hán méi yě què tú
寒梅野雀图 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 高迈 (gāo mài)

阴阴榕叶覆寒梅,山径无踪尽绿苔。
啼鸟自知安稳处,成群飞去又飞来。

平平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。

yīn yīn róng yè fù hán méi , shān jìng wú zōng jìn lǜ tái 。
tí niǎo zì zhī ān wěn chù , chéng qún fēi qù yòu fēi lái 。

寒梅野雀圖

—— 高邁

陰陰榕葉覆寒梅,山徑無蹤盡綠苔。
啼鳥自知安穩處,成群飛去又飛來。

平平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。

yīn yīn róng yè fù hán méi , shān jìng wú zōng jìn lǜ tái 。
tí niǎo zì zhī ān wěn chù , chéng qún fēi qù yòu fēi lái 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

阴阴的榕叶覆盖着寒梅,山径上没有任何踪迹,全都被绿苔覆盖着。
啼鸟自己明白哪里是安稳的地方,它们成群地飞走又飞回来。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者高迈介绍:🔈

高迈,翥叔父。高宗绍兴间进士,知建德县。事见《菊磵集》序。今录诗五首。 查看更多>>

高迈的诗:

相关诗词:

东窗梅影上有寒雀往来 (dōng chuāng méi yǐng shàng yǒu hán què wǎng lái)

朝代:宋    作者: 杨万里

梅花寒雀不须摹,日影描窗作画图。
寒雀解飞花解舞,君看此画古今无。

平平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。

题鼠狼捕雀图 (tí shǔ láng bǔ què tú)

朝代:宋    作者: 张侃

三雀相逐枯竹低,鼠狼睥睨雀高飞。
可怜一雀翎翅短,天寒日暮充尔饥。
充作饥肠仅一饱,雀雀悲鸣犹未了。
至今不敢眎枯竹,拣得寒林深处宿。

平平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。

寒雀 (hán què)

朝代:宋    作者: 杨万里

百千寒雀下空庭,小集梅梢话晚晴。
特地作团喧杀我,忽然惊散寂无声。

平平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。

题惠崇画扇六言二首 梅花雪雀 (tí huì chóng huà shàn liù yán èr shǒu méi huā xuě què)

朝代:宋    作者: 贺铸

春雪霏霏晚梅,抱枝寒雀毰毸。
陇下有人肠断,为衔芳信东来。

平平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。

题黄居寀雀竹图二首 其一 (tí huáng jū cǎi què zhú tú èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 范成大

群雀岁寒保聚,两鹑日晏忘归。
草间岂无余粒,刮地风号雪飞。

平平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。

题啄蜂雀井团雀二图 其一 (tí zhuó fēng què jǐng tuán què èr tú qí yī)

朝代:宋    作者: 张榘

游蜂从何来,饥雀巧相遇。
谁其释纷拏,放汝采花去。

平平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。

相和歌辞 野田黄雀行 (xiāng hé gē cí yě tián huáng què xíng)

朝代:唐    作者: 僧齐己

双双野田雀,上下同饮啄。
暖去栖蓬蒿,寒归傍篱落。
殷勤避罗网,乍可遇鵰鹗。
鵰鹗虽不仁,分明在寥廓。

平平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。

书申正己秀才所藏雀竹图後 其一 (shū shēn zhèng jǐ xiù cái suǒ cáng què zhú tú hòu qí yī)

朝代:宋    作者: 释道潜

荒园古堑雪溟蒙,细竹枯条共一丛。
寒雀喧饥正无頼,输他孔翠食樊笼。

平平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。

题画梅水仙山矾三友图 (tí huà méi shuǐ xiān shān fán sān yǒu tú)

朝代:宋    作者: 曾由基

野梅清靖节,水仙韵坡公。
山谷秀而野,厥有山矾风。
陶苏黄三君,时异风味同。
後人思典刑,写入画图中。

平平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。

题啄蜂雀井团雀二图 其二 (tí zhuó fēng què jǐng tuán què èr tú qí èr)

朝代:宋    作者: 张榘

日暮投荒榛,吻利腹良馁。
尔竟何所争,固结不可解。

平平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。