tí xiào qí
题效奇 🔈
未识效奇处,得於诗卷间。
屋边环翠竹,窗外即青山。
月向女墙过,烟凝老树闲。
不缘心匠巧,何以发天悭。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
在未曾见过如此奇妙之地之前,我在诗卷间获得了这首诗。
屋边簇拥着翠绿的竹子,窗外是青山。
月亮从女墙上升起,烟雾轻散在老树之间。
这不是心灵巧匠的功劳,那又如何能够拥有自然的珍贵之物呢。
总结:
这首诗描述了一处奇妙之地,有环绕着翠竹和青山的房屋,以及月光洒向女墙,烟雾漫散在老树之间。表达了对自然之美的赞叹和对天命之赐的珍视。
王柏的诗:
相关诗词:
竹溪直院盛称起予草堂诗之善暇日览之多有可恨者因效颦作十首亦前人广骚反骚之意内二十九首用旧题惟岁寒知松柏被褐怀珠玉三首效山谷余十八首别命题或追录少作并存于卷以训童蒙之意 西狩获麟 (zhú xī zhí yuàn shèng chēng qǐ yǔ cǎo táng shī zhī shàn xiá rì lǎn zhī duō yǒu kě hèn zhě yīn xiào pín zuò shí shǒu yì qián rén guǎng sāo fǎn sāo zhī yì nèi èr shí jiǔ shǒu yòng jiù tí wéi suì hán zhī sōng bǎi pī hè huái zhū yù sān shǒu xiào shān gǔ yú shí bā shǒu bié mìng tí huò zhuī lù shǎo zuò bìng cún yú juàn yǐ xùn tóng méng zhī yì xī shòu huò lín)
获处从西鄙,胡然瑞物臻。
子因书曰狩,世始识为麟。
出匪於中国,来常以圣人。
皆云麕且角,谁辨兽而仁。
已叹吾无位,于嗟汝不辰。
茂陵好奇怪,得者惜非真。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
竹溪直院盛称起予草堂诗之善暇日览之多有可恨者因效颦作十首亦前人广骚反骚之意内二十九首用旧题惟岁寒知松柏被褐怀珠玉三首效山谷余十八首别命题或追录少作并存于卷以训童蒙之意 腐草化为萤 (zhú xī zhí yuàn shèng chēng qǐ yǔ cǎo táng shī zhī shàn xiá rì lǎn zhī duō yǒu kě hèn zhě yīn xiào pín zuò shí shǒu yì qián rén guǎng sāo fǎn sāo zhī yì nèi èr shí jiǔ shǒu yòng jiù tí wéi suì hán zhī sōng bǎi pī hè huái zhū yù sān shǒu xiào shān gǔ yú shí bā shǒu bié mìng tí huò zhuī lù shǎo zuò bìng cún yú juàn yǐ xùn tóng méng zhī yì fǔ cǎo huà wéi yíng)
造化於微物,生生品汇兹。
流萤倏然集,腐草化而为。
雨迳陈荄积,寒塘碧色衰。
与星鬭光彩,助月吐神奇。
明灭形无定,枯荣理孰推。
莫矜太阳近,会有肃霜时。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
竹溪直院盛称起予草堂诗之善暇日览之多有可恨者因效颦作十首亦前人广骚反骚之意内二十九首用旧题惟岁寒知松柏被褐怀珠玉三首效山谷余十八首别命题或追录少作并存于卷以训童蒙之意 弄花香满衣 (zhú xī zhí yuàn shèng chēng qǐ yǔ cǎo táng shī zhī shàn xiá rì lǎn zhī duō yǒu kě hèn zhě yīn xiào pín zuò shí shǒu yì qián rén guǎng sāo fǎn sāo zhī yì nèi èr shí jiǔ shǒu yòng jiù tí wéi suì hán zhī sōng bǎi pī hè huái zhū yù sān shǒu xiào shān gǔ yú shí bā shǒu bié mìng tí huò zhuī lù shǎo zuò bìng cún yú juàn yǐ xùn tóng méng zhī yì nòng huā xiāng mǎn yī)
偶弄闲花久,春浓晚露曦。
是谁设香供,终日满人衣。
戏把繁枝玩,常愁一片飞。
疑薰沉水过,似惹御罏归。
若爱流芳远,深怜逐臭非。
平生好奇服,未忍改菲菲。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
遇仇仁近出斋小饮次前韵五首 其五 (yù chóu rén jìn chū zhāi xiǎo yǐn cì qián yùn wǔ shǒu qí wǔ)
我诗市匠制锥觿,君集王朝粲璧圭。
奇语时常欹枕咏,佳联直欲遍窗题。
猥思驽驾能追骥,终愧东颦敢效西。
赤甲白盐三峡路,无人肯泝浣花溪。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
听蛙方君作八老诗效颦各赋一首内三题余四十年前已作遂不重说倡言别赋二题足成十老 老巫 (tīng wā fāng jūn zuò bā lǎo shī xiào pín gè fù yī shǒu nèi sān tí yú sì shí nián qián yǐ zuò suì bù chóng shuō chàng yán bié fù èr tí zú chéng shí lǎo lǎo wū)
灾祸妖祥判立谈,白头犹舞茜衣衫。
卖符效速抛农业,治祟年深转法衔。
三老赛冬为杀豕,四婆开岁倩祈蚕。
暮归舍下分余胙,不信人间有季咸。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
训蒙绝句 先难 (xùn méng jué jù xiān nán)
为学须教效自形,但专一意使功深。
哀哉狭隘频求效,仰止仁人後获心。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
题丁氏堂六言四首 其三 (tí dīng shì táng liù yán sì shǒu qí sān)
总自胸中描出,不妨怪怪奇奇。
鴈荡龙湫彷佛,鸾翔凤舞参差。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
端午帖子 太上皇帝阁 其五 (duān wǔ tiě zi tài shàng huáng dì gé qí wǔ)
闻道天公近效奇,涧松特长万年枝。
蜿蜒正作祥龙舞,移得清阴覆玉墀。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。