zèng zhèng nǚ láng
赠郑女郎 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 薛馧 (xuē yún)

艳阳灼灼河洛神,珠帘绣户青楼春。
能弹箜篌弄纤指,愁杀门前少年子。
笑开一面红粉妆,东园几树桃花死。
朝理曲,暮理曲,独坐窗前一片玉。
行也娇,坐也娇,见之令人魂魄销。
堂前锦褥红地鑪,绿沈香榼倾屠苏。
解佩时时歇歌管,芙蓉帐里兰麝满。
晚起罗衣香不断,灭烛每嫌秋夜短。

仄平仄仄平仄平,平平仄仄平平平。
平○?平仄平仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄平仄平,平平仄仄平平仄。
平仄仄,仄仄仄,仄仄平平仄仄仄。
○仄○,仄仄○,仄平仄平平仄平。
平平仄仄平仄平,仄○平仄平平平。
仄仄平平仄平仄,平平仄仄平仄仄。
仄仄平○平仄仄,仄仄仄平平仄仄。

yàn yáng zhuó zhuó hé luò shén , zhū lián xiù hù qīng lóu chūn 。
néng tán kōng hóu nòng xiān zhǐ , chóu shā mén qián shào nián zǐ 。
xiào kāi yī miàn hóng fěn zhuāng , dōng yuán jǐ shù táo huā sǐ 。
cháo lǐ qū , mù lǐ qū , dú zuò chuāng qián yī piàn yù 。
xíng yě jiāo , zuò yě jiāo , jiàn zhī lìng rén hún pò xiāo 。
táng qián jǐn rù hóng dì lú , lǜ shěn xiāng kē qīng tú sū 。
jiě pèi shí shí xiē gē guǎn , fú róng zhàng lǐ lán shè mǎn 。
wǎn qǐ luó yī xiāng bù duàn , miè zhú měi xián qiū yè duǎn 。

贈鄭女郎

—— 薛馧

豔陽灼灼河洛神,珠簾繡戶青樓春。
能彈箜篌弄纖指,愁殺門前少年子。
笑開一面紅粉妝,東園幾樹桃花死。
朝理曲,暮理曲,獨坐窗前一片玉。
行也嬌,坐也嬌,見之令人魂魄銷。
堂前錦褥紅地鑪,綠沈香榼傾屠蘇。
解佩時時歇歌管,芙蓉帳裏蘭麝滿。
晚起羅衣香不斷,滅燭每嫌秋夜短。

仄平仄仄平仄平,平平仄仄平平平。
平○?平仄平仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄平仄平,平平仄仄平平仄。
平仄仄,仄仄仄,仄仄平平仄仄仄。
○仄○,仄仄○,仄平仄平平仄平。
平平仄仄平仄平,仄○平仄平平平。
仄仄平平仄平仄,平平仄仄平仄仄。
仄仄平○平仄仄,仄仄仄平平仄仄。

yàn yáng zhuó zhuó hé luò shén , zhū lián xiù hù qīng lóu chūn 。
néng tán kōng hóu nòng xiān zhǐ , chóu shā mén qián shào nián zǐ 。
xiào kāi yī miàn hóng fěn zhuāng , dōng yuán jǐ shù táo huā sǐ 。
cháo lǐ qū , mù lǐ qū , dú zuò chuāng qián yī piàn yù 。
xíng yě jiāo , zuò yě jiāo , jiàn zhī lìng rén hún pò xiāo 。
táng qián jǐn rù hóng dì lú , lǜ shěn xiāng kē qīng tú sū 。
jiě pèi shí shí xiē gē guǎn , fú róng zhàng lǐ lán shè mǎn 。
wǎn qǐ luó yī xiāng bù duàn , miè zhú měi xián qiū yè duǎn 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
艳阳高照,洛水神采焕发,珠帘绣户之间是一幢青楼春色盎然的建筑。能弹着箜篌弄动纤纤素手,却因愁苦而使门前的少年们为之心碎。

她笑容盈盈,一面脸上泛起红粉的妆容,东园里几树桃花都因此凋零殆尽。早晨弹奏悠扬的曲调,傍晚再度弹奏动人的曲子,独自坐在窗前摆着一块玉石。她行走的时候娇媚动人,坐着的时候更是娇美动人,看到她令人魂魄消散。

堂前铺着锦褥,红地鑪里焚香,绿色的榼里倒满了屠苏酒。她解下佩饰,时常放下歌管歌唱,芙蓉帐内充满兰麝香气。

夜晚醒来穿上罗衣,香气不断弥漫,然而熄灭的蜡烛让她每每嫌秋夜太短暂。

全诗描写了一位美丽动人的女子,她精通音乐技艺,身姿娇美,笑容迷人,但却饱受忧愁之苦。她的魅力吸引着众多少年,令人痴迷,但她自己也深陷忧愁之中,使得东园的桃花因而凋谢。她的一举一动都充满了娇媚之态,每次弹奏乐曲或是唱歌,都让人为之陶醉。夜晚的时候,她仍然美丽动人,不过秋夜太短,似乎无法享受足够的美好时光。全诗以细腻的笔触刻画了这位女子的形象,以及她所引发的情感波动,展现出了古代文人对美的向往和对时光短暂的感慨。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者薛馧介绍:🔈

薛一作蒋馧(yún ),字馥,彦辅(晋乐广字彦辅)孙女也。诗三首。 查看更多>>

薛馧的诗:

相关诗词:

袁夸郎遇仙诗 王二十七郎赠袁郎诗 (yuán kuā láng yù xiān shī wáng èr shí qī láng zèng yuán láng shī)

朝代:唐    作者: 不详

人家女美大须愁,往往丑郎门外求。

仄平仄仄平仄平,平平仄仄平平平。
平○?平仄平仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄平仄平,平平仄仄平平仄。
平仄仄,仄仄仄,仄仄平平仄仄仄。
○仄○,仄仄○,仄平仄平平仄平。
平平仄仄平仄平,仄○平仄平平平。
仄仄平平仄平仄,平平仄仄平仄仄。
仄仄平○平仄仄,仄仄仄平平仄仄。

赠女道士郑玉华二首 一 (zèng nǚ dào shì zhèng yù huá èr shǒu yī)

朝代:唐    作者: 施肩吾

玄发新簪碧藕花,欲添肌雪饵红砂。
世间风景那堪恋,长笑刘郎漫忆家。

仄平仄仄平仄平,平平仄仄平平平。
平○?平仄平仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄平仄平,平平仄仄平平仄。
平仄仄,仄仄仄,仄仄平平仄仄仄。
○仄○,仄仄○,仄平仄平平仄平。
平平仄仄平仄平,仄○平仄平平平。
仄仄平平仄平仄,平平仄仄平仄仄。
仄仄平○平仄仄,仄仄仄平平仄仄。

沈警遇仙张女郎庙诗(题拟) 大女郎赠警瑶镜子歌 (shěn jǐng yù xiān zhāng nǚ láng miào shī tí nǐ dà nǚ láng zèng jǐng yáo jìng zǐ gē)

朝代:唐    作者: 不详

忆昔窥瑶镜,相望看明月。
彼此俱照人,莫令光彩灭。

仄平仄仄平仄平,平平仄仄平平平。
平○?平仄平仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄平仄平,平平仄仄平平仄。
平仄仄,仄仄仄,仄仄平平仄仄仄。
○仄○,仄仄○,仄平仄平平仄平。
平平仄仄平仄平,仄○平仄平平平。
仄仄平平仄平仄,平平仄仄平仄仄。
仄仄平○平仄仄,仄仄仄平平仄仄。

沈警遇仙张女郎庙诗(题拟) 小女郎赠警金合欢结歌 (shěn jǐng yù xiān zhāng nǚ láng miào shī tí nǐ xiǎo nǚ láng zèng jǐng jīn hé huān jié gē)

朝代:唐    作者: 不详

结心缠万缕,结缕几千廻。
结怨无穷极,结心终不开。

仄平仄仄平仄平,平平仄仄平平平。
平○?平仄平仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄平仄平,平平仄仄平平仄。
平仄仄,仄仄仄,仄仄平平仄仄仄。
○仄○,仄仄○,仄平仄平平仄平。
平平仄仄平仄平,仄○平仄平平平。
仄仄平平仄平仄,平平仄仄平仄仄。
仄仄平○平仄仄,仄仄仄平平仄仄。

登女郎台 其二 (dēng nǚ láng tái qí èr)

朝代:宋    作者: 穆修

女郎名字本风流,好与州人作胜游。
倘使此台呼丑女,汝阴城里一荒丘。

仄平仄仄平仄平,平平仄仄平平平。
平○?平仄平仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄平仄平,平平仄仄平平仄。
平仄仄,仄仄仄,仄仄平平仄仄仄。
○仄○,仄仄○,仄平仄平平仄平。
平平仄仄平仄平,仄○平仄平平平。
仄仄平平仄平仄,平平仄仄平仄仄。
仄仄平○平仄仄,仄仄仄平平仄仄。

郑女弹筝歌 (zhèng nǚ tán zhēng gē)

朝代:唐    作者: 顾况

郑女八岁能弹筝,春风吹落天上声。
一声雍门泪承睫,两声赤鲤露鬐鬣。
二声白猿臂拓颊,郑女出参丈人时。
落花惹断游空丝,高楼不掩许声出,羞杀百舌黄莺儿。

仄平仄仄平仄平,平平仄仄平平平。
平○?平仄平仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄平仄平,平平仄仄平平仄。
平仄仄,仄仄仄,仄仄平平仄仄仄。
○仄○,仄仄○,仄平仄平平仄平。
平平仄仄平仄平,仄○平仄平平平。
仄仄平平仄平仄,平平仄仄平仄仄。
仄仄平○平仄仄,仄仄仄平平仄仄。

郑侍郎家瑞香花盛开而未赏戏赠二首 其二 (zhèng shì láng jiā ruì xiāng huā shèng kāi ér wèi shǎng xì zèng èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 曾几

移春小槛绿樽前,记得花头数尺圆。
传语郑荘修故事,锦薰笼畔过年年。

仄平仄仄平仄平,平平仄仄平平平。
平○?平仄平仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄平仄平,平平仄仄平平仄。
平仄仄,仄仄仄,仄仄平平仄仄仄。
○仄○,仄仄○,仄平仄平平仄平。
平平仄仄平仄平,仄○平仄平平平。
仄仄平平仄平仄,平平仄仄平仄仄。
仄仄平○平仄仄,仄仄仄平平仄仄。

女郎山 (nǚ láng shān)

朝代:宋    作者: 姜夔

不见郢中能赋客,可怜负此女郎山。
冰魂寂寞无归处,独宿鸳鸯沙水寒。

仄平仄仄平仄平,平平仄仄平平平。
平○?平仄平仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄平仄平,平平仄仄平平仄。
平仄仄,仄仄仄,仄仄平平仄仄仄。
○仄○,仄仄○,仄平仄平平仄平。
平平仄仄平仄平,仄○平仄平平平。
仄仄平平仄平仄,平平仄仄平仄仄。
仄仄平○平仄仄,仄仄仄平平仄仄。

曲江红杏 (qǔ jiāng hóng xìng)

朝代:唐    作者: 郑谷

遮莫江头柳色遮,日浓莺睡一枝斜。
女郎折得殷勤看,道是春风及第花。

仄平仄仄平仄平,平平仄仄平平平。
平○?平仄平仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄平仄平,平平仄仄平平仄。
平仄仄,仄仄仄,仄仄平平仄仄仄。
○仄○,仄仄○,仄平仄平平仄平。
平平仄仄平仄平,仄○平仄平平平。
仄仄平平仄平仄,平平仄仄平仄仄。
仄仄平○平仄仄,仄仄仄平平仄仄。

赠王贞白 (zèng wáng zhēn bái)

朝代:唐    作者: 郑谷

殿前新进士,阙下校书郎。
(《唐才子传》卷九。
此则承陶先生见告)。

仄平仄仄平仄平,平平仄仄平平平。
平○?平仄平仄,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄平仄平,平平仄仄平平仄。
平仄仄,仄仄仄,仄仄平平仄仄仄。
○仄○,仄仄○,仄平仄平平仄平。
平平仄仄平仄平,仄○平仄平平平。
仄仄平平仄平仄,平平仄仄平仄仄。
仄仄平○平仄仄,仄仄仄平平仄仄。