yù qiáo chuān lín shí zhōng
遇樵川林时中 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 赵若槸 (zhào ruò yì)

建水樵川隔几重,相逢孰意大江东。
客行芳草垂杨外,春在柔桑小麦中。
细雨疏田流水碧,残霞拥树远林红。
浮生聚散浑无定,有酒何妨一笑同。

仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

jiàn shuǐ qiáo chuān gé jǐ chóng , xiāng féng shú yì dà jiāng dōng 。
kè xíng fāng cǎo chuí yáng wài , chūn zài róu sāng xiǎo mài zhōng 。
xì yǔ shū tián liú shuǐ bì , cán xiá yōng shù yuǎn lín hóng 。
fú shēng jù sàn hún wú dìng , yǒu jiǔ hé fáng yī xiào tóng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

建水樵川隔了几重山水,相逢在这里意义深重。
作为旅客行走,路边芳草垂柳成行,在春日的氛围中,绵延着柔软的桑田和小麦地。
细雨轻柔地洒落在田间,流水蓝碧欲滴,残霞拥抱着树木,远处的林木呈现出红艳。
人生的聚散变化无常,就像浮云一样无法预测,但有美酒相伴,又何妨欢笑共饮。
全诗写景抒怀,描绘了山水自然和人生变迁之间的情感。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者赵若槸介绍:🔈

赵若槸,字自木,号霁山,崇安(今福建武夷山市)人。必涟弟。度宗咸淳十年(一二七四)进士。入元不仕。有《涧边集》,已佚。事见明嘉靖《建宁府志》卷一八《赵必涟传》,《宋季忠义录》卷一五有传。今录诗七首。 查看更多>>

赵若槸的诗:

相关诗词:

奉和鲁望樵人十咏 樵歌 (fèng hé lǔ wàng qiáo rén shí yǒng qiáo gē)

朝代:唐    作者: 皮日休

此曲太古音,由来无管奏。
多云采樵乐,或说林泉候。
一唱凝闲云,再谣悲顾兽。
若遇采诗人,诬辞收鄙陋。

仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

游东山 田舍 (yóu dōng shān tián shè)

朝代:宋    作者: 王炎

结庐稍近樵牧,岂亦甘心陆沈。
自古明时难遇,未宜长往山林。

仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

山麓 (shān lù)

朝代:宋    作者: 陆游

草合路如綫,偶随樵子行。
林间遇磐石,少憩看春耕。

仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

奉和鲁望樵人十咏 樵径 (fèng hé lǔ wàng qiáo rén shí yǒng qiáo jìng)

朝代:唐    作者: 皮日休

蒙茏中一径,绕在千峰里。
歇处遇松根,危中值石齿。
花穿枲衣落,云拂芒鞋起。
自古行此途,不闻颠与坠。

仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

归自临川途中感物遇事得八绝句寄秀美 其一 (guī zì lín chuān tú zhōng gǎn wù yù shì dé bā jué jù jì xiù měi qí yī)

朝代:宋    作者: 欧阳澈

信马沿堤懒着鞭,不堪囘首望临川。
满怀离恨如春梦,愁听林梢断续蝉。

仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

过宝应访达川不遇书其壁 (guò bǎo yìng fǎng dá chuān bù yù shū qí bì)

朝代:宋    作者: 释德洪

屋老僧残湘水滨,丛林气象傲比邻。
莫嫌川客贫彻骨,满院青春不借人。

仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

题伴云樵唱 (tí bàn yún qiáo chàng)

朝代:宋    作者: 徐经孙

佛法生憎绮语,道人安用樵歌。
有时言外悟意,不觉山中烂柯。

仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

登西南冈卜居遇雨寻竹浪至沣壖萦带数里清流茂树云物可赏 (dēng xī nán gāng bǔ jū yù yǔ xún zhú làng zhì fēng ruán yíng dài shù lǐ qīng liú mào shù yún wù kě shǎng)

朝代:唐    作者: 韦应物

登高创危构,林表见川流。
微雨飒已至,萧条川气秋。
下寻密竹尽,忽旷沙际游。
纡曲水分野,绵延稼盈畴。
寒花明废墟,樵牧笑榛丘。
云水成阴澹,竹树更清幽。
适自恋佳赏,复兹永日留。

仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

樵人十咏 樵歌 (qiáo rén shí yǒng qiáo gē)

朝代:唐    作者: 陆龟蒙

纵调为野吟,徐徐下云磴。
因知负樵乐,不减援琴兴。
出林方自转,隔水犹相应。
但取天壤情,何求郢人称。

仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。

句 其二二 (jù qí èr èr)

朝代:宋    作者: 薛绍彭

自然鸥鸟亲,日与渔樵遇。

仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。