首页 > 发现 > 全唐诗 >诗词名句 > 远公亭牡丹 > 发妍吐秀丛君庭

“发妍吐秀丛君庭”的意思及全诗出处和翻译赏析

快问快答

问题1:“发妍吐秀丛君庭”出自哪首诗?

答案:发妍吐秀丛君庭”出自: 唐代 李咸用 《远公亭牡丹》, 是一首七言诗, 诗句拼音为: fā yán tǔ xiù cóng jūn tíng ,诗句平仄: 仄平仄仄平平○

问题2:“发妍吐秀丛君庭”的上一句是什么?

答案:发妍吐秀丛君庭”的上一句是: 庐山根脚含精灵 , 诗句拼音为: lú shān gēn jiǎo hán jīng líng ,诗句平仄: 仄平仄仄平平○

问题3:“发妍吐秀丛君庭”的下一句是什么?

答案:发妍吐秀丛君庭”的下一句是: 湓江太守多闲情 , 诗句拼音为: pén jiāng tài shǒu duō xián qíng ,诗句平仄:平平仄仄平平平

“发妍吐秀丛君庭”全诗

远公亭牡丹 (yuǎn gōng tíng mǔ dān)

朝代:唐    作者: 李咸用

雁门禅客吟春亭,牡丹独逞花中英。
双成腻脸偎云屏,百般姿态因风生。
延年不敢歌倾城,朝云暮雨愁娉婷。
蘂繁蚁脚黏不行,甜迷蜂醉飞无声。
庐山根脚含精灵,发妍吐秀丛君庭
湓江太守多闲情,栏朱绕绦留轻盈。
潺潺绿醴当风倾,平头奴子啾银笙。
红葩艳艳交童星,左文右武怜君荣,白铜鞮上慙清明。

仄平○仄○平平,仄平仄仄平○平。
平平仄仄平平○,仄平平仄平平平。
平平仄仄平平平,平平仄仄平○平。
仄平仄仄平仄○,平平平仄平平平。
平平平仄平平平,仄平仄仄平平○。
平平仄仄平平平,平平仄仄○○平。
平平仄仄○平平,平平平仄平平平。
平平仄仄平平平,仄平仄仄平平平,仄平平仄平平平。

yàn mén chán kè yín chūn tíng , mǔ dān dú chěng huā zhōng yīng 。
shuāng chéng nì liǎn wēi yún píng , bǎi bān zī tài yīn fēng shēng 。
yán nián bù gǎn gē qīng chéng , cháo yún mù yǔ chóu pīng tíng 。
ruǐ fán yǐ jiǎo nián bù xíng , tián mí fēng zuì fēi wú shēng 。
lú shān gēn jiǎo hán jīng líng , fā yán tǔ xiù cóng jūn tíng 。
pén jiāng tài shǒu duō xián qíng , lán zhū rào tāo liú qīng yíng 。
chán chán lǜ lǐ dāng fēng qīng , píng tóu nú zǐ jiū yín shēng 。
hóng pā yàn yàn jiāo tóng xīng , zuǒ wén yòu wǔ lián jūn róng , bái tóng dī shàng cán qīng míng 。

“发妍吐秀丛君庭”繁体原文

遠公亭牡丹

雁門禪客吟春亭,牡丹獨逞花中英。
雙成膩臉偎雲屏,百般姿態因風生。
延年不敢歌傾城,朝雲暮雨愁娉婷。
蘂繁蟻脚黏不行,甜迷蜂醉飛無聲。
廬山根脚含精靈,發妍吐秀叢君庭。
湓江太守多閑情,欄朱繞絳留輕盈。
潺潺綠醴當風傾,平頭奴子啾銀笙。
紅葩豔豔交童星,左文右武憐君榮,白銅鞮上慙清明。

“发妍吐秀丛君庭”韵律对照

仄平○仄○平平,仄平仄仄平○平。
雁门禅客吟春亭,牡丹独逞花中英。

平平仄仄平平○,仄平平仄平平平。
双成腻脸偎云屏,百般姿态因风生。

平平仄仄平平平,平平仄仄平○平。
延年不敢歌倾城,朝云暮雨愁娉婷。

仄平仄仄平仄○,平平平仄平平平。
蘂繁蚁脚黏不行,甜迷蜂醉飞无声。

平平平仄平平平,仄平仄仄平平○。
庐山根脚含精灵,发妍吐秀丛君庭。

平平仄仄平平平,平平仄仄○○平。
湓江太守多闲情,栏朱绕绦留轻盈。

平平仄仄○平平,平平平仄平平平。
潺潺绿醴当风倾,平头奴子啾银笙。

平平仄仄平平平,仄平仄仄平平平,仄平平仄平平平。
红葩艳艳交童星,左文右武怜君荣,白铜鞮上慙清明。

“发妍吐秀丛君庭”全诗注音

yàn mén chán kè yín chūn tíng , mǔ dān dú chěng huā zhōng yīng 。

雁门禅客吟春亭,牡丹独逞花中英。

shuāng chéng nì liǎn wēi yún píng , bǎi bān zī tài yīn fēng shēng 。

双成腻脸偎云屏,百般姿态因风生。

yán nián bù gǎn gē qīng chéng , cháo yún mù yǔ chóu pīng tíng 。

延年不敢歌倾城,朝云暮雨愁娉婷。

ruǐ fán yǐ jiǎo nián bù xíng , tián mí fēng zuì fēi wú shēng 。

蘂繁蚁脚黏不行,甜迷蜂醉飞无声。

lú shān gēn jiǎo hán jīng líng , fā yán tǔ xiù cóng jūn tíng 。

庐山根脚含精灵,发妍吐秀丛君庭。

pén jiāng tài shǒu duō xián qíng , lán zhū rào tāo liú qīng yíng 。

湓江太守多闲情,栏朱绕绦留轻盈。

chán chán lǜ lǐ dāng fēng qīng , píng tóu nú zǐ jiū yín shēng 。

潺潺绿醴当风倾,平头奴子啾银笙。

hóng pā yàn yàn jiāo tóng xīng , zuǒ wén yòu wǔ lián jūn róng , bái tóng dī shàng cán qīng míng 。

红葩艳艳交童星,左文右武怜君荣,白铜鞮上慙清明。

“发妍吐秀丛君庭”全诗翻译

译文:
雁门禅客在春亭中吟诗,牡丹花独自绽放芬芳。
双成腻脸依偎在云屏前,百般姿态因风而生。
延年不敢歌颂倾城之美,朝云暮雨使人忧伤娉婷。
蘂花繁茂,蚁脚难行,甜蜜吸引蜂儿醉飞无声。
庐山的根脚蕴藏着精灵,绽放妍丽、吐露秀美于君庭。
湓江太守心情闲适,栏杆上围绕着朱红丝带,留下轻盈的身影。
溪水潺潺,绿色醴酒在风中倾斜,平头奴子吹奏着银色笙声。
红葩艳丽童星相互交织,左侧文艺,右侧武勇,怜悯君子之荣耀,令白铜鞮上的人感到惭愧,不及清明节的洁净。

“发妍吐秀丛君庭”诗句作者李咸用介绍:

李咸用,与来鹏同时,工诗。不第,尝应辟爲推官,有《披沙集》六卷,今编爲三卷。更多...

“发妍吐秀丛君庭”相关诗句: