn yóu kě yōu 。
zhuó zāi chén shǐ jūn , lì zhì xī qián xiū 。
míng táng yǐ zhǐ shàn , shàn wài jù wú qiú 。
wǒ dé zì cǐ míng , xīn mín gōng yì yōu 。
huán yīng yǒu yú qìng , yǒng wèi sī táng liú 。
bù kuì dà xué piān , fāng chén yìng qiān qiū 。

止善堂

—— 王旭

人心若江河,晝夜無停流。
東流未到海,滔滔詎能休。
又如遠遊客,終年寄他州。
不知歸其家,歲暮何所投。
水流上滄海,人行止故丘。
而況寰宇中,事物紛相酬。
人欲盛其熾,天理微以幽。
瞬息變化間,肝膽生戈矛。
苟不知所止,定心終無由。
所止非至善,此心猶可憂。
卓哉陳使君,立志希前修。
名堂以止善,善外俱無求。
我德自此明,新民功亦優。
還應有餘慶,永爲斯堂留。
不愧大學篇,芳塵映千秋。

平平仄平平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,平平仄平平。
仄○仄平仄,平平仄平平。
仄平平○平,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,平○仄仄平。
平仄平仄○,仄仄平○平。
平仄仄○仄,平仄平仄平。
仄仄仄仄○,平仄平平平。
平仄平仄仄,仄平平平平。
仄仄平仄仄,仄平○仄平。
仄平平仄平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平平平仄平。
平○仄平仄,仄平平平○。
仄仄仄仄平,平平仄平平。

rén xīn ruò jiāng hé , zhòu yè wú tíng liú 。
dōng liú wèi dào hǎi , tāo tāo jù néng xiū 。
yòu rú yuǎn yóu kè , zhōng nián jì tā zhōu 。
bù zhī guī qí jiā , suì mù hé suǒ tóu 。
shuǐ liú shàng cāng hǎi , rén xíng zhǐ gù qiū 。
ér kuàng huán yǔ zhōng , shì wù fēn xiāng chóu 。
rén yù shèng qí chì , tiān lǐ wēi yǐ yōu 。
shùn xī biàn huà jiān , gān dǎn shēng gē máo 。
gǒu bù zhī suǒ zhǐ , dìng xīn zhōng wú yóu 。
suǒ zhǐ fēi zhì shàn , cǐ xīn yóu kě yōu 。
zhuó zāi chén shǐ jūn , lì zhì xī qián xiū 。
míng táng yǐ zhǐ shàn , shàn wài jù wú qiú 。
wǒ dé zì cǐ míng , xīn mín gōng yì yōu 。
huán yīng yǒu yú qìng , yǒng wèi sī táng liú 。
bù kuì dà xué piān , fāng chén yìng qiān qiū 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
人心像江河一样,昼夜不停地流动。
东流虽未到达海洋,但滔滔不息,何曾能停歇。
就像远行的旅人,一年四季寄居在他处。
不知何时才能回到家,岁末时又将去何处。
水流向上,走向沧海;人行走停,归于故丘。
更何况在广阔的世界中,事物纷纷扰扰。
人们欲望的炽热,天道微妙而幽深。
转瞬间的变化中,勇气和战争产生。
若不知所止,内心永远无法安宁。
若所追求非至善,这颗心还能忧愁。
陈使君啊,你真令人钦佩,立志向往前人的修行。
名誉和功绩都停留在至善之中,超越至善的追求已无意义。
我的品德从此得到显明,新一代的功绩也更加出色。
应当有余庆来庆祝,永远留存于这座殿堂。
不愧是伟大学问的篇章,芳尘映照千秋。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者王旭介绍:🔈

王旭,字仲明,大名莘县(今属山东)人。以荫补太祝,知缑氏、雍丘县。真宗即位,三迁至殿中丞。自兄旦居宰辅,以嫌不任职。大中祥符间,由兵部郎中出知应天府。卒,年六十八。《宋史》卷二六九有传。 查看更多>>

王旭的诗:

相关诗词:

止斋吟 (zhǐ zhāi yín)

朝代:宋    作者: 金朋说

知止於至善,修身止用诚。
五伦止此定,明德日新民。

平平仄平平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,平平仄平平。
仄○仄平仄,平平仄平平。
仄平平○平,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,平○仄仄平。
平仄平仄○,仄仄平○平。
平仄仄○仄,平仄平仄平。
仄仄仄仄○,平仄平平平。
平仄平仄仄,仄平平平平。
仄仄平仄仄,仄平○仄平。
仄平平仄平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平平平仄平。
平○仄平仄,仄平平平○。
仄仄仄仄平,平平仄平平。

真止堂 (zhēn zhǐ táng)

朝代:宋    作者: 吴芾

我有虚堂号真止,坐来万虑清如水。
君今更以止名堂,想见了无尘念起。

平平仄平平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,平平仄平平。
仄○仄平仄,平平仄平平。
仄平平○平,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,平○仄仄平。
平仄平仄○,仄仄平○平。
平仄仄○仄,平仄平仄平。
仄仄仄仄○,平仄平平平。
平仄平仄仄,仄平平平平。
仄仄平仄仄,仄平○仄平。
仄平平仄平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平平平仄平。
平○仄平仄,仄平平平○。
仄仄仄仄平,平平仄平平。

止斋和七五兄次渊明止酒诗韵 (zhǐ zhāi hé qī wǔ xiōng cì yuān míng zhǐ jiǔ shī yùn)

朝代:宋    作者: 薛季宣

知止良独艰,吾兄独安止。
不止郊园外,只止尘埃里。
修为止至善,孝爱止为子。
眷言兄止之,得止以为喜。
至止内泓澄,非心止弗起。
止静有余欢,止中得妙理。
勿谓止为难,止躬徒正己。
止乎吾未见,致知知止矣。
兄乎止孰似,兄止无端涘。
艮止视兼山,止斯千万祀。

平平仄平平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,平平仄平平。
仄○仄平仄,平平仄平平。
仄平平○平,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,平○仄仄平。
平仄平仄○,仄仄平○平。
平仄仄○仄,平仄平仄平。
仄仄仄仄○,平仄平平平。
平仄平仄仄,仄平平平平。
仄仄平仄仄,仄平○仄平。
仄平平仄平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平平平仄平。
平○仄平仄,仄平平平○。
仄仄仄仄平,平平仄平平。

题止一堂 (tí zhǐ yī táng)

朝代:宋    作者: 唐仲友

艮不获其身,人无监流水。
畎亩义惓惓,时止非吾止。

平平仄平平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,平平仄平平。
仄○仄平仄,平平仄平平。
仄平平○平,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,平○仄仄平。
平仄平仄○,仄仄平○平。
平仄仄○仄,平仄平仄平。
仄仄仄仄○,平仄平平平。
平仄平仄仄,仄平平平平。
仄仄平仄仄,仄平○仄平。
仄平平仄平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平平平仄平。
平○仄平仄,仄平平平○。
仄仄仄仄平,平平仄平平。

东堂四首 其三 (dōng táng sì shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 张耒

居止年来如传舍,构堂珍重主人情。
浮生行止谁能计,苟合真须学子荆。

平平仄平平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,平平仄平平。
仄○仄平仄,平平仄平平。
仄平平○平,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,平○仄仄平。
平仄平仄○,仄仄平○平。
平仄仄○仄,平仄平仄平。
仄仄仄仄○,平仄平平平。
平仄平仄仄,仄平平平平。
仄仄平仄仄,仄平○仄平。
仄平平仄平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平平平仄平。
平○仄平仄,仄平平平○。
仄仄仄仄平,平平仄平平。

拟陶潜止酒 (nǐ táo qián zhǐ jiǔ)

朝代:宋    作者: 梅尧臣

多病愿止酒,不止病不已。
止之惧无欢,虽病未宜止。
且欲止人事,事止不经耳。
次诵止足言,行当止田里。
田里止谁亲,止乐山水美。
既止何所助,唯酒与止喜。
以言止不止,未必止为是。
止酒傥不瘳,枉止徒可耻。
止亦随化迁,不止等亦死。
慎勿道止酒,止酒乃君子。

平平仄平平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,平平仄平平。
仄○仄平仄,平平仄平平。
仄平平○平,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,平○仄仄平。
平仄平仄○,仄仄平○平。
平仄仄○仄,平仄平仄平。
仄仄仄仄○,平仄平平平。
平仄平仄仄,仄平平平平。
仄仄平仄仄,仄平○仄平。
仄平平仄平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平平平仄平。
平○仄平仄,仄平平平○。
仄仄仄仄平,平平仄平平。

读书堂五首 其三 (dú shū táng wǔ shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 叶子强

小山後丛桂,方池前止水。
泠然堂中人,枯槁只中尔。
平生不止酒,来此真止矣。
今辰忽开尊,叵料真未止。
瓶罍本非二,无罄亦无耻。
卷尊佩君言,慕之戴星起。

平平仄平平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,平平仄平平。
仄○仄平仄,平平仄平平。
仄平平○平,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,平○仄仄平。
平仄平仄○,仄仄平○平。
平仄仄○仄,平仄平仄平。
仄仄仄仄○,平仄平平平。
平仄平仄仄,仄平平平平。
仄仄平仄仄,仄平○仄平。
仄平平仄平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平平平仄平。
平○仄平仄,仄平平平○。
仄仄仄仄平,平平仄平平。

止堂铭 (zhǐ táng míng)

朝代:宋    作者: 释守卓

旨哉斯堂,全观全止。
是止亦止,应现何已。
法尔而然,不默则病。
必尔之归,渊默生定。
妙定圆极,心精发光。
不出户牖,灵鉴十方。
既超动静,无住者存。
居之而安,左右逢原。

平平仄平平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,平平仄平平。
仄○仄平仄,平平仄平平。
仄平平○平,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,平○仄仄平。
平仄平仄○,仄仄平○平。
平仄仄○仄,平仄平仄平。
仄仄仄仄○,平仄平平平。
平仄平仄仄,仄平平平平。
仄仄平仄仄,仄平○仄平。
仄平平仄平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平平平仄平。
平○仄平仄,仄平平平○。
仄仄仄仄平,平平仄平平。

挽善庆堂黎朝奉 (wǎn shàn qìng táng lí cháo fèng)

朝代:宋    作者: 王义山

闻孙姓字魁天下,知是堂中积善深。
天岂有私惟福善,公於责报本无心。
方来诸少庭森玉,管取明科榜又金。
他日貂蝉食家庙,一门青紫列如林。

平平仄平平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,平平仄平平。
仄○仄平仄,平平仄平平。
仄平平○平,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,平○仄仄平。
平仄平仄○,仄仄平○平。
平仄仄○仄,平仄平仄平。
仄仄仄仄○,平仄平平平。
平仄平仄仄,仄平平平平。
仄仄平仄仄,仄平○仄平。
仄平平仄平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平平平仄平。
平○仄平仄,仄平平平○。
仄仄仄仄平,平平仄平平。

甘露降于宅堂竹间凡半月三经雨乃止州宅有甘露堂昔周□□侍郎为郡露降焉易见山堂以名之予无善政惧其为灾记以二绝 其一 (gān lù jiàng yú zhái táng zhú jiān fán bàn yuè sān jīng yǔ nǎi zhǐ zhōu zhái yǒu gān lù táng xī zhōu □ □ shì láng wèi jùn lù jiàng yān yì jiàn shān táng yǐ míng zhī yǔ wú shàn zhèng jù qí wèi zāi jì yǐ èr jué qí yī)

朝代:宋    作者: 王十朋

湛湛下修竹,味如饴蜜甘。
人言此为瑞,无德可能堪。

平平仄平平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,平平仄平平。
仄○仄平仄,平平仄平平。
仄平平○平,仄仄平仄平。
仄平仄平仄,平○仄仄平。
平仄平仄○,仄仄平○平。
平仄仄○仄,平仄平仄平。
仄仄仄仄○,平仄平平平。
平仄平仄仄,仄平平平平。
仄仄平仄仄,仄平○仄平。
仄平平仄平,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平平平仄平。
平○仄平仄,仄平平平○。
仄仄仄仄平,平平仄平平。