sù yí lín sì
宿仪林寺 🔈
探幽适兴访仪林,休听春蛙说雨深。
翠竹黄花新般若,青山绿水旧知音。
禅盟苏晋情相契,酒恋渊明醉且斟。
此去雪峰应不远,肯容杖履谩相寻。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平平仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
探幽适兴前往仪林,不要听春天的蛙儿声告诉我们雨势浓。翠绿的竹子和金黄的花朵宛如新生的般若,青山和绿水是旧时的知音。禅修的盟誓让苏轼与晋祠情感相契合,对酒对诗怀念渊明,陶醉其中不断斟酌。从这里到雪峰的路应当不远,我愿意带着拐杖和草鞋前去寻找。全诗表达了对自然的亲近和友情的珍视。
(请注意,由于古文和白话文之间的转换可能涉及语境理解和个人解释,所以翻译和总结:可能因人而异。以上翻译尽力保留了原意,若有不妥之处,还请指正。)
相关诗词:
宿慧山寺 二 (sù huì shān sì èr)
岁月人间促,烟霞此地多。
殷勤竹林寺,更得几回过。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平平仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
泊蒜山津闻东林寺光仪上人物故 (bó suàn shān jīn wén dōng lín sì guāng yí shàng rén wù gù)
云斋曾宿借方袍,因说浮生大梦劳。
言下是非齐虎尾,宿来荣辱比鸿毛。
孤舟千棹水犹阔,寒殿一灯夜更高。
明日东林有谁在,不堪秋磬拂烟涛。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平平仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
宿东林寺 (sù dōng lín sì)
经窗灯焰短,僧炉火气深。
索落庐山夜,风雪宿东林。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平平仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
宿西林寺 (sù xī lín sì)
木落天晴山翠开,爱山骑马入山来。
心知不及柴桑令,一宿西林便却回。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平平仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
双林寺 (shuāng lín sì)
杳杳双林路,林深不易登。
寺幽怜宿鸟,地僻喜闲僧。
静彻垂梁板,寒销背壁灯。
水边人忽笑,猿落过溪藤。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平平仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
宿山寺诗 (sù shān sì shī)
羸马不受鞭,倦仆足生茧。
茫然山径间,驰急路逾远。
古寺翳林薄,投宿日昏晚。
梦魔不可眠,青灯照愁眼。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平平仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
宿西林寺早赴东林满上人之会因寄崔二十二员外 (sù xī lín sì zǎo fù dōng lín mǎn shàng rén zhī huì yīn jì cuī èr shí èr yuán wài)
谪辞魏阙鵷鸾隔,老入庐山麋鹿随。
薄暮萧条投寺宿,凌晨清净与僧期。
双林我起闻钟後,只日君趋入阁时。
鹏鷃高低分皆定,莫劳心力远相思。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平平仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
和梅公仪待制 宿西谿寺 (hé méi gōng yí dài zhì sù xī xī sì)
地占莲华麓,谿环鹫岭巅。
密林含细籁,巍刹照清涟。
独赏宁妨醉,幽吟定废眠。
支郎谙雅尚,扫榻就潺湲。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平平仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
闻崔十二侍御灌口夜宿报恩寺 (wén cuī shí èr shì yù guàn kǒu yè sù bào ēn sì)
闻君寻野寺,便宿支公房。
溪月冷深殿,江云拥回廊。
然灯松林静,煮茗柴门香。
胜事不可接,相思幽兴长。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平平仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
留宿罗源西峰寺示辉上人 (liú sù luó yuán xī fēng sì shì huī shàng rén)
一宿西峰寺,尘烦暂觉清。
远林生夕籁,高阁起钟声。
山寂僧初定,廊深火自明。
虽云殊出处,聊与说无生。
平平仄仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平平仄,平平仄仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。