jīng wèi yáng qīng zhuó
泾渭扬清浊 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 吕牧 (lǚ mù)

泾渭横秦野,逶迤近帝城。
二渠通作润,万户映皆清。
明晦看殊色,潺湲听一声。
岸虚深草掩,波五晓烟轻。
御猎思投钓,渔歌好濯缨。
合流知禹力,同共到沧瀛。

平仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄○平仄,平平○仄平。
仄平○仄仄,平仄仄平○。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

jīng wèi héng qín yě , wēi yí jìn dì chéng 。
èr qú tōng zuò rùn , wàn hù yìng jiē qīng 。
míng huì kàn shū sè , chán yuán tīng yī shēng 。
àn xū shēn cǎo yǎn , bō wǔ xiǎo yān qīng 。
yù liè sī tóu diào , yú gē hǎo zhuó yīng 。
hé liú zhī yǔ lì , tóng gòng dào cāng yíng 。

涇渭揚清濁

—— 呂牧

涇渭橫秦野,逶迤近帝城。
二渠通作潤,萬戶映皆清。
明晦看殊色,潺湲聽一聲。
岸虛深草掩,波五曉煙輕。
御獵思投釣,漁歌好濯纓。
合流知禹力,同共到滄瀛。

平仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄○平仄,平平○仄平。
仄平○仄仄,平仄仄平○。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

jīng wèi héng qín yě , wēi yí jìn dì chéng 。
èr qú tōng zuò rùn , wàn hù yìng jiē qīng 。
míng huì kàn shū sè , chán yuán tīng yī shēng 。
àn xū shēn cǎo yǎn , bō wǔ xiǎo yān qīng 。
yù liè sī tóu diào , yú gē hǎo zhuó yīng 。
hé liú zhī yǔ lì , tóng gòng dào cāng yíng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
泾河和渭河横贯秦野,蜿蜒曲折地靠近帝都。两条水渠相连形成一片湿润,无论是万户之家还是映照其中的景色都显得清澈明亮。在光明和阴暗之间,可以看到不同的颜色,而潺潺的流水声只有一声。河岸空旷,深草将其掩盖,波浪在黎明时分轻轻起伏,宛如烟雾缭绕。皇家御猎时,会有人思念投钓,渔歌优美,是一种愉悦的景象。两条河合流,见证了大禹治水的伟力,一同注入到广阔的海洋之中(沧瀛指海洋)。



总结:

这首诗以泾河和渭河在秦野流动的景象为背景,描绘了清澈明亮的水面、轻盈的波浪和静谧的岸边景色。同时,诗中还融入了皇家御猎和渔歌悠扬的场景,表达了对大自然的赞美和对治水英雄大禹的敬仰,展现了自然与人文的和谐共生之美。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者吕牧介绍:🔈

吕牧,东平人。永泰二年,擢进士第,自尚书郎爲泽州刺史。诗一首。 查看更多>>

吕牧的诗:

相关诗词:

慈恩泾老请赞 (cí ēn jīng lǎo qǐng zàn)

朝代:宋    作者: 释妙伦

两耳全聩,双目半昏。
泾清渭浊,谁与辨论。
只麽厮淈

平仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄○平仄,平平○仄平。
仄平○仄仄,平仄仄平○。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

法喜泾长老请赞 (fǎ xǐ jīng zhǎng lǎo qǐng zàn)

朝代:宋    作者: 释大观

有准绳,无捉摸。
开口错商量,铁蒺藜确确。
日冷月热,泾清渭浊,昨夜凤巢生鸑鷟。

平仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄○平仄,平平○仄平。
仄平○仄仄,平仄仄平○。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

书怀 (shū huái)

朝代:宋    作者: 韩淲

老身闲淡复何求,常喜禅门举话头。
试问红尘未归客,渭清泾浊肯同流。

平仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄○平仄,平平○仄平。
仄平○仄仄,平仄仄平○。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

戏元弼 其一 (xì yuán bì qí yī)

朝代:宋    作者: 陈师道

浊泾清渭不同源,世好因循到子孙。
只待白头能潦倒,不虞青眼已澜翻。

平仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄○平仄,平平○仄平。
仄平○仄仄,平仄仄平○。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

苦旱二首 其二 (kǔ hàn èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 强至

赤地关中带几州,浊泾清渭总如沟。
野农不省天时晚,犹祷闲神望有秋。

平仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄○平仄,平平○仄平。
仄平○仄仄,平仄仄平○。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

韩提舶饯行致语口号 (hán tí bó jiàn xíng zhì yǔ kǒu hào)

朝代:宋    作者: 洪适

激浊扬清有渭泾,鞭鸾归去侍天庭。
文星持节光南斗,巨翼摩空击北溟。
黄木湾头波湛碧,阳关声里柳吹青。
莫辞更尽一杯酒,明日相思过短亭。

平仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄○平仄,平平○仄平。
仄平○仄仄,平仄仄平○。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

闻张逸人讣二首 其一 (wén zhāng yì rén fù èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 刘应时

去马来牛閲几秋,浊泾清渭只同流。
断弦挂壁知音去,旋扑尘编有许愁。

平仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄○平仄,平平○仄平。
仄平○仄仄,平仄仄平○。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

遣兴 (qiǎn xīng)

朝代:宋    作者: 杨时

嵩华千仞立,不碍天地宽。
泾渭清浊流,不离海波澜。
人生过眼万事役,记忆细故真童顽。

平仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄○平仄,平平○仄平。
仄平○仄仄,平仄仄平○。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

再用前韵赠高司理共八首 其五 (zài yòng qián yùn zèng gāo sī lǐ gòng bā shǒu qí wǔ)

朝代:宋    作者: 陈造

俗里毫丝起抑扬,请君时闭读书堂。
渭清肯混泾流浊,鳬短徒忧鹤胫长。
千载流传防造次,百年表立要馨香。
了知此印君堪付,过眼尨凉忽报章。

平仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄○平仄,平平○仄平。
仄平○仄仄,平仄仄平○。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。

颐轩诗六首 其六 (yí xuān shī liù shǒu qí liù)

朝代:宋    作者: 黄庭坚

泾流不浊渭,种桃无李实。
养心去尘缘,光明生虚室。

平仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄○平仄,平平○仄平。
仄平○仄仄,平仄仄平○。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。