jì cài kūn
寄蔡崑 🔈
却忆醉相逢,云深太白东。
离别经腊雪,魂梦又春风。
芳草晴天阔,黄鹂细雨中。
倚筇愁望处,烟树远蒙笼。
仄仄仄平平,平平仄仄平。
平仄平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
却憶醉相逢,雲深太白東。
離別經臘雪,魂夢又春風。
芳草晴天闊,黄鸝細雨中。
倚筇愁望處,烟樹遠濛籠。
仄仄仄平平,平平仄仄平。
平仄平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
在此情此景,回忆起我们醉意相逢的时刻,天空云深处闪烁着明亮的东方太白星。
离别已经历了整整一个冬天,就像是腊月的雪一样冰冷,而此时我的心魂又被春风唤醒,仿佛在梦中飘荡。
芳草青青,晴朗的天空广阔无垠,黄鹂在细雨中欢唱。
我倚着竹筇,忧愁地望向远方,茫茫烟雨中,树木若隐若现。
宋白的诗:
相关诗词:
元日酬蔡州马十二尚书去年蔡州元日见寄之什 (yuán rì chóu cài zhōu mǎ shí èr shàng shū qù nián cài zhōu yuán rì jiàn jì zhī shén)
元日新诗已去年,蔡州遥寄荷相怜。
今朝纵有谁人领,自是三峰不敢眠。
仄仄仄平平,平平仄仄平。
平仄平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
善卷坛 (shàn juàn tán)
几到坛边登阁望,因思遗迹咏今朝。
当时若为重华出,不是先生傲帝尧。
仄仄仄平平,平平仄仄平。
平仄平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
唐乐府十首 崑山 (táng yuè fǔ shí shǒu kūn shān)
昔时玉为宝,崑山过不得。
今时玉为尘,崑山入中国。
白玉尚如尘,谁肯爱金银。
仄仄仄平平,平平仄仄平。
平仄平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
善卷先生坛 (shàn juàn xiān shēng tán)
几到坛边登阁望,因思遗迹咏今朝。
当时为有重华出,不是先生傲帝尧。
仄仄仄平平,平平仄仄平。
平仄平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
寄蔡伯世赵才仲 其一 (jì cài bǎi shì zhào cái zhòng qí yī)
我恨不识鹿门公,蔡郎心期千载同。
不随吏部曹中板,去赴长芦寺里钟。
仄仄仄平平,平平仄仄平。
平仄平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
用蔡伯世韵作诗寄之兼简吕居仁兄弟十首 其一 (yòng cài bǎi shì yùn zuò shī jì zhī jiān jiǎn lǚ jū rén xiōng dì shí shǒu qí yī)
蔡侯材栋梁,向来饱霜露。
十年林下思,常恐庾尘污。
仄仄仄平平,平平仄仄平。
平仄平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
用蔡伯世韵作诗寄之兼简吕居仁兄弟十首 其七 (yòng cài bǎi shì yùn zuò shī jì zhī jiān jiǎn lǚ jū rén xiōng dì shí shǒu qí qī)
君岂蔡子叔,我非支道林。
何当速相就,为子细徵心。
仄仄仄平平,平平仄仄平。
平仄平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。