hé sūn shì chí tíng
和孙氏池亭 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 陆于城 (lù yú chéng)

断崖青松林,林下覆烟草。
一径扪绿萝,数里寻芳藻。
岩开野人屋,结构凭孤岛。
石断寒泉流,亭幽翠巘绕。
攫拏龙虎状,宛若鬼神造。
隔崖闻湍声,当窗见夕照。
巴南绝景处,胜似东溪好。
万籁清心胸,孤云豁烦恼。
罇邀骢马客,写物穷探讨。
琴匣闲时开,柴门不须鏁。
孰云造化工,永与天地保。
长揖谢王侯,尘氛徒浩渺。

仄平平平平,平仄仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄平平平,平平仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平○平平,○平仄仄仄。
平平仄仄仄,○仄平平仄。
仄仄平平平,平平仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
平仄平平平,○平仄平仄。
仄平仄仄平,仄仄平仄仄。
○仄仄○平,平平平仄仄。

duàn yá qīng sōng lín , lín xià fù yān cǎo 。
yī jìng mén lǜ luó , shù lǐ xún fāng zǎo 。
yán kāi yě rén wū , jié gòu píng gū dǎo 。
shí duàn hán quán liú , tíng yōu cuì yǎn rào 。
jué ná lóng hǔ zhuàng , wǎn ruò guǐ shén zào 。
gé yá wén tuān shēng , dāng chuāng jiàn xī zhào 。
bā nán jué jǐng chù , shèng sì dōng xī hǎo 。
wàn lài qīng xīn xiōng , gū yún huō fán nǎo 。
zūn yāo cōng mǎ kè , xiě wù qióng tàn tǎo 。
qín xiá xián shí kāi , chái mén bù xū suǒ 。
shú yún zào huà gōng , yǒng yǔ tiān dì bǎo 。
cháng yī xiè wáng hóu , chén fēn tú hào miǎo 。

动物

和孫氏池亭

—— 陸于城

斷崖青松林,林下覆煙草。
一徑捫綠蘿,數里尋芳藻。
巖開野人屋,結構憑孤島。
石斷寒泉流,亭幽翠巘繞。
攫拏龍虎狀,宛若鬼神造。
隔崖聞湍聲,當窗見夕照。
巴南絕景處,勝似東溪好。
萬籟清心胸,孤雲豁煩惱。
罇邀驄馬客,寫物窮探討。
琴匣閑時開,柴門不須鏁。
孰云造化工,永與天地保。
長揖謝王侯,塵氛徒浩渺。

仄平平平平,平仄仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄平平平,平平仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平○平平,○平仄仄仄。
平平仄仄仄,○仄平平仄。
仄仄平平平,平平仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
平仄平平平,○平仄平仄。
仄平仄仄平,仄仄平仄仄。
○仄仄○平,平平平仄仄。

duàn yá qīng sōng lín , lín xià fù yān cǎo 。
yī jìng mén lǜ luó , shù lǐ xún fāng zǎo 。
yán kāi yě rén wū , jié gòu píng gū dǎo 。
shí duàn hán quán liú , tíng yōu cuì yǎn rào 。
jué ná lóng hǔ zhuàng , wǎn ruò guǐ shén zào 。
gé yá wén tuān shēng , dāng chuāng jiàn xī zhào 。
bā nán jué jǐng chù , shèng sì dōng xī hǎo 。
wàn lài qīng xīn xiōng , gū yún huō fán nǎo 。
zūn yāo cōng mǎ kè , xiě wù qióng tàn tǎo 。
qín xiá xián shí kāi , chái mén bù xū suǒ 。
shú yún zào huà gōng , yǒng yǔ tiān dì bǎo 。
cháng yī xiè wáng hóu , chén fēn tú hào miǎo 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
断崖上绿色的青松丛生,林下遍布着茂密的烟草。沿着一条小径触摸着绿色的爬藤,寻找着芳香的藻类花草,数里迢迢寻觅。岩石间开凿成的野人屋,建筑结构凭借在孤立的岛屿上。石头间断流着寒泉,亭子幽静地环绕在翠巘之间。形态各异的奇石,如同龙虎的姿态,宛如鬼神所创。隔着峭壁传来湍急的水声,当站在窗前,可见夕阳的余辉。此景在巴南地区,绝美非常,胜似东溪美景。万籁俱寂,令人心胸开阔,孤云飘荡,烦恼消散。酒罇邀请着骢马上的客人,描写物象,无尽地探讨。琴匣随时敞开,柴门无需锁闭。谁说造化只是上天工作,它也永远保留在天地之间。长揖向王侯致谢,尘氛徒然浩渺不定。

全文

总结:

此篇古文描写了一个壮美的山水景观。山崖上长满了青翠的松树,林下遍布茂密的烟草,而沿着一条小径,可以感受到绿色爬藤的触感,追寻着数里的芳香植物。岩石间有野人居住的房屋,坐落在孤岛之上。寒泉从石间流出,亭子环绕在翠巘之中。山石的形态各异,宛如龙虎,神秘莫测。通过崭崖,可以听到湍急的水流声,从窗户看到夕阳的余辉。这景色位于巴南,美不胜收,胜过东溪美景。这里静谧无声,让人的心胸开阔,孤云漂泊,烦恼烟消云散。诗人邀请骢马上的客人,描写物象,探讨无尽。琴匣随时敞开,柴门无需锁闭。诗人认为造化不仅是上天的工作,而是永远保留在天地之间。最后,诗人向王侯致谢,感叹尘埃和氛围都是虚幻不定的。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者陆于城介绍:🔈

陆于城,仁宗嘉佑时人(《宋诗纪事补遗》卷一七)。 查看更多>>

陆于城的诗:

相关诗词:

与周默 (yǔ zhōu mò)

朝代:宋    作者: 孙氏

雨集枯池时渐满,藤笼老木一翻新。
如今且悦目前景,粧点亭台随分春。

仄平平平平,平仄仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄平平平,平平仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平○平平,○平仄仄仄。
平平仄仄仄,○仄平平仄。
仄仄平平平,平平仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
平仄平平平,○平仄平仄。
仄平仄仄平,仄仄平仄仄。
○仄仄○平,平平平仄仄。

题何氏池亭 (tí hé shì chí tíng)

朝代:唐    作者: 周贺

信是虚闲地,亭高亦有苔。
绕池逢石坐,穿竹引山回。
果落纤萍散,龟行细草开。
主人偏好事,终不厌频来。

仄平平平平,平仄仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄平平平,平平仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平○平平,○平仄仄仄。
平平仄仄仄,○仄平平仄。
仄仄平平平,平平仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
平仄平平平,○平仄平仄。
仄平仄仄平,仄仄平仄仄。
○仄仄○平,平平平仄仄。

和文与可洋川园池三十首 灙泉亭 (hé wén yǔ kě yáng chuān yuán chí sān shí shǒu dǎng quán tíng)

朝代:宋    作者: 苏轼

闻道池亭胜两川,应须烂醉答云烟。
劝君多拣长腰米,消破亭中万斛泉。

仄平平平平,平仄仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄平平平,平平仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平○平平,○平仄仄仄。
平平仄仄仄,○仄平平仄。
仄仄平平平,平平仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
平仄平平平,○平仄平仄。
仄平仄仄平,仄仄平仄仄。
○仄仄○平,平平平仄仄。

孙氏林亭 (sūn shì lín tíng)

朝代:唐    作者: 方干

池亭才有二三亩,风景胜於千万家。
瑟瑟林排全巷竹,猩猩血染半园花。
竝牀欹枕逢春尽,援笔持杯到日斜。
丱角相知成白首,而今欢笑莫咨嗟。

仄平平平平,平仄仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄平平平,平平仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平○平平,○平仄仄仄。
平平仄仄仄,○仄平平仄。
仄仄平平平,平平仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
平仄平平平,○平仄平仄。
仄平仄仄平,仄仄平仄仄。
○仄仄○平,平平平仄仄。

阆中蒲氏园亭十咏 涵碧亭 (láng zhōng pú shì yuán tíng shí yǒng hán bì tíng)

朝代:宋    作者: 冯山

日影摇吟笔,烟光落酒盃。
犹嫌池外俗,移入镜中来。

仄平平平平,平仄仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄平平平,平平仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平○平平,○平仄仄仄。
平平仄仄仄,○仄平平仄。
仄仄平平平,平平仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
平仄平平平,○平仄平仄。
仄平仄仄平,仄仄平仄仄。
○仄仄○平,平平平仄仄。

赋成都张氏蜀锦园 其一 (fù chéng dōu zhāng shì shǔ jǐn yuán qí yī)

朝代:宋    作者: 孙松寿

池南池北蜀宫春,红湿花枝压锦城。
袖手纵观花似笑,相看一脉话尤情。

仄平平平平,平仄仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄平平平,平平仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平○平平,○平仄仄仄。
平平仄仄仄,○仄平平仄。
仄仄平平平,平平仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
平仄平平平,○平仄平仄。
仄平仄仄平,仄仄平仄仄。
○仄仄○平,平平平仄仄。

王氏亭池 (wáng shì tíng chí)

朝代:宋    作者: 吕希纯

城外溪山知几重,独怜池馆占城中。
亭花不动波澜细,径石相连岛屿通。
床下系舟同醉傅,尊前垂钓似仙翁。
王家最数乌衣巷,莫废江南旧士风。

仄平平平平,平仄仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄平平平,平平仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平○平平,○平仄仄仄。
平平仄仄仄,○仄平平仄。
仄仄平平平,平平仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
平仄平平平,○平仄平仄。
仄平仄仄平,仄仄平仄仄。
○仄仄○平,平平平仄仄。

晦日宴高氏林亭 (huì rì yàn gāo shì lín tíng)

朝代:唐    作者: 长孙正隐

晦晚属烟霞,遨游重岁华。
歌钟虽戚里,林薮是山家。
细雨犹开日,深池不涨沙。
淹留迷处所,岩岫几重花。

仄平平平平,平仄仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄平平平,平平仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平○平平,○平仄仄仄。
平平仄仄仄,○仄平平仄。
仄仄平平平,平平仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
平仄平平平,○平仄平仄。
仄平仄仄平,仄仄平仄仄。
○仄仄○平,平平平仄仄。

咏剑池 (yǒng jiàn chí)

朝代:唐    作者: 无名氏

剑去池空一水寒,游人来此凭栏干。
世间万事消息尽,只有青山好静观。
(见元蔡正孙《诗林广记後集》卷三。
)。

仄平平平平,平仄仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄平平平,平平仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平○平平,○平仄仄仄。
平平仄仄仄,○仄平平仄。
仄仄平平平,平平仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
平仄平平平,○平仄平仄。
仄平仄仄平,仄仄平仄仄。
○仄仄○平,平平平仄仄。

姚氏池亭 (yáo shì chí tíng)

朝代:唐    作者: 项斯

池馆饶嘉致,幽人惬所闲。
筱风能动浪,岸树不遮山。
啸槛鱼惊後,眠窗鹤语间。
何须说庐阜,深处更跻攀。

仄平平平平,平仄仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄平平平,平平仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平○平平,○平仄仄仄。
平平仄仄仄,○仄平平仄。
仄仄平平平,平平仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
平仄平平平,○平仄平仄。
仄平仄仄平,仄仄平仄仄。
○仄仄○平,平平平仄仄。