🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 孟归唐 (mèng guī táng)

练色有穷处,寒声无断(《江南野史》「断」作「尽」。
)时。
(《瀑布》。
见宋马令《南唐书》卷二十三《孟宾于传》。
亦见宋龙衮《江南野史》。
)(〖1〗《南唐书》:〖孟宾于〗初归江南,生子鱣归唐,亦能诗。
肄业庐山国学,尝得《瀑布诗》云:「练色有穷处,寒声无断时。
」隣房生亦得此联,遂交争之。
助教不能辩,讼于江州。
各以全篇意格定之,而归唐为胜。
)。

仄仄仄平仄,平平平仄?平平仄仄?仄?仄?仄?。
?平。
?仄仄。
仄仄仄仄平平平仄仄仄○仄平平○。
仄仄仄平仄平平仄仄。
?????平平平??仄平平?平平平平,平仄平平平,仄平平。
仄仄平平仄仄,平仄仄仄平平??仄仄仄平仄,平平平仄平。
?平平平仄仄仄平,仄平平平。
仄○仄平仄,仄平平平。
仄仄平平仄仄仄平,平平平平○。
?。

liàn sè yǒu qióng chù , hán shēng wú duàn ( 《 jiāng nán yě shǐ 》 「 duàn 」 zuò 「 jìn 」 。
) shí 。
( 《 pù bù 》 。
jiàn sòng mǎ lìng 《 nán táng shū 》 juàn èr shí sān 《 mèng bīn yú chuán 》 。
yì jiàn sòng lóng gǔn 《 jiāng nán yě shǐ 》 。
) ( 〖 1 〗 《 nán táng shū 》 : 〖 mèng bīn yú 〗 chū guī jiāng nán , shēng zǐ zhān guī táng , yì néng shī 。
yì yè lú shān guó xué , cháng dé 《 pù bù shī 》 yún : 「 liàn sè yǒu qióng chù , hán shēng wú duàn shí 。
」 lín fáng shēng yì dé cǐ lián , suì jiāo zhēng zhī 。
zhù jiào bù néng biàn , sòng yú jiāng zhōu 。
gè yǐ quán piān yì gé dìng zhī , ér guī táng wèi shèng 。
) 。

动物

—— 孟歸唐

練色有窮處,寒聲無斷(《江南野史》「斷」作「盡」。
)時。
(《瀑布》。
見宋馬令《南唐書》卷二十三《孟賓于傳》。
亦見宋龍袞《江南野史》。
)(〖1〗《南唐書》:〖孟賓于〗初歸江南,生子鱣歸唐,亦能詩。
肄業廬山國學,嘗得《瀑布詩》云:「練色有窮處,寒聲無斷時。
」隣房生亦得此聯,遂交爭之。
助教不能辯,訟于江州。
各以全篇意格定之,而歸唐爲勝。
)。

仄仄仄平仄,平平平仄?平平仄仄?仄?仄?仄?。
?平。
?仄仄。
仄仄仄仄平平平仄仄仄○仄平平○。
仄仄仄平仄平平仄仄。
?????平平平??仄平平?平平平平,平仄平平平,仄平平。
仄仄平平仄仄,平仄仄仄平平??仄仄仄平仄,平平平仄平。
?平平平仄仄仄平,仄平平平。
仄○仄平仄,仄平平平。
仄仄平平仄仄仄平,平平平平○。
?。

liàn sè yǒu qióng chù , hán shēng wú duàn ( 《 jiāng nán yě shǐ 》 「 duàn 」 zuò 「 jìn 」 。
) shí 。
( 《 pù bù 》 。
jiàn sòng mǎ lìng 《 nán táng shū 》 juàn èr shí sān 《 mèng bīn yú chuán 》 。
yì jiàn sòng lóng gǔn 《 jiāng nán yě shǐ 》 。
) ( 〖 1 〗 《 nán táng shū 》 : 〖 mèng bīn yú 〗 chū guī jiāng nán , shēng zǐ zhān guī táng , yì néng shī 。
yì yè lú shān guó xué , cháng dé 《 pù bù shī 》 yún : 「 liàn sè yǒu qióng chù , hán shēng wú duàn shí 。
」 lín fáng shēng yì dé cǐ lián , suì jiāo zhēng zhī 。
zhù jiào bù néng biàn , sòng yú jiāng zhōu 。
gè yǐ quán piān yì gé dìng zhī , ér guī táng wèi shèng 。
) 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
练色有穷处,寒声无尽时。(《江南野史》「断」作「尽」。)时。(《瀑布》。见宋马令《南唐书》卷二十三《孟宾于传》。亦见宋龙衮《江南野史》。)

(〖1〗《南唐书》:孟宾于初归江南,生子鱣归唐,亦能诗。肄业庐山国学,尝得《瀑布诗》云:“练色有穷处,寒声无尽时。”隣房生亦得此联,遂交争之。助教不能辩,讼于江州。各以全篇意格定之,而归唐为胜。)

诗句翻译:
练色的美丽有限,寒冷的声音无尽之时。(《江南野史》中将「断」作为「尽」。)

背景信息:
据《南唐书》记载,孟宾于初次归江南,他的儿子鱣回到唐朝,同样擅长写诗。他曾在庐山国学学习,创作了《瀑布诗》。其中有句:“练色有穷处,寒声无尽时。”隔壁的学生也写出了同样的联句,于是两人开始争论。助教无法辩明,他们为此在江州进行了诉讼。最终,根据整篇诗的意境来定夺,归唐的诗作获胜。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

还为您找到 51 首名为《句》的诗:

本文作者孟归唐介绍:🔈

孟归唐,湖湘连上人,南唐水部员外郎孟宾于之子。宋开宝中授秘书省正字,累迁大理丞,以罪贬袁州司户,卒。诗句二。(《全唐诗》无孟归唐诗) 查看更多>>

孟归唐的诗:

相关诗词: