gū qīng fēng
孤青峰 🔈
琳馆松扉白昼扃,骖鸾人去已冥冥。
天开远画楼台古,地得遗丹草木灵。
万壑野云晴酿雨,一池秋水夜涵星。
麻姑仙驭今何在,槛外孤峰晚更青。
平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
琳館松扉白晝扃,驂鸞人去已冥冥。
天開遠畫樓臺古,地得遺丹草木靈。
萬壑野雲晴釀雨,一池秋水夜涵星。
麻姑仙馭今何在,檻外孤峰晚更青。
平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
琳馆的松木门扉在白天紧闭着,骖乘着神鸾的人已经隐去得无影无踪。
天空展现出远古的画楼台,大地滋养了留存下来的丹药,使得树木草药拥有灵性。
千万山壑中的野云或聚或散,晴朗时化作雨水降下,一池秋水在夜晚静静地镶嵌着星辰。
传说中的麻姑仙驾驭着神奇的车驾,如今何处?山槛外的孤峰在夕阳的映衬下愈发苍青。
全诗表达了人物的离去、天地的变幻和传说的消逝,以及自然界的美丽景色,以韵律和意境描绘了一个幽静、神秘的仙境。
蔡元厉的诗:
相关诗词:
三孤山 (sān gū shān)
小孤相去大孤山,一望烟波百里间。
风日晴和江似镜,两峰对峙拥青鬟。
平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
范宽雪中孤峰 (fàn kuān xuě zhōng gū fēng)
大雪洒天表,孤峰入云端。
何人向渔艇,拥褐对漓岏。
平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
忆孤峰 (yì gū fēng)
浮杯方渡湘江上,又逐孤云到岳前。
七十二峰烟雨夜,与谁同话懒残禅。
平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
螺髻峰 (luó jì fēng)
山无重数总蟠青,直北孤峰最有情。
天巧绾成螺髻样,梳云沐雨百娇生。
平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
秋日登玉峰 (qiū rì dēng yù fēng)
玉琢孤峰压富沙,人行峰顶步云霞。
溪流缓去几回曲,树色幽分无数家。
翠拂寒烟平似水,红飘霜叶远如花。
明朝重向城中望,对此孤峰应不差。
平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
次韵公显宫敎初见天都峰 (cì yùn gōng xiǎn gōng jiào chū jiàn tiān dōu fēng)
孤峰突兀现青虚,喜若覊人望故都。
神马已驰身尚远,却疑真有二文殊。
平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
天柱峰 (tiān zhù fēng)
壁立千峰紫翠浮,一峰直上更孤遒。
世间有此擎天柱,何用人怀杞国忧。
平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
同邓孤舟林片雪二友晚吟 其二 (tóng dèng gū zhōu lín piàn xuě èr yǒu wǎn yín qí èr)
君非爱此数峰青,肯恋扁舟尚蓼汀。
群鴈横空成一字,孤萤度水似双星。
平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
郎石峰 (láng shí fēng)
四旁不与衆山连,特地孤尖立半天。
碧落诸峰非不好,让它郎石一峰先。
平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
和尧峰泉老 妙高峰 (hé yáo fēng quán lǎo miào gāo fēng)
下视羣山尽子孙,孤高直与月轮分。
善财不用别峰觅,只此休时见德云。
平仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。