míng bīng piān
明冰篇 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 富嘉谟 (fù jiā mó)

北陆苍茫河海凝,南山阑干昼夜冰。
素彩峨峨明月升,深山穷谷不自见。
安知采斵备嘉荐,阴房涸冱掩寒扇。
阳春二月朝始暾,春光潭沱度千门。
明冰时出御至尊,彤庭赫赫九仪备。
腰玉煌煌千官事,明冰毕赋周在位。
忆昨沙漠寒风涨,崑仑长河冰始壮。
漫汗崚嶒积亭障,噰噰鸣雁江上来。
禁苑池台冰复开,摇青涵绿映楼台。
豳歌七月王风始,凿冰藏用昭物轨,四时不忒千万祀。

仄仄○平平仄○,平平平平仄仄平。
仄仄平平平仄平,○平平仄仄仄仄。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄仄平○。
平平仄仄平仄平,平平平○仄平平。
平平平仄仄仄平,平○仄仄仄平仄。
平仄平平平平仄,平平仄仄平仄仄。
仄仄平仄平平仄,平平○平平仄仄。
仄仄平平仄平仄,平平平仄平仄平。
○仄平平平仄平,○平平仄仄平平。
平平仄仄○平仄,仄平○仄○仄仄,仄平仄仄平仄仄。

běi lù cāng máng hé hǎi níng , nán shān lán gān zhòu yè bīng 。
sù cǎi é é míng yuè shēng , shēn shān qióng gǔ bù zì jiàn 。
ān zhī cǎi zhuó bèi jiā jiàn , yīn fáng hé hù yǎn hán shàn 。
yáng chūn èr yuè cháo shǐ tūn , chūn guāng tán tuó dù qiān mén 。
míng bīng shí chū yù zhì zūn , tóng tíng hè hè jiǔ yí bèi 。
yāo yù huáng huáng qiān guān shì , míng bīng bì fù zhōu zài wèi 。
yì zuó shā mò hán fēng zhǎng , kūn lún cháng hé bīng shǐ zhuàng 。
màn hàn líng céng jī tíng zhàng , yōng yōng míng yàn jiāng shàng lái 。
jìn yuàn chí tái bīng fù kāi , yáo qīng hán lǜ yìng lóu tái 。
bīn gē qī yuè wáng fēng shǐ , záo bīng cáng yòng zhāo wù guǐ , sì shí bù tè qiān wàn sì 。

明冰篇

—— 富嘉謨

北陸蒼茫河海凝,南山闌干晝夜冰。
素彩峨峨明月升,深山窮谷不自見。
安知採斵備嘉薦,陰房涸冱掩寒扇。
陽春二月朝始暾,春光潭沱度千門。
明冰時出御至尊,彤庭赫赫九儀備。
腰玉煌煌千官事,明冰畢賦周在位。
憶昨沙漠寒風漲,崑崙長河冰始壯。
漫汗崚嶒積亭障,噰噰鳴雁江上來。
禁苑池臺冰復開,搖青涵綠映樓臺。
豳歌七月王風始,鑿冰藏用昭物軌,四時不忒千萬祀。

仄仄○平平仄○,平平平平仄仄平。
仄仄平平平仄平,○平平仄仄仄仄。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄仄平○。
平平仄仄平仄平,平平平○仄平平。
平平平仄仄仄平,平○仄仄仄平仄。
平仄平平平平仄,平平仄仄平仄仄。
仄仄平仄平平仄,平平○平平仄仄。
仄仄平平仄平仄,平平平仄平仄平。
○仄平平平仄平,○平平仄仄平平。
平平仄仄○平仄,仄平○仄○仄仄,仄平仄仄平仄仄。

běi lù cāng máng hé hǎi níng , nán shān lán gān zhòu yè bīng 。
sù cǎi é é míng yuè shēng , shēn shān qióng gǔ bù zì jiàn 。
ān zhī cǎi zhuó bèi jiā jiàn , yīn fáng hé hù yǎn hán shàn 。
yáng chūn èr yuè cháo shǐ tūn , chūn guāng tán tuó dù qiān mén 。
míng bīng shí chū yù zhì zūn , tóng tíng hè hè jiǔ yí bèi 。
yāo yù huáng huáng qiān guān shì , míng bīng bì fù zhōu zài wèi 。
yì zuó shā mò hán fēng zhǎng , kūn lún cháng hé bīng shǐ zhuàng 。
màn hàn líng céng jī tíng zhàng , yōng yōng míng yàn jiāng shàng lái 。
jìn yuàn chí tái bīng fù kāi , yáo qīng hán lǜ yìng lóu tái 。
bīn gē qī yuè wáng fēng shǐ , záo bīng cáng yòng zhāo wù guǐ , sì shí bù tè qiān wàn sì 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
北方陆地辽阔,河海凝冰结成一片冰冻。南山峻峭,白天黑夜都被冰雪覆盖。素色的美丽明月升起,深山幽谷中无法见到它的踪影。谁知道有人在寒冷的房屋中准备着佳肴,而房屋内的冷扇都已经被冻结干涸。阳春二月初阳初升,春光洒在潭水上,一同照亮千万门户。

明冰指日间结成的冰,开始向尊贵的皇帝献上贡品,宫中红墙熠熠生辉,九宫的礼仪布置整齐划一。官员们腰佩着华美的玉带,为明冰毕竟赋诗文,周围尽是赞美之声。回忆往昔,沙漠寒风肆虐,昆仑山长河冰雪初壮。汗水淋漓,城隍庙上积满了雪障,雁群高飞,在江上发出呜呜的叫声。禁苑的池塘和台阶上的冰又开始融化,摇曳着青色的水波,照映在楼台上。豳歌七月奏王风,取冰保存用于昭物的祭祀,四时不断,千万祭祀从未间断。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者富嘉谟介绍:🔈

富嘉谟,雍州武功人,举进士。长安中,累官晋阳尉,预修《三教珠英》。中兴初,历左台御史,与吴少微友善,属词并以经典爲本,文体一变,号爲富吴体。张说称其文如孤峰绝岸,壁立万仞,浓云郁兴,震雷俱发,诚可畏也。若施於廊庙,则骇矣。集十卷,今存诗一首。 查看更多>>

富嘉谟的诗:

相关诗词:

奉酬臞庵李侍郎 其四 (fèng chóu qú ān lǐ shì láng qí sì)

朝代:宋    作者: 白玉蟾

满月世界琉璃光,通宵不寐据胡床。
语言玉润篇篇锦,心胆冰清字字香。

仄仄○平平仄○,平平平平仄仄平。
仄仄平平平仄平,○平平仄仄仄仄。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄仄平○。
平平仄仄平仄平,平平平○仄平平。
平平平仄仄仄平,平○仄仄仄平仄。
平仄平平平平仄,平平仄仄平仄仄。
仄仄平仄平平仄,平平○平平仄仄。
仄仄平平仄平仄,平平平仄平仄平。
○仄平平平仄平,○平平仄仄平平。
平平仄仄○平仄,仄平○仄○仄仄,仄平仄仄平仄仄。

送林择之 (sòng lín zé zhī)

朝代:宋    作者: 张栻

遗篇寂寞论心少,一见吾人意已倾。
冰雪持身金石志,它年事业更光明。

仄仄○平平仄○,平平平平仄仄平。
仄仄平平平仄平,○平平仄仄仄仄。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄仄平○。
平平仄仄平仄平,平平平○仄平平。
平平平仄仄仄平,平○仄仄仄平仄。
平仄平平平平仄,平平仄仄平仄仄。
仄仄平仄平平仄,平平○平平仄仄。
仄仄平平仄平仄,平平平仄平仄平。
○仄平平平仄平,○平平仄仄平平。
平平仄仄○平仄,仄平○仄○仄仄,仄平仄仄平仄仄。

读友人诗卷 (dú yǒu rén shī juàn)

朝代:唐    作者: 杜荀鹤

冰齿味瑶轴,祗应神鬼知。
坐当羣静後,吟到月沈时。
雪峡猿声健,风柽鹤立危。
篇篇一字字,谁复更言诗。

仄仄○平平仄○,平平平平仄仄平。
仄仄平平平仄平,○平平仄仄仄仄。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄仄平○。
平平仄仄平仄平,平平平○仄平平。
平平平仄仄仄平,平○仄仄仄平仄。
平仄平平平平仄,平平仄仄平仄仄。
仄仄平仄平平仄,平平○平平仄仄。
仄仄平平仄平仄,平平平仄平仄平。
○仄平平平仄平,○平平仄仄平平。
平平仄仄○平仄,仄平○仄○仄仄,仄平仄仄平仄仄。

失题 其二 (shī tí qí èr)

朝代:宋    作者: 胡仲弓

篇篇剔蠹鱼,字字编科斗。
萤小无晶光,明月入我牖。

仄仄○平平仄○,平平平平仄仄平。
仄仄平平平仄平,○平平仄仄仄仄。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄仄平○。
平平仄仄平仄平,平平平○仄平平。
平平平仄仄仄平,平○仄仄仄平仄。
平仄平平平平仄,平平仄仄平仄仄。
仄仄平仄平平仄,平平○平平仄仄。
仄仄平平仄平仄,平平平仄平仄平。
○仄平平平仄平,○平平仄仄平平。
平平仄仄○平仄,仄平○仄○仄仄,仄平仄仄平仄仄。

明叔致酒叠嶂楼 (míng shū zhì jiǔ dié zhàng lóu)

朝代:宋    作者: 郭祥正

陵阳峰顶敞栏干,三伏登临冰骨寒。
山卷宿云开紫府,水和明月泻金湍。
谢公风味君能似,李白篇章我到难。
幸有玉船腾酒浪,欲乘醉兴效鹏抟。

仄仄○平平仄○,平平平平仄仄平。
仄仄平平平仄平,○平平仄仄仄仄。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄仄平○。
平平仄仄平仄平,平平平○仄平平。
平平平仄仄仄平,平○仄仄仄平仄。
平仄平平平平仄,平平仄仄平仄仄。
仄仄平仄平平仄,平平○平平仄仄。
仄仄平平仄平仄,平平平仄平仄平。
○仄平平平仄平,○平平仄仄平平。
平平仄仄○平仄,仄平○仄○仄仄,仄平仄仄平仄仄。

清如玉壶冰 (qīng rú yù hú bīng)

朝代:唐    作者: 潘炎

琰玉性惟坚,成壶体更圆。
虚心含景象,应物受寒泉。
温润资天质,清贞禀自然。
日融光乍散,雪照色逾鲜。
至鉴功宁宰,无私照岂偏。
明将冰镜对,白与粉花连。
拂拭终为美,提携伫见传。
勿令毫髪累,遗恨鲍公篇。

仄仄○平平仄○,平平平平仄仄平。
仄仄平平平仄平,○平平仄仄仄仄。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄仄平○。
平平仄仄平仄平,平平平○仄平平。
平平平仄仄仄平,平○仄仄仄平仄。
平仄平平平平仄,平平仄仄平仄仄。
仄仄平仄平平仄,平平○平平仄仄。
仄仄平平仄平仄,平平平仄平仄平。
○仄平平平仄平,○平平仄仄平平。
平平仄仄○平仄,仄平○仄○仄仄,仄平仄仄平仄仄。

书紫芝卷後 (shū zǐ zhī juàn hòu)

朝代:宋    作者: 苏泂

为爱君诗清入骨,每常吟便学推敲。
明知箧笥篇篇有,百度逢来百度抄。

仄仄○平平仄○,平平平平仄仄平。
仄仄平平平仄平,○平平仄仄仄仄。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄仄平○。
平平仄仄平仄平,平平平○仄平平。
平平平仄仄仄平,平○仄仄仄平仄。
平仄平平平平仄,平平仄仄平仄仄。
仄仄平仄平平仄,平平○平平仄仄。
仄仄平平仄平仄,平平平仄平仄平。
○仄平平平仄平,○平平仄仄平平。
平平仄仄○平仄,仄平○仄○仄仄,仄平仄仄平仄仄。

题徐後湖扣舷歌卷末 (tí xú hòu hú kòu xián gē juàn mò)

朝代:宋    作者: 李叔与

吾欲钓鱼东海去,一叶扁舟未能具。
君呼小舫山水间,扣舷作歌秋水寒。
吾诗百篇不直一盃水,君歌一阕游鱼亦倾耳。
得君此编拱璧加明冰,玉笥陵云无此清。
安能移我龙湖白竺之茅屋,来并清江後湖曲。
我鸣榔,君扣舷。
醉歌长篇复短篇,却使後人呼作徐李同舟仙。

仄仄○平平仄○,平平平平仄仄平。
仄仄平平平仄平,○平平仄仄仄仄。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄仄平○。
平平仄仄平仄平,平平平○仄平平。
平平平仄仄仄平,平○仄仄仄平仄。
平仄平平平平仄,平平仄仄平仄仄。
仄仄平仄平平仄,平平○平平仄仄。
仄仄平平仄平仄,平平平仄平仄平。
○仄平平平仄平,○平平仄仄平平。
平平仄仄○平仄,仄平○仄○仄仄,仄平仄仄平仄仄。

动物

见刘後村先生 其三 (jiàn liú hòu cūn xiān shēng qí sān)

朝代:宋    作者: 吴龙翰

雪碗冰瓯淬笔锋,篇篇琢出玉玲珑。
鹤鸣逺岫千林晓,鲸展洪涛万里雄。
暮雪寒梅吟思外,春风芳草梦魂中。
诗瓢行脚半天下,多谢先生棒喝功。

仄仄○平平仄○,平平平平仄仄平。
仄仄平平平仄平,○平平仄仄仄仄。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄仄平○。
平平仄仄平仄平,平平平○仄平平。
平平平仄仄仄平,平○仄仄仄平仄。
平仄平平平平仄,平平仄仄平仄仄。
仄仄平仄平平仄,平平○平平仄仄。
仄仄平平仄平仄,平平平仄平仄平。
○仄平平平仄平,○平平仄仄平平。
平平仄仄○平仄,仄平○仄○仄仄,仄平仄仄平仄仄。

动物

谢惠三贤文集三首 其三 (xiè huì sān xián wén jí sān shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 张明中

三子久埋没,遗文富百篇。
冰涵心底监,雪释性中天。
济楚鲤庭下,澜翻萤案边。
着靴鬼为祟,容易复青毡。

仄仄○平平仄○,平平平平仄仄平。
仄仄平平平仄平,○平平仄仄仄仄。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄仄平○。
平平仄仄平仄平,平平平○仄平平。
平平平仄仄仄平,平○仄仄仄平仄。
平仄平平平平仄,平平仄仄平仄仄。
仄仄平仄平平仄,平平○平平仄仄。
仄仄平平仄平仄,平平平仄平仄平。
○仄平平平仄平,○平平仄仄平平。
平平仄仄○平仄,仄平○仄○仄仄,仄平仄仄平仄仄。