qín dòng
秦洞 🔈
白鸥曾此识机心,渭水翻波自不禁。
当日尚嫌文网阔,後来谁测武陵深。
西风落叶吹秦晋,流水桃花迭古今。
世岂避人人避世,九垓同此夕阳阴。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
白鸥曾经认识到这种心灵的机巧,渭水翻滚的波浪自然无法抑制。
在那时,还嫌文学网广阔,而后来又有谁能探测到武陵的深邃。
西风吹落叶子飘向秦晋,流水中桃花映照着古今。
世界上怎么可能避开人,就像九垓(即古代中国的疆域概念)同样无法逃避夕阳的阴影。
总结:
诗中通过自然景象的描绘,抒发了作者对人生和时代的思考。白鸥感叹渭水的波涛和文学网的广阔,后来的人却无法探测到武陵的深邃。西风落叶和流水桃花寄托着古今兴衰交替的景象,暗示人生无常。作者认为世界上无法避开人际关系,正如九垓无法避免夕阳的阴影。诗意深远,反映了古人对人生和社会的洞察和感慨。
相关诗词:
秦人洞 (qín rén dòng)
洞门深锁白云封,九节丹崖第几重?欲向山中询甲子,秦人尽日不相逢。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
秦人洞 (qín rén dòng)
秦人当日避风烟,自种桑麻老洞天。
绿竹横溪鷄犬静,不知门外汉山川。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
秦人洞 (qín rén dòng)
来避秦人万事休,鸟啼花落几春秋。
洞门深锁无人到,山自青青水自流。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
桃源 (táo yuán)
流水洞门三数里,落花松迳几千年。
山南蜀国新开路,洞下秦人旧种田。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
水帘洞 (shuǐ lián dòng)
密织多因雨线添,泉绅高挂月鈎纤。
洞仙羞见秦丞相,故遣东风放下帘。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
题石榴洞 其二 (tí shí liú dòng qí èr)
溪谷幽深可避秦,桃源风物画难真。
思量却得蓝超力,解遣人知洞里春。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
题武陵洞五首 二 (tí wǔ líng dòng wǔ shǒu èr)
溪口回舟日已昏,却听鸡犬隔前村。
殷勤重与秦人别,莫使桃花闭洞门。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
观音洞 (guān yīn dòng)
匹马骄嘶石路斜,观音洞口踏烟霞。
普陀风景差相似,只欠潮音小白花。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
访天宝洞 (fǎng tiān bǎo dòng)
远寻仙洞上崔嵬,洞口诸峰翠作堆。
先把姓名书洞竹,洞门终待玉匙开。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
灵岩洞 (líng yán dòng)
一湾溪水出岩泉,前洞沉沉後洞连。
可惜秦人不曾到,空留名蹟在桃川。
(《古今图书集成·职方典》一二六二《常德府部》)。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。