tí wú jì zhāng yì xiù táng
题吴季章挹秀堂 🔈
造物鼎新开画图,江蟠前後山负隅。
一尘不动鸥出没,万变无心云卷舒。
主人倚坐扶栏立,太清之气交相袭。
风烟席上骨毛醒,文字场中星斗湿。
说诗迁史功日新,江山怪见无精神。
笔头收拾珠玉去,夔为酸鼻河伯颦。
填胸自有真潇洒,沃眼更何须外假。
景饶眼饱欲着书,书成勿示斲轮者。
仄仄仄平平仄平,平平平仄平仄平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄平平仄,仄平平仄平○仄。
平平仄仄仄平仄,平仄平○平仄仄。
仄平平仄平仄平,平平仄仄平平平。
仄平○仄平仄仄,平平平仄平仄平。
○平仄仄平平仄,仄仄○平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,平平仄仄仄平仄。
- 收藏
- 做笔记
译文:
造物鼎新,开创新局,画图描绘,江山蟠龙绕前后,山脉像负隅的龙。一尘不动,海鸥在其中出没,万般变化,无心的云朵卷舒自如。主人倚坐扶栏,立在太清之气中,相互交相袭。风烟在席上骨毛醒来,文字在场中,星斗湿润。
说诗迁史,功绩日新,江山奇怪地显现出无精神之态。笔头收拾起珠玉去,夔为酸鼻,河伯皱起眉头。填胸自有真潇洒,沃眼更无需外物作假。眼前景色丰富,欲着书卷,但写成的书卷却不要展示给那些斲轮者看。全诗表达了创造新局、发展变化的意图,以及在风云变幻中保持真实自我的坚定态度。
总结:
诗人描绘了造物创新的景象,江山如巨龙环绕前后,一切变化都在自然流动中。主人身处太清之气中,表现出真潇洒的自然风采。然而,江山的神态显现出缺乏精神,似乎失去了灵气。诗人呼吁要保持真实自我的姿态,不被外物干扰,保持真潇洒的内心自在。
曾丰的诗:
相关诗词:
依韵和正仲赋杨兵部吴兴五题 逍遥堂 (yī yùn hé zhèng zhòng fù yáng bīng bù wú xīng wǔ tí xiāo yáo táng)
江东有贤守,好客似春申。
自构杏梁地,不生珠履尘。
乐章思季子,後俊得吴均。
寝卧在其下,知君学至人。
仄仄仄平平仄平,平平平仄平仄平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄平平仄,仄平平仄平○仄。
平平仄仄仄平仄,平仄平○平仄仄。
仄平平仄平仄平,平平仄仄平平平。
仄平○仄平仄仄,平平平仄平仄平。
○平仄仄平平仄,仄仄○平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,平平仄仄仄平仄。
与熊熊作策写诗 (yǔ xióng xióng zuò cè xiě shī)
此是熊熊策,先题吴季诗。
季自题学书,如此怜吾儿。
季有古人风,怜儿心可知。
仄仄仄平平仄平,平平平仄平仄平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄平平仄,仄平平仄平○仄。
平平仄仄仄平仄,平仄平○平仄仄。
仄平平仄平仄平,平平仄仄平平平。
仄平○仄平仄仄,平平平仄平仄平。
○平仄仄平平仄,仄仄○平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,平平仄仄仄平仄。
游梅坛有感 (yóu méi tán yǒu gǎn)
小立仙坛挹斗箕,着身高处觉天低。
南昌吏隠清风在,唤醒时人局面迷。
仄仄仄平平仄平,平平平仄平仄平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄平平仄,仄平平仄平○仄。
平平仄仄仄平仄,平仄平○平仄仄。
仄平平仄平仄平,平平仄仄平平平。
仄平○仄平仄仄,平平平仄平仄平。
○平仄仄平平仄,仄仄○平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,平平仄仄仄平仄。
用韵简如晦 (yòng yùn jiǎn rú huì)
龙溪毓秀自平阳,千载诗葩分外香。
锦里笃生天下士,玉堂曾看甲科郎。
龙溪季子代无乏,鹗荐明年定破荒。
桂树黄堂秋色里,何妨演习鹿鸣章。
仄仄仄平平仄平,平平平仄平仄平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄平平仄,仄平平仄平○仄。
平平仄仄仄平仄,平仄平○平仄仄。
仄平平仄平仄平,平平仄仄平平平。
仄平○仄平仄仄,平平平仄平仄平。
○平仄仄平平仄,仄仄○平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,平平仄仄仄平仄。
安仁挹仙亭 (ān rén yì xiān tíng)
区区终日困尘劳,长恨仙山去路遥。
岂谓一朝供顾挹,坐令逸气出层霄。
仄仄仄平平仄平,平平平仄平仄平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄平平仄,仄平平仄平○仄。
平平仄仄仄平仄,平仄平○平仄仄。
仄平平仄平仄平,平平仄仄平平平。
仄平○仄平仄仄,平平平仄平仄平。
○平仄仄平平仄,仄仄○平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,平平仄仄仄平仄。
季子庙 (jì zǐ miào)
夫子南游不到吴,殷勤题识寄嗟吁。
干戈扰扰怜诸夏,季子流风过耳无。
仄仄仄平平仄平,平平平仄平仄平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄平平仄,仄平平仄平○仄。
平平仄仄仄平仄,平仄平○平仄仄。
仄平平仄平仄平,平平仄仄平平平。
仄平○仄平仄仄,平平平仄平仄平。
○平仄仄平平仄,仄仄○平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,平平仄仄仄平仄。
嘉禾颂七章章四句 其二 (jiā hé sòng qī zhāng zhāng sì jù qí èr)
其秀维何,奕叶有傩。
春种秋实,备时中和。
仄仄仄平平仄平,平平平仄平仄平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄平平仄,仄平平仄平○仄。
平平仄仄仄平仄,平仄平○平仄仄。
仄平平仄平仄平,平平仄仄平平平。
仄平○仄平仄仄,平平平仄平仄平。
○平仄仄平平仄,仄仄○平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,平平仄仄仄平仄。
和洁堂见寿十章 其八 (hé jié táng jiàn shòu shí zhāng qí bā)
道义挹亲仁,诗书仰邻富。
翠蓬羞排门,骊珠惊满袖。
仄仄仄平平仄平,平平平仄平仄平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄平平仄,仄平平仄平○仄。
平平仄仄仄平仄,平仄平○平仄仄。
仄平平仄平仄平,平平仄仄平平平。
仄平○仄平仄仄,平平平仄平仄平。
○平仄仄平平仄,仄仄○平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,平平仄仄仄平仄。
题春寿堂 (tí chūn shòu táng)
人皆构堂思奉身,吴氏构堂独养亲。
人皆种花图炫眸,吴氏树萱可忘忧。
慈亲鹤发寿且康,昆弟列罗如雁行。
旦暮升堂直滫瀡,娱亲嬉舞斑衣裳。
子能顺亲亲顔悦,和气盈盈蔼堂室。
春风荆树发条枝,夜雨芝兰秀芽茁。
由来孝道通神明,吴氏家世应昌荣。
他年移孝事君主,定使芳名书信史。
仄仄仄平平仄平,平平平仄平仄平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄平平仄,仄平平仄平○仄。
平平仄仄仄平仄,平仄平○平仄仄。
仄平平仄平仄平,平平仄仄平平平。
仄平○仄平仄仄,平平平仄平仄平。
○平仄仄平平仄,仄仄○平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,平平仄仄仄平仄。
运司园亭十咏 玉溪堂 (yùn sī yuán tíng shí yǒng yù xī táng)
堂因水得名,方沼当其後。
漪澜荡榱桷,窗户挹花柳。
虫鱼不避人,鸥鹭若相友。
午枕夏簟凉,此乐亦奚有。
仄仄仄平平仄平,平平平仄平仄平。
仄平仄仄平仄仄,仄仄平平平仄平。
仄平仄仄平平仄,仄平平仄平○仄。
平平仄仄仄平仄,平仄平○平仄仄。
仄平平仄平仄平,平平仄仄平平平。
仄平○仄平仄仄,平平平仄平仄平。
○平仄仄平平仄,仄仄○平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,平平仄仄仄平仄。