méi huā yǐn
梅花引 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 余观复 (yú guān fù)

耨银云,锄璧月,栽得寒花寄愁绝。
阳和一点来天根,春满江南谁漏泄。
珊瑚作树玉为肤,沉水熏香檀吐屑。
野桥横,寒涧洁,斜梢舞破屋角烟,老树压残墙角雪。
风流不肯王谢俦,孤高尚笑夷齐劣。
萧然与俗最无缘,此话难明向谁说。
绝爱西湖君,暗香浮动月黄昏。
亦爱东坡老,竹外一枝斜更好。
二仙去矣花寂寥,着语压花花不倒。
谁能淡笔传其真,谁能楚语招其魂。
参横月落兴未了,三叫花神闻不闻。
花影摇摇情默默,冷透吟脾醒醉魄。
问渠桃李岂知春,西抹东涂受春役。
自然香,无色色。
谯楼角动霜初飞,萧寺钟鸣天欲白。
披衣遶遍树头行,判断人间风月国。

仄平平,平仄仄,○仄平平仄平仄。
平○仄仄平平平,平仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平平仄仄。
仄平○,平仄仄,平平仄仄仄仄平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄○仄平,平平仄仄平平仄。
平平仄仄仄平○,仄仄○平仄平仄。
仄仄平平平,仄平平仄仄平平。
仄仄平平仄,仄仄仄平平○仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄○○平,平平仄仄平○平。
○○仄仄○仄○,○仄平平○仄○。
平仄平平平仄仄,仄仄○平仄仄仄。
仄平平仄仄平平,平仄平平仄平仄。
仄平平,平仄仄。
平平仄仄平平平,平仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平○,仄仄平○平仄仄。

nòu yín yún , chú bì yuè , zāi dé hán huā jì chóu jué 。
yáng hé yī diǎn lái tiān gēn , chūn mǎn jiāng nán shuí lòu xiè 。
shān hú zuò shù yù wèi fū , chén shuǐ xūn xiāng tán tǔ xiè 。
yě qiáo héng , hán jiàn jié , xié shāo wǔ pò wū jiǎo yān , lǎo shù yā cán qiáng jiǎo xuě 。
fēng liú bù kěn wáng xiè chóu , gū gāo shàng xiào yí qí liè 。
xiāo rán yǔ sú zuì wú yuán , cǐ huà nán míng xiàng shuí shuō 。
jué ài xī hú jūn , àn xiāng fú dòng yuè huáng hūn 。
yì ài dōng pō lǎo , zhú wài yī zhī xié gèng hǎo 。
èr xiān qù yǐ huā jì liáo , zhe yǔ yā huā huā bù dǎo 。
shuí néng dàn bǐ chuán qí zhēn , shuí néng chǔ yǔ zhāo qí hún 。
cān héng yuè luò xīng wèi liǎo , sān jiào huā shén wén bù wén 。
huā yǐng yáo yáo qíng mò mò , lěng tòu yín pí xǐng zuì pò 。
wèn qú táo lǐ qǐ zhī chūn , xī mǒ dōng tú shòu chūn yì 。
zì rán xiāng , wú sè sè 。
qiáo lóu jiǎo dòng shuāng chū fēi , xiāo sì zhōng míng tiān yù bái 。
pī yī rào biàn shù tóu xíng , pàn duàn rén jiān fēng yuè guó 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

耕银云,锄璧月,栽种寒花以寄托忧愁之意。
阳光温和地升起,春天充满江南,谁会泄露这美好的景象。
珊瑚化作树木,玉石般洁净的肌肤,水中散发香气,沉香散发细屑。
野桥横在寒涧之上,清洁而美丽,斜梢似舞破旧屋角的烟雾,老树下压着残破墙角的雪。
风流的人不愿效仿王谢俦的风格,高洁的人嘲笑夷齐的低劣。
萧然与俗世格格不入,这种话难以明白向谁述说。
倾心喜欢西湖的君子啊,暗香飘动在月色黄昏。
也钟爱东坡老先生,竹外一枝斜倚更加迷人。
二位仙人已离去,花儿静寂凄凉,但话语传承在花上,花却不垂落。
谁能用淡淡的笔墨传达其真意,谁能用楚楚动人的话语招引其魂魄。
参横的月亮已经落下,兴致还未尽,三位花神是否听到不得而知。
花影摇摇,情感默默,冷透吟咏的脾气,醒醉的心灵。
问这渠水的桃李,怎能知晓春天的消息,西面涂抹着东面,承受着春天的差役。
自然的芳香,没有色彩。
谯楼角传来初飞的霜,萧寺的钟声宣告天将破晓。
披上衣服,绕过树梢行走,品鉴人间的风月之美国度。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者余观复介绍:🔈

余观复,字中行,旴江(今江西南城)人。与吴汝弌(伯成)有唱和。《南宋六十家小集》收有《北窗诗稿》。事见《北窗诗稿》小传。今录诗十一首。 查看更多>>

余观复的诗:

  • 读柴桑集

    游心太古初,得句万物表。平生一罇酒,...

  • 咏怀

    山容洗眼青,江光照肌白。翻枝鹊查查,...

  • 寄伯成 其一

    昔别青梅酸,今来黄叶堕。叶堕却归根,...

  • 寄伯成 其二

    风雅不可复,亦乃世代然。君看黄初语,...

  • 梅花引

    耨银云,锄璧月,栽得寒花寄愁绝。阳和...

  • 梅花

    羣卉皆舆隶,孤标真圣贤。乾坤清不彻,...

  • 山居即事

    密竹环茆舍,应无俗士过。睡浓嫌日出,...

  • 梅花

    自是孤芳集大成,红红白白漫争名。天边...

  • 次韵春日

    日淡风轻养物华,老天将此付诗家。人情...

  • 次韵

    榴簇殷红竹迸青,风惊檐玉一时鸣。晚来...

  • 余观复诗全集>>

相关诗词:

闻角 (wén jiǎo)

朝代:宋    作者: 宋伯仁

晓角经秋每厌听,那堪和月在边城。
从来只说梅花引,未识梅花曲外声。

仄平平,平仄仄,○仄平平仄平仄。
平○仄仄平平平,平仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平平仄仄。
仄平○,平仄仄,平平仄仄仄仄平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄○仄平,平平仄仄平平仄。
平平仄仄仄平○,仄仄○平仄平仄。
仄仄平平平,仄平平仄仄平平。
仄仄平平仄,仄仄仄平平○仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄○○平,平平仄仄平○平。
○○仄仄○仄○,○仄平平○仄○。
平仄平平平仄仄,仄仄○平仄仄仄。
仄平平仄仄平平,平仄平平仄平仄。
仄平平,平仄仄。
平平仄仄平平平,平仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平○,仄仄平○平仄仄。

梅花绝句六首 其六 (méi huā jué jù liù shǒu qí liù)

朝代:宋    作者: 陆游

红梅过後到缃梅,一种春风不并开。
造物无心还有意,引教日日放翁来。

仄平平,平仄仄,○仄平平仄平仄。
平○仄仄平平平,平仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平平仄仄。
仄平○,平仄仄,平平仄仄仄仄平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄○仄平,平平仄仄平平仄。
平平仄仄仄平○,仄仄○平仄平仄。
仄仄平平平,仄平平仄仄平平。
仄仄平平仄,仄仄仄平平○仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄○○平,平平仄仄平○平。
○○仄仄○仄○,○仄平平○仄○。
平仄平平平仄仄,仄仄○平仄仄仄。
仄平平仄仄平平,平仄平平仄平仄。
仄平平,平仄仄。
平平仄仄平平平,平仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平○,仄仄平○平仄仄。

自题爱梅 (zì tí ài méi)

朝代:宋    作者: 李迪

我被梅花恼几年,梅花才发便诗颠。
月明遶却梅花树,直入梅花影里眠。

仄平平,平仄仄,○仄平平仄平仄。
平○仄仄平平平,平仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平平仄仄。
仄平○,平仄仄,平平仄仄仄仄平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄○仄平,平平仄仄平平仄。
平平仄仄仄平○,仄仄○平仄平仄。
仄仄平平平,仄平平仄仄平平。
仄仄平平仄,仄仄仄平平○仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄○○平,平平仄仄平○平。
○○仄仄○仄○,○仄平平○仄○。
平仄平平平仄仄,仄仄○平仄仄仄。
仄平平仄仄平平,平仄平平仄平仄。
仄平平,平仄仄。
平平仄仄平平平,平仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平○,仄仄平○平仄仄。

次韵吴伯庸竹间梅花十绝 其六 (cì yùn wú bǎi yōng zhú jiān méi huā shí jué qí liù)

朝代:宋    作者: 释绍嵩

雪引春归竹外梅,殷懃今日一时开。
知音未出吴公子,长到花时把酒盃。

仄平平,平仄仄,○仄平平仄平仄。
平○仄仄平平平,平仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平平仄仄。
仄平○,平仄仄,平平仄仄仄仄平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄○仄平,平平仄仄平平仄。
平平仄仄仄平○,仄仄○平仄平仄。
仄仄平平平,仄平平仄仄平平。
仄仄平平仄,仄仄仄平平○仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄○○平,平平仄仄平○平。
○○仄仄○仄○,○仄平平○仄○。
平仄平平平仄仄,仄仄○平仄仄仄。
仄平平仄仄平平,平仄平平仄平仄。
仄平平,平仄仄。
平平仄仄平平平,平仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平○,仄仄平○平仄仄。

咏梅五十首呈史尚书 其三三 (yǒng méi wǔ shí shǒu chéng shǐ shàng shū qí sān sān)

朝代:宋    作者: 释绍嵩

竹里梅花映白头,梅花欲动忆吾州。
只今且为梅花醉,试问梅花可忍不。

仄平平,平仄仄,○仄平平仄平仄。
平○仄仄平平平,平仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平平仄仄。
仄平○,平仄仄,平平仄仄仄仄平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄○仄平,平平仄仄平平仄。
平平仄仄仄平○,仄仄○平仄平仄。
仄仄平平平,仄平平仄仄平平。
仄仄平平仄,仄仄仄平平○仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄○○平,平平仄仄平○平。
○○仄仄○仄○,○仄平平○仄○。
平仄平平平仄仄,仄仄○平仄仄仄。
仄平平仄仄平平,平仄平平仄平仄。
仄平平,平仄仄。
平平仄仄平平平,平仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平○,仄仄平○平仄仄。

(jù)

朝代:宋    作者: 蒋梅边

引蔓闲花欲透云,托身下倚老松身。

仄平平,平仄仄,○仄平平仄平仄。
平○仄仄平平平,平仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平平仄仄。
仄平○,平仄仄,平平仄仄仄仄平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄○仄平,平平仄仄平平仄。
平平仄仄仄平○,仄仄○平仄平仄。
仄仄平平平,仄平平仄仄平平。
仄仄平平仄,仄仄仄平平○仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄○○平,平平仄仄平○平。
○○仄仄○仄○,○仄平平○仄○。
平仄平平平仄仄,仄仄○平仄仄仄。
仄平平仄仄平平,平仄平平仄平仄。
仄平平,平仄仄。
平平仄仄平平平,平仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平○,仄仄平○平仄仄。

京师逢卖梅花五首 其四 (jīng shī féng mài méi huā wǔ shǒu qí sì)

朝代:宋    作者: 梅尧臣

曾见竹篱和树夹,高枝斜引过柴扉。
对门独木危桥上,少妇髻鬟犹戴归。

仄平平,平仄仄,○仄平平仄平仄。
平○仄仄平平平,平仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平平仄仄。
仄平○,平仄仄,平平仄仄仄仄平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄○仄平,平平仄仄平平仄。
平平仄仄仄平○,仄仄○平仄平仄。
仄仄平平平,仄平平仄仄平平。
仄仄平平仄,仄仄仄平平○仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄○○平,平平仄仄平○平。
○○仄仄○仄○,○仄平平○仄○。
平仄平平平仄仄,仄仄○平仄仄仄。
仄平平仄仄平平,平仄平平仄平仄。
仄平平,平仄仄。
平平仄仄平平平,平仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平○,仄仄平○平仄仄。

句 一 (jù yī)

朝代:唐    作者: 沈彬

花片乱飞愁杀人。
(《永乐大典》卷八二二引《考古质疑》引葛次仲集句引。
)。

仄平平,平仄仄,○仄平平仄平仄。
平○仄仄平平平,平仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平平仄仄。
仄平○,平仄仄,平平仄仄仄仄平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄○仄平,平平仄仄平平仄。
平平仄仄仄平○,仄仄○平仄平仄。
仄仄平平平,仄平平仄仄平平。
仄仄平平仄,仄仄仄平平○仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄○○平,平平仄仄平○平。
○○仄仄○仄○,○仄平平○仄○。
平仄平平平仄仄,仄仄○平仄仄仄。
仄平平仄仄平平,平仄平平仄平仄。
仄平平,平仄仄。
平平仄仄平平平,平仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平○,仄仄平○平仄仄。

和赵宫管看梅三首 其一 (hé zhào gōng guǎn kàn méi sān shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 苏泂

除却梅花不可无,梅花之外更何须。
花中儿女纷纷是,唯有梅花是丈夫。

仄平平,平仄仄,○仄平平仄平仄。
平○仄仄平平平,平仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平平仄仄。
仄平○,平仄仄,平平仄仄仄仄平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄○仄平,平平仄仄平平仄。
平平仄仄仄平○,仄仄○平仄平仄。
仄仄平平平,仄平平仄仄平平。
仄仄平平仄,仄仄仄平平○仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄○○平,平平仄仄平○平。
○○仄仄○仄○,○仄平平○仄○。
平仄平平平仄仄,仄仄○平仄仄仄。
仄平平仄仄平平,平仄平平仄平仄。
仄平平,平仄仄。
平平仄仄平平平,平仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平○,仄仄平○平仄仄。

独步小园四首 其一 (dú bù xiǎo yuán sì shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 曾几

江梅落尽红梅在,百叶缃梅賸欲开。
园里无人园外静,暗香引得数蜂来。

仄平平,平仄仄,○仄平平仄平仄。
平○仄仄平平平,平仄平平平仄仄。
平平仄仄仄平平,平仄平平平仄仄。
仄平○,平仄仄,平平仄仄仄仄平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄○仄平,平平仄仄平平仄。
平平仄仄仄平○,仄仄○平仄平仄。
仄仄平平平,仄平平仄仄平平。
仄仄平平仄,仄仄仄平平○仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄○○平,平平仄仄平○平。
○○仄仄○仄○,○仄平平○仄○。
平仄平平平仄仄,仄仄○平仄仄仄。
仄平平仄仄平平,平仄平平仄平仄。
仄平平,平仄仄。
平平仄仄平平平,平仄平平平仄仄。
平○仄仄仄平○,仄仄平○平仄仄。