shāng wáng xué tǔ
伤王学土 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 沈佺期 (shěn quán qī)

闭囚断外事,昧坐半余朞。
有言頴叔子,亡来已一时。
初闻宛不信,中话涕涟洏。
痛哉玄夜重,何遽青春姿。
忆汝曾旅食,屡空瀍涧湄。
吾徒禄未厚,筲斗愧相贻。
原宪贫无愁,颜回乐自持。
诏书择才善,君为王子师。
宠儒名可尚,论秩官犹欺。
化往不复见,情来安可思。
目绝毫翰洒,耳无歌讽期。
灵柩寄何处,精魂今何之?恨予在丹棘,不得看素旗。
孀妻知己叹,幼子路人悲。
感游值商日,绝弦留此词。

仄平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄平仄仄仄,平平仄仄平。
平○仄仄仄,○仄仄平平。
仄平平仄○,平仄平平平。
仄仄平仄仄,仄○平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄○平。
平仄平平平,平○仄仄平。
仄平仄平仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,○仄平○平。
仄仄仄仄仄,平平平仄○。
仄仄○仄仄,仄平平仄○。
平仄仄平仄,平平平平平。仄仄仄平仄,仄仄○仄平。
平○平仄○,仄仄仄平平。
仄平仄平仄,仄平○仄平。

bì qiú duàn wài shì , mèi zuò bàn yú jī 。
yǒu yán yǐng shū zǐ , wáng lái yǐ yī shí 。
chū wén wǎn bù xìn , zhōng huà tì lián ér 。
tòng zāi xuán yè chóng , hé jù qīng chūn zī 。
yì rǔ céng lǚ shí , lǚ kōng chán jiàn méi 。
wú tú lù wèi hòu , shāo dòu kuì xiāng yí 。
yuán xiàn pín wú chóu , yán huí lè zì chí 。
zhào shū zé cái shàn , jūn wèi wáng zǐ shī 。
chǒng rú míng kě shàng , lùn zhì guān yóu qī 。
huà wǎng bù fù jiàn , qíng lái ān kě sī 。
mù jué háo hàn sǎ , ěr wú gē fěng qī 。
líng jiù jì hé chù , jīng hún jīn hé zhī ? hèn yǔ zài dān jí , bù dé kàn sù qí 。
shuāng qī zhī jǐ tàn , yòu zǐ lù rén bēi 。
gǎn yóu zhí shāng rì , jué xián liú cǐ cí 。

傷王學土

—— 沈佺期

閉囚斷外事,昧坐半餘朞。
有言頴叔子,亡來已一時。
初聞宛不信,中話涕漣洏。
痛哉玄夜重,何遽青春姿。
憶汝曾旅食,屢空瀍澗湄。
吾徒祿未厚,筲斗愧相貽。
原憲貧無愁,顏回樂自持。
詔書擇才善,君爲王子師。
寵儒名可尚,論秩官猶欺。
化往不復見,情來安可思。
目絕毫翰灑,耳無歌諷期。
靈柩寄何處,精魂今何之?恨予在丹棘,不得看素旗。
孀妻知己歎,幼子路人悲。
感遊值商日,絕弦留此詞。

仄平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄平仄仄仄,平平仄仄平。
平○仄仄仄,○仄仄平平。
仄平平仄○,平仄平平平。
仄仄平仄仄,仄○平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄○平。
平仄平平平,平○仄仄平。
仄平仄平仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,○仄平○平。
仄仄仄仄仄,平平平仄○。
仄仄○仄仄,仄平平仄○。
平仄仄平仄,平平平平平。仄仄仄平仄,仄仄○仄平。
平○平仄○,仄仄仄平平。
仄平仄平仄,仄平○仄平。

bì qiú duàn wài shì , mèi zuò bàn yú jī 。
yǒu yán yǐng shū zǐ , wáng lái yǐ yī shí 。
chū wén wǎn bù xìn , zhōng huà tì lián ér 。
tòng zāi xuán yè chóng , hé jù qīng chūn zī 。
yì rǔ céng lǚ shí , lǚ kōng chán jiàn méi 。
wú tú lù wèi hòu , shāo dòu kuì xiāng yí 。
yuán xiàn pín wú chóu , yán huí lè zì chí 。
zhào shū zé cái shàn , jūn wèi wáng zǐ shī 。
chǒng rú míng kě shàng , lùn zhì guān yóu qī 。
huà wǎng bù fù jiàn , qíng lái ān kě sī 。
mù jué háo hàn sǎ , ěr wú gē fěng qī 。
líng jiù jì hé chù , jīng hún jīn hé zhī ? hèn yǔ zài dān jí , bù dé kàn sù qí 。
shuāng qī zhī jǐ tàn , yòu zǐ lù rén bēi 。
gǎn yóu zhí shāng rì , jué xián liú cǐ cí 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
囚禁在这里,不知过了多久。
曾有人说颖叔子,他已离去有一段时间了。
一开始听到这消息,不敢相信,中间谈及又泪涟涟。
痛哉,黑暗的夜重重,怎么忽然间青春美好的姿容消逝。
想起你曾经四处旅行,屡次空慨灞涧之滨。
我这徒弟禄位虽不厚,与你这高士相较实在羞愧。
原本宪仕家贫无忧,颜回自得乐趣。
王命择才行善,你为王子的师傅。
受宠的儒生名望可尚,但论官位却依然欺压。
去世后再也见不到你,心中的情感如何安慰。
目不再看才子佳人的诗文,耳中无歌谣的期待。
你的灵柩寄托在何处,你的精魂如今在何方?恨我身在丹棘之中,不能观赏你高悬的素旗。
孤寡的妻子知己都在叹息,年幼的儿子和路人都在悲伤。
被感动而作此游记,当商旅路过此地,我将这词留下。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者沈佺期介绍:🔈

沈佺期,字云卿,相州内黄人。善属文,尤长七言之作,擢进士第。长安中,累迁通事舍人,预修《三教珠英》,转考功郎给事中,坐交张易之,流驩州,稍迁台州录事参军。神龙中,召见,拜起居郎,修文馆直学士。历中书舍人,太子少詹事,开元初卒。建安後,讫江左,诗律屡变,至沈约、庾信,以音韵相婉附,属对精密。及佺期与宋之问,尤加靡丽,回忌声病,约句准篇,如锦绣成文,学者宗之,号爲沈宋。语曰,苏李居前,沈宋比肩。集十卷,今编诗三卷。 沈佺期,字云卿,相州内黄人,善属文,尤长七言之作,擢进士第,长安中,累迁通事舍人,预修三教珠英,转考功郎给事中,坐交张易之,流驩州,稍迁台州录事参军。神龙中,召见,拜起居郎,修文馆... 查看更多>>

沈佺期的诗:

相关诗词:

真土颂 (zhēn tǔ sòng)

朝代:宋    作者: 周无所住

真土从来名强立,学人不晓谩傍求。
若知真土为中道,何必骑牛更觅牛。

仄平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄平仄仄仄,平平仄仄平。
平○仄仄仄,○仄仄平平。
仄平平仄○,平仄平平平。
仄仄平仄仄,仄○平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄○平。
平仄平平平,平○仄仄平。
仄平仄平仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,○仄平○平。
仄仄仄仄仄,平平平仄○。
仄仄○仄仄,仄平平仄○。
平仄仄平仄,平平平平平。仄仄仄平仄,仄仄○仄平。
平○平仄○,仄仄仄平平。
仄平仄平仄,仄平○仄平。

和深父伤字韵 其三 (hé shēn fù shāng zì yùn qí sān)

朝代:宋    作者: 彭汝砺

战伐周纲替,春秋捄已亡。
缀旒忧主弱,问鼎叹臣强。
萧斧惩当世,蓍龟监後王。
最怜君学苦,能为古人伤。

仄平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄平仄仄仄,平平仄仄平。
平○仄仄仄,○仄仄平平。
仄平平仄○,平仄平平平。
仄仄平仄仄,仄○平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄○平。
平仄平平平,平○仄仄平。
仄平仄平仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,○仄平○平。
仄仄仄仄仄,平平平仄○。
仄仄○仄仄,仄平平仄○。
平仄仄平仄,平平平平平。仄仄仄平仄,仄仄○仄平。
平○平仄○,仄仄仄平平。
仄平仄平仄,仄平○仄平。

抒情 咏史

辋川集 柳浪 (wǎng chuān jí liǔ làng)

朝代:唐    作者: 王维

分行接绮树,倒影入清漪。
不学御沟上,春风伤别离。

仄平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄平仄仄仄,平平仄仄平。
平○仄仄仄,○仄仄平平。
仄平平仄○,平仄平平平。
仄仄平仄仄,仄○平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄○平。
平仄平平平,平○仄仄平。
仄平仄平仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,○仄平○平。
仄仄仄仄仄,平平平仄○。
仄仄○仄仄,仄平平仄○。
平仄仄平仄,平平平平平。仄仄仄平仄,仄仄○仄平。
平○平仄○,仄仄仄平平。
仄平仄平仄,仄平○仄平。

王良百一歌 杂忌 十 (wáng liáng bǎi yī gē zá jì shí)

朝代:唐    作者: 徐成

有病何妨疗,无伤血莫鍼。
近来愚学者,此意未知深。

仄平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄平仄仄仄,平平仄仄平。
平○仄仄仄,○仄仄平平。
仄平平仄○,平仄平平平。
仄仄平仄仄,仄○平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄○平。
平仄平平平,平○仄仄平。
仄平仄平仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,○仄平○平。
仄仄仄仄仄,平平平仄○。
仄仄○仄仄,仄平平仄○。
平仄仄平仄,平平平平平。仄仄仄平仄,仄仄○仄平。
平○平仄○,仄仄仄平平。
仄平仄平仄,仄平○仄平。

次韵王子钦上元感事三首 其二 (cì yùn wáng zǐ qīn shàng yuán gǎn shì sān shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 孙觌

金地三千界,珠宫十二楼。
人行仙佛土,春满帝王州。
邂逅羣雄扰,消磨百战休。
伤心歌舞地,锦缆起汀鸥。

仄平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄平仄仄仄,平平仄仄平。
平○仄仄仄,○仄仄平平。
仄平平仄○,平仄平平平。
仄仄平仄仄,仄○平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄○平。
平仄平平平,平○仄仄平。
仄平仄平仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,○仄平○平。
仄仄仄仄仄,平平平仄○。
仄仄○仄仄,仄平平仄○。
平仄仄平仄,平平平平平。仄仄仄平仄,仄仄○仄平。
平○平仄○,仄仄仄平平。
仄平仄平仄,仄平○仄平。

村学究 (cūn xué jiū)

朝代:宋    作者: 宋伯仁

八九顽童一草庐,土朱勤点七言书。
晚听学长吹樵笛,国子先生殆不如。

仄平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄平仄仄仄,平平仄仄平。
平○仄仄仄,○仄仄平平。
仄平平仄○,平仄平平平。
仄仄平仄仄,仄○平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄○平。
平仄平平平,平○仄仄平。
仄平仄平仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,○仄平○平。
仄仄仄仄仄,平平平仄○。
仄仄○仄仄,仄平平仄○。
平仄仄平仄,平平平平平。仄仄仄平仄,仄仄○仄平。
平○平仄○,仄仄仄平平。
仄平仄平仄,仄平○仄平。

二风诗 (èr fēng shī)

朝代:唐    作者: 元结

夫何伤兮,伤王乎。
欲何为乎,将蠹枯矣。
无人救乎,蠹枯及矣。
不可救乎,嗟伤王。
自为人君,变为人奴。
为人君者,忘戒乎。

仄平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄平仄仄仄,平平仄仄平。
平○仄仄仄,○仄仄平平。
仄平平仄○,平仄平平平。
仄仄平仄仄,仄○平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄○平。
平仄平平平,平○仄仄平。
仄平仄平仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,○仄平○平。
仄仄仄仄仄,平平平仄○。
仄仄○仄仄,仄平平仄○。
平仄仄平仄,平平平平平。仄仄仄平仄,仄仄○仄平。
平○平仄○,仄仄仄平平。
仄平仄平仄,仄平○仄平。

示耿天骘 (shì gěng tiān zhì)

朝代:宋    作者: 王安石

挟策能伤性,捐书可尽年。
弦歌无旧习,香火有新缘。
白土长冈路,朱湖小洞天。
望公时顾我,於此畅幽悁。

仄平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄平仄仄仄,平平仄仄平。
平○仄仄仄,○仄仄平平。
仄平平仄○,平仄平平平。
仄仄平仄仄,仄○平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄○平。
平仄平平平,平○仄仄平。
仄平仄平仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,○仄平○平。
仄仄仄仄仄,平平平仄○。
仄仄○仄仄,仄平平仄○。
平仄仄平仄,平平平平平。仄仄仄平仄,仄仄○仄平。
平○平仄○,仄仄仄平平。
仄平仄平仄,仄平○仄平。

和杜运使巴峡地暖节物与中土异黯然有感诗三首 一 (hé dù yùn shǐ bā xiá dì nuǎn jié wù yǔ zhōng tǔ yì àn rán yǒu gǎn shī sān shǒu yī)

朝代:唐    作者: 王周

随柳参差破绿芽,此中依约欲飞花。
春光是处伤离思,何况归期未有涯。

仄平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄平仄仄仄,平平仄仄平。
平○仄仄仄,○仄仄平平。
仄平平仄○,平仄平平平。
仄仄平仄仄,仄○平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄○平。
平仄平平平,平○仄仄平。
仄平仄平仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,○仄平○平。
仄仄仄仄仄,平平平仄○。
仄仄○仄仄,仄平平仄○。
平仄仄平仄,平平平平平。仄仄仄平仄,仄仄○仄平。
平○平仄○,仄仄仄平平。
仄平仄平仄,仄平○仄平。

抒情 咏物

伤心行 (shāng xīn xíng)

朝代:唐    作者: 李贺

咽咽学楚吟,病骨伤幽素。
秋姿白发生,木叶啼风雨。
灯青兰膏歇,落照飞蛾舞。
古壁生凝尘,羇魂梦中语。

仄平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄平仄仄仄,平平仄仄平。
平○仄仄仄,○仄仄平平。
仄平平仄○,平仄平平平。
仄仄平仄仄,仄○平仄平。
平平仄仄仄,平仄仄○平。
平仄平平平,平○仄仄平。
仄平仄平仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,○仄平○平。
仄仄仄仄仄,平平平仄○。
仄仄○仄仄,仄平平仄○。
平仄仄平仄,平平平平平。仄仄仄平仄,仄仄○仄平。
平○平仄○,仄仄仄平平。
仄平仄平仄,仄平○仄平。

写景 忧国忧民