shǒu xià jí shì yǔ qiū yǔ quán tóng yùn zuò
首夏即事与丘与权同韵作 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 苏颂 (sū sòng)

朱曦渐永烦暑添,薰风当昼飘前檐。
庭幽门邃搴帷帘,景物轩豁欣窥觇。
方池绿莹波文恬,两傍森森生苇蒹。
新荷未展排青尖,上下交映开监奁。
园林果实繁李棎,原野麦秀胜稻稴。
群飞衆走羽毛彡,求阴息影愁烹爓。
江南鬰蒸非类痁,时虽早热人心恹。
忻忻笑语喧闾阎,言此丰岁将饫餍。
正阳用事何太廉,乃使阴沴相陵詹。
正当汗浃絺衣粘,凄风忽生增纩缣。
淫霖旬日横流沾,市井郊郭皆渰淹。
林实坠落谁撦撏,麻麦散乱如删鎌。
斯民愁嗟言成谵,我时忧思坐闲檐。
方食不知味苦甜,整齐几案抽书签。
发策一以天人占,少阴乘阳时最嫌。
小人当此多欺憸,君子遇之难怀谦。
天道虽远诚可瞻,上曰高明下沈潜。
四时中分寒与炎,一气不可相并兼。
推本事理知悉纤,灾害所起由渍渐。
岂非奸孽当除歼,又非直道伤詖譣。
孰居鼎鼐调梅盐,孰任阃闑怀韬钤。
圣皇言动谋於佥,布为利泽濡苍黔。
将消祲沴频深砭,感召冲气安危阽。
嗟嗟直口不可钳,谁当一探龙颔髯。

平平仄仄平仄平,平平○仄平平平。
○平平仄○平平,仄仄平仄平平平。
平平仄○平平平,仄仄平平平仄平。
平○仄仄平平平,仄仄平仄平仄平。
平平仄仄平仄?,平仄仄仄○仄仄。
平平仄仄仄平?,平平仄仄平平仄。
平平仄平平仄○,平平仄仄平平平。
平平仄仄平平平,平仄平仄○仄仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平仄○平平。
○○仄仄平○平,平平仄平平仄平。
平平平仄○平平,仄仄平仄平○○。
平仄仄仄平仄平,平仄仄仄○平平。
平平平平平平?,仄平平○仄○平。
平仄仄平仄仄平,仄平仄仄平平平。
仄仄仄仄平平○,仄平○平平仄平。
仄平○仄平平平,平仄仄平○平平。
平仄平仄平仄平,仄仄平平仄○仄。
仄平○○平仄平,仄仄仄仄○○○。
平仄仄仄平仄平,平仄仄仄平仄仄。
仄平平仄○○平,仄平仄仄平○平。
仄平仄仄○平仄,仄平仄仄平平平。
仄平平仄平平平,仄平仄仄平○平。
○平平仄平○○,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄平,平○仄平平○平。

zhū xī jiàn yǒng fán shǔ tiān , xūn fēng dāng zhòu piāo qián yán 。
tíng yōu mén suì qiān wéi lián , jǐng wù xuān huō xīn kuī chān 。
fāng chí lǜ yíng bō wén tián , liǎng bàng sēn sēn shēng wěi jiān 。
xīn hé wèi zhǎn pái qīng jiān , shàng xià jiāo yìng kāi jiān lián 。
yuán lín guǒ shí fán lǐ chán , yuán yě mài xiù shèng dào xián 。
qún fēi zhòng zǒu yǔ máo shān , qiú yīn xī yǐng chóu pēng yàn 。
jiāng nán yù zhēng fēi lèi shān , shí suī zǎo rè rén xīn yān 。
xīn xīn xiào yǔ xuān lǘ yán , yán cǐ fēng suì jiāng yù yàn 。
zhèng yáng yòng shì hé tài lián , nǎi shǐ yīn lì xiāng líng zhān 。
zhèng dāng hàn jiā chī yī nián , qī fēng hū shēng zēng kuàng jiān 。
yín lín xún rì héng liú zhān , shì jǐng jiāo guō jiē yǎn yān 。
lín shí zhuì luò shuí chě xián , má mài sǎn luàn rú shān lián 。
sī mín chóu jiē yán chéng zhān , wǒ shí yōu sī zuò xián yán 。
fāng shí bù zhī wèi kǔ tián , zhěng qí jī àn chōu shū qiān 。
fā cè yī yǐ tiān rén zhàn , shǎo yīn chéng yáng shí zuì xián 。
xiǎo rén dāng cǐ duō qī xiān , jūn zǐ yù zhī nán huái qiān 。
tiān dào suī yuǎn chéng kě zhān , shàng yuē gāo míng xià shěn qián 。
sì shí zhōng fēn hán yǔ yán , yī qì bù kě xiāng bìng jiān 。
tuī běn shì lǐ zhī xī xiān , zāi hài suǒ qǐ yóu zì jiàn 。
qǐ fēi jiān niè dāng chú jiān , yòu fēi zhí dào shāng bì xiǎn 。
shú jū dǐng nài tiáo méi yán , shú rèn kǔn niè huái tāo qián 。
shèng huáng yán dòng móu wū qiān , bù wèi lì zé rú cāng qián 。
jiāng xiāo jìn lì pín shēn biān , gǎn zhào chōng qì ān wēi yán 。
jiē jiē zhí kǒu bù kě qián , shuí dāng yī tàn lóng hàn rán 。

动物

首夏即事與丘與權同韵作

—— 蘇頌

朱曦漸永煩暑添,薰風當晝飄前檐。
庭幽門邃搴帷簾,景物軒豁欣窺覘。
方池綠瑩波文恬,兩傍森森生葦蒹。
新荷未展排青尖,上下交映開鑑奩。
園林果實繁李棎,原野麥秀勝稻稴。
群飛衆走羽毛彡,求陰息影愁烹爓。
江南鬰蒸非類痁,時雖早熱人心懨。
忻忻笑語喧閭閻,言此豐歲將飫饜。
正陽用事何太廉,乃使陰沴相陵詹。
正當汗浹絺衣粘,凄風忽生增纊縑。
淫霖旬日橫流霑,市井郊郭皆渰淹。
林實墜落誰撦撏,麻麥散亂如刪鎌。
斯民愁嗟言成譫,我時憂思坐閒檐。
方食不知味苦甜,整齊几案抽書籤。
發策一以天人占,少陰乘陽時最嫌。
小人當此多欺憸,君子遇之難懷謙。
天道雖遠誠可瞻,上曰高明下沈潛。
四時中分寒與炎,一氣不可相并兼。
推本事理知悉纖,災害所起由漬漸。
豈非奸孽當除殲,又非直道傷詖譣。
孰居鼎鼐調梅鹽,孰任閫闑懷韜鈐。
聖皇言動謀於僉,布爲利澤濡蒼黔。
將消祲沴頻深砭,感召沖氣安危阽。
嗟嗟直口不可鉗,誰當一探龍頷髯。

平平仄仄平仄平,平平○仄平平平。
○平平仄○平平,仄仄平仄平平平。
平平仄○平平平,仄仄平平平仄平。
平○仄仄平平平,仄仄平仄平仄平。
平平仄仄平仄?,平仄仄仄○仄仄。
平平仄仄仄平?,平平仄仄平平仄。
平平仄平平仄○,平平仄仄平平平。
平平仄仄平平平,平仄平仄○仄仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平仄○平平。
○○仄仄平○平,平平仄平平仄平。
平平平仄○平平,仄仄平仄平○○。
平仄仄仄平仄平,平仄仄仄○平平。
平平平平平平?,仄平平○仄○平。
平仄仄平仄仄平,仄平仄仄平平平。
仄仄仄仄平平○,仄平○平平仄平。
仄平○仄平平平,平仄仄平○平平。
平仄平仄平仄平,仄仄平平仄○仄。
仄平○○平仄平,仄仄仄仄○○○。
平仄仄仄平仄平,平仄仄仄平仄仄。
仄平平仄○○平,仄平仄仄平○平。
仄平仄仄○平仄,仄平仄仄平平平。
仄平平仄平平平,仄平仄仄平○平。
○平平仄平○○,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄平,平○仄平平○平。

zhū xī jiàn yǒng fán shǔ tiān , xūn fēng dāng zhòu piāo qián yán 。
tíng yōu mén suì qiān wéi lián , jǐng wù xuān huō xīn kuī chān 。
fāng chí lǜ yíng bō wén tián , liǎng bàng sēn sēn shēng wěi jiān 。
xīn hé wèi zhǎn pái qīng jiān , shàng xià jiāo yìng kāi jiān lián 。
yuán lín guǒ shí fán lǐ chán , yuán yě mài xiù shèng dào xián 。
qún fēi zhòng zǒu yǔ máo shān , qiú yīn xī yǐng chóu pēng yàn 。
jiāng nán yù zhēng fēi lèi shān , shí suī zǎo rè rén xīn yān 。
xīn xīn xiào yǔ xuān lǘ yán , yán cǐ fēng suì jiāng yù yàn 。
zhèng yáng yòng shì hé tài lián , nǎi shǐ yīn lì xiāng líng zhān 。
zhèng dāng hàn jiā chī yī nián , qī fēng hū shēng zēng kuàng jiān 。
yín lín xún rì héng liú zhān , shì jǐng jiāo guō jiē yǎn yān 。
lín shí zhuì luò shuí chě xián , má mài sǎn luàn rú shān lián 。
sī mín chóu jiē yán chéng zhān , wǒ shí yōu sī zuò xián yán 。
fāng shí bù zhī wèi kǔ tián , zhěng qí jī àn chōu shū qiān 。
fā cè yī yǐ tiān rén zhàn , shǎo yīn chéng yáng shí zuì xián 。
xiǎo rén dāng cǐ duō qī xiān , jūn zǐ yù zhī nán huái qiān 。
tiān dào suī yuǎn chéng kě zhān , shàng yuē gāo míng xià shěn qián 。
sì shí zhōng fēn hán yǔ yán , yī qì bù kě xiāng bìng jiān 。
tuī běn shì lǐ zhī xī xiān , zāi hài suǒ qǐ yóu zì jiàn 。
qǐ fēi jiān niè dāng chú jiān , yòu fēi zhí dào shāng bì xiǎn 。
shú jū dǐng nài tiáo méi yán , shú rèn kǔn niè huái tāo qián 。
shèng huáng yán dòng móu wū qiān , bù wèi lì zé rú cāng qián 。
jiāng xiāo jìn lì pín shēn biān , gǎn zhào chōng qì ān wēi yán 。
jiē jiē zhí kǒu bù kě qián , shuí dāng yī tàn lóng hàn rán 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
朱曦渐受夏天的气候困扰,炎热愈发加深,微风吹拂着前檐。
庭院幽静,门户深邃,挽起帷帘,欣赏外面的景色。
方池清澈,波纹轻柔,两边长满葱翠的芦苇。
嫩嫩的荷花还未展开,青翠的花尖上下交相辉映,如同监奁一般。
园中果实繁盛,李子和桑葚遍布其中,原野上的麦田也优胜于稻田。
群鸟飞翔,众兽奔走,羽毛纷飞,它们都在寻找阴凉,寻求栖身之所。
江南的气候潮湿,不同于其他地方,虽然是早晨,人们的心情却有些倦怠。
欢声笑语在村落中喧闹,大家都在说着即将丰收的年景,充满了饱食的期盼。
政治上的决策为何如此清廉,竟然派遣阴暗的人去凌辱贤士。
此刻正是汗水浸透衣衫的时候,忽然阴冷的风吹来,使人顿生寒意。
连绵不断的暴雨已经泛滥成灾,市井和郊外都被水淹没。
林中实实在在的果实谁来采摘,麻麦散乱如同被人修剪过一般。
百姓们愁苦悲叹,他们的言辞充满了荒唐之词,我也是时常忧虑坐在屋檐下。
方才吃的食物已经不知道是苦是甜,整理桌案的时候不由自主地抽出了书签。
我思考着一种天人相应的策略,少阳乘着阳光的时候最为讨厌。
小人在这种时候经常欺骗诓骗,而君子遇到他们难以保持谦和。
天道虽然遥远却可仰望,上面称之为高明,下面则称之为沈潜。
四季之中寒冷与炎热各占一方,气候之气不可同时并存。
推究本源,理解其中的细微之处,灾害的发生是逐渐积累的结果。
这岂非奸邪之人应当被铲除,也不是直率的人应当受到责难。
谁能坐镇鼎鼐调配梅盐,谁能担任阃闾之职,怀揣韬略掌控钤印。
圣皇制定政策谋划天下,带来利益和恩泽,滋润着苍黔之地。
将要消除灾害,需要频繁而深入的反复思考,感召众人冲破险阻。
唉呀,真心的直言不受限制,谁能去探寻龙颔胡须的奥秘呢。


总结:全文:文章以描写夏季炎热气候和风景为主,以及人们对于丰收的期盼与忧虑为辅。通过对自然景观和人情世故的描绘,展现了时代背景下的各种现象与矛盾。然而,最后的诗句表达了一种对于正义与明理的思考,对于社会现实中的弊端和奸邪之徒的不满,以及对于贤者和直言不讳者的称颂和悲叹。整篇文章以自然景观为背景,融入了对社会政治的批判,体现了古代文人的抒发情怀和深刻思考。

《首夏即事与丘与权同韵作》赏析:
这首诗是苏颂创作的,以描绘盛夏初至的景象为主题。诗人通过生动的描述展现了夏季的炎热和景色的丰富多彩,以及人们在这个季节的各种活动和情感。
首先,诗人以朱曦炎炎渐渐升起,气温逐渐升高的场景开篇,表现了盛夏的炙热感。薰风当昼,吹拂着前檐,为人们带来一丝清凉。庭院的幽静和景物的清新使人心旷神怡,仿佛置身于一个宜人的世界中。
诗中的园林景色被生动地描绘出来,有方池绿莹、苇蒹、新荷等元素,都展现了大自然的生机和美丽。此外,诗人还提到了果实繁盛的树木和丰收的季节,进一步强调了夏季的丰富和富饶。
然而,夏天也带来了炎热和烦恼,诗中提到了酷热下人们的不适,以及麻麦散乱、林实坠落等农事上的困扰。这些描写突出了盛夏时节的双重性,既有美好的一面,也有不便之处。
诗人还在诗中反思了一些社会和政治问题,提到了一些官员的不当行为和不公正,以及社会中的不平等现象。这些思考使诗歌不仅仅是一幅自然景色的画面,还包含了对社会伦理和政治道德的思考。
最后,诗人呼吁人们应当正道而行,消除社会的不公和不道德行为,以实现社会的和谐与繁荣。整首诗以夏季的景象为背景,通过丰富的描写和深刻的思考,表达了诗人对社会和人生的关切和期望。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者苏颂介绍:🔈

苏颂(一○二○~一一○一),字子容,本泉州同安(今属福建)人,以父绅葬润州丹阳(今属江苏)而徙居,遂占籍丹阳。仁宗庆历二年(一○四二)进士(清王捷南《福建通志稿·苏颂传》)。皇佑五年(一○五三),召试馆阁校勘,同知太常礼院。嘉佑四年(一○五九),迁集贤校理,充编定馆阁书籍官。六年,出知颍州。英宗治平二年(一○六五)爲三司度支判官。四年,出爲淮南转运使。神宗熙宁元年(一○六八),擢知制诰。二年,因奏事不当免。四年,出知婺州,移亳州。七年,授秘书监、知银台司,未几,出知应天府、杭州。元丰元年(一○七八),权知开封府,坐治狱事贬知濠州,改沧州。哲宗元佑元年(一○八六),诏判吏部,寻充实录馆修撰兼侍读... 查看更多>>

苏颂的诗:

相关诗词:

季夏郊墅即事 其一一 (jì xià jiāo shù jí shì qí yī yī)

朝代:宋    作者: 程公许

事业悠悠雪满头,流光那会与人谋。
作劳输与田间叟,紫芋黄鷄满意秋。

平平仄仄平仄平,平平○仄平平平。
○平平仄○平平,仄仄平仄平平平。
平平仄○平平平,仄仄平平平仄平。
平○仄仄平平平,仄仄平仄平仄平。
平平仄仄平仄?,平仄仄仄○仄仄。
平平仄仄仄平?,平平仄仄平平仄。
平平仄平平仄○,平平仄仄平平平。
平平仄仄平平平,平仄平仄○仄仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平仄○平平。
○○仄仄平○平,平平仄平平仄平。
平平平仄○平平,仄仄平仄平○○。
平仄仄仄平仄平,平仄仄仄○平平。
平平平平平平?,仄平平○仄○平。
平仄仄平仄仄平,仄平仄仄平平平。
仄仄仄仄平平○,仄平○平平仄平。
仄平○仄平平平,平仄仄平○平平。
平仄平仄平仄平,仄仄平平仄○仄。
仄平○○平仄平,仄仄仄仄○○○。
平仄仄仄平仄平,平仄仄仄平仄仄。
仄平平仄○○平,仄平仄仄平○平。
仄平仄仄○平仄,仄平仄仄平平平。
仄平平仄平平平,仄平仄仄平○平。
○平平仄平○○,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄平,平○仄平平○平。

次韵即事 (cì yùn jí shì)

朝代:宋    作者: 洪炎

端居入夏愁更新,不数多愁过一春。
蹑虚难同若士去,取醉但与索郎亲。
朝天几日车同轨,击地共唱胡无人。
自许世才非管乐,聊将心事比雷陈。

平平仄仄平仄平,平平○仄平平平。
○平平仄○平平,仄仄平仄平平平。
平平仄○平平平,仄仄平平平仄平。
平○仄仄平平平,仄仄平仄平仄平。
平平仄仄平仄?,平仄仄仄○仄仄。
平平仄仄仄平?,平平仄仄平平仄。
平平仄平平仄○,平平仄仄平平平。
平平仄仄平平平,平仄平仄○仄仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平仄○平平。
○○仄仄平○平,平平仄平平仄平。
平平平仄○平平,仄仄平仄平○○。
平仄仄仄平仄平,平仄仄仄○平平。
平平平平平平?,仄平平○仄○平。
平仄仄平仄仄平,仄平仄仄平平平。
仄仄仄仄平平○,仄平○平平仄平。
仄平○仄平平平,平仄仄平○平平。
平仄平仄平仄平,仄仄平平仄○仄。
仄平○○平仄平,仄仄仄仄○○○。
平仄仄仄平仄平,平仄仄仄平仄仄。
仄平平仄○○平,仄平仄仄平○平。
仄平仄仄○平仄,仄平仄仄平平平。
仄平平仄平平平,仄平仄仄平○平。
○平平仄平○○,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄平,平○仄平平○平。

峡路山行即事十首 其四 (xiá lù shān xíng jí shì shí shǒu qí sì)

朝代:宋    作者: 袁说友

跳山踏草笑迎逢,要识新侯过眼中。
寄语山翁吾老矣,冬裘夏葛与伊同。

平平仄仄平仄平,平平○仄平平平。
○平平仄○平平,仄仄平仄平平平。
平平仄○平平平,仄仄平平平仄平。
平○仄仄平平平,仄仄平仄平仄平。
平平仄仄平仄?,平仄仄仄○仄仄。
平平仄仄仄平?,平平仄仄平平仄。
平平仄平平仄○,平平仄仄平平平。
平平仄仄平平平,平仄平仄○仄仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平仄○平平。
○○仄仄平○平,平平仄平平仄平。
平平平仄○平平,仄仄平仄平○○。
平仄仄仄平仄平,平仄仄仄○平平。
平平平平平平?,仄平平○仄○平。
平仄仄平仄仄平,仄平仄仄平平平。
仄仄仄仄平平○,仄平○平平仄平。
仄平○仄平平平,平仄仄平○平平。
平仄平仄平仄平,仄仄平平仄○仄。
仄平○○平仄平,仄仄仄仄○○○。
平仄仄仄平仄平,平仄仄仄平仄仄。
仄平平仄○○平,仄平仄仄平○平。
仄平仄仄○平仄,仄平仄仄平平平。
仄平平仄平平平,仄平仄仄平○平。
○平平仄平○○,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄平,平○仄平平○平。

与夏致宏孙信道张巨山同集涧边以散发岩岫为韵赋四小诗 其四 (yǔ xià zhì hóng sūn xìn dào zhāng jù shān tóng jí jiàn biān yǐ sàn fà yán xiù wèi yùn fù sì xiǎo shī qí sì)

朝代:宋    作者: 陈与义

张子卧石榻,夏子理泉窦。
孙子独不言,搘颐数烟岫。

平平仄仄平仄平,平平○仄平平平。
○平平仄○平平,仄仄平仄平平平。
平平仄○平平平,仄仄平平平仄平。
平○仄仄平平平,仄仄平仄平仄平。
平平仄仄平仄?,平仄仄仄○仄仄。
平平仄仄仄平?,平平仄仄平平仄。
平平仄平平仄○,平平仄仄平平平。
平平仄仄平平平,平仄平仄○仄仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平仄○平平。
○○仄仄平○平,平平仄平平仄平。
平平平仄○平平,仄仄平仄平○○。
平仄仄仄平仄平,平仄仄仄○平平。
平平平平平平?,仄平平○仄○平。
平仄仄平仄仄平,仄平仄仄平平平。
仄仄仄仄平平○,仄平○平平仄平。
仄平○仄平平平,平仄仄平○平平。
平仄平仄平仄平,仄仄平平仄○仄。
仄平○○平仄平,仄仄仄仄○○○。
平仄仄仄平仄平,平仄仄仄平仄仄。
仄平平仄○○平,仄平仄仄平○平。
仄平仄仄○平仄,仄平仄仄平平平。
仄平平仄平平平,仄平仄仄平○平。
○平平仄平○○,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄平,平○仄平平○平。

逢年与德粲同之温陵谒大智禅师医作四小诗送之 其一 (féng nián yǔ dé càn tóng zhī wēn líng yè dà zhì chán shī yī zuò sì xiǎo shī sòng zhī qí yī)

朝代:宋    作者: 洪迈

丈室掩槐夏,与君同卧疴。
平生莫逆人,裹饭谁见过。

平平仄仄平仄平,平平○仄平平平。
○平平仄○平平,仄仄平仄平平平。
平平仄○平平平,仄仄平平平仄平。
平○仄仄平平平,仄仄平仄平仄平。
平平仄仄平仄?,平仄仄仄○仄仄。
平平仄仄仄平?,平平仄仄平平仄。
平平仄平平仄○,平平仄仄平平平。
平平仄仄平平平,平仄平仄○仄仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平仄○平平。
○○仄仄平○平,平平仄平平仄平。
平平平仄○平平,仄仄平仄平○○。
平仄仄仄平仄平,平仄仄仄○平平。
平平平平平平?,仄平平○仄○平。
平仄仄平仄仄平,仄平仄仄平平平。
仄仄仄仄平平○,仄平○平平仄平。
仄平○仄平平平,平仄仄平○平平。
平仄平仄平仄平,仄仄平平仄○仄。
仄平○○平仄平,仄仄仄仄○○○。
平仄仄仄平仄平,平仄仄仄平仄仄。
仄平平仄○○平,仄平仄仄平○平。
仄平仄仄○平仄,仄平仄仄平平平。
仄平平仄平平平,仄平仄仄平○平。
○平平仄平○○,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄平,平○仄平平○平。

逢年与德粲同之温陵谒大智禅师医作四小诗送之 其一 (féng nián yǔ dé càn tóng zhī wēn líng yè dà zhì chán shī yī zuò sì xiǎo shī sòng zhī qí yī)

朝代:宋    作者: 朱松

丈室掩槐夏,与君同卧痾。
平生莫逆人,裹饭谁见过。

平平仄仄平仄平,平平○仄平平平。
○平平仄○平平,仄仄平仄平平平。
平平仄○平平平,仄仄平平平仄平。
平○仄仄平平平,仄仄平仄平仄平。
平平仄仄平仄?,平仄仄仄○仄仄。
平平仄仄仄平?,平平仄仄平平仄。
平平仄平平仄○,平平仄仄平平平。
平平仄仄平平平,平仄平仄○仄仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平仄○平平。
○○仄仄平○平,平平仄平平仄平。
平平平仄○平平,仄仄平仄平○○。
平仄仄仄平仄平,平仄仄仄○平平。
平平平平平平?,仄平平○仄○平。
平仄仄平仄仄平,仄平仄仄平平平。
仄仄仄仄平平○,仄平○平平仄平。
仄平○仄平平平,平仄仄平○平平。
平仄平仄平仄平,仄仄平平仄○仄。
仄平○○平仄平,仄仄仄仄○○○。
平仄仄仄平仄平,平仄仄仄平仄仄。
仄平平仄○○平,仄平仄仄平○平。
仄平仄仄○平仄,仄平仄仄平平平。
仄平平仄平平平,仄平仄仄平○平。
○平平仄平○○,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄平,平○仄平平○平。

答人吟 其一 (dá rén yín qí yī)

朝代:宋    作者: 邵雍

谁道闲人无事权,事权唯只是诗篇。
四时雪月风花景,都与收来入近编。

平平仄仄平仄平,平平○仄平平平。
○平平仄○平平,仄仄平仄平平平。
平平仄○平平平,仄仄平平平仄平。
平○仄仄平平平,仄仄平仄平仄平。
平平仄仄平仄?,平仄仄仄○仄仄。
平平仄仄仄平?,平平仄仄平平仄。
平平仄平平仄○,平平仄仄平平平。
平平仄仄平平平,平仄平仄○仄仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平仄○平平。
○○仄仄平○平,平平仄平平仄平。
平平平仄○平平,仄仄平仄平○○。
平仄仄仄平仄平,平仄仄仄○平平。
平平平平平平?,仄平平○仄○平。
平仄仄平仄仄平,仄平仄仄平平平。
仄仄仄仄平平○,仄平○平平仄平。
仄平○仄平平平,平仄仄平○平平。
平仄平仄平仄平,仄仄平平仄○仄。
仄平○○平仄平,仄仄仄仄○○○。
平仄仄仄平仄平,平仄仄仄平仄仄。
仄平平仄○○平,仄平仄仄平○平。
仄平仄仄○平仄,仄平仄仄平平平。
仄平平仄平平平,仄平仄仄平○平。
○平平仄平○○,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄平,平○仄平平○平。

赠钱思权 其四 (zèng qián sī quán qí sì)

朝代:宋    作者: 徐积

同室与乡邻,势与他人异。
义当同子去,岂敢徇於利。
但恐登舟时,无以慰亲意。
沽与玉瓮醅,岂烦酒官义。

平平仄仄平仄平,平平○仄平平平。
○平平仄○平平,仄仄平仄平平平。
平平仄○平平平,仄仄平平平仄平。
平○仄仄平平平,仄仄平仄平仄平。
平平仄仄平仄?,平仄仄仄○仄仄。
平平仄仄仄平?,平平仄仄平平仄。
平平仄平平仄○,平平仄仄平平平。
平平仄仄平平平,平仄平仄○仄仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平仄○平平。
○○仄仄平○平,平平仄平平仄平。
平平平仄○平平,仄仄平仄平○○。
平仄仄仄平仄平,平仄仄仄○平平。
平平平平平平?,仄平平○仄○平。
平仄仄平仄仄平,仄平仄仄平平平。
仄仄仄仄平平○,仄平○平平仄平。
仄平○仄平平平,平仄仄平○平平。
平仄平仄平仄平,仄仄平平仄○仄。
仄平○○平仄平,仄仄仄仄○○○。
平仄仄仄平仄平,平仄仄仄平仄仄。
仄平平仄○○平,仄平仄仄平○平。
仄平仄仄○平仄,仄平仄仄平平平。
仄平平仄平平平,仄平仄仄平○平。
○平平仄平○○,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄平,平○仄平平○平。

次韵和吴长文舍人即事见寄 (cì yùn hé wú cháng wén shè rén jí shì jiàn jì)

朝代:宋    作者: 梅尧臣

莫问春风有後先,但逢佳处去扬鞭。
桃花洞远迷应久,杏树坛荒迹自传。
放与晓寒能几许,即看芳意不多偏。
古来闲气争强弱,谩费黄金抛楚权。

平平仄仄平仄平,平平○仄平平平。
○平平仄○平平,仄仄平仄平平平。
平平仄○平平平,仄仄平平平仄平。
平○仄仄平平平,仄仄平仄平仄平。
平平仄仄平仄?,平仄仄仄○仄仄。
平平仄仄仄平?,平平仄仄平平仄。
平平仄平平仄○,平平仄仄平平平。
平平仄仄平平平,平仄平仄○仄仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平仄○平平。
○○仄仄平○平,平平仄平平仄平。
平平平仄○平平,仄仄平仄平○○。
平仄仄仄平仄平,平仄仄仄○平平。
平平平平平平?,仄平平○仄○平。
平仄仄平仄仄平,仄平仄仄平平平。
仄仄仄仄平平○,仄平○平平仄平。
仄平○仄平平平,平仄仄平○平平。
平仄平仄平仄平,仄仄平平仄○仄。
仄平○○平仄平,仄仄仄仄○○○。
平仄仄仄平仄平,平仄仄仄平仄仄。
仄平平仄○○平,仄平仄仄平○平。
仄平仄仄○平仄,仄平仄仄平平平。
仄平平仄平平平,仄平仄仄平○平。
○平平仄平○○,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄平,平○仄平平○平。

初夏即事寄鲁望 (chū xià jí shì jì lǔ wàng)

朝代:唐    作者: 皮日休

夏景恬且旷,远人疾初平。
黄鸟语方熟,紫桐阴正清。
廨宇有幽处,私游无定程。
归来闭双关,亦忘枯与荣。
土室作深谷,藓垣为干城。

平平仄仄平仄平,平平○仄平平平。
○平平仄○平平,仄仄平仄平平平。
平平仄○平平平,仄仄平平平仄平。
平○仄仄平平平,仄仄平仄平仄平。
平平仄仄平仄?,平仄仄仄○仄仄。
平平仄仄仄平?,平平仄仄平平仄。
平平仄平平仄○,平平仄仄平平平。
平平仄仄平平平,平仄平仄○仄仄。
○平仄仄平仄平,仄仄平仄○平平。
○○仄仄平○平,平平仄平平仄平。
平平平仄○平平,仄仄平仄平○○。
平仄仄仄平仄平,平仄仄仄○平平。
平平平平平平?,仄平平○仄○平。
平仄仄平仄仄平,仄平仄仄平平平。
仄仄仄仄平平○,仄平○平平仄平。
仄平○仄平平平,平仄仄平○平平。
平仄平仄平仄平,仄仄平平仄○仄。
仄平○○平仄平,仄仄仄仄○○○。
平仄仄仄平仄平,平仄仄仄平仄仄。
仄平平仄○○平,仄平仄仄平○平。
仄平仄仄○平仄,仄平仄仄平平平。
仄平平仄平平平,仄平仄仄平○平。
○平平仄平○○,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄平,平○仄平平○平。