xiè xīn gàn lìng xú xìn fǔ zhì gàn xiāng guò
谢新淦令徐信甫至赣相过 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 曾丰 (zēng fēng)

永嘉之重自晋始,积至本朝始多士。
大科异等固其常,文章道德相角掎。
淳熙癸卯徐令君,相逢欲执弟子礼。
聊将舌本吐寸玑,辄自脚跟参万里。
藏中触处随光明,言下从谁得原委。
国子博士陈先生,初受皮肤终骨髓。
孤篷今转大江西,猛象欲踏黄河底。
但恐黄河深更深,水浮太空空浮水。
裹粮学道仆马疲,归家落照在帘里。
自有余师更求师,棒头打出乃其理。
况人胸中各法门,陈君韩子吾柳子。
虽有心印不敢传,恐君呵佛駡祖尔。

仄平平○仄仄仄,仄仄仄平仄平仄。
仄平仄仄仄○平,平平仄仄○仄仄。
平平仄仄平仄平,○平仄仄仄仄仄。
平○仄仄仄仄平,仄仄仄平○仄仄。
○○仄仄平平平,平仄○平仄平仄。
仄仄仄仄平平平,平仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,仄仄仄仄平平仄。
仄仄平平○○○,仄平仄○○平仄。
仄平仄仄仄仄平,平平仄仄仄平仄。
仄仄平平○平平,仄平仄仄仄○仄。
仄平平○仄仄平,平平平仄平仄仄。
平仄平仄仄仄○,仄平平仄仄仄仄。

yǒng jiā zhī chóng zì jìn shǐ , jī zhì běn cháo shǐ duō shì 。
dà kē yì děng gù qí cháng , wén zhāng dào dé xiāng jiǎo jǐ 。
chún xī guǐ mǎo xú lìng jūn , xiāng féng yù zhí dì zǐ lǐ 。
liáo jiāng shé běn tǔ cùn jī , zhé zì jiǎo gēn cān wàn lǐ 。
cáng zhōng chù chù suí guāng míng , yán xià cóng shuí dé yuán wěi 。
guó zǐ bó shì chén xiān shēng , chū shòu pí fū zhōng gǔ suǐ 。
gū péng jīn zhuǎn dà jiāng xī , měng xiàng yù tà huáng hé dǐ 。
dàn kǒng huáng hé shēn gēng shēn , shuǐ fú tài kōng kōng fú shuǐ 。
guǒ liáng xué dào pú mǎ pí , guī jiā luò zhào zài lián lǐ 。
zì yǒu yú shī gèng qiú shī , bàng tóu dǎ chū nǎi qí lǐ 。
kuàng rén xiōng zhōng gè fǎ mén , chén jūn hán zǐ wú liǔ zǐ 。
suī yǒu xīn yìn bù gǎn chuán , kǒng jūn hē fó mà zǔ ěr 。

謝新淦令徐信甫至贛相過

—— 曾丰

永嘉之重自晉始,積至本朝始多士。
大科異等固其常,文章道德相角掎。
淳熙癸卯徐令君,相逢欲執弟子禮。
聊將舌本吐寸璣,輒自脚跟參萬里。
藏中觸處隨光明,言下從誰得原委。
國子博士陳先生,初受皮膚終骨髓。
孤篷今轉大江西,猛象欲踏黄河底。
但恐黄河深更深,水浮太空空浮水。
裹糧學道僕馬疲,歸家落照在簾裏。
自有餘師更求師,棒頭打出乃其理。
况人胸中各法門,陳君韓子吾柳子。
雖有心印不敢傳,恐君呵佛駡祖爾。

仄平平○仄仄仄,仄仄仄平仄平仄。
仄平仄仄仄○平,平平仄仄○仄仄。
平平仄仄平仄平,○平仄仄仄仄仄。
平○仄仄仄仄平,仄仄仄平○仄仄。
○○仄仄平平平,平仄○平仄平仄。
仄仄仄仄平平平,平仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,仄仄仄仄平平仄。
仄仄平平○○○,仄平仄○○平仄。
仄平仄仄仄仄平,平平仄仄仄平仄。
仄仄平平○平平,仄平仄仄仄○仄。
仄平平○仄仄平,平平平仄平仄仄。
平仄平仄仄仄○,仄平平仄仄仄仄。

yǒng jiā zhī chóng zì jìn shǐ , jī zhì běn cháo shǐ duō shì 。
dà kē yì děng gù qí cháng , wén zhāng dào dé xiāng jiǎo jǐ 。
chún xī guǐ mǎo xú lìng jūn , xiāng féng yù zhí dì zǐ lǐ 。
liáo jiāng shé běn tǔ cùn jī , zhé zì jiǎo gēn cān wàn lǐ 。
cáng zhōng chù chù suí guāng míng , yán xià cóng shuí dé yuán wěi 。
guó zǐ bó shì chén xiān shēng , chū shòu pí fū zhōng gǔ suǐ 。
gū péng jīn zhuǎn dà jiāng xī , měng xiàng yù tà huáng hé dǐ 。
dàn kǒng huáng hé shēn gēng shēn , shuǐ fú tài kōng kōng fú shuǐ 。
guǒ liáng xué dào pú mǎ pí , guī jiā luò zhào zài lián lǐ 。
zì yǒu yú shī gèng qiú shī , bàng tóu dǎ chū nǎi qí lǐ 。
kuàng rén xiōng zhōng gè fǎ mén , chén jūn hán zǐ wú liǔ zǐ 。
suī yǒu xīn yìn bù gǎn chuán , kǒng jūn hē fó mà zǔ ěr 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

永嘉时期从晋朝开始,一直到末年,士人辈出。大科(科举考试)的选拔标准虽然固定,但文章和道德却各有角度,各自展现。淳熙年间,徐令君在癸卯年份,当他遇到其他人时,希望能以弟子的礼节相待。他也只能将心中所思所愿如吐露舌根上的寸玑一般,却能思及遥远的万里之外。藏中的感受与领悟就像触摸到了光明,可在言下表达却又由不得自己。国子监的博士陈先生,从最初接受学问,一直追求到皮肤深处,直至骨髓。如今他独坐孤篷,船行在大江的西边,面对猛烈的洪水,仿佛要踏遍黄河的底部。但他又担心黄河水深无比,自己的船只漂浮在虚空之中,虚虚实实,难以掌控。裹粮学道,仆马已疲,归家的落日照在帘子里。他自知自己虽有一些心得,却仍需要向更高的师傅求教。棒头打出的道理乃是因为棒头本身的实践。何况每个人心中都有不同的法门,陈先生、韩子、我柳子,各有各的体悟。虽然有心印,但我不敢传授,因为我怕陈先生会批评佛祖和祖尔。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者曾丰介绍:🔈

曾丰(一一四二~?)(生年据本集卷九《端午家集》“自我生壬戌”推定),字幼度,号撙斋,乐安(今属江西)人。孝宗乾道五年(一一六九)进士。淳熙九年(一一八二)知会昌县。十六年,知义宁县。宁宗庆元改元(一一九五)时,知浦城县。历隆兴、广东、广西帅漕幕,通判广州,知德庆府。享年近八十。有《撙斋先生缘督集》四十卷,宋时曾版行,已佚,元元统间五世孙德安欲重刻,未果。明万历间选刻爲十二卷。清四库馆臣据《永乐大典》,辑爲《缘督集》二十卷。今存清抄本四十卷,似仍爲宋本之旧。事见本集有关诗文及《道园学古录》卷三四《曾撙斋缘督集序》。 曾丰诗,以清抄本四十卷(藏南京图书馆)爲底本。校以影印文渊阁《四库全书》本(简... 查看更多>>

曾丰的诗:

相关诗词:

送徐正时之官赣州四首 其四 (sòng xú zhèng shí zhī guān gàn zhōu sì shǒu qí sì)

朝代:宋    作者: 曹勋

君方赣水赴除书,百舵横江信所扶。
他日雁山新雁到,问先曾过赤城无。

仄平平○仄仄仄,仄仄仄平仄平仄。
仄平仄仄仄○平,平平仄仄○仄仄。
平平仄仄平仄平,○平仄仄仄仄仄。
平○仄仄仄仄平,仄仄仄平○仄仄。
○○仄仄平平平,平仄○平仄平仄。
仄仄仄仄平平平,平仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,仄仄仄仄平平仄。
仄仄平平○○○,仄平仄○○平仄。
仄平仄仄仄仄平,平平仄仄仄平仄。
仄仄平平○平平,仄平仄仄仄○仄。
仄平平○仄仄平,平平平仄平仄仄。
平仄平仄仄仄○,仄平平仄仄仄仄。

新淦偶成 (xīn gàn ǒu chéng)

朝代:宋    作者: 乐雷发

飞飞绿凤挂梅梢,犹记来时雪拥袍。
今日归舟新淦路,担头稚子卖樱桃。

仄平平○仄仄仄,仄仄仄平仄平仄。
仄平仄仄仄○平,平平仄仄○仄仄。
平平仄仄平仄平,○平仄仄仄仄仄。
平○仄仄仄仄平,仄仄仄平○仄仄。
○○仄仄平平平,平仄○平仄平仄。
仄仄仄仄平平平,平仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,仄仄仄仄平平仄。
仄仄平平○○○,仄平仄○○平仄。
仄平仄仄仄仄平,平平仄仄仄平仄。
仄仄平平○平平,仄平仄仄仄○仄。
仄平平○仄仄平,平平平仄平仄仄。
平仄平仄仄仄○,仄平平仄仄仄仄。

忆新淦觞池寄孟宾于员外 (yì xīn gàn shāng chí jì mèng bīn yú yuán wài)

朝代:唐    作者: 徐铉

往年淦水驻行轩,引得清流似月圆。
自有谿光还碧甃,不劳人力递金船。
润滋苔藓欺茵席,声入杉松当管弦。
珍重诗人频管领,莫教尘土咽潺潺。

仄平平○仄仄仄,仄仄仄平仄平仄。
仄平仄仄仄○平,平平仄仄○仄仄。
平平仄仄平仄平,○平仄仄仄仄仄。
平○仄仄仄仄平,仄仄仄平○仄仄。
○○仄仄平平平,平仄○平仄平仄。
仄仄仄仄平平平,平仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,仄仄仄仄平平仄。
仄仄平平○○○,仄平仄○○平仄。
仄平仄仄仄仄平,平平仄仄仄平仄。
仄仄平平○平平,仄平仄仄仄○仄。
仄平平○仄仄平,平平平仄平仄仄。
平仄平仄仄仄○,仄平平仄仄仄仄。

忆新淦觞池寄孟宾于员外 (yì xīn gàn shāng chí jì mèng bīn yú yuán wài)

朝代:宋    作者: 徐铉

往年淦水驻行轩,引得清流似月圆。
自有谿光还碧甃,不劳人力递金船。
润滋苔藓欺茵席,声入杉松当管弦。
珍重诗人频管领,莫教尘土咽潺潺。

仄平平○仄仄仄,仄仄仄平仄平仄。
仄平仄仄仄○平,平平仄仄○仄仄。
平平仄仄平仄平,○平仄仄仄仄仄。
平○仄仄仄仄平,仄仄仄平○仄仄。
○○仄仄平平平,平仄○平仄平仄。
仄仄仄仄平平平,平仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,仄仄仄仄平平仄。
仄仄平平○○○,仄平仄○○平仄。
仄平仄仄仄仄平,平平仄仄仄平仄。
仄仄平平○平平,仄平仄仄仄○仄。
仄平平○仄仄平,平平平仄平仄仄。
平仄平仄仄仄○,仄平平仄仄仄仄。

新淦陆伯仁过我钱塘逆旅中漫出诗篇辄蒙赏音敬赋短章相谢 (xīn gàn lù bǎi rén guò wǒ qián táng nì lǚ zhōng màn chū shī piān zhé méng shǎng yīn jìng fù duǎn zhāng xiāng xiè)

朝代:宋    作者: 曾丰

自从删变雅,谁复许离骚。
顾我知音少,逢君着眼高。
江山成疾锢,笑语破愁牢。
勿浪相鎸切,姑从痒处搔。

仄平平○仄仄仄,仄仄仄平仄平仄。
仄平仄仄仄○平,平平仄仄○仄仄。
平平仄仄平仄平,○平仄仄仄仄仄。
平○仄仄仄仄平,仄仄仄平○仄仄。
○○仄仄平平平,平仄○平仄平仄。
仄仄仄仄平平平,平仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,仄仄仄仄平平仄。
仄仄平平○○○,仄平仄○○平仄。
仄平仄仄仄仄平,平平仄仄仄平仄。
仄仄平平○平平,仄平仄仄仄○仄。
仄平平○仄仄平,平平平仄平仄仄。
平仄平仄仄仄○,仄平平仄仄仄仄。

昌甫寄徐崇甫书并崇甫寄渠诗及渠兄弟和章因次其韵呈昌甫 (chāng fǔ jì xú chóng fǔ shū bìng chóng fǔ jì qú shī jí qú xiōng dì hé zhāng yīn cì qí yùn chéng chāng fǔ)

朝代:宋    作者: 陈文蔚

念作章泉去,川流日夜东。
一身长是客,双鬓已成翁。
霁想濂溪月,和思柳下风。
平安毅斋信,多谢为流通。

仄平平○仄仄仄,仄仄仄平仄平仄。
仄平仄仄仄○平,平平仄仄○仄仄。
平平仄仄平仄平,○平仄仄仄仄仄。
平○仄仄仄仄平,仄仄仄平○仄仄。
○○仄仄平平平,平仄○平仄平仄。
仄仄仄仄平平平,平仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,仄仄仄仄平平仄。
仄仄平平○○○,仄平仄○○平仄。
仄平仄仄仄仄平,平平仄仄仄平仄。
仄仄平平○平平,仄平仄仄仄○仄。
仄平平○仄仄平,平平平仄平仄仄。
平仄平仄仄仄○,仄平平仄仄仄仄。

七月二十一日重过赣滩十绝句 其六 (qī yuè èr shí yī rì chóng guò gàn tān shí jué jù qí liù)

朝代:宋    作者: 徐鹿卿

岭海脂膏自古传,至今来往共长川。
灵灵有眼还知道,几个归人月满船。

仄平平○仄仄仄,仄仄仄平仄平仄。
仄平仄仄仄○平,平平仄仄○仄仄。
平平仄仄平仄平,○平仄仄仄仄仄。
平○仄仄仄仄平,仄仄仄平○仄仄。
○○仄仄平平平,平仄○平仄平仄。
仄仄仄仄平平平,平仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,仄仄仄仄平平仄。
仄仄平平○○○,仄平仄○○平仄。
仄平仄仄仄仄平,平平仄仄仄平仄。
仄仄平平○平平,仄平仄仄仄○仄。
仄平平○仄仄平,平平平仄平仄仄。
平仄平仄仄仄○,仄平平仄仄仄仄。

庐陵曾氏临江作亭以舍过客因同舍来求诗 (lú líng céng shì lín jiāng zuò tíng yǐ shè guò kè yīn tóng shè lái qiú shī)

朝代:宋    作者: 张嵲

乱後足漂零,所至倦迁客。
那知此江上,飞亭跨穹石。
客来赣山青,客去赣水寂。
徙倚亭上人,悠悠往来陌。

仄平平○仄仄仄,仄仄仄平仄平仄。
仄平仄仄仄○平,平平仄仄○仄仄。
平平仄仄平仄平,○平仄仄仄仄仄。
平○仄仄仄仄平,仄仄仄平○仄仄。
○○仄仄平平平,平仄○平仄平仄。
仄仄仄仄平平平,平仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,仄仄仄仄平平仄。
仄仄平平○○○,仄平仄○○平仄。
仄平仄仄仄仄平,平平仄仄仄平仄。
仄仄平平○平平,仄平仄仄仄○仄。
仄平平○仄仄平,平平平仄平仄仄。
平仄平仄仄仄○,仄平平仄仄仄仄。

谢徐大雅见过 (xiè xú dà yǎ jiàn guò)

朝代:宋    作者: 赵蕃

霜风索索撼枯条,令我亡悰首屡搔。
懒效扬雄作奇字,政同靖节湛新醪。
朝来怪底儿童喜,何处肯来车马劳。
不是东都徐孺子,谁能背俗访吾曹。

仄平平○仄仄仄,仄仄仄平仄平仄。
仄平仄仄仄○平,平平仄仄○仄仄。
平平仄仄平仄平,○平仄仄仄仄仄。
平○仄仄仄仄平,仄仄仄平○仄仄。
○○仄仄平平平,平仄○平仄平仄。
仄仄仄仄平平平,平仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,仄仄仄仄平平仄。
仄仄平平○○○,仄平仄○○平仄。
仄平仄仄仄仄平,平平仄仄仄平仄。
仄仄平平○平平,仄平仄仄仄○仄。
仄平平○仄仄平,平平平仄平仄仄。
平仄平仄仄仄○,仄平平仄仄仄仄。

七月二十一日重过赣滩十绝句 其三 (qī yuè èr shí yī rì chóng guò gàn tān shí jué jù qí sān)

朝代:宋    作者: 徐鹿卿

漱崖啮石出奇功,浴月涵风淡荡中。
过者千帆閙如织,会心知有几人同。

仄平平○仄仄仄,仄仄仄平仄平仄。
仄平仄仄仄○平,平平仄仄○仄仄。
平平仄仄平仄平,○平仄仄仄仄仄。
平○仄仄仄仄平,仄仄仄平○仄仄。
○○仄仄平平平,平仄○平仄平仄。
仄仄仄仄平平平,平仄平平平仄仄。
平平平仄仄平平,仄仄仄仄平平仄。
仄仄平平○○○,仄平仄○○平仄。
仄平仄仄仄仄平,平平仄仄仄平仄。
仄仄平平○平平,仄平仄仄仄○仄。
仄平平○仄仄平,平平平仄平仄仄。
平仄平仄仄仄○,仄平平仄仄仄仄。