xiù fēng xuān
秀峰轩 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 焦千之 (jiāo qiān zhī)

可怜均是山中寺,惟有幽轩对此山。
云拥秀峰来户外,烟和浓翠入窗间。
回环似觉天形曲,登眺应疑地势悭。
他景纵能穷目力,争如疏静养疏闲。

仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。

kě lián jūn shì shān zhōng sì , wéi yǒu yōu xuān duì cǐ shān 。
yún yōng xiù fēng lái hù wài , yān hé nóng cuì rù chuāng jiān 。
huí huán sì jué tiān xíng qū , dēng tiào yìng yí dì shì qiān 。
tā jǐng zòng néng qióng mù lì , zhēng rú shū jìng yǎng shū xián 。

秀峰軒

—— 焦千之

可憐均是山中寺,惟有幽軒對此山。
雲擁秀峰來戶外,煙和濃翠入窗間。
迴環似覺天形曲,登眺應疑地勢慳。
他景縱能窮目力,爭如疏靜養疏閑。

仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。

kě lián jūn shì shān zhōng sì , wéi yǒu yōu xuān duì cǐ shān 。
yún yōng xiù fēng lái hù wài , yān hé nóng cuì rù chuāng jiān 。
huí huán sì jué tiān xíng qū , dēng tiào yìng yí dì shì qiān 。
tā jǐng zòng néng qióng mù lì , zhēng rú shū jìng yǎng shū xián 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
可怜的只有山中的寺庙,唯有幽静的小轩与这座山相对。
云雾围绕着秀美的峰峦,涓涓烟雨和浓翠的山林透过窗户涌入屋内。
山峰回环,仿佛觉得天地的形势都曲折起伏,登高远望,也许会怀疑地形地势的险要。
纵然他处的景色能够展现目光的深远,却比不上这宁静的地方养心养性,享受闲适恬静的生活。

全诗描绘了山中寺庙的幽静景致。诗人表达了对幽轩所在的山地的喜爱之情,山中云雾环绕、烟雨浓翠,使得这个小轩成为一个非常宁静的地方。登高望远时,山峰的起伏曲折让人感觉仿佛天地都在变化,展现了诗人的思绪和感悟。最后,诗人强调了在这样的环境中,宁静养性、悠闲自在的生活胜过其他美景的吸引。整首诗通过对自然景观的描绘,表达了诗人追求宁静淡泊生活的心愿。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者焦千之介绍:🔈

焦千之(?~一○八○),字伯强,丹徒(今属江苏)人。仁宗嘉佑六年(一○六一),召试舍人院,赐进士出身,爲国子监直讲。神宗熙宁初知乐清县。八年(一○七五),移无锡县,入爲大理寺丞。元丰三年卒(《苏轼文集》卷六九《跋焦千之帖後》)。事见《京口耆旧传》卷一。今录诗六首。 查看更多>>

焦千之的诗:

相关诗词:

丛秀轩 (cóng xiù xuān)

朝代:宋    作者: 释德洪

幽轩如镜净,峰好嚲云鬟。
不用称丛秀,为君名照山。

仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。

秀轩 (xiù xuān)

朝代:宋    作者: 米友仁

山气与湖光,四时足殊秀。
我识轩中人,是为益三友。

仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。

渊源堂十二诗 藴秀轩 (yuān yuán táng shí èr shī yùn xiù xuān)

朝代:宋    作者: 王十朋

剡溪藴秀异,久鬰少陵诗。
今向轩前看,人如晋宋时。

仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。

秀峰寺 (xiù fēng sì)

朝代:宋    作者: 徐玑

篮舆晚泊近岩隈,精舍门临古道开。
僧子相逢便相识,十年三过秀峰来。

仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。

自温江宿僧浄偲秀野轩 (zì wēn jiāng sù sēng jìng cāi xiù yě xuān)

朝代:宋    作者: 赵拚

千里寻山忆烂柯,七旬归去此重过。
因观秀野轩前景,与我高斋不较多。

仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。

写景 抒情

芙蓉峰 (fú róng fēng)

朝代:宋    作者: 郑芝秀

芙蓉秀插最高峰,上有仙台近碧空。
不惮攀萝登绝顶,俯看尘世一樊笼。

仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。

嵩山二十四咏 独秀峰 (sōng shān èr shí sì yǒng dú xiù fēng)

朝代:宋    作者: 楼异

孕玉怀金不待媒,蓊然佳气罩崔嵬。
天教秀拔诸峰上,未信狂飈解折摧。

仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。

揽秀轩 (lǎn xiù xuān)

朝代:宋    作者: 邹浩

观书已若观山水,今更开轩山水来。
岌岌云收腾日月,滔滔鱼跃起风雷。
二仪歘向胸中集,万象都从笔下回。
只恐高深亦欣览,秀才尤秀出尘埃。

仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。

独秀峰 (dú xiù fēng)

朝代:宋    作者: 张琮

原隰驱驱过一冬,好山何处不相逢。
层峦叠嶂分高下,翠霭晴岚晕淡浓。
小至停车休作暇,迁来携酒款从容。
千崖竞秀吾乡远,只在南容独秀峰。

仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。

颂古十九首 其二 (sòng gǔ shí jiǔ shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 释法全

布鼓当轩为击来,卧龙惊起出岩隈。
千峰秀色凭谁写,一带澄江古镜开。

仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。

动物