quán shì hòu zhǐ shān bié yè jì yuán shì yù
铨试後徴山别业寄源侍御 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 殷寅 (yīn yín)

别业在徴山,登高望畿甸。
严令天地肃,城阙如何见。
蔼蔼王侯门,华轩日游衒。
幸逢休明代,山虏尚交战。
投策去园林,率名皆拜选。
圣君性则哲,济济多英彦。
裴楷能清通,山涛急推荐。
謏才甘自屏,薄伎忝余眷。
虽承国士恩,尚乏中人援。
畴昔相知者,今兹秉天宪。
朱绂何赫赫,绣衣复葱蒨。

仄仄仄○平,平平仄平仄。
平仄平仄仄,平仄○平仄。
仄仄○平平,平平仄平仄。
仄平平平仄,平仄仄平仄。
平仄仄平平,仄平平仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄平平仄。
平○平平平,平平仄平仄。
仄平平仄○,仄仄仄平仄。
平平仄仄平,仄仄○平○。
平仄○平仄,平平仄平仄。
平仄平仄仄,仄○仄平仄。

bié yè zài zhǐ shān , dēng gāo wàng jī diàn 。
yán lìng tiān dì sù , chéng quē rú hé jiàn 。
ǎi ǎi wáng hóu mén , huá xuān rì yóu xuàn 。
xìng féng xiū míng dài , shān lǔ shàng jiāo zhàn 。
tóu cè qù yuán lín , lǜ míng jiē bài xuǎn 。
shèng jūn xìng zé zhé , jì jì duō yīng yàn 。
péi kǎi néng qīng tōng , shān tāo jí tuī jiàn 。
xiǎo cái gān zì píng , báo jì tiǎn yú juàn 。
suī chéng guó shì ēn , shàng fá zhōng rén yuán 。
chóu xī xiāng zhī zhě , jīn zī bǐng tiān xiàn 。
zhū fú hé hè hè , xiù yī fù cōng qiàn 。

銓試後徴山別業寄源侍御

—— 殷寅

別業在徴山,登高望畿甸。
嚴令天地肅,城闕如何見。
藹藹王侯門,華軒日遊衒。
幸逢休明代,山虜尚交戰。
投策去園林,率名皆拜選。
聖君性則哲,濟濟多英彥。
裴楷能清通,山濤急推薦。
謏才甘自屏,薄伎忝餘眷。
雖承國士恩,尚乏中人援。
疇昔相知者,今茲秉天憲。
朱紱何赫赫,繡衣復蔥蒨。

仄仄仄○平,平平仄平仄。
平仄平仄仄,平仄○平仄。
仄仄○平平,平平仄平仄。
仄平平平仄,平仄仄平仄。
平仄仄平平,仄平平仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄平平仄。
平○平平平,平平仄平仄。
仄平平仄○,仄仄仄平仄。
平平仄仄平,仄仄○平○。
平仄○平仄,平平仄平仄。
平仄平仄仄,仄○仄平仄。

bié yè zài zhǐ shān , dēng gāo wàng jī diàn 。
yán lìng tiān dì sù , chéng quē rú hé jiàn 。
ǎi ǎi wáng hóu mén , huá xuān rì yóu xuàn 。
xìng féng xiū míng dài , shān lǔ shàng jiāo zhàn 。
tóu cè qù yuán lín , lǜ míng jiē bài xuǎn 。
shèng jūn xìng zé zhé , jì jì duō yīng yàn 。
péi kǎi néng qīng tōng , shān tāo jí tuī jiàn 。
xiǎo cái gān zì píng , báo jì tiǎn yú juàn 。
suī chéng guó shì ēn , shàng fá zhōng rén yuán 。
chóu xī xiāng zhī zhě , jīn zī bǐng tiān xiàn 。
zhū fú hé hè hè , xiù yī fù cōng qiàn 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
别业在徵山,登高望着疆田。
严令天地肃静,城阙如何才能看得见。
庄严华美的王侯之门,宴游于华轩之间。
幸运地遇到休明的时代,山中的敌寇仍在交战。
离开园林投身官场,领导们纷纷推举我的才名。
圣君的性情卓然,聚集了许多英才。
裴楷善于清通,山涛急切地推荐我。
谦虚的才华愿自退隐,不足以自夸的技艺卑微地接纳了我的倾心。
虽然得到了国士的恩宠,却仍然缺乏有力人才的支援。
曾经相知的人们,如今我持有天命。
朱绂何其显赫,绣衣又是多么华丽。

赏析:
这首诗《铨试後徴山别业寄源侍御》由殷寅创作,表达了诗人对离别之情的凄凉和对当时社会政治情景的忧虑。
诗人以登高望远的方式,展现了别离时的心情。诗的开篇就描述了他离开了自己的工作之地“徴山”,登上高处,俯瞰着远方,但却感受到天地间严肃的氛围。他看到城阙的壮丽,却感到此时城阙的威严已经难以触及。这种反差和对比,展示了他离别的忧愁之情。
接着,诗人表现了自己在京城的往日荣华,形容王侯之门的华丽和自己曾经的官位,但这种华丽和荣耀如今已经不再。然后诗人描述了时局动荡,山虏频繁交战,国家危局,自己离开官场,选择了避世修身。此段揭示了当时政局动荡不安的现实,以及诗人自觉退隐的态度。
诗的后半部分,则展示了诗人对贤才的敬仰和自身的志向。他向往聪明智慧的圣君,崇尚清通之士,以及虽然自己曾受国士恩泽,但愿意谦逊自屏,自知才疏学浅。最后,他回忆起过去的友人,感叹现在自己肩负国家重任,需要勇往直前,襟怀壮志。
这首诗抒发了离别之情和对当时政局的担忧,同时展示了诗人对贤才的敬仰和对自身的期许。
标签: 抒情、感怀、时事、励志

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者殷寅介绍:🔈

殷寅,陈郡人。早孤,事母以孝闻。应宏词举,爲永宁尉,与萧頴士善。诗二首。 查看更多>>

殷寅的诗:

相关诗词:

别李侍御後亭夜坐却寄 (bié lǐ shì yù hòu tíng yè zuò què jì)

朝代:唐    作者: 朱庆余

已作亭下别,未忘灯下情。
吟今欲就枕,更漏转分明。

仄仄仄○平,平平仄平仄。
平仄平仄仄,平仄○平仄。
仄仄○平平,平平仄平仄。
仄平平平仄,平仄仄平仄。
平仄仄平平,仄平平仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄平平仄。
平○平平平,平平仄平仄。
仄平平仄○,仄仄仄平仄。
平平仄仄平,仄仄○平○。
平仄○平仄,平平仄平仄。
平仄平仄仄,仄○仄平仄。

送潘簿还侍下 (sòng pān bó huán shì xià)

朝代:宋    作者: 韦骧

四见霜花始解官,彩衣还侍肯盘桓。
胸中事业仍加益,箧里经书不废看。
立马仙山风帽侧,移舟秀水露帆寒。
铨衡论奏恩辉近,早寄佳声遗我懽。

仄仄仄○平,平平仄平仄。
平仄平仄仄,平仄○平仄。
仄仄○平平,平平仄平仄。
仄平平平仄,平仄仄平仄。
平仄仄平平,仄平平仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄平平仄。
平○平平平,平平仄平仄。
仄平平仄○,仄仄仄平仄。
平平仄仄平,仄仄○平○。
平仄○平仄,平平仄平仄。
平仄平仄仄,仄○仄平仄。

送李植侍御 (sòng lǐ zhí shì yù)

朝代:唐    作者: 姚合

圣代无邪触,空林獬豸归。
谁知陇山鸟,长绕玉楼飞。
风雨依山急,云泉入郭微。
无同昔年别,别後寄书稀。

仄仄仄○平,平平仄平仄。
平仄平仄仄,平仄○平仄。
仄仄○平平,平平仄平仄。
仄平平平仄,平仄仄平仄。
平仄仄平平,仄平平仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄平平仄。
平○平平平,平平仄平仄。
仄平平仄○,仄仄仄平仄。
平平仄仄平,仄仄○平○。
平仄○平仄,平平仄平仄。
平仄平仄仄,仄○仄平仄。

送裴侍御 (sòng péi shì yù)

朝代:唐    作者: 元稹

欲知别後思君处,看取湘江秋月明。
(同前《离别部·秋别》)。

仄仄仄○平,平平仄平仄。
平仄平仄仄,平仄○平仄。
仄仄○平平,平平仄平仄。
仄平平平仄,平仄仄平仄。
平仄仄平平,仄平平仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄平平仄。
平○平平平,平平仄平仄。
仄平平仄○,仄仄仄平仄。
平平仄仄平,仄仄○平○。
平仄○平仄,平平仄平仄。
平仄平仄仄,仄○仄平仄。

梦苏州水阁寄冯侍御 (mèng sū zhōu shuǐ gé jì féng shì yù)

朝代:唐    作者: 白居易

扬州驿里梦苏州,梦到花桥水阁头。
觉後不知冯侍御,此中昨夜共谁游。

仄仄仄○平,平平仄平仄。
平仄平仄仄,平仄○平仄。
仄仄○平平,平平仄平仄。
仄平平平仄,平仄仄平仄。
平仄仄平平,仄平平仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄平平仄。
平○平平平,平平仄平仄。
仄平平仄○,仄仄仄平仄。
平平仄仄平,仄仄○平○。
平仄○平仄,平平仄平仄。
平仄平仄仄,仄○仄平仄。

题郑侍御蓝田别业 (tí zhèng shì yù lán tián bié yè)

朝代:唐    作者: 张乔

秋山清若水,吟客静於僧。
小径通商岭,高窗见杜陵。
云霞朝入镜,猨鸟夜窥灯。
许作前峰侣,终来寄上层。

仄仄仄○平,平平仄平仄。
平仄平仄仄,平仄○平仄。
仄仄○平平,平平仄平仄。
仄平平平仄,平仄仄平仄。
平仄仄平平,仄平平仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄平平仄。
平○平平平,平平仄平仄。
仄平平仄○,仄仄仄平仄。
平平仄仄平,仄仄○平○。
平仄○平仄,平平仄平仄。
平仄平仄仄,仄○仄平仄。

司业口占绝句奇甚铨辄用韵和呈效吴体 (sī yè kǒu zhàn jué jù qí shèn quán zhé yòng yùn hé chéng xiào wú tǐ)

朝代:宋    作者: 胡铨

南山旧说王隠者,北斗今看韩退之。
不须觅句花照眼,行见调羹酸着枝。

仄仄仄○平,平平仄平仄。
平仄平仄仄,平仄○平仄。
仄仄○平平,平平仄平仄。
仄平平平仄,平仄仄平仄。
平仄仄平平,仄平平仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄平平仄。
平○平平平,平平仄平仄。
仄平平仄○,仄仄仄平仄。
平平仄仄平,仄仄○平○。
平仄○平仄,平平仄平仄。
平仄平仄仄,仄○仄平仄。

寄薛侍御 (jì xuē shì yù)

朝代:唐    作者: 杨巨源

世上无穷事,生涯莫废诗。
何曾好风月,不是忆君时。

仄仄仄○平,平平仄平仄。
平仄平仄仄,平仄○平仄。
仄仄○平平,平平仄平仄。
仄平平平仄,平仄仄平仄。
平仄仄平平,仄平平仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄平平仄。
平○平平平,平平仄平仄。
仄平平仄○,仄仄仄平仄。
平平仄仄平,仄仄○平○。
平仄○平仄,平平仄平仄。
平仄平仄仄,仄○仄平仄。

寄华山司空侍郎二首 二 (jì huà shān sī kōng shì láng èr shǒu èr)

朝代:唐    作者: 徐夤

非云非鹤不从容,谁敢轻量傲世踪。
紫殿几徴王佐业,青山未拆诏书封。
闲吟每待秋空月,早起长先野寺钟。
前古负材多为国,满怀经济欲何从。

仄仄仄○平,平平仄平仄。
平仄平仄仄,平仄○平仄。
仄仄○平平,平平仄平仄。
仄平平平仄,平仄仄平仄。
平仄仄平平,仄平平仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄平平仄。
平○平平平,平平仄平仄。
仄平平仄○,仄仄仄平仄。
平平仄仄平,仄仄○平○。
平仄○平仄,平平仄平仄。
平仄平仄仄,仄○仄平仄。

宣城雪後还望郡中寄孟侍御 (xuān chéng xuě hòu huán wàng jùn zhōng jì mèng shì yù)

朝代:唐    作者: 张南史

腊後年华变,关西驿骑遥。
塞鸿连暮雪,江柳动寒条。
山水还鄣郡,图书入汉朝。
高楼非别处,故使百忧销。

仄仄仄○平,平平仄平仄。
平仄平仄仄,平仄○平仄。
仄仄○平平,平平仄平仄。
仄平平平仄,平仄仄平仄。
平仄仄平平,仄平平仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄平平仄。
平○平平平,平平仄平仄。
仄平平仄○,仄仄仄平仄。
平平仄仄平,仄仄○平○。
平仄○平仄,平平仄平仄。
平仄平仄仄,仄○仄平仄。