shù bēi jú
述陂橘 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 张澂 (zhāng chéng)

述陂元是一沧州,四绕澄江璧水流。
肥腴不但便黍麦,清瘦尤宜橘柚秋。
秋风篱落青间黄,王孙金弹天雨霜。
甘寒入齿冰浆冷,气馥吴姬翠袖香。
我衰不办作李衡,木奴千户供我耕。
但爱洞庭春色好,细酿只许幽人倾。
传柑酷忆风光里,怀橘真成泪如洗。
陂傍傥种三百栽,商山之乐吾得矣。

仄○平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,平仄平平仄仄平。
平平平仄平○平,○平平○平仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄平仄仄仄仄平,仄平平仄仄仄平。
仄仄仄○平仄仄,仄仄仄仄平平平。
○平仄仄平平仄,平仄平平仄○仄。
○仄仄仄○仄○,平平平仄平仄仄。

shù bēi yuán shì yī cāng zhōu , sì rào chéng jiāng bì shuǐ liú 。
féi yú bù dàn biàn shǔ mài , qīng shòu yóu yí jú yòu qiū 。
qiū fēng lí luò qīng jiān huáng , wáng sūn jīn tán tiān yǔ shuāng 。
gān hán rù chǐ bīng jiāng lěng , qì fù wú jī cuì xiù xiāng 。
wǒ shuāi bù bàn zuò lǐ héng , mù nú qiān hù gòng wǒ gēng 。
dàn ài dòng tíng chūn sè hǎo , xì niàng zhǐ xǔ yōu rén qīng 。
chuán gān kù yì fēng guāng lǐ , huái jú zhēn chéng lèi rú xǐ 。
bēi bàng tǎng zhǒng sān bǎi zāi , shāng shān zhī lè wú dé yǐ 。

述陂橘

—— 張澂

述陂元是一滄州,四繞澄江璧水流。
肥腴不但便黍麥,清瘦尤宜橘柚秋。
秋風籬落青間黄,王孫金彈天雨霜。
甘寒入齒冰漿冷,氣馥吳姬翠袖香。
我衰不辦作李衡,木奴千戶供我耕。
但愛洞庭春色好,細釀只許幽人傾。
傳柑酷憶風光裏,懷橘真成淚如洗。
陂傍儻種三百栽,商山之樂吾得矣。

仄○平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,平仄平平仄仄平。
平平平仄平○平,○平平○平仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄平仄仄仄仄平,仄平平仄仄仄平。
仄仄仄○平仄仄,仄仄仄仄平平平。
○平仄仄平平仄,平仄平平仄○仄。
○仄仄仄○仄○,平平平仄平仄仄。

shù bēi yuán shì yī cāng zhōu , sì rào chéng jiāng bì shuǐ liú 。
féi yú bù dàn biàn shǔ mài , qīng shòu yóu yí jú yòu qiū 。
qiū fēng lí luò qīng jiān huáng , wáng sūn jīn tán tiān yǔ shuāng 。
gān hán rù chǐ bīng jiāng lěng , qì fù wú jī cuì xiù xiāng 。
wǒ shuāi bù bàn zuò lǐ héng , mù nú qiān hù gòng wǒ gēng 。
dàn ài dòng tíng chūn sè hǎo , xì niàng zhǐ xǔ yōu rén qīng 。
chuán gān kù yì fēng guāng lǐ , huái jú zhēn chéng lèi rú xǐ 。
bēi bàng tǎng zhǒng sān bǎi zāi , shāng shān zhī lè wú dé yǐ 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
述陂元是一个位于沧州的地方,四周环绕着澄江璧水流动。那里的土地肥沃,不仅适宜种植黍麦等谷物,而且适合种植清瘦的橘子和柚子等秋季水果。秋天的时候,风吹过篱笆和庭院,青色的景物间显得格外金黄,王孙们弹奏着金弹琴,伴随着天上的雨霜。甘寒的饮品入口,冰凉滋味,吴姬佩戴翠绿的袖子,香气扑鼻。
我虽然年纪渐长,却不能像李衡那样有成就。倒是有一千户木奴为我耕种田地。我只喜爱洞庭湖的春色美丽,喜欢细腻的酿酒,只愿让幽雅的人一同分享。
传柑的滋味令人回忆起风光之地,怀念起小时候吃橘子的情景,如今却化作泪水洗净了过往的一切。在述陂的附近种植了三百种树木,让我享受到了商山的乐趣。
全文总结:这篇古文描写了述陂元的美景和丰富的产物,以及作者对洞庭湖的喜爱。文章以清新的笔墨展现了秋天的景色,也表达了对过往时光的怀念之情。同时,也提及了对酿酒和园艺的喜好,让读者感受到浓厚的田园风光与淡淡的禅意。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者张澂介绍:🔈

张澂(?~一一四三),一作张徵,字如莹(周必大《文忠集》卷四六《题张右丞如莹奏疏》),一字达明,号澹岩,舒城(今属安徽)人。徽宗大观元年(一一○七),知临川县(明弘治《抚州府志》卷九)。钦宗靖康元年(一一二六),爲监察御史(《宋史》卷二三《钦宗本纪》)。高宗建炎元年(一一二七),任中书舍人。二年,试御史中丞。三年,拜尚书右丞。旋因苗傅、刘正彦迫高宗退位,坐朋附罪罢知江州,兼江东湖北制置使。寻责授秘书少盐,分司西京,衡州居住(《建炎以来系年要录》卷一、一八、二○、二二、二五)。绍兴元年(一一三一),落分司,提举嵩山崇福寺(同上书卷四五)。寓居抚州。十三年卒(同上书卷一四九)。有集,已佚。明弘治《... 查看更多>>

张澂的诗:

相关诗词:

次韵游橘陂 其一 (cì yùn yóu jú bēi qí yī)

朝代:宋    作者: 韩驹

水边卢舍寺,朱实绕霜荣。
棘刺防来密,筠笼赠岂轻。
谁为嘉橘诵,自拟渼陂行。
莫讶归时黑,吾兼吏隐名。

仄○平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,平仄平平仄仄平。
平平平仄平○平,○平平○平仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄平仄仄仄仄平,仄平平仄仄仄平。
仄仄仄○平仄仄,仄仄仄仄平平平。
○平仄仄平平仄,平仄平平仄○仄。
○仄仄仄○仄○,平平平仄平仄仄。

句 其三 (jù qí sān)

朝代:宋    作者: 张澂

述陂蹲鸱瘦如鹤,味美浑疑齐酥酪。

仄○平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,平仄平平仄仄平。
平平平仄平○平,○平平○平仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄平仄仄仄仄平,仄平平仄仄仄平。
仄仄仄○平仄仄,仄仄仄仄平平平。
○平仄仄平平仄,平仄平平仄○仄。
○仄仄仄○仄○,平平平仄平仄仄。

送曾宏父 其一 (sòng céng hóng fù qí yī)

朝代:宋    作者: 韩驹

见子京江尚少年,大梁重见已翩翩。
顷来更觉文章进,他日宁容老病先。
梅谷旧题幽谷引,橘陂新和渼陂篇。
常惭散吏空称赏,不敢吹嘘上九天。

仄○平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,平仄平平仄仄平。
平平平仄平○平,○平平○平仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄平仄仄仄仄平,仄平平仄仄仄平。
仄仄仄○平仄仄,仄仄仄仄平平平。
○平仄仄平平仄,平仄平平仄○仄。
○仄仄仄○仄○,平平平仄平仄仄。

种橘 (zhòng jú)

朝代:宋    作者: 王之道

或言千树橘,贵可比封君。
先生种橘意,此计何足云。
珍绝色香味,解酲有余勲。

仄○平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,平仄平平仄仄平。
平平平仄平○平,○平平○平仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄平仄仄仄仄平,仄平平仄仄仄平。
仄仄仄○平仄仄,仄仄仄仄平平平。
○平仄仄平平仄,平仄平平仄○仄。
○仄仄仄○仄○,平平平仄平仄仄。

感物 其一 (gǎn wù qí yī)

朝代:宋    作者: 艾性夫

中园植佳橘,插棘为储胥。
橘根阳未萌,棘枝已扶疏。
终年高且深,势盛凌橘孤。
岂以雨露偏,良由习性殊。
非类不可依,橘其防厥初。

仄○平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,平仄平平仄仄平。
平平平仄平○平,○平平○平仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄平仄仄仄仄平,仄平平仄仄仄平。
仄仄仄○平仄仄,仄仄仄仄平平平。
○平仄仄平平仄,平仄平平仄○仄。
○仄仄仄○仄○,平平平仄平仄仄。

月夜二首 其一 (yuè yè èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 王安石

山泉堕清陂,陂月临静路。
惜哉此佳境,独赏无与晤。
埭口哆陂阴,要予水西去。
呼僮拥草垡,复使东南注。

仄○平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,平仄平平仄仄平。
平平平仄平○平,○平平○平仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄平仄仄仄仄平,仄平平仄仄仄平。
仄仄仄○平仄仄,仄仄仄仄平平平。
○平仄仄平平仄,平仄平平仄○仄。
○仄仄仄○仄○,平平平仄平仄仄。

述字倒回文三首 其一 (shù zì dǎo huí wén sān shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 宋太宗

述依忧前旧,比求推生背。
以休知亨最。

仄○平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,平仄平平仄仄平。
平平平仄平○平,○平平○平仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄平仄仄仄仄平,仄平平仄仄仄平。
仄仄仄○平仄仄,仄仄仄仄平平平。
○平仄仄平平仄,平仄平平仄○仄。
○仄仄仄○仄○,平平平仄平仄仄。

秋陂道中三首 其二 (qiū bēi dào zhōng sān shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 赵蕃

止水通流水,前陂接後陂。
农夫秧马驶,客子竹舆危。
五斗真聊尔,百艰谁使之。
不能惩创在,犹後强裁诗。

仄○平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,平仄平平仄仄平。
平平平仄平○平,○平平○平仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄平仄仄仄仄平,仄平平仄仄仄平。
仄仄仄○平仄仄,仄仄仄仄平平平。
○平仄仄平平仄,平仄平平仄○仄。
○仄仄仄○仄○,平平平仄平仄仄。

存目 其一五 (cún mù qí yī wǔ)

朝代:宋    作者: 周端臣

诗题:同用晦上人游汉陂首句:渼陂寒水碧溶溶。

仄○平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,平仄平平仄仄平。
平平平仄平○平,○平平○平仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄平仄仄仄仄平,仄平平仄仄仄平。
仄仄仄○平仄仄,仄仄仄仄平平平。
○平仄仄平平仄,平仄平平仄○仄。
○仄仄仄○仄○,平平平仄平仄仄。

自述三首 其三 (zì shù sān shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 陆游

屏迹归休後,颐生寂寞中。
忍贫辞半俸,学古得全功。
西埭村醅酽,东陂小彴通。
经行有佳趣,稚子也能同。

仄○平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,平仄平平仄仄平。
平平平仄平○平,○平平○平仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄平仄仄仄仄平,仄平平仄仄仄平。
仄仄仄○平仄仄,仄仄仄仄平平平。
○平仄仄平平仄,平仄平平仄○仄。
○仄仄仄○仄○,平平平仄平仄仄。