yáo fēng yuàn
尧峰院 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 李弥大 (lǐ mí dà)

云峰何迢嶤,去天余几丈。
其下蔚华林,幽禅屹相向。
我游先朝暾,海日射巾杖。
飞盖不须持,步步苍松障。
山僧知我来,罗立鳬雁行。
提携两行人,为我谈实相。
一种勿弦琴,三叹无声唱。
开轩面东南,千里入俯仰。
西登妙高台,更欲兹旷望。
土断泽绕山,烟涛渺云浪。
恐是六鳌连,蓬壶堕莽苍。
又疑鲸入海,偃脊起青嶂。
时方老火炽,金石流欲炀。
须臾变云雨,为作雄风壮。
翻手回凉秋,掀舞千林响。
谁云免水宫,自是神龙藏。
三高如可作,吾欲五湖访。
洗足巨浸心,振衣孤峰上。
寄语夸夺流,得饱但相忘。
长哦可当歌,踏月下空旷。

平平平平平,仄平平仄仄。
○仄仄平平,平○仄○仄。
仄平平平平,仄仄仄平仄。
平仄仄平平,仄仄○平仄。
平平平仄平,平仄平仄○。
平平仄○平,平仄平仄○。
仄仄仄平平,○○平平仄。
平平仄平平,平仄仄仄仄。
平平仄平平,○仄平仄仄。
仄仄仄仄平,平平仄平○。
仄仄仄平平,平平○仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
平平仄平仄,平仄平平仄。
平仄○平平,平仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄平平○。
○平○仄仄,平仄仄平仄。
仄仄仄○平,仄○平平仄。
仄仄平仄平,仄仄仄○仄。
○平仄○平,仄仄仄○仄。

yún fēng hé tiáo yáo , qù tiān yú jǐ zhàng 。
qí xià wèi huá lín , yōu chán yì xiāng xiàng 。
wǒ yóu xiān cháo tūn , hǎi rì shè jīn zhàng 。
fēi gài bù xū chí , bù bù cāng sōng zhàng 。
shān sēng zhī wǒ lái , luó lì fú yàn xíng 。
tí xié liǎng háng rén , wèi wǒ tán shí xiāng 。
yī zhǒng wù xián qín , sān tàn wú shēng chàng 。
kāi xuān miàn dōng nán , qiān lǐ rù fǔ yǎng 。
xī dēng miào gāo tái , gèng yù zī kuàng wàng 。
tǔ duàn zé rào shān , yān tāo miǎo yún làng 。
kǒng shì liù áo lián , péng hú duò mǎng cāng 。
yòu yí jīng rù hǎi , yǎn jǐ qǐ qīng zhàng 。
shí fāng lǎo huǒ chì , jīn shí liú yù yáng 。
xū yú biàn yún yǔ , wèi zuò xióng fēng zhuàng 。
fān shǒu huí liáng qiū , xiān wǔ qiān lín xiǎng 。
shuí yún miǎn shuǐ gōng , zì shì shén lóng cáng 。
sān gāo rú kě zuò , wú yù wǔ hú fǎng 。
xǐ zú jù jìn xīn , zhèn yī gū fēng shàng 。
jì yǔ kuā duó liú , dé bǎo dàn xiāng wàng 。
cháng ò kě dāng gē , tà yuè xià kōng kuàng 。

动物

堯峰院

—— 李彌大

雲峰何岧嶤,去天餘幾丈。
其下蔚華林,幽禪屹相向。
我游先朝暾,海日射巾杖。
飛蓋不須持,步步蒼松障。
山僧知我來,羅立鳬雁行。
提攜兩行人,爲我談實相。
一種勿弦琴,三嘆無聲唱。
開軒面東南,千里入俯仰。
西登妙高臺,更欲茲曠望。
土斷澤繞山,煙濤渺雲浪。
恐是六鰲連,蓬壺墮莽蒼。
又疑鯨入海,偃脊起青嶂。
時方老火熾,金石流欲煬。
須臾變雲雨,爲作雄風壯。
翻手回涼秋,掀舞千林響。
誰云免水宮,自是神龍藏。
三高如可作,吾欲五湖訪。
洗足巨浸心,振衣孤峰上。
寄語夸奪流,得飽但相忘。
長哦可當歌,踏月下空曠。

平平平平平,仄平平仄仄。
○仄仄平平,平○仄○仄。
仄平平平平,仄仄仄平仄。
平仄仄平平,仄仄○平仄。
平平平仄平,平仄平仄○。
平平仄○平,平仄平仄○。
仄仄仄平平,○○平平仄。
平平仄平平,平仄仄仄仄。
平平仄平平,○仄平仄仄。
仄仄仄仄平,平平仄平○。
仄仄仄平平,平平○仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
平平仄平仄,平仄平平仄。
平仄○平平,平仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄平平○。
○平○仄仄,平仄仄平仄。
仄仄仄○平,仄○平平仄。
仄仄平仄平,仄仄仄○仄。
○平仄○平,仄仄仄○仄。

yún fēng hé tiáo yáo , qù tiān yú jǐ zhàng 。
qí xià wèi huá lín , yōu chán yì xiāng xiàng 。
wǒ yóu xiān cháo tūn , hǎi rì shè jīn zhàng 。
fēi gài bù xū chí , bù bù cāng sōng zhàng 。
shān sēng zhī wǒ lái , luó lì fú yàn xíng 。
tí xié liǎng háng rén , wèi wǒ tán shí xiāng 。
yī zhǒng wù xián qín , sān tàn wú shēng chàng 。
kāi xuān miàn dōng nán , qiān lǐ rù fǔ yǎng 。
xī dēng miào gāo tái , gèng yù zī kuàng wàng 。
tǔ duàn zé rào shān , yān tāo miǎo yún làng 。
kǒng shì liù áo lián , péng hú duò mǎng cāng 。
yòu yí jīng rù hǎi , yǎn jǐ qǐ qīng zhàng 。
shí fāng lǎo huǒ chì , jīn shí liú yù yáng 。
xū yú biàn yún yǔ , wèi zuò xióng fēng zhuàng 。
fān shǒu huí liáng qiū , xiān wǔ qiān lín xiǎng 。
shuí yún miǎn shuǐ gōng , zì shì shén lóng cáng 。
sān gāo rú kě zuò , wú yù wǔ hú fǎng 。
xǐ zú jù jìn xīn , zhèn yī gū fēng shàng 。
jì yǔ kuā duó liú , dé bǎo dàn xiāng wàng 。
cháng ò kě dāng gē , tà yuè xià kōng kuàng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
云峰有多么高耸峻峭,似乎要直通天际,高出地面几丈。它的脚下是一片茂密的华林,幽静的禅林相互对望。我来到这里,正值早晨阳光照耀,海上的太阳照亮了我的巾杖。我驾着飞盖,却并不需要用手持着,因为身边处处是苍松茂盛,可以给我提供遮挡。
山上的僧人察觉到我的到来,纷纷立在山坡上,像鸬鹚和雁鸟排列有序。我带着另外两个同行的人,与这些僧人交谈真实的心意。我们一起演奏一种无需弦的琴,用三声叹息来无声地歌唱。我们打开窗户面朝东南,目光在千里之外来回俯仰。西边登上妙高台,更想要远处的广阔景色。土地像断了般绕山,烟雾波涛起伏,仿佛是六条巨龙连绵不绝,蓬壶飘荡在苍茫之中。又似乎有巨鲸潜入大海,翻起蓝色的嶂岭。
此时,时辰刚刚老去,火焰炽热,金石交相辉映,流动如炀。片刻之间,云雨变幻,变成了雄壮的风势。我翻手一看,天空变得凉爽,秋意渐浓。我舞动衣袖,千林響起激越的歌声。有谁能说我不必进入水中的宫殿,我自有神龙的隐匿之处。三座高山已足够勾勒出壮丽的景象,但我还想去探访五湖的奇妙风光。
我洗涤双足,犹如浸入巨海般洗净心灵,抖掉尘埃,登上孤峰之巅。我寄语那些贪恋功名利禄之人,得到饱足也要学会遗忘。长啸之声宛如可以当作歌唱,脚踏着月色,在空旷之地自由畅游。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者李弥大介绍:🔈

李弥大(一○八○~一一四○),字似矩,号无碍居士(《吴郡志》卷三三),吴县(今江苏苏州)人。徽宗崇宁三年(一一○四)进士。除校书郎,迁监察御史。假太常少卿充契丹贺正旦使,还爲起居郎,试中书舍人,同修国史。出知光、鄂二州,复召爲给事中兼校正御前文籍详定官。宣和七年(一一二五),爲河东宣抚副使、知陕州。高宗建炎元年(一一二七),知淮宁府。绍兴二年(一一三二),权知绍兴府,历知平江、静江二府,入爲工部尚书,未几罢。十年,卒,年六十一。《宋史》卷三八二有传。今录诗五首。 查看更多>>

李弥大的诗:

相关诗词:

普济院 (pǔ jì yuàn)

朝代:宋    作者: 陈尧咨

山远峰峰碧,林疏叶叶红。
凭阑对僧语,如在画图中。

平平平平平,仄平平仄仄。
○仄仄平平,平○仄○仄。
仄平平平平,仄仄仄平仄。
平仄仄平平,仄仄○平仄。
平平平仄平,平仄平仄○。
平平仄○平,平仄平仄○。
仄仄仄平平,○○平平仄。
平平仄平平,平仄仄仄仄。
平平仄平平,○仄平仄仄。
仄仄仄仄平,平平仄平○。
仄仄仄平平,平平○仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
平平仄平仄,平仄平平仄。
平仄○平平,平仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄平平○。
○平○仄仄,平仄仄平仄。
仄仄仄○平,仄○平平仄。
仄仄平仄平,仄仄仄○仄。
○平仄○平,仄仄仄○仄。

题兴善寺僧道深院 (tí xīng shàn sì sēng dào shēn yuàn)

朝代:唐    作者: 张乔

江峰峰顶人,受法老西秦。
法本无前业,禅非为後身。
院栽他国树,堂展祖师真。
甚愿依宗旨,求闲未有因。

平平平平平,仄平平仄仄。
○仄仄平平,平○仄○仄。
仄平平平平,仄仄仄平仄。
平仄仄平平,仄仄○平仄。
平平平仄平,平仄平仄○。
平平仄○平,平仄平仄○。
仄仄仄平平,○○平平仄。
平平仄平平,平仄仄仄仄。
平平仄平平,○仄平仄仄。
仄仄仄仄平,平平仄平○。
仄仄仄平平,平平○仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
平平仄平仄,平仄平平仄。
平仄○平平,平仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄平平○。
○平○仄仄,平仄仄平仄。
仄仄仄○平,仄○平平仄。
仄仄平仄平,仄仄仄○仄。
○平仄○平,仄仄仄○仄。

和尧峰泉老 妙高峰 (hé yáo fēng quán lǎo miào gāo fēng)

朝代:宋    作者: 释怀深

下视羣山尽子孙,孤高直与月轮分。
善财不用别峰觅,只此休时见德云。

平平平平平,仄平平仄仄。
○仄仄平平,平○仄○仄。
仄平平平平,仄仄仄平仄。
平仄仄平平,仄仄○平仄。
平平平仄平,平仄平仄○。
平平仄○平,平仄平仄○。
仄仄仄平平,○○平平仄。
平平仄平平,平仄仄仄仄。
平平仄平平,○仄平仄仄。
仄仄仄仄平,平平仄平○。
仄仄仄平平,平平○仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
平平仄平仄,平仄平平仄。
平仄○平平,平仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄平平○。
○平○仄仄,平仄仄平仄。
仄仄仄○平,仄○平平仄。
仄仄平仄平,仄仄仄○仄。
○平仄○平,仄仄仄○仄。

咏物 哲理

西峰院 (xī fēng yuàn)

朝代:宋    作者: 陈轩

扪萝百尺上孤峰,红藓斑斑杖屦踪。
惟有潮声生绝顶,晚风吹动半岩松。

平平平平平,仄平平仄仄。
○仄仄平平,平○仄○仄。
仄平平平平,仄仄仄平仄。
平仄仄平平,仄仄○平仄。
平平平仄平,平仄平仄○。
平平仄○平,平仄平仄○。
仄仄仄平平,○○平平仄。
平平仄平平,平仄仄仄仄。
平平仄平平,○仄平仄仄。
仄仄仄仄平,平平仄平○。
仄仄仄平平,平平○仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
平平仄平仄,平仄平平仄。
平仄○平平,平仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄平平○。
○平○仄仄,平仄仄平仄。
仄仄仄○平,仄○平平仄。
仄仄平仄平,仄仄仄○仄。
○平仄○平,仄仄仄○仄。

题三峰 (tí sān fēng)

朝代:宋    作者: 冯时行

古院无人僧作佛,碧潭有水鱼化龙。
当年矩诺小游戏,一石击碎成三峰。

平平平平平,仄平平仄仄。
○仄仄平平,平○仄○仄。
仄平平平平,仄仄仄平仄。
平仄仄平平,仄仄○平仄。
平平平仄平,平仄平仄○。
平平仄○平,平仄平仄○。
仄仄仄平平,○○平平仄。
平平仄平平,平仄仄仄仄。
平平仄平平,○仄平仄仄。
仄仄仄仄平,平平仄平○。
仄仄仄平平,平平○仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
平平仄平仄,平仄平平仄。
平仄○平平,平仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄平平○。
○平○仄仄,平仄仄平仄。
仄仄仄○平,仄○平平仄。
仄仄平仄平,仄仄仄○仄。
○平仄○平,仄仄仄○仄。

动物

题翠峰院 (tí cuì fēng yuàn)

朝代:宋    作者: 范仲淹

翠峰高与白云闲,吾祖曾居水石间。
千载家风应未坠,子孙还解爱青山。

平平平平平,仄平平仄仄。
○仄仄平平,平○仄○仄。
仄平平平平,仄仄仄平仄。
平仄仄平平,仄仄○平仄。
平平平仄平,平仄平仄○。
平平仄○平,平仄平仄○。
仄仄仄平平,○○平平仄。
平平仄平平,平仄仄仄仄。
平平仄平平,○仄平仄仄。
仄仄仄仄平,平平仄平○。
仄仄仄平平,平平○仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
平平仄平仄,平仄平平仄。
平仄○平平,平仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄平平○。
○平○仄仄,平仄仄平仄。
仄仄仄○平,仄○平平仄。
仄仄平仄平,仄仄仄○仄。
○平仄○平,仄仄仄○仄。

寄尧夫三首 其一 (jì yáo fū sān shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 吕诲

江头五日舣轻舟,欲去迟迟更自留。
目断旌旗暮天阔,龙峰峰上倚层楼。

平平平平平,仄平平仄仄。
○仄仄平平,平○仄○仄。
仄平平平平,仄仄仄平仄。
平仄仄平平,仄仄○平仄。
平平平仄平,平仄平仄○。
平平仄○平,平仄平仄○。
仄仄仄平平,○○平平仄。
平平仄平平,平仄仄仄仄。
平平仄平平,○仄平仄仄。
仄仄仄仄平,平平仄平○。
仄仄仄平平,平平○仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
平平仄平仄,平仄平平仄。
平仄○平平,平仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄平平○。
○平○仄仄,平仄仄平仄。
仄仄仄○平,仄○平平仄。
仄仄平仄平,仄仄仄○仄。
○平仄○平,仄仄仄○仄。

动物

癸卯与宋尧夫集于豫章之贡院既别尧夫就亲南丰戊申赴召除评事余到部再得款尧夫赋诗道旧次韵答之 其四 (guǐ mǎo yǔ sòng yáo fū jí yú yù zhāng zhī gòng yuàn jì bié yáo fū jiù qīn nán fēng wù shēn fù zhào chú píng shì yú dào bù zài dé kuǎn yáo fū fù shī dào jiù cì yùn dá zhī qí sì)

朝代:宋    作者: 曾丰

征衣浪自染京尘,骨相终寒不是清。
大似有缘乘下泽,多应无分直承明。

平平平平平,仄平平仄仄。
○仄仄平平,平○仄○仄。
仄平平平平,仄仄仄平仄。
平仄仄平平,仄仄○平仄。
平平平仄平,平仄平仄○。
平平仄○平,平仄平仄○。
仄仄仄平平,○○平平仄。
平平仄平平,平仄仄仄仄。
平平仄平平,○仄平仄仄。
仄仄仄仄平,平平仄平○。
仄仄仄平平,平平○仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
平平仄平仄,平仄平平仄。
平仄○平平,平仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄平平○。
○平○仄仄,平仄仄平仄。
仄仄仄○平,仄○平平仄。
仄仄平仄平,仄仄仄○仄。
○平仄○平,仄仄仄○仄。

和郡守西峰院 (hé jùn shǒu xī fēng yuàn)

朝代:宋    作者: 郭祥正

寺占西山第一峰,与君高步蹑云踪。
西风吹尽霜林叶,放出亭亭十丈松。

平平平平平,仄平平仄仄。
○仄仄平平,平○仄○仄。
仄平平平平,仄仄仄平仄。
平仄仄平平,仄仄○平仄。
平平平仄平,平仄平仄○。
平平仄○平,平仄平仄○。
仄仄仄平平,○○平平仄。
平平仄平平,平仄仄仄仄。
平平仄平平,○仄平仄仄。
仄仄仄仄平,平平仄平○。
仄仄仄平平,平平○仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
平平仄平仄,平仄平平仄。
平仄○平平,平仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄平平○。
○平○仄仄,平仄仄平仄。
仄仄仄○平,仄○平平仄。
仄仄平仄平,仄仄仄○仄。
○平仄○平,仄仄仄○仄。

大梦上人自庐峰回 (dà mèng shàng rén zì lú fēng huí)

朝代:唐    作者: 杜牧

行脚寻常到寺稀,一枝藜杖一禅衣。
开门满院空秋色,新向庐峰过夏归。

平平平平平,仄平平仄仄。
○仄仄平平,平○仄○仄。
仄平平平平,仄仄仄平仄。
平仄仄平平,仄仄○平仄。
平平平仄平,平仄平仄○。
平平仄○平,平仄平仄○。
仄仄仄平平,○○平平仄。
平平仄平平,平仄仄仄仄。
平平仄平平,○仄平仄仄。
仄仄仄仄平,平平仄平○。
仄仄仄平平,平平○仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
平平仄平仄,平仄平平仄。
平仄○平平,平仄平平仄。
平平仄仄平,仄仄平平○。
○平○仄仄,平仄仄平仄。
仄仄仄○平,仄○平平仄。
仄仄平仄平,仄仄仄○仄。
○平仄○平,仄仄仄○仄。