tài shàng wù dé
太上务德 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 陈杰 (chén jié)

太上务为德,後来纷立言。
谁非托邹鲁,甯复得羲轩。
吾爱黄叔度,人称李仲元。
典刑如可作,庶用约文烦。

仄仄仄平仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
平仄平仄仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

tài shàng wù wèi dé , hòu lái fēn lì yán 。
shuí fēi tuō zōu lǔ , níng fù dé xī xuān 。
wú ài huáng shū dù , rén chēng lǐ zhòng yuán 。
diǎn xíng rú kě zuò , shù yòng yuē wén fán 。

太上務德

—— 陳杰

太上務爲德,後來紛立言。
誰非託鄒魯,甯復得羲軒。
吾愛黄叔度,人稱李仲元。
典刑如可作,庶用約文煩。

仄仄仄平仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
平仄平仄仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

tài shàng wù wèi dé , hòu lái fēn lì yán 。
shuí fēi tuō zōu lǔ , níng fù dé xī xuān 。
wú ài huáng shū dù , rén chēng lǐ zhòng yuán 。
diǎn xíng rú kě zuò , shù yòng yuē wén fán 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

太上重视修养德行,后来却出现了各种不同的言论。
有谁不是依托于邹鲁之学说的,甯(宁)也能获得羲轩(伏羲、轩辕)之道。
我喜爱黄叔度,人们称赞他为李仲元。
典章刑律如果能够实行得当,就能够约束人们,减少文法的繁琐之事。

总结:

这首诗以表达作者对德行修养的重视,并对才学、学问的不同流派进行一定的评论。作者提出若能正确运用典章刑律,能够减少繁琐的文法之事,使社会更和谐有序。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者陈杰介绍:🔈

陈杰,字焘父,洪州丰城(今属江西)人。理宗淳佑十年(一二五○)进士,授赣州簿。历知江陵县,江南西路提点刑狱兼制置司参谋。据集中诗篇,知其还做过知州和短期朝官。宋亡,隠居东湖。有《自堂存稿》十三卷(《宋史艺文志补》),已佚。清四库馆臣据《永乐大典》辑爲四卷。清同治《丰城县志》卷一六有传。 陈杰诗,以影印文渊阁《四库全书》本爲底本。校以《豫章丛书》本(简称豫章本)、残本《永乐大典》等。新辑集外诗附于卷末。 查看更多>>

陈杰的诗:

相关诗词:

庆元二年恭上太皇太后皇太后太上皇帝太上皇后尊号二十四首 其一八 (qìng yuán èr nián gōng shàng tài huáng tài hòu huáng tài hòu tài shàng huáng dì tài shàng huáng hòu zūn hào èr shí sì shǒu qí yī bā)

朝代:宋    作者: 郊庙朝会歌辞

夏典稽瑞,禹玉含淳。
追琢有章,温润孔纯。
圣底于安,寿绵於仁。
太上立德,自天其申。

仄仄仄平仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
平仄平仄仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

庆元二年恭上太皇太后皇太后太上皇帝太上皇后尊号二十四首 其一四 (qìng yuán èr nián gōng shàng tài huáng tài hòu huáng tài hòu tài shàng huáng dì tài shàng huáng hòu zūn hào èr shí sì shǒu qí yī sì)

朝代:宋    作者: 郊庙朝会歌辞

华鸾编玉,文螭液金。
颂德摛英,扬徽嗣音。
紫幄天开,翠华日临。
岁岁年年,如周太任。

仄仄仄平仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
平仄平仄仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

奉和御制读唐书 其二 (fèng hé yù zhì dú táng shū qí èr)

朝代:宋    作者: 夏竦

哲辅延清问,元和致治平。
从人成庶务,求瘼济羣氓。
务远能无怠,求材可倚成。
乃知虞舜德,恭已固难名。

仄仄仄平仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
平仄平仄仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

庆元二年恭上太皇太后皇太后太上皇帝太上皇后尊号二十四首 其二三 (qìng yuán èr nián gōng shàng tài huáng tài hòu huáng tài hòu tài shàng huáng dì tài shàng huáng hòu zūn hào èr shí sì shǒu qí èr sān)

朝代:宋    作者: 郊庙朝会歌辞

黼黻其文,金玉其相。
永寿於万,合德无疆。
福绪祥源,厥後克昌。
天维格斯,祚我圣皇。

仄仄仄平仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
平仄平仄仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

庆元二年恭上太皇太后皇太后太上皇帝太上皇后尊号二十四首 其一三 (qìng yuán èr nián gōng shàng tài huáng tài hòu huáng tài hòu tài shàng huáng dì tài shàng huáng hòu zūn hào èr shí sì shǒu qí yī sān)

朝代:宋    作者: 郊庙朝会歌辞

文母曼寿,载锡之光。
总集瑞命,宜君宜王。
惠以仁显,慈以德彰。
保佑子孙,受福无疆。

仄仄仄平仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
平仄平仄仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

庆元二年恭上太皇太后皇太后太上皇帝太上皇后尊号二十四首 其一 (qìng yuán èr nián gōng shàng tài huáng tài hòu huáng tài hòu tài shàng huáng dì tài shàng huáng hòu zūn hào èr shí sì shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 郊庙朝会歌辞

天拥帝家,泽流子孙。
三宫燕胥,四海崇尊。
声谐韶濩,辉烛瑶琨。
维皇缉熙,耀德乾坤。

仄仄仄平仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
平仄平仄仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

太上皇后合春帖子 其一 (tài shàng huáng hòu hé chūn tiě zi qí yī)

朝代:宋    作者: 许及之

补天立极寄何言,媲德同归太极尊。
德寿宫中康寿殿,春来别有一乾坤。

仄仄仄平仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
平仄平仄仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

庆元二年恭上太皇太后皇太后太上皇帝太上皇后尊号二十四首 其一五 (qìng yuán èr nián gōng shàng tài huáng tài hòu huáng tài hòu tài shàng huáng dì tài shàng huáng hòu zūn hào èr shí sì shǒu qí yī wǔ)

朝代:宋    作者: 郊庙朝会歌辞

宋有明德,天保佑之。
以寿继寿,以慈广慈。
声文宣昭,福祉茂绥。
神孙之休,燕及华夷。

仄仄仄平仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
平仄平仄仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

乾道七年恭上太上皇帝太上皇后尊号十一首 皇帝奉太上皇帝册宝授太傅用《礼安》。奉太上皇后同。 (qián dào qī nián gōng shàng tài shàng huáng dì tài shàng huáng hòu zūn hào shí yī shǒu huáng dì fèng tài shàng huáng dì cè bǎo shòu tài fù yòng 《 lǐ ān 》 。 fèng tài shàng huáng hòu tóng 。)

朝代:宋    作者: 郊庙朝会歌辞

仪物陈矣,礼乐明矣。
天子戾止,诒尔臣矣。
陟降维则,恭且勤矣。
茫茫四海,德教形矣。

仄仄仄平仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
平仄平仄仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。

乾道七年恭上太上皇帝太上皇后尊号十一首 太傅奉太上皇后册宝升殿用《圣安》。 (qián dào qī nián gōng shàng tài shàng huáng dì tài shàng huáng hòu zūn hào shí yī shǒu tài fù fèng tài shàng huáng hòu cè bǎo shēng diàn yòng 《 shèng ān 》 。)

朝代:宋    作者: 郊庙朝会歌辞

乾元资始,坤元资生。
允也圣德,同实异名。
春王三朝,典册并行。
咨尔上公,相仪以登。

仄仄仄平仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
平仄平仄仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。