fèng hé lǔ wàng dú yīn fú jīng jiàn jì
奉和鲁望读阴符经见寄 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 皮日休 (pí rì xiū)

三百八十言,出自伊[祁]氏。
上以生神仙,次云立仁义。
玄机一以发,五贼纷然起。
结为日月精,融作天地髓。
不测似阴阳,难名若鬼神。
得之升高天,失之沈厚地。
具茨云木老,大块烟霞委。
自颛顼以降,贼为圣人轨。
尧乃一庶人,得之贼帝挚。
挚见其德尊,脱身授其位。
舜唯一鳏民,冗冗作什器。
得之贼帝尧,白丁作天子。
禹本刑人後,以功继其嗣。
得之贼帝舜,用以平洚水。
自禹及文武,天机

○仄仄仄平,仄仄平平仄。
仄仄平平平,仄平仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄平仄仄平,平仄平仄仄。
仄仄仄平平,○平仄仄平。
仄平平平平,仄平○仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平平仄。
仄平仄仄○,仄平仄平仄。
平仄仄仄平,仄平仄仄仄。
仄仄○仄平,仄平仄○仄。
仄仄仄平平,仄仄仄仄仄。
仄平仄仄平,仄平仄平仄。
仄仄平平仄,仄平仄○仄。
仄平仄仄仄,仄仄平○仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
平平仄○平,仄平平仄仄。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
平○平仄平,平仄仄平仄。
仄仄平仄仄,平平仄仄仄。
仄平仄○仄,仄仄仄仄仄。
平仄仄平平,平平○仄仄。
平仄平仄仄,仄平仄平仄。
平平平平仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄平,平平仄平○。
仄平平平平,平平仄○仄。
平仄○仄仄,平仄平○仄。
仄○仄○仄,仄仄平○仄。
仄平仄平平,平仄平○仄。
○平平仄平,平仄平仄仄。
仄仄平平仄,仄平平仄仄。
仄仄仄○平,平平平仄仄。

sān bǎi bā shí yán , chū zì yī [ qí ] shì 。
shàng yǐ shēng shén xiān , cì yún lì rén yì 。
xuán jī yī yǐ fā , wǔ zéi fēn rán qǐ 。
jié wèi rì yuè jīng , róng zuò tiān dì suǐ 。
bù cè sì yīn yáng , nán míng ruò guǐ shén 。
dé zhī shēng gāo tiān , shī zhī shěn hòu dì 。
jù cí yún mù lǎo , dà kuài yān xiá wěi 。
zì zhuān xū yǐ jiàng , zéi wèi shèng rén guǐ 。
yáo nǎi yī shù rén , dé zhī zéi dì zhì 。
zhì jiàn qí dé zūn , tuō shēn shòu qí wèi 。
shùn wéi yī guān mín , rǒng rǒng zuò shén qì 。
dé zhī zéi dì yáo , bái dīng zuò tiān zǐ 。
yǔ běn xíng rén hòu , yǐ gōng jì qí sì 。
dé zhī zéi dì shùn , yòng yǐ píng jiàng shuǐ 。
zì yǔ jí wén wǔ , tiān jī

奉和魯望讀陰符經見寄

—— 皮日休

三百八十言,出自伊[祁]氏。
上以生神仙,次云立仁義。
玄機一以發,五賊紛然起。
結爲日月精,融作天地髓。
不測似陰陽,難名若鬼神。
得之升高天,失之沈厚地。
具茨雲木老,大塊煙霞委。
自顓頊以降,賊爲聖人軌。
堯乃一庶人,得之賊帝摯。
摯見其德尊,脫身授其位。
舜唯一鰥民,冗冗作什器。
得之賊帝堯,白丁作天子。
禹本刑人後,以功繼其嗣。
得之賊帝舜,用以平洚水。
自禹及文武,天機

○仄仄仄平,仄仄平平仄。
仄仄平平平,仄平仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄平仄仄平,平仄平仄仄。
仄仄仄平平,○平仄仄平。
仄平平平平,仄平○仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平平仄。
仄平仄仄○,仄平仄平仄。
平仄仄仄平,仄平仄仄仄。
仄仄○仄平,仄平仄○仄。
仄仄仄平平,仄仄仄仄仄。
仄平仄仄平,仄平仄平仄。
仄仄平平仄,仄平仄○仄。
仄平仄仄仄,仄仄平○仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
平平仄○平,仄平平仄仄。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
平○平仄平,平仄仄平仄。
仄仄平仄仄,平平仄仄仄。
仄平仄○仄,仄仄仄仄仄。
平仄仄平平,平平○仄仄。
平仄平仄仄,仄平仄平仄。
平平平平仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄平,平平仄平○。
仄平平平平,平平仄○仄。
平仄○仄仄,平仄平○仄。
仄○仄○仄,仄仄平○仄。
仄平仄平平,平仄平○仄。
○平平仄平,平仄平仄仄。
仄仄平平仄,仄平平仄仄。
仄仄仄○平,平平平仄仄。

sān bǎi bā shí yán , chū zì yī [ qí ] shì 。
shàng yǐ shēng shén xiān , cì yún lì rén yì 。
xuán jī yī yǐ fā , wǔ zéi fēn rán qǐ 。
jié wèi rì yuè jīng , róng zuò tiān dì suǐ 。
bù cè sì yīn yáng , nán míng ruò guǐ shén 。
dé zhī shēng gāo tiān , shī zhī shěn hòu dì 。
jù cí yún mù lǎo , dà kuài yān xiá wěi 。
zì zhuān xū yǐ jiàng , zéi wèi shèng rén guǐ 。
yáo nǎi yī shù rén , dé zhī zéi dì zhì 。
zhì jiàn qí dé zūn , tuō shēn shòu qí wèi 。
shùn wéi yī guān mín , rǒng rǒng zuò shén qì 。
dé zhī zéi dì yáo , bái dīng zuò tiān zǐ 。
yǔ běn xíng rén hòu , yǐ gōng jì qí sì 。
dé zhī zéi dì shùn , yòng yǐ píng jiàng shuǐ 。
zì yǔ jí wén wǔ , tiān jī

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
这首诗共三百八十字,出自伊[祁]氏。首段提到了上古时期有人能够获得生命的神仙之道,而后又有人奉行仁义之德。接着,诗人描绘了玄妙的机缘一旦显露,就会引发五方盗贼纷纷涌现。这些盗贼结成了日月之精华,融入了天地的精髓,难以预测其动向,犹如神灵鬼怪一般。得到这种机缘的人将飞升至高天,而失去机缘的则沉沦至厚重的地底。茨木老年,浩瀚的云彩和霞光堆积如山。从神话传说中颛顼时代开始,盗贼成为圣人的法则。尧也曾是平凡之人,获得这种机缘后,取代了上古帝王挚成为统治者。舜仅是个单身的贫穷者,而后被盗贼挚看重,脱胎换骨地接替了帝位。禹的身世亦为刑人之后,因功勋而继承帝位,盗贼挚将其传授给了禹,用于治理洪水。自禹时代至文武时期,这种天机一直不断延续。

赏析:这首诗是唐代诗人皮日休的《奉和鲁望读阴符经见寄》。诗中表达了阴符经的奥妙之处以及它所代表的哲学思想。下面进行赏析:
这首诗共计三百八十字,内容极为丰富。首先,诗人提到阴符经的来源,它出自伊[祁]氏,被视为生神仙、立仁义的经典。这里以开篇为例,表明诗人对阴符经的推崇和尊敬。
接着,诗人通过玄机、五贼、日月精等词语,将阴符经的内容表现得深奥神秘,充满哲学思考。阴符经在其中被赋予了超越自然的力量,使得它难以被凡人理解,似乎具有超自然的力量。
诗人还通过具体的例子,如颛顼、尧、舜、禹等历史人物,展示了阴符经对古代圣贤的影响。这些圣贤通过阴符经获得智慧、德行和统治权力,使得阴符经成为了古代文化的一部分,贯穿了中国历史的长河。
最后,诗人以“自禹及文武,天机”来结尾,强调了阴符经的历史传承和影响。它被视为一种天机,贯穿了古代中国的文化和历史。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者皮日休介绍:🔈

皮日休,字袭美,一字逸少,襄阳人。性傲诞,隐居鹿门,自号间气布衣。咸通八年,登进士第。崔璞守苏,辟军事判官。入朝,授太常博士。黄巢陷长安,僞署学士,使爲谶文,疑其讥己,遂及祸。集二十八卷,今编诗九卷。 皮日休,字袭美,一字逸少,襄阳人,性傲诞,隐居鹿门,自号间气布衣,咸通八年,登进士第,崔璞守苏,辟军事判官,入朝,授太常博士,黄巢陷长安,僞署学士,使爲谶文,疑其讥己,遂及祸。集二十八卷,今编诗九卷。 皮日休字袭美,一字逸少,襄阳人。补诗一首。 查看更多>>

皮日休的诗:

相关诗词:

寄瑞应经疏及注阴符经与体元上人 (jì ruì yìng jīng shū jí zhù yīn fú jīng yǔ tǐ yuán shàng rén)

朝代:宋    作者: 释智圆

瑞应阴符尽索看,封题欲寄意盘桓。
自惭才识非通敏,不得同归得异端。

○仄仄仄平,仄仄平平仄。
仄仄平平平,仄平仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄平仄仄平,平仄平仄仄。
仄仄仄平平,○平仄仄平。
仄平平平平,仄平○仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平平仄。
仄平仄仄○,仄平仄平仄。
平仄仄仄平,仄平仄仄仄。
仄仄○仄平,仄平仄○仄。
仄仄仄平平,仄仄仄仄仄。
仄平仄仄平,仄平仄平仄。
仄仄平平仄,仄平仄○仄。
仄平仄仄仄,仄仄平○仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
平平仄○平,仄平平仄仄。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
平○平仄平,平仄仄平仄。
仄仄平仄仄,平平仄仄仄。
仄平仄○仄,仄仄仄仄仄。
平仄仄平平,平平○仄仄。
平仄平仄仄,仄平仄平仄。
平平平平仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄平,平平仄平○。
仄平平平平,平平仄○仄。
平仄○仄仄,平仄平○仄。
仄○仄○仄,仄仄平○仄。
仄平仄平平,平仄平○仄。
○平平仄平,平仄平仄仄。
仄仄平平仄,仄平平仄仄。
仄仄仄○平,平平平仄仄。

奉和鲁望早春雪中作吴体见寄 (fèng hé lǔ wàng zǎo chūn xuě zhōng zuò wú tǐ jiàn jì)

朝代:唐    作者: 皮日休

威仰噤死不敢语,琼花云魄清珊珊。
溪光冷射触

○仄仄仄平,仄仄平平仄。
仄仄平平平,仄平仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄平仄仄平,平仄平仄仄。
仄仄仄平平,○平仄仄平。
仄平平平平,仄平○仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平平仄。
仄平仄仄○,仄平仄平仄。
平仄仄仄平,仄平仄仄仄。
仄仄○仄平,仄平仄○仄。
仄仄仄平平,仄仄仄仄仄。
仄平仄仄平,仄平仄平仄。
仄仄平平仄,仄平仄○仄。
仄平仄仄仄,仄仄平○仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
平平仄○平,仄平平仄仄。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
平○平仄平,平仄仄平仄。
仄仄平仄仄,平平仄仄仄。
仄平仄○仄,仄仄仄仄仄。
平仄仄平平,平平○仄仄。
平仄平仄仄,仄平仄平仄。
平平平平仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄平,平平仄平○。
仄平平平平,平平仄○仄。
平仄○仄仄,平仄平○仄。
仄○仄○仄,仄仄平○仄。
仄平仄平平,平仄平○仄。
○平平仄平,平仄平仄仄。
仄仄平平仄,仄平平仄仄。
仄仄仄○平,平平平仄仄。

欧阳询阴符经帖赞 (ōu yáng xún yīn fú jīng tiē zàn)

朝代:宋    作者: 岳珂

内史书如率令,善奴秀比官奴。
千古会稽楷则,于今重见阴符。

○仄仄仄平,仄仄平平仄。
仄仄平平平,仄平仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄平仄仄平,平仄平仄仄。
仄仄仄平平,○平仄仄平。
仄平平平平,仄平○仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平平仄。
仄平仄仄○,仄平仄平仄。
平仄仄仄平,仄平仄仄仄。
仄仄○仄平,仄平仄○仄。
仄仄仄平平,仄仄仄仄仄。
仄平仄仄平,仄平仄平仄。
仄仄平平仄,仄平仄○仄。
仄平仄仄仄,仄仄平○仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
平平仄○平,仄平平仄仄。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
平○平仄平,平仄仄平仄。
仄仄平仄仄,平平仄仄仄。
仄平仄○仄,仄仄仄仄仄。
平仄仄平平,平平○仄仄。
平仄平仄仄,仄平仄平仄。
平平平平仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄平,平平仄平○。
仄平平平平,平平仄○仄。
平仄○仄仄,平仄平○仄。
仄○仄○仄,仄仄平○仄。
仄平仄平平,平仄平○仄。
○平平仄平,平仄平仄仄。
仄仄平平仄,仄平平仄仄。
仄仄仄○平,平平平仄仄。

读阴符经 (dú yīn fú jīng)

朝代:唐    作者: 齐己

遶窗风竹骨轻安,闲借阴符仰卧看。
绝利一源真有谓,空劳万卷是无端。
清虚可保昇云易,嗜慾终知入圣难。
三要洞开何用闭,高台时去凭栏干。

○仄仄仄平,仄仄平平仄。
仄仄平平平,仄平仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄平仄仄平,平仄平仄仄。
仄仄仄平平,○平仄仄平。
仄平平平平,仄平○仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平平仄。
仄平仄仄○,仄平仄平仄。
平仄仄仄平,仄平仄仄仄。
仄仄○仄平,仄平仄○仄。
仄仄仄平平,仄仄仄仄仄。
仄平仄仄平,仄平仄平仄。
仄仄平平仄,仄平仄○仄。
仄平仄仄仄,仄仄平○仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
平平仄○平,仄平平仄仄。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
平○平仄平,平仄仄平仄。
仄仄平仄仄,平平仄仄仄。
仄平仄○仄,仄仄仄仄仄。
平仄仄平平,平平○仄仄。
平仄平仄仄,仄平仄平仄。
平平平平仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄平,平平仄平○。
仄平平平平,平平仄○仄。
平仄○仄仄,平仄平○仄。
仄○仄○仄,仄仄平○仄。
仄平仄平平,平仄平○仄。
○平平仄平,平仄平仄仄。
仄仄平平仄,仄平平仄仄。
仄仄仄○平,平平平仄仄。

奉和鲁望渔具十五咏 (fèng hé lǔ wàng yú jù shí wǔ yǒng )

朝代:唐    作者: 皮日休

烟雨晚来好,东塘下

○仄仄仄平,仄仄平平仄。
仄仄平平平,仄平仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄平仄仄平,平仄平仄仄。
仄仄仄平平,○平仄仄平。
仄平平平平,仄平○仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平平仄。
仄平仄仄○,仄平仄平仄。
平仄仄仄平,仄平仄仄仄。
仄仄○仄平,仄平仄○仄。
仄仄仄平平,仄仄仄仄仄。
仄平仄仄平,仄平仄平仄。
仄仄平平仄,仄平仄○仄。
仄平仄仄仄,仄仄平○仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
平平仄○平,仄平平仄仄。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
平○平仄平,平仄仄平仄。
仄仄平仄仄,平平仄仄仄。
仄平仄○仄,仄仄仄仄仄。
平仄仄平平,平平○仄仄。
平仄平仄仄,仄平仄平仄。
平平平平仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄平,平平仄平○。
仄平平平平,平平仄○仄。
平仄○仄仄,平仄平○仄。
仄○仄○仄,仄仄平○仄。
仄平仄平平,平仄平○仄。
○平平仄平,平仄平仄仄。
仄仄平平仄,仄平平仄仄。
仄仄仄○平,平平平仄仄。

累夜读武经总要慨然思陈叔易寄予嵩阳读水经之句因用其韵作寄叔易此公相与倡和最多於此诗则毎诵之 其一 (lèi yè dú wǔ jīng zǒng yào kǎi rán sī chén shū yì jì yǔ sōng yáng dú shuǐ jīng zhī jù yīn yòng qí yùn zuò jì shū yì cǐ gōng xiāng yǔ chàng hé zuì duō wū cǐ shī zé měi sòng zhī qí yī)

朝代:宋    作者: 晁说之

蝶笑蜂须飞有声,梅嫌柳眼衆人青。
今朝消息君知否,荒塞寒灯读武经。

○仄仄仄平,仄仄平平仄。
仄仄平平平,仄平仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄平仄仄平,平仄平仄仄。
仄仄仄平平,○平仄仄平。
仄平平平平,仄平○仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平平仄。
仄平仄仄○,仄平仄平仄。
平仄仄仄平,仄平仄仄仄。
仄仄○仄平,仄平仄○仄。
仄仄仄平平,仄仄仄仄仄。
仄平仄仄平,仄平仄平仄。
仄仄平平仄,仄平仄○仄。
仄平仄仄仄,仄仄平○仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
平平仄○平,仄平平仄仄。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
平○平仄平,平仄仄平仄。
仄仄平仄仄,平平仄仄仄。
仄平仄○仄,仄仄仄仄仄。
平仄仄平平,平平○仄仄。
平仄平仄仄,仄平仄平仄。
平平平平仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄平,平平仄平○。
仄平平平平,平平仄○仄。
平仄○仄仄,平仄平○仄。
仄○仄○仄,仄仄平○仄。
仄平仄平平,平仄平○仄。
○平平仄平,平仄平仄仄。
仄仄平平仄,仄平平仄仄。
仄仄仄○平,平平平仄仄。

累夜读武经总要慨然思陈叔易寄予嵩阳读水经之句因用其韵作寄叔易此公相与倡和最多於此诗则毎诵之 其三 (lèi yè dú wǔ jīng zǒng yào kǎi rán sī chén shū yì jì yǔ sōng yáng dú shuǐ jīng zhī jù yīn yòng qí yùn zuò jì shū yì cǐ gōng xiāng yǔ chàng hé zuì duō wū cǐ shī zé měi sòng zhī qí sān)

朝代:宋    作者: 晁说之

蓬莱学士有家声,易退难忘旧杀青。
万卷饶君相似处,此生不读膳夫经。

○仄仄仄平,仄仄平平仄。
仄仄平平平,仄平仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄平仄仄平,平仄平仄仄。
仄仄仄平平,○平仄仄平。
仄平平平平,仄平○仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平平仄。
仄平仄仄○,仄平仄平仄。
平仄仄仄平,仄平仄仄仄。
仄仄○仄平,仄平仄○仄。
仄仄仄平平,仄仄仄仄仄。
仄平仄仄平,仄平仄平仄。
仄仄平平仄,仄平仄○仄。
仄平仄仄仄,仄仄平○仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
平平仄○平,仄平平仄仄。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
平○平仄平,平仄仄平仄。
仄仄平仄仄,平平仄仄仄。
仄平仄○仄,仄仄仄仄仄。
平仄仄平平,平平○仄仄。
平仄平仄仄,仄平仄平仄。
平平平平仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄平,平平仄平○。
仄平平平平,平平仄○仄。
平仄○仄仄,平仄平○仄。
仄○仄○仄,仄仄平○仄。
仄平仄平平,平仄平○仄。
○平平仄平,平仄平仄仄。
仄仄平平仄,仄平平仄仄。
仄仄仄○平,平平平仄仄。

奉寄鲁直学士 (fèng jì lǔ zhí xué shì)

朝代:宋    作者: 薛绍彭

瘴地经行促棹讴,周南太史几年留。
後来遥识犹青眼,别久悬知半白头。
宋玉又经巫峡去,谪仙初罢夜郎游。
长江风水追难及,怅望春波一叶舟。

○仄仄仄平,仄仄平平仄。
仄仄平平平,仄平仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄平仄仄平,平仄平仄仄。
仄仄仄平平,○平仄仄平。
仄平平平平,仄平○仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平平仄。
仄平仄仄○,仄平仄平仄。
平仄仄仄平,仄平仄仄仄。
仄仄○仄平,仄平仄○仄。
仄仄仄平平,仄仄仄仄仄。
仄平仄仄平,仄平仄平仄。
仄仄平平仄,仄平仄○仄。
仄平仄仄仄,仄仄平○仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
平平仄○平,仄平平仄仄。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
平○平仄平,平仄仄平仄。
仄仄平仄仄,平平仄仄仄。
仄平仄○仄,仄仄仄仄仄。
平仄仄平平,平平○仄仄。
平仄平仄仄,仄平仄平仄。
平平平平仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄平,平平仄平○。
仄平平平平,平平仄○仄。
平仄○仄仄,平仄平○仄。
仄○仄○仄,仄仄平○仄。
仄平仄平平,平仄平○仄。
○平平仄平,平仄平仄仄。
仄仄平平仄,仄平平仄仄。
仄仄仄○平,平平平仄仄。

奉和鲁望樵人十咏 樵火 (fèng hé lǔ wàng qiáo rén shí yǒng qiáo huǒ)

朝代:唐    作者: 皮日休

山客地炉里,然薪如阳辉。
松膏作

○仄仄仄平,仄仄平平仄。
仄仄平平平,仄平仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄平仄仄平,平仄平仄仄。
仄仄仄平平,○平仄仄平。
仄平平平平,仄平○仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平平仄。
仄平仄仄○,仄平仄平仄。
平仄仄仄平,仄平仄仄仄。
仄仄○仄平,仄平仄○仄。
仄仄仄平平,仄仄仄仄仄。
仄平仄仄平,仄平仄平仄。
仄仄平平仄,仄平仄○仄。
仄平仄仄仄,仄仄平○仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
平平仄○平,仄平平仄仄。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
平○平仄平,平仄仄平仄。
仄仄平仄仄,平平仄仄仄。
仄平仄○仄,仄仄仄仄仄。
平仄仄平平,平平○仄仄。
平仄平仄仄,仄平仄平仄。
平平平平仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄平,平平仄平○。
仄平平平平,平平仄○仄。
平仄○仄仄,平仄平○仄。
仄○仄○仄,仄仄平○仄。
仄平仄平平,平仄平○仄。
○平平仄平,平仄平仄仄。
仄仄平平仄,仄平平仄仄。
仄仄仄○平,平平平仄仄。

咏物 抒情

杂体诗 奉和鲁望闲居杂题五首 砌思步 (zá tǐ shī fèng hé lǔ wàng xián jū zá tí wǔ shǒu qì sī bù)

朝代:唐    作者: 皮日休

襹襹古薜绷危石,切切阴螿应晚田。
心事万端何处止,少夷峰下旧云泉。

○仄仄仄平,仄仄平平仄。
仄仄平平平,仄平仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄平仄仄平,平仄平仄仄。
仄仄仄平平,○平仄仄平。
仄平平平平,仄平○仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平平仄。
仄平仄仄○,仄平仄平仄。
平仄仄仄平,仄平仄仄仄。
仄仄○仄平,仄平仄○仄。
仄仄仄平平,仄仄仄仄仄。
仄平仄仄平,仄平仄平仄。
仄仄平平仄,仄平仄○仄。
仄平仄仄仄,仄仄平○仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
平平仄○平,仄平平仄仄。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
平○平仄平,平仄仄平仄。
仄仄平仄仄,平平仄仄仄。
仄平仄○仄,仄仄仄仄仄。
平仄仄平平,平平○仄仄。
平仄平仄仄,仄平仄平仄。
平平平平仄,仄仄平仄仄。
仄仄仄仄平,平平仄平○。
仄平平平平,平平仄○仄。
平仄○仄仄,平仄平○仄。
仄○仄○仄,仄仄平○仄。
仄平仄平平,平仄平○仄。
○平平仄平,平仄平仄仄。
仄仄平平仄,仄平平仄仄。
仄仄仄○平,平平平仄仄。