shěn lí shǐ jūn yǔ kè yǐn wáng jiàn méi lín fēn yùn zuò shī guò shěn xī yǐ shī xiāng shì quē shù zì lìng hàn guǎng bǔ zhī
沈黎使君与客饮王建梅林分韵作诗过沈犀以诗相示阙树字令汉广补之 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 樊汉广 (fán hàn guǎng)

墙头冉冉新阳露,忽作玲珑玉千树。
老蛟偃蹇独避人,卷回飞雪江皋莫。
何处鸣禽来好音,四月枝垂起黄雾。
摧折霜余初不惧,笑看春光等闲度。
百年梦幻欲无言,吹落吹开岂风故。
时来荐鼎真偶尔,小住疏篱非不遇。
我知天地绝茫茫,无为展转独多虑。
为花凄断却回头,尔亦微酸苦难茹。

平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄○仄仄平,仄○平仄平平仄。
平仄平平平仄平,仄仄平平仄平仄。
平○平平平仄仄,仄○平平仄○仄。
仄平仄仄仄平平,○仄○平仄平仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄○平平仄仄。
仄平平仄仄平平,平平仄仄仄平○。
平平平仄仄○平,仄仄平平仄○○。

qiáng tóu rǎn rǎn xīn yáng lù , hū zuò líng lóng yù qiān shù 。
lǎo jiāo yǎn jiǎn dú bì rén , juàn huí fēi xuě jiāng gāo mò 。
hé chù míng qín lái hǎo yīn , sì yuè zhī chuí qǐ huáng wù 。
cuī shé shuāng yú chū bù jù , xiào kàn chūn guāng děng xián dù 。
bǎi nián mèng huàn yù wú yán , chuī luò chuī kāi qǐ fēng gù 。
shí lái jiàn dǐng zhēn ǒu ěr , xiǎo zhù shū lí fēi bù yù 。
wǒ zhī tiān dì jué máng máng , wú wéi zhǎn zhuǎn dú duō lǜ 。
wèi huā qī duàn què huí tóu , ěr yì wēi suān kǔ nàn rú 。

沈黎使君與客飲王建梅林分韻作詩過沈犀以詩相示闕樹字令漢廣補之

—— 樊漢廣

牆頭冉冉新陽露,忽作玲瓏玉千樹。
老蛟偃蹇獨避人,卷回飛雪江皋莫。
何處鳴禽來好音,四月枝垂起黄霧。
摧折霜餘初不懼,笑看春光等閒度。
百年夢幻欲無言,吹落吹開豈風故。
時來薦鼎真偶爾,小住疏籬非不遇。
我知天地絕茫茫,無爲展轉獨多慮。
爲花悽斷却回頭,爾亦微酸苦難茹。

平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄○仄仄平,仄○平仄平平仄。
平仄平平平仄平,仄仄平平仄平仄。
平○平平平仄仄,仄○平平仄○仄。
仄平仄仄仄平平,○仄○平仄平仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄○平平仄仄。
仄平平仄仄平平,平平仄仄仄平○。
平平平仄仄○平,仄仄平平仄○○。

qiáng tóu rǎn rǎn xīn yáng lù , hū zuò líng lóng yù qiān shù 。
lǎo jiāo yǎn jiǎn dú bì rén , juàn huí fēi xuě jiāng gāo mò 。
hé chù míng qín lái hǎo yīn , sì yuè zhī chuí qǐ huáng wù 。
cuī shé shuāng yú chū bù jù , xiào kàn chūn guāng děng xián dù 。
bǎi nián mèng huàn yù wú yán , chuī luò chuī kāi qǐ fēng gù 。
shí lái jiàn dǐng zhēn ǒu ěr , xiǎo zhù shū lí fēi bù yù 。
wǒ zhī tiān dì jué máng máng , wú wéi zhǎn zhuǎn dú duō lǜ 。
wèi huā qī duàn què huí tóu , ěr yì wēi suān kǔ nàn rú 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

墙头的晨露微微滑落,忽然间成了玲珑玉石一般的千树。老蛟藏身偏僻避开人群,卷曲着回飞在雪白的江面上,无人能够触及。何处传来了一片悦耳动听的鸣禽声,四月间枝头垂挂着淡黄的雾气。
摧折了霜余,初时并不害怕,只是笑看着春光如此悠闲地度过。百年的梦幻,愿意守口如瓶,却无法吹散吹开,那风又岂是因果所致。
有时机缘巧合,能够走到尊贵地位,但这只是偶然,停留在清寂的篱笆边,并非没有遇到机遇。我明了天地间广阔无垠,却总是多虑烦忧。就像花儿凋零时悲凄绝望,你也会感到些许微酸苦涩,难以轻易消受。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者樊汉广介绍:🔈

樊汉广(一一一七~?),字允南,江源(今四川崇州东南)人。尝知青神县。孝宗乾道九年(一一七三),知雅州,不赴,时年五十六。淳熙初,范成大入蜀,荐於朝不起。事见《建炎以来朝野杂记》乙集卷九、《宋史翼》卷二八。 查看更多>>

樊汉广的诗:

相关诗词:

回先生过湖州东林沈氏饮醉以石榴皮书其家东老庵之壁云西邻已富忧不足东老虽贫乐有余白酒酿来因好客黄金散尽为收书西蜀和仲闻而次其韵三首东老沈氏之老自谓也湖人因以名之其子偕作诗有可观者 其三 (huí xiān shēng guò hú zhōu dōng lín shěn shì yǐn zuì yǐ shí liú pí shū qí jiā dōng lǎo ān zhī bì yún xī lín yǐ fù yōu bù zú dōng lǎo suī pín lè yǒu yú bái jiǔ niàng lái yīn hào kè huáng jīn sàn jìn wèi shōu shū xī shǔ hé zhòng wén ér cì qí yùn sān shǒu dōng lǎo shěn shì zhī lǎo zì wèi yě hú rén yīn yǐ míng zhī qí zǐ xié zuò shī yǒu kě guān zhě qí sān)

朝代:宋    作者: 苏轼

凄凉雨露三年後,仿佛尘埃数字余。
至用榴皮缘底事,中书君岂不中书。

平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄○仄仄平,仄○平仄平平仄。
平仄平平平仄平,仄仄平平仄平仄。
平○平平平仄仄,仄○平平仄○仄。
仄平仄仄仄平平,○仄○平仄平仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄○平平仄仄。
仄平平仄仄平平,平平仄仄仄平○。
平平平仄仄○平,仄仄平平仄○○。

传奇小说(诗句) (chuán qí xiǎo shuō shī jù )

朝代:唐    作者: 沈亚之

命笑无人笑,含娇何处娇。
徘徊花上月,空(一作「虚」)度可怜宵。
(《艺林伐山》十七。
又《诗人玉屑》十二《品藻》引後二句(《太平广记》卷三二六《沈警》条引《异闻录》载此为沈警诗。
《诗人玉屑》以为沈亚之作,未详所据。
程毅中《〈异闻集〉考》因疑《沈警》篇为沈亚之作。
惜尚乏他证佐定之。
)。

平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄○仄仄平,仄○平仄平平仄。
平仄平平平仄平,仄仄平平仄平仄。
平○平平平仄仄,仄○平平仄○仄。
仄平仄仄仄平平,○仄○平仄平仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄○平平仄仄。
仄平平仄仄平平,平平仄仄仄平○。
平平平仄仄○平,仄仄平平仄○○。

林顺卿教授两为玉蕊花赋长韵富赡清新老病无以奉酬辄用杨使君韵为谢 (lín shùn qīng jiào shòu liǎng wèi yù ruǐ huā fù cháng yùn fù shàn qīng xīn lǎo bìng wú yǐ fèng chóu zhé yòng yáng shǐ jūn yùn wèi xiè)

朝代:宋    作者: 周必大

广文行实称才华,如节鸾和驭宝车。
曾燕琼林天一握,却吟玉蕊示三家。
大篇追补唐诗阙,盛事常留鲁頖夸。
别有冰姿延客住,白池賸种白莲花。

平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄○仄仄平,仄○平仄平平仄。
平仄平平平仄平,仄仄平平仄平仄。
平○平平平仄仄,仄○平平仄○仄。
仄平仄仄仄平平,○仄○平仄平仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄○平平仄仄。
仄平平仄仄平平,平平仄仄仄平○。
平平平仄仄○平,仄仄平平仄○○。

熊主簿示梅花十绝诗至梅花已过因观海棠辄次其韵 其七 (xióng zhǔ bó shì méi huā shí jué shī zhì méi huā yǐ guò yīn guān hǎi táng zhé cì qí yùn qí qī)

朝代:宋    作者: 刘克庄

共倒残尊过日西,重来花事想参差。
建阳主簿今才子,焉可无诗补杜诗。

平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄○仄仄平,仄○平仄平平仄。
平仄平平平仄平,仄仄平平仄平仄。
平○平平平仄仄,仄○平平仄○仄。
仄平仄仄仄平平,○仄○平仄平仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄○平平仄仄。
仄平平仄仄平平,平平仄仄仄平○。
平平平仄仄○平,仄仄平平仄○○。

回先生过湖州东林沈氏饮醉以石榴皮书其家东老庵之壁云西邻已富忧不足东老虽贫乐有余白酒酿来因好客黄金散尽为收书西蜀和仲闻而次其韵三首东老沈氏之老自谓也湖人因以名之其子偕作诗有可观者 其一 (huí xiān shēng guò hú zhōu dōng lín shěn shì yǐn zuì yǐ shí liú pí shū qí jiā dōng lǎo ān zhī bì yún xī lín yǐ fù yōu bù zú dōng lǎo suī pín lè yǒu yú bái jiǔ niàng lái yīn hào kè huáng jīn sàn jìn wèi shōu shū xī shǔ hé zhòng wén ér cì qí yùn sān shǒu dōng lǎo shěn shì zhī lǎo zì wèi yě hú rén yīn yǐ míng zhī qí zǐ xié zuò shī yǒu kě guān zhě qí yī)

朝代:宋    作者: 苏轼

世俗何知贫是病,神仙可学道之余。
但知白酒留佳客,不问黄公觅素书。

平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄○仄仄平,仄○平仄平平仄。
平仄平平平仄平,仄仄平平仄平仄。
平○平平平仄仄,仄○平平仄○仄。
仄平仄仄仄平平,○仄○平仄平仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄○平平仄仄。
仄平平仄仄平平,平平仄仄仄平○。
平平平仄仄○平,仄仄平平仄○○。

约十客同集金山米芾元章约而不至坐中分题以元章未至分韵作诗拈阄韵应口便作滞思即罚巨觥余得章字 (yuē shí kè tóng jí jīn shān mǐ fèi yuán zhāng yuē ér bù zhì zuò zhōng fēn tí yǐ yuán zhāng wèi zhì fēn yùn zuò shī niān jiū yùn yìng kǒu biàn zuò zhì sī jí fá jù gōng yú dé zhāng zì)

朝代:宋    作者: 贺铸

九客相逢思楚狂,停歌罢铗缓行觞。
座中那更添严令,分韵吟诗招阿章。

平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄○仄仄平,仄○平仄平平仄。
平仄平平平仄平,仄仄平平仄平仄。
平○平平平仄仄,仄○平平仄○仄。
仄平仄仄仄平平,○仄○平仄平仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄○平平仄仄。
仄平平仄仄平平,平平仄仄仄平○。
平平平仄仄○平,仄仄平平仄○○。

王主簿以湘潭检旱诗卷为示用其广惠寺蠲放韵谢之 其二 (wáng zhǔ bó yǐ xiāng tán jiǎn hàn shī juàn wèi shì yòng qí guǎng huì sì juān fàng yùn xiè zhī qí èr)

朝代:宋    作者: 赵蕃

陇亩循行不惮难,是知汉诏本从宽。
讲求利病非无补,老矣犹能策治安。

平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄○仄仄平,仄○平仄平平仄。
平仄平平平仄平,仄仄平平仄平仄。
平○平平平仄仄,仄○平平仄○仄。
仄平仄仄仄平平,○仄○平仄平仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄○平平仄仄。
仄平平仄仄平平,平平仄仄仄平○。
平平平仄仄○平,仄仄平平仄○○。

沈警遇仙张女郎庙诗(题拟) 警使回至庙中得小女郎书书末有篇云 (shěn jǐng yù xiān zhāng nǚ láng miào shī tí nǐ jǐng shǐ huí zhì miào zhōng dé xiǎo nǚ láng shū shū mò yǒu piān yún)

朝代:唐    作者: 不详

飞书报沈郎,寻已到衡阳。
若存金石契,风月两相望。
(见《太平广记》卷三二六引陈翰《异闻录》)(〖1〗今人程毅中《〈异闻集〉考》云:「记中沈警诗『徘徊花上月,空度可怜宵』两句,《诗人玉屑》卷十二引作沈亚之诗,疑本篇为沈亚之作,但《沈下贤文集》不载。
」按:《异闻录》云:沈警,字玄机,吴兴武康人。
为梁东宫常侍,名着当时。
後荆楚陷没,入周为上柱国,奉使秦陇,途过张女郎庙,得遇羣仙。
)。

平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄○仄仄平,仄○平仄平平仄。
平仄平平平仄平,仄仄平平仄平仄。
平○平平平仄仄,仄○平平仄○仄。
仄平仄仄仄平平,○仄○平仄平仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄○平平仄仄。
仄平平仄仄平平,平平仄仄仄平○。
平平平仄仄○平,仄仄平平仄○○。

闰八月十二日过奇父共坐翠窦轩赏木犀花玲珑满枝光气动人念风日不贷此花无五日香矣而王使君未之知作小诗报之 (rùn bā yuè shí èr rì guò qí fù gòng zuò cuì dòu xuān shǎng mù xī huā líng lóng mǎn zhī guāng qì dòng rén niàn fēng rì bù dài cǐ huā wú wǔ rì xiāng yǐ ér wáng shǐ jūn wèi zhī zhī zuò xiǎo shī bào zhī)

朝代:宋    作者: 陈与义

清露香浮黄玉枝,使君未到意低迷。
极知有日交铜虎,可使无情向木犀。

平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄○仄仄平,仄○平仄平平仄。
平仄平平平仄平,仄仄平平仄平仄。
平○平平平仄仄,仄○平平仄○仄。
仄平仄仄仄平平,○仄○平仄平仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄○平平仄仄。
仄平平仄仄平平,平平仄仄仄平○。
平平平仄仄○平,仄仄平平仄○○。

同明府章送沈秀才还石门山读书 (tóng míng fǔ zhāng sòng shěn xiù cái huán shí mén shān dú shū)

朝代:唐    作者: 皎然

身为郢令客,心许楚山云。
文墨应经世,林泉漫诱君。
欲随樵子去,惜与道流分。
肯谢申公辈,治诗事汉文。

平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平仄○仄仄平,仄○平仄平平仄。
平仄平平平仄平,仄仄平平仄平仄。
平○平平平仄仄,仄○平平仄○仄。
仄平仄仄仄平平,○仄○平仄平仄。
平平仄仄平仄仄,仄仄○平平仄仄。
仄平平仄仄平平,平平仄仄仄平○。
平平平仄仄○平,仄仄平平仄○○。