詩名動帝畿,身謝亦因詩。
白日只如哭,皇天得不知。
旅墳孤
平平仄仄平,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平平平仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
- 收藏
- 做笔记
贯休的诗:
相关诗词:
怀仁画龙 (huái rén huà lóng)
怀仁两龙今几载,墨色欲尽形模在。
有时驱雨成波涛,妙处暗与神明会。
三江七泽龙所居,夜深簸弄明月珠。
为人图画虽左计,不识凭依当殿隅。
世间纷纷称画手,谁识怀仁是刘叟。
龙兮龙兮神其灵,长使邦人书大有。
平平仄仄平,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平平平仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
皇雅十首 其一 (huáng yǎ shí shǒu qí yī)
天监下民,乱靡有定。
甚武且仁,祚厥真圣。
仁实怀徕,武以执竞。
匪虔匪刘,拯我大命。
平平仄仄平,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平平平仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
省试日上崔侍郎四首 一 (shěng shì rì shàng cuī shì láng sì shǒu yī)
衣上年年泪血痕,只将怀抱诉乾坤。
如今主圣臣贤日,岂致人间一物冤。
平平仄仄平,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平平平仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
上张水部 (shàng zhāng shuǐ bù)
出入门阑久,儿童亦有情。
不须将姓字,长说向公卿。
每许连牀坐,时容并马行。
恩深转无语,怀抱自分明。
平平仄仄平,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平平平仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
冬景感怀 (dōng jǐng gǎn huái)
草曾为底恶,霜乃得能嗔。
罢曳木无守,虔刘风不仁。
枫衰山反本,石出水藏神。
浩叹吾其老,犹为逆旅人。
平平仄仄平,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平平平仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
安仁晓行 (ān rén xiǎo xíng)
夙驾安仁道,行行得自娱。
荒山围野阔,远树出林孤。
景晦长烟合,天寒碧草枯。
归心怀往路,极目向平芜。
平平仄仄平,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平平平仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
马上别单于刘评事 (mǎ shàng bié chán yú liú píng shì)
庙谋宏远人难测,公主生还帝感深。
天下底平须共喜,一时闲事莫惊心。
平平仄仄平,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平平平仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
夏日感怀寄所知 (xià rì gǎn huái jì suǒ zhī)
了了见岐路,欲行难负心。
趋时不圆转,自古易湮沈。
日正林方合,蜩鸣夏已深。
中郎今远在,谁识爨桐音。
平平仄仄平,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
仄平平平仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。