lǎo jì zì chēng biàn jīng gōng rén qì ér zèng zhī
老妓自称汴京宫人泣而赠之 🔈
薄粧自叙老深宫,一曲悲歌听不终。
黑发尚沾梁苑雪,素衣还带上林风。
残春柳叶萧条绿,破国桃花冷落红。
收拾琵琶蹙眉黛,教人同在泪痕中。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平仄平仄,平平平仄仄平平。
薄粧自敘老深宮,一曲悲歌聽不終。
黑髮尚沾梁苑雪,素衣還带上林風。
殘春柳葉蕭條綠,破國桃花冷落紅。
收拾琵琶蹙眉黛,教人同在淚痕中。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平仄平仄,平平平仄仄平平。
- 收藏
- 做笔记
黄介的诗:
相关诗词:
汴京纪事二十首 其一三 (biàn jīng jì shì èr shí shǒu qí yī sān)
云芝九干麦双岐,盍有嘉生瑞圣时。
玉殿称觞闻好语,时教张补撰宫词。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平仄平仄,平平平仄仄平平。
金陵词 (jīn líng cí)
宫中细草香红湿,宫内纤腰碧窗泣。
唯有虹梁春燕雏,犹傍珠帘玉钩立。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平仄平仄,平平平仄仄平平。
五祖演和尚赞 (wǔ zǔ yǎn hé shàng zàn)
师之道兮不可得而称,师之德兮不可得而述。
师之行兮不可得而闻,师之业兮不可得而见。
道德行业,闻见称述,世人昭昭然若其。
荷佛祖慧命於将仆之际,转凡夫於贤圣之域。
是谓之东山老人,吾不得而知焉。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平仄平仄,平平平仄仄平平。
杭州 (háng zhōu)
山势犹龙凤,行宫已劫灰。
北人偏怅望,曾见汴京来。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平仄平仄,平平平仄仄平平。
汴河曲 (biàn hé qū)
汴水东流无限春,隋家宫阙已成尘。
行人莫上长堤望,风起杨花愁杀人。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平仄平仄,平平平仄仄平平。
汴京纪事二十首 其六 (biàn jīng jì shì èr shí shǒu qí liù)
内苑珍林蔚绦霄,围城不复禁刍荛。
舳舻岁岁衔清汴,才足都人几炬烧。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平仄平仄,平平平仄仄平平。
书愤 (shū fèn)
清汴逶迤贯旧京,宫墙春草几番生。
剖心莫写孤臣愤,抉眼终看此虏平。
天地固将容小丑,冦戎自惯渎齐盟。
蓬窗老抱横行略,未敢随人说弭兵。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平仄平仄,平平平仄仄平平。
题章和甫钓亭放言 (tí zhāng hé fǔ diào tíng fàng yán)
斩木开亭,却倚石壁。
寒潭百雷,古木千尺。
观鱼乐而相忘,听鸟啼而自得。
去而之京洛之间数年,犹常梦崭岩之石。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平仄平仄,平平平仄仄平平。
杂咏一百首 铜雀妓 (zá yǒng yī bǎi shǒu tóng què jì)
谁谓曹瞒智,回头玉座空。
向来台上妓,尽入洛阳宫。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平仄平仄,平平平仄仄平平。
次韵黄宫教见赠 (cì yùn huáng gōng jiào jiàn zèng)
士固未易料,世乃有若人。
高标与旷怀,岂复容疏亲。
邂逅京尘中,握手一笑新。
我虽读古书,妙处愧斲轮。
敢学狂接舆,歌凤笑泣麟。
空持鼻端垩,庶几遇郢斤。
独立临洪流,欲济茫无津。
君其幸教之,勿弃老病身。
仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平仄平仄,平平平仄仄平平。