zèng péng shī
赠朋诗 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 魏朋妻 (wèi péng qī)

孤坟临清江,每覩白日晚。
松影摇长风,蟾光落嵓甸。
故乡千里余,亲戚罕相见。
望望空云山,哀哀泪如霰。
恨为泉台客,复此异乡县。
愿言敦畴昔,勿以弃疵贱。

平○○平平,仄仄仄仄仄。
平仄○○平,平平仄平仄。
仄平平仄平,○仄仄○仄。
仄仄○平平,平平仄○仄。
仄平平平仄,仄仄仄平○。
仄平○平仄,仄仄仄平仄。

gū fén lín qīng jiāng , měi dǔ bái rì wǎn 。
sōng yǐng yáo cháng fēng , chán guāng luò yán diàn 。
gù xiāng qiān lǐ yú , qīn qi hǎn xiāng jiàn 。
wàng wàng kōng yún shān , āi āi lèi rú xiàn 。
hèn wèi quán tái kè , fù cǐ yì xiāng xiàn 。
yuàn yán dūn chóu xī , wù yǐ qì cī jiàn 。

贈朋詩

—— 魏朋妻

孤墳臨清江,每覩白日晚。
松影搖長風,蟾光落嵓甸。
故鄉千里餘,親戚罕相見。
望望空雲山,哀哀淚如霰。
恨爲泉臺客,復此異鄉縣。
願言敦疇昔,勿以棄疵賤。

平○○平平,仄仄仄仄仄。
平仄○○平,平平仄平仄。
仄平平仄平,○仄仄○仄。
仄仄○平平,平平仄○仄。
仄平平平仄,仄仄仄平○。
仄平○平仄,仄仄仄平仄。

gū fén lín qīng jiāng , měi dǔ bái rì wǎn 。
sōng yǐng yáo cháng fēng , chán guāng luò yán diàn 。
gù xiāng qiān lǐ yú , qīn qi hǎn xiāng jiàn 。
wàng wàng kōng yún shān , āi āi lèi rú xiàn 。
hèn wèi quán tái kè , fù cǐ yì xiāng xiàn 。
yuàn yán dūn chóu xī , wù yǐ qì cī jiàn 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
孤坟矗立在清江边,每次看着白日渐渐西沉。
松树的影子随风摇曳,皓月的光辉洒在山间平地。
故乡在千里之外,亲戚们难得相聚一面。
远眺着空中的云朵和山峰,悲伤之情如雪花般飘洒。
心怀恨意,作为泉台的客人,又重回这个陌生的县城。
希望能够恳言敦厚往昔的友情,不要因为我的缺陷而抛弃我贬低我。



总结:

诗人孤坟临清江,每当黄昏时,凭栏远望,思乡之情油然而生。松影摇曳,长风吹过,皓月如银,洒在山间平地。他离开故乡千里之外,亲戚罕有相聚之时。望着空中的云山,悲伤之情涌上心头,泪水如雪花般纷纷而下。他心怀愤恨,成为泉台的客人,再次回到这个陌生的县城。他希望能够真诚地表达对过去友情的珍视,不愿因为自身的缺陷而被抛弃或看轻。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者魏朋妻介绍:🔈

魏朋妻的诗:

相关诗词:

追和范文正公鄱阳诗 观文正像用赠传神道士韵 (zhuī hé fàn wén zhèng gōng pó yáng shī guān wén zhèng xiàng yòng zèng chuán shén dào shì yùn)

朝代:宋    作者: 王十朋

天然形貌写何难,难得灵台上笔端。
朋党论兴三出日,不知谁作正人看。

平○○平平,仄仄仄仄仄。
平仄○○平,平平仄平仄。
仄平平仄平,○仄仄○仄。
仄仄○平平,平平仄○仄。
仄平平平仄,仄仄仄平○。
仄平○平仄,仄仄仄平仄。

元章赠笔戏成一绝 (yuán zhāng zèng bǐ xì chéng yī jué)

朝代:宋    作者: 王十朋

东台使者妙诗文,赠我中书四十君。
我不善书惭拜赐,中书今日遇将军。

平○○平平,仄仄仄仄仄。
平仄○○平,平平仄平仄。
仄平平仄平,○仄仄○仄。
仄仄○平平,平平仄○仄。
仄平平平仄,仄仄仄平○。
仄平○平仄,仄仄仄平仄。

戊辰岁尝和韩退之赠张彻诗寄曹梦良至今十年梦良方和以寄因赠一绝 (wù chén suì cháng hé hán tuì zhī zèng zhāng chè shī jì cáo mèng liáng zhì jīn shí nián mèng liáng fāng hé yǐ jì yīn zèng yī jué)

朝代:宋    作者: 王十朋

欲识交情久远期,十年方和和韩诗。
他时更践诗中语,偕隠谿山不可迟。

平○○平平,仄仄仄仄仄。
平仄○○平,平平仄平仄。
仄平平仄平,○仄仄○仄。
仄仄○平平,平平仄○仄。
仄平平平仄,仄仄仄平○。
仄平○平仄,仄仄仄平仄。

元章赠余甘子用前韵 (yuán zhāng zèng yú gān zǐ yòng qián yùn)

朝代:宋    作者: 王十朋

草禀南方地近阳,不随凡果当家常。
端因坡句声名重,正类梅诗气韵长。
回颊已输崖蜜味,返魂终共雪芽香。
故人知我诗肠苦,更赠蒲萄为荐觞。

平○○平平,仄仄仄仄仄。
平仄○○平,平平仄平仄。
仄平平仄平,○仄仄○仄。
仄仄○平平,平平仄○仄。
仄平平平仄,仄仄仄平○。
仄平○平仄,仄仄仄平仄。

提舶赠玉友六言诗次韵以酬 其二 (tí bó zèng yù yǒu liù yán shī cì yùn yǐ chóu qí èr)

朝代:宋    作者: 王十朋

兢渡争飞画舫,赐衣纷集丹墀。
举笔不忘规谏,玉堂谁进欧诗。

平○○平平,仄仄仄仄仄。
平仄○○平,平平仄平仄。
仄平平仄平,○仄仄○仄。
仄仄○平平,平平仄○仄。
仄平平平仄,仄仄仄平○。
仄平○平仄,仄仄仄平仄。

赠亮首坐 (zèng liàng shǒu zuò)

朝代:宋    作者: 王十朋

雪顶庞眉八十余,五峯深处结精庐。
閲人老眼能青白,赠我严公一轴书。

平○○平平,仄仄仄仄仄。
平仄○○平,平平仄平仄。
仄平平仄平,○仄仄○仄。
仄仄○平平,平平仄○仄。
仄平平平仄,仄仄仄平○。
仄平○平仄,仄仄仄平仄。

富文赠桂花 (fù wén zèng guì huā)

朝代:宋    作者: 王十朋

夔有百花无此香,两年官舍负秋光。
使君元是蟾宫客,赠我数枝金粟黄。

平○○平平,仄仄仄仄仄。
平仄○○平,平平仄平仄。
仄平平仄平,○仄仄○仄。
仄仄○平平,平平仄○仄。
仄平平平仄,仄仄仄平○。
仄平○平仄,仄仄仄平仄。

胜书记蜀僧也和予游玄通一诗用赠讷老韵酬 (shèng shū jì shǔ sēng yě hé yǔ yóu xuán tōng yī shī yòng zèng nè lǎo yùn chóu)

朝代:宋    作者: 王十朋

未向夔门访武侯,禅房杖屦谩通幽。
题诗况有诗僧和,深喜庐山得胜游。

平○○平平,仄仄仄仄仄。
平仄○○平,平平仄平仄。
仄平平仄平,○仄仄○仄。
仄仄○平平,平平仄○仄。
仄平平平仄,仄仄仄平○。
仄平○平仄,仄仄仄平仄。

次韵陈阜卿读洪景卢追和玉板诗 其二 (cì yùn chén fù qīng dú hóng jǐng lú zhuī hé yù bǎn shī qí èr)

朝代:宋    作者: 王十朋

前世书鱼化宰官,肺肠元与竹相安。
侯生韩子相酬赠,诗句惊人魂胆寒。

平○○平平,仄仄仄仄仄。
平仄○○平,平平仄平仄。
仄平平仄平,○仄仄○仄。
仄仄○平平,平平仄○仄。
仄平平平仄,仄仄仄平○。
仄平○平仄,仄仄仄平仄。

赠王直方 (zèng wáng zhí fāng)

朝代:宋    作者: 秦觏

不到王家近十年,子猷风韵亦依然。
旧时朋友今何在,别後新诗谁与传。

平○○平平,仄仄仄仄仄。
平仄○○平,平平仄平仄。
仄平平仄平,○仄仄○仄。
仄仄○平平,平平仄○仄。
仄平平平仄,仄仄仄平○。
仄平○平仄,仄仄仄平仄。