tí guǎng zhōu guāng xiào sì
题广州光孝寺 🔈
开池曾记虞翻苑,列树今存建德门。
无客不观丞相砚,有人曾悟祖师幡。
旧煎诃子泉犹冽,新种菩提叶又繁。
无奈益州经卷好,千丝丝缕未消痕。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
开池曾经留下虞翻的足迹,列树依然矗立在建德门前。
每位客人都会观赏丞相的砚台,有些人曾经领悟祖师的教诲。
往昔煎熬的苦泉依然清冷,新生的菩提树叶又茂盛起来。
可惜益州的经卷研读良久,千丝万缕的痕迹依然未能抹去。
总结:
诗人借古景现实,通过开池、建德门、丞相砚等意象,表现了历史的延续与传承。在观客和人们的领悟中,体现了智慧与启迪。古旧与新生,苦难与繁荣,交织成一幅时光流转的图景。然而,益州的经卷却始终保留着历史的痕迹,凸显了岁月的沉淀和文化的传承。
相关诗词:
广孝寺 (guǎng xiào sì)
前朝缔结梵王宫,秘呪长因乞岁丰。
隆报自惟追广孝,修除真可效臣忠。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
莹老自浙归住东广光孝移住南华 其二 (yíng lǎo zì zhè guī zhù dōng guǎng guāng xiào yí zhù nán huá qí èr)
重脱袈裟挂广州,与人说法口如流。
放生池里鱼倾耳,受戒坛前石点头。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
存目 其八 (cún mù qí bā)
诗题:初夏同孝叔游普光寺首句:鱼跳莲叶青钱小。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
赵康州徐节孝祠 (zhào kāng zhōu xú jié xiào cí)
康州义烈光千载,徐老勤劬尽一身。
及到成名略相等,须知忠孝是同伦。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
憩归州光孝寺寺後有楚冢近岁或发之得宝玉剑佩之类 (qì guī zhōu guāng xiào sì sì hòu yǒu chǔ zhǒng jìn suì huò fā zhī dé bǎo yù jiàn pèi zhī lèi)
秭归城畔蹋斜阳,古寺无僧昼闭房。
残佩断钗陵谷变,苦茆架竹井闾荒。
虎行欲与人争路,猿啸能令客断肠。
寂寞倚楼搔短发,剩题新恨付巴娘。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
□□长老住宁国光孝寺并题雪矶三绝 其一 (□ □ zhǎng lǎo zhù níng guó guāng xiào sì bìng tí xuě jī sān jué qí yī)
去春蒙尹召,曾一泛湖光。
和靖应相笑,君房有许忙。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
留题婺州孝顺镇寺 (liú tí wù zhōu xiào shùn zhèn sì)
处静未有计,徒劳真可伤。
山僧应笑我,只为斗升忙。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
莹老自浙归住东广光孝移住南华 其五 (yíng lǎo zì zhè guī zhù dōng guǎng guāng xiào yí zhù nán huá qí wǔ)
制止寺中房相砚,曹溪堂上祖师衣。
旧家公案新拈起,两样机关一指归。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
题扬州山光寺 (tí yáng zhōu shān guāng sì)
马蹄轻蹙柳花浮,醉入淮南第一州。
不是青楼羞薄幸,自缘无锦作缠头。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
广福寺 (guǎng fú sì)
五百年来贝叶光,劫灰难泯壁中藏。
山僧要广人间福,长日工夫一炷香。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。