tí huáng shān sòng bié tú
题黄山送别图 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 焦焕炎 (jiāo huàn yán)

我家黄山隅,不识黄山面。
不自到黄山,见图如不见。
如何黄山客,又别黄山去。
落日晚烟昏,黄山在何处。
黄山有汤泉,可以洗涤尘世缘。
黄山有瑶草,可以饵之长不老。
黄山有神丹,得之可以超尘寰。
胡为别却黄山去,只把生绡写空翠。

仄平平平平,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,仄平○仄仄。
○平平平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
平平仄○平,仄仄仄仄平仄○。
平平仄平仄,仄仄仄平○仄仄。
平平仄平平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,平仄平○仄○仄。

wǒ jiā huáng shān yú , bù shí huáng shān miàn 。
bù zì dào huáng shān , jiàn tú rú bù jiàn 。
rú hé huáng shān kè , yòu bié huáng shān qù 。
luò rì wǎn yān hūn , huáng shān zài hé chù 。
huáng shān yǒu tāng quán , kě yǐ xǐ dí chén shì yuán 。
huáng shān yǒu yáo cǎo , kě yǐ ěr zhī cháng bù lǎo 。
huáng shān yǒu shén dān , dé zhī kě yǐ chāo chén huán 。
hú wèi bié què huáng shān qù , zhī bǎ shēng xiāo xiě kōng cuì 。

題黄山送別圖

—— 焦煥炎

我家黄山隅,不識黄山面。
不自到黄山,見圖如不見。
如何黄山客,又別黄山去。
落日晚烟昏,黄山在何處。
黄山有湯泉,可以洗滌塵世緣。
黄山有瑶草,可以餌之長不老。
黄山有神丹,得之可以超塵寰。
胡爲別却黄山去,祇把生綃寫空翠。

仄平平平平,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,仄平○仄仄。
○平平平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
平平仄○平,仄仄仄仄平仄○。
平平仄平仄,仄仄仄平○仄仄。
平平仄平平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,平仄平○仄○仄。

wǒ jiā huáng shān yú , bù shí huáng shān miàn 。
bù zì dào huáng shān , jiàn tú rú bù jiàn 。
rú hé huáng shān kè , yòu bié huáng shān qù 。
luò rì wǎn yān hūn , huáng shān zài hé chù 。
huáng shān yǒu tāng quán , kě yǐ xǐ dí chén shì yuán 。
huáng shān yǒu yáo cǎo , kě yǐ ěr zhī cháng bù lǎo 。
huáng shān yǒu shén dān , dé zhī kě yǐ chāo chén huán 。
hú wèi bié què huáng shān qù , zhī bǎ shēng xiāo xiě kōng cuì 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

我家坐落在黄山边,却未曾亲眼见过黄山的真面目。
未曾亲临黄山,看图如同未见。
怎奈黄山游客,又得离开黄山回去。
夕阳西下,雾霭蒙蒙,黄山在何方。
黄山有清汤甘泉,可以洗净尘世的纷扰。
黄山有仙草玉兰,可以作为食材延年益寿。
黄山有神奇的仙丹,获得它能够超越尘世的局限。
为何要离开黄山而去,只把这美景描绘在虚幻的丝绸之上。
全诗写出了作者对黄山的遥望之情,以及黄山仙境的神奇之处。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者焦焕炎介绍:🔈

焦焕炎,字晦甫。炳炎弟。理宗绍定二年(一二二九)武举进士。累官知镇江府。事见《至元嘉禾志》卷一三。 查看更多>>

焦焕炎的诗:

相关诗词:

题苏李泣别图二首 其一 (tí sū lǐ qì bié tú èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 戴表元

弓疲矢尽三千里,节弊衣穿十九年。
流落天涯有离别,当时谁拟画图传。

仄平平平平,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,仄平○仄仄。
○平平平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
平平仄○平,仄仄仄仄平仄○。
平平仄平仄,仄仄仄平○仄仄。
平平仄平平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,平仄平○仄○仄。

送别黄敬山 (sòng bié huáng jìng shān)

朝代:宋    作者: 释志宣

紫藤花发送君行,惜别龙谿暗怅神。
目断归帆何太疾,风吹柳絮正愁人。

仄平平平平,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,仄平○仄仄。
○平平平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
平平仄○平,仄仄仄仄平仄○。
平平仄平仄,仄仄仄平○仄仄。
平平仄平平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,平仄平○仄○仄。

动物

题别浦远来舟图 (tí bié pǔ yuǎn lái zhōu tú)

朝代:宋    作者: 陈造

道人毫端妙用,幻出烟水淮南。
频与东风商略,几时送我归帆。

仄平平平平,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,仄平○仄仄。
○平平平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
平平仄○平,仄仄仄仄平仄○。
平平仄平仄,仄仄仄平○仄仄。
平平仄平平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,平仄平○仄○仄。

题赵希远案鹰图 (tí zhào xī yuǎn àn yīng tú)

朝代:宋    作者: 范成大

学射春山万岁湖,牙门列骑卷平芜。
如今黄土原边梦,犹识呼鹰嗾犬图。

仄平平平平,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,仄平○仄仄。
○平平平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
平平仄○平,仄仄仄仄平仄○。
平平仄平仄,仄仄仄平○仄仄。
平平仄平平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,平仄平○仄○仄。

和题李公麟阳关图二首 其二 (hé tí lǐ gōng lín yáng guān tú èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 苏颂

三尺冰纨一绝诗,翩翩车马送行时。
尊前怀古闲开卷,见尽关山远别离。

仄平平平平,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,仄平○仄仄。
○平平平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
平平仄○平,仄仄仄仄平仄○。
平平仄平仄,仄仄仄平○仄仄。
平平仄平平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,平仄平○仄○仄。

题陈图南鼾睡图 (tí chén tú nán hān shuì tú)

朝代:宋    作者: 潘牥

甲马营中紫气高,属猪人已着黄袍。
此回天下都无事,可是山中睡得牢。

仄平平平平,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,仄平○仄仄。
○平平平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
平平仄○平,仄仄仄仄平仄○。
平平仄平仄,仄仄仄平○仄仄。
平平仄平平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,平仄平○仄○仄。

送裴图南 (sòng péi tú nán)

朝代:唐    作者: 王昌龄

黄河渡头归问津,离家几日茱萸新。
漫道闺中飞破镜,犹看陌上别行人。

仄平平平平,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,仄平○仄仄。
○平平平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
平平仄○平,仄仄仄仄平仄○。
平平仄平仄,仄仄仄平○仄仄。
平平仄平平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,平仄平○仄○仄。

别黄岩 (bié huáng yán)

朝代:宋    作者: 许景衡

问我黄山尉,无才亦可知。
频修谢罪启,只作送人诗。
壠亩丰登外,山林冦盗衰。
曾无慰父老,别後莫相思。

仄平平平平,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,仄平○仄仄。
○平平平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
平平仄○平,仄仄仄仄平仄○。
平平仄平仄,仄仄仄平○仄仄。
平平仄平平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,平仄平○仄○仄。

题政黄牛出山图 其一 (tí zhèng huáng niú chū shān tú qí yī)

朝代:宋    作者: 王灼

眼明双白鹭,身稳一黄牛。
玉辔章台陌,可怜供百忧。

仄平平平平,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,仄平○仄仄。
○平平平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
平平仄○平,仄仄仄仄平仄○。
平平仄平仄,仄仄仄平○仄仄。
平平仄平平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,平仄平○仄○仄。

次韵国村送游黄山之作 其二 (cì yùn guó cūn sòng yóu huáng shān zhī zuò qí èr)

朝代:宋    作者: 李弥逊

雅道於今久寂寥,规橅君肯到祈招。
鲸牙浪阔倾三峡,鹏背云髙负九霄。
但觅图书供闭户,不忧勳业误题桥。
七言起我黄山兴,若第诗功不愧萧。

仄平平平平,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,仄平○仄仄。
○平平平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
平平仄○平,仄仄仄仄平仄○。
平平仄平仄,仄仄仄平○仄仄。
平平仄平平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,平仄平○仄○仄。

咏景 励志