zhāng yuán hǎi táng
张园海棠 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 陆游 (lù yóu)

洛阳春信久不通,姚魏开落战尘中。
扬州千叶昔曾见,已叹造化无余功。
西来始见海棠盛,成都第一推燕宫。
池台扫除凡木尽,天地眩转花光红。
庆云堕空不飞去,时有绦雪萦微风。
蜂蝶成团出无路,我亦狂走迷西东。
此园低树犹三丈,锦绣却在青天上。
不须更着刀尺裁,乞与齐奴开步障。

仄平平仄仄仄平,平仄平仄仄平○。
平平平仄仄平仄,仄○仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平○平。
平平仄○平仄仄,平仄仄仄平平平。
仄平○○仄平仄,平仄仄仄平平平。
平仄平平仄平仄,仄仄平仄平平平。
仄平平仄○○仄,仄仄仄仄平平仄。
仄平○仄平仄○,仄仄平平平仄仄。

luò yáng chūn xìn jiǔ bù tōng , yáo wèi kāi luò zhàn chén zhōng 。
yáng zhōu qiān yè xī céng jiàn , yǐ tàn zào huà wú yú gōng 。
xī lái shǐ jiàn hǎi táng shèng , chéng dōu dì yī tuī yàn gōng 。
chí tái sǎo chú fán mù jìn , tiān dì xuàn zhuǎn huā guāng hóng 。
qìng yún duò kōng bù fēi qù , shí yǒu tāo xuě yíng wēi fēng 。
fēng dié chéng tuán chū wú lù , wǒ yì kuáng zǒu mí xī dōng 。
cǐ yuán dī shù yóu sān zhàng , jǐn xiù què zài qīng tiān shàng 。
bù xū gèng zhe dāo chǐ cái , qǐ yǔ qí nú kāi bù zhàng 。

張園海棠

—— 陸游

洛陽春信久不通,姚魏開落戰塵中。
揚州千葉昔曾見,已嘆造化無餘功。
西來始見海棠盛,成都第一推燕宮。
池臺掃除凡木盡,天地眩轉花光紅。
慶雲墮空不飛去,時有絳雪縈微風。
蜂蝶成團出無路,我亦狂走迷西東。
此園低樹猶三丈,錦繡却在青天上。
不須更著刀尺裁,乞與齊奴開步障。

仄平平仄仄仄平,平仄平仄仄平○。
平平平仄仄平仄,仄○仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平○平。
平平仄○平仄仄,平仄仄仄平平平。
仄平○○仄平仄,平仄仄仄平平平。
平仄平平仄平仄,仄仄平仄平平平。
仄平平仄○○仄,仄仄仄仄平平仄。
仄平○仄平仄○,仄仄平平平仄仄。

luò yáng chūn xìn jiǔ bù tōng , yáo wèi kāi luò zhàn chén zhōng 。
yáng zhōu qiān yè xī céng jiàn , yǐ tàn zào huà wú yú gōng 。
xī lái shǐ jiàn hǎi táng shèng , chéng dōu dì yī tuī yàn gōng 。
chí tái sǎo chú fán mù jìn , tiān dì xuàn zhuǎn huā guāng hóng 。
qìng yún duò kōng bù fēi qù , shí yǒu tāo xuě yíng wēi fēng 。
fēng dié chéng tuán chū wú lù , wǒ yì kuáng zǒu mí xī dōng 。
cǐ yuán dī shù yóu sān zhàng , jǐn xiù què zài qīng tiān shàng 。
bù xū gèng zhe dāo chǐ cái , qǐ yǔ qí nú kāi bù zhàng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

洛阳的春天已经很久没有来信了,姚魏之间的战争使得那里的尘土飞扬。在扬州的千叶曾经见过春天的盛景,但我已经感叹造化的妙手无余功力。
西方来的春天终于看到了海棠花盛开,成都的燕宫推崇第一。园中的池台被扫除,凡木也被移尽,天地间绽放着耀眼的红花光。
庆云不飞上蓝天,反而落空而去,偶尔微风拂过,绦雪也会萦绕其中。蜜蜂和蝴蝶团成一片无路可寻,而我也跋涉疯狂地在东西之间徘徊迷失。
这庭园里的树虽然低矮,但仍有三丈高,而美丽的景色却在青天上。不需要再用刀尺来修剪,只需把它们赠予齐奴,让他开辟道路吧。

总结:

诗人表达了对洛阳春天的怀念和姚魏战乱的忧虑,对扬州春景的感叹,以及西方春天和成都燕宫的赞美。诗中用自然景物描绘人生百态,表现了对美好事物的向往,以及对纷繁世事的迷惑。最后,诗人以庭园景观为喻,表达了对宁静和安宁的向往,并期盼开辟一条新的前途。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者陆游介绍:🔈

陆游(一一二五~一二○九),字务观,越州山阴(今浙江绍兴)人。宰子。年十二能诗文,以荫补登仕郎。高宗绍兴二十三年(一一五三)两浙转运司锁厅试第一,以秦桧孙埙居其次,抑置爲末。明年礼部试,主司复置前列,爲桧黜落。桧死,二十八年始爲福州宁德主簿(清乾隆《宁德县志》卷三)。三十年,力除敕令所删定官(《建炎以来系年要录》卷一八五)。三十一年,迁大理寺司直(同上书卷一九一)兼宗正簿。孝宗即位,迁枢密院编修官兼编类圣政所检讨官,赐进士出身(《宋会要辑稿》选举九之一九)。因论龙大渊、曾觌招权植党,出通判建康府,乾道元年(一一六五),改通判隆兴府,以交结台谏,鼓唱是非,力说张浚用兵论罢。六年,起通判夔州(《渭... 查看更多>>

陆游的诗:

陆游的词:

相关诗词:

游张园观海棠戏作 (yóu zhāng yuán guān hǎi táng xì zuò)

朝代:宋    作者: 释绍嵩

春色都将付海棠,群仙会处锦屏张。
约斋妙出春风手,子美无情为发扬。

仄平平仄仄仄平,平仄平仄仄平○。
平平平仄仄平仄,仄○仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平○平。
平平仄○平仄仄,平仄仄仄平平平。
仄平○○仄平仄,平仄仄仄平平平。
平仄平平仄平仄,仄仄平仄平平平。
仄平平仄○○仄,仄仄仄仄平平仄。
仄平○仄平仄○,仄仄平平平仄仄。

游张园观海棠戏作 (yóu zhāng yuán guān hǎi táng xì zuò)

朝代:宋    作者: 释永颐

春色都将付海棠,羣仙会处锦屏张。
约斋妙出春风手,子美无情为发扬。

仄平平仄仄仄平,平仄平仄仄平○。
平平平仄仄平仄,仄○仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平○平。
平平仄○平仄仄,平仄仄仄平平平。
仄平○○仄平仄,平仄仄仄平平平。
平仄平平仄平仄,仄仄平仄平平平。
仄平平仄○○仄,仄仄仄仄平平仄。
仄平○仄平仄○,仄仄平平平仄仄。

四圣观御园海棠花 (sì shèng guān yù yuán hǎi táng huā)

朝代:宋    作者: 潘璵

燕子来时春政好,御园賸拆海棠花。
如今翠辇游观少,一片东风属道家。

仄平平仄仄仄平,平仄平仄仄平○。
平平平仄仄平仄,仄○仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平○平。
平平仄○平仄仄,平仄仄仄平平平。
仄平○○仄平仄,平仄仄仄平平平。
平仄平平仄平仄,仄仄平仄平平平。
仄平平仄○○仄,仄仄仄仄平平仄。
仄平○仄平仄○,仄仄平平平仄仄。

久雨骤晴山园桃李烂漫独海棠未甚开戯作 (jiǔ yǔ zhòu qíng shān yuán táo lǐ làn màn dú hǎi táng wèi shèn kāi xì zuò)

朝代:宋    作者: 陆游

雨霁风和日渐长,小园尊酒答年光。
直令桃李能言语,何似多情睡海棠。

仄平平仄仄仄平,平仄平仄仄平○。
平平平仄仄平仄,仄○仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平○平。
平平仄○平仄仄,平仄仄仄平平平。
仄平○○仄平仄,平仄仄仄平平平。
平仄平平仄平仄,仄仄平仄平平平。
仄平平仄○○仄,仄仄仄仄平平仄。
仄平○仄平仄○,仄仄平平平仄仄。

移岳州去房陵道中见海棠 (yí yuè zhōu qù fáng líng dào zhōng jiàn hǎi táng)

朝代:宋    作者: 张舜民

马息山前见海棠,群仙会处锦屏张。
天寒日晚行人绝,自落自开还自香。

仄平平仄仄仄平,平仄平仄仄平○。
平平平仄仄平仄,仄○仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平○平。
平平仄○平仄仄,平仄仄仄平平平。
仄平○○仄平仄,平仄仄仄平平平。
平仄平平仄平仄,仄仄平仄平平平。
仄平平仄○○仄,仄仄仄仄平平仄。
仄平○仄平仄○,仄仄平平平仄仄。

曾园见海棠 (céng yuán jiàn hǎi táng)

朝代:宋    作者: 邹浩

海棠簇簇弄繁英,随分相逢眼自青。
一种风流似西蜀,何须心着展江亭。

仄平平仄仄仄平,平仄平仄仄平○。
平平平仄仄平仄,仄○仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平○平。
平平仄○平仄仄,平仄仄仄平平平。
仄平○○仄平仄,平仄仄仄平平平。
平仄平平仄平仄,仄仄平仄平平平。
仄平平仄○○仄,仄仄仄仄平平仄。
仄平○仄平仄○,仄仄平平平仄仄。

(jù)

朝代:宋    作者: 傅梦泉

吾非爱海棠,吾爱与吾恶,海棠自海棠。

仄平平仄仄仄平,平仄平仄仄平○。
平平平仄仄平仄,仄○仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平○平。
平平仄○平仄仄,平仄仄仄平平平。
仄平○○仄平仄,平仄仄仄平平平。
平仄平平仄平仄,仄仄平仄平平平。
仄平平仄○○仄,仄仄仄仄平平仄。
仄平○仄平仄○,仄仄平平平仄仄。

海棠 (hǎi táng)

朝代:宋    作者: 戴复古

十月园林不雨霜,朝曦赫赫似秋阳。
夜来听得游人语,不见梅花见海棠。

仄平平仄仄仄平,平仄平仄仄平○。
平平平仄仄平仄,仄○仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平○平。
平平仄○平仄仄,平仄仄仄平平平。
仄平○○仄平仄,平仄仄仄平平平。
平仄平平仄平仄,仄仄平仄平平平。
仄平平仄○○仄,仄仄仄仄平平仄。
仄平○仄平仄○,仄仄平平平仄仄。

雪窗惠海棠 (xuě chuāng huì hǎi táng)

朝代:宋    作者: 张炜

驱奴分送海棠花,袅娜枝头剪碎霞。
插向铜壶当爱惜,且留春色在吾家。

仄平平仄仄仄平,平仄平仄仄平○。
平平平仄仄平仄,仄○仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平○平。
平平仄○平仄仄,平仄仄仄平平平。
仄平○○仄平仄,平仄仄仄平平平。
平仄平平仄平仄,仄仄平仄平平平。
仄平平仄○○仄,仄仄仄仄平平仄。
仄平○仄平仄○,仄仄平平平仄仄。

海棠 (hǎi táng)

朝代:宋    作者: 张勉窗

小春破白惟梅耳,检点南枝花尚迟。
自是天工薄寒素,东风先到海棠枝。

仄平平仄仄仄平,平仄平仄仄平○。
平平平仄仄平仄,仄○仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平○平。
平平仄○平仄仄,平仄仄仄平平平。
仄平○○仄平仄,平仄仄仄平平平。
平仄平平仄平仄,仄仄平仄平平平。
仄平平仄○○仄,仄仄仄仄平平仄。
仄平○仄平仄○,仄仄平平平仄仄。