dān fù féng dèng sī cāng fù cāng kù yīn ér yǒu zèng
单父逢邓司仓覆仓库因而有赠 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 高适 (gāo shì)

邦牧今坐啸,羣贤趋纪纲。
四人忽不扰,耕者遥相望。
粲粲府中妙,授词如履霜。
炎炎伏热时,草木无晶光。
匹马度睢水,清风何激扬。
校缗阅帑藏,发廪欣斯箱。
邂逅得相逢,欢言至夕阳。
开襟自公余,载酒登琴堂。
举桮挹山川,寓目穷毫芒。
白鸟向田尽,青蝉归路长。
醉中不惜别,况乃正游梁。

平仄平仄仄,平平平仄平。
仄平仄仄仄,平仄平○仄。
仄仄仄○仄,仄平○仄平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
仄仄仄○仄,平平平仄平。
仄平仄仄○,仄仄平平平。
仄仄仄○平,平平仄仄平。
平平仄平平,仄仄平平平。
仄平仄平平,仄仄平○平。
仄仄仄平仄,平平平仄○。
仄○仄仄仄,仄仄○平平。

bāng mù jīn zuò xiào , qún xián qū jì gāng 。
sì rén hū bù rǎo , gēng zhě yáo xiāng wàng 。
càn càn fǔ zhōng miào , shòu cí rú lǚ shuāng 。
yán yán fú rè shí , cǎo mù wú jīng guāng 。
pǐ mǎ dù suī shuǐ , qīng fēng hé jī yáng 。
xiào mín yuè tǎng cáng , fā lǐn xīn sī xiāng 。
xiè hòu dé xiāng féng , huān yán zhì xī yáng 。
kāi jīn zì gōng yú , zǎi jiǔ dēng qín táng 。
jǔ bēi yì shān chuān , yù mù qióng háo máng 。
bái niǎo xiàng tián jìn , qīng chán guī lù cháng 。
zuì zhōng bù xī bié , kuàng nǎi zhèng yóu liáng 。

單父逢鄧司倉覆倉庫因而有贈

—— 高適

邦牧今坐嘯,羣賢趨紀綱。
四人忽不擾,耕者遙相望。
粲粲府中妙,授詞如履霜。
炎炎伏熱時,草木無晶光。
匹馬度睢水,清風何激揚。
校緡閱帑藏,發廩欣斯箱。
邂逅得相逢,歡言至夕陽。
開襟自公餘,載酒登琴堂。
舉桮挹山川,寓目窮毫芒。
白鳥向田盡,青蟬歸路長。
醉中不惜別,況乃正遊梁。

平仄平仄仄,平平平仄平。
仄平仄仄仄,平仄平○仄。
仄仄仄○仄,仄平○仄平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
仄仄仄○仄,平平平仄平。
仄平仄仄○,仄仄平平平。
仄仄仄○平,平平仄仄平。
平平仄平平,仄仄平平平。
仄平仄平平,仄仄平○平。
仄仄仄平仄,平平平仄○。
仄○仄仄仄,仄仄○平平。

bāng mù jīn zuò xiào , qún xián qū jì gāng 。
sì rén hū bù rǎo , gēng zhě yáo xiāng wàng 。
càn càn fǔ zhōng miào , shòu cí rú lǚ shuāng 。
yán yán fú rè shí , cǎo mù wú jīng guāng 。
pǐ mǎ dù suī shuǐ , qīng fēng hé jī yáng 。
xiào mín yuè tǎng cáng , fā lǐn xīn sī xiāng 。
xiè hòu dé xiāng féng , huān yán zhì xī yáng 。
kāi jīn zì gōng yú , zǎi jiǔ dēng qín táng 。
jǔ bēi yì shān chuān , yù mù qióng háo máng 。
bái niǎo xiàng tián jìn , qīng chán guī lù cháng 。
zuì zhōng bù xī bié , kuàng nǎi zhèng yóu liáng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
邦国的牧人今天坐在那里高声吟唱,众多贤人都纷纷前来聚集。
四个人突然静默无声,耕种的人远远相望。
府中的景色美丽辉煌,授予的教诲宛如踏在霜地上一样清晰。
炎炎夏日里,草木失去了明亮的光彩。
一匹马越过睢水,清风吹拂着迸发出何等的活力。
整理书籍,查看珍藏,心情欣喜如同打开了这个箱子。
偶然相遇,彼此欢快交谈直至夕阳西下。
衣襟开阔自在,品酒登上琴堂。
举杯饮下,尽情领略山川美景,目光无限扩展。
白色的鸟儿飞向田野的尽头,青蝉鸣叫着回归漫长的归途。
陶醉中不舍离别,何况此刻正是游览美景的时光。

赏析:
这首古诗《单父逢邓司仓覆仓库因而有赠》是唐代诗人高适的作品。诗人以赠送的方式表达了对友人的情感,同时也通过诗歌表现了农村景致和友情的美好。
诗中第一联描绘了邦牧坐啸,群贤趋纪纲的情景,展现了邦牧的威望和领导才能。四人相互不扰,耕者互相遥望,表现了农村的宁静和和谐。这里的写景描写清新自然,淡泊的生活态度。
第二联描述府中的妙事,邦牧授词如履霜,显示了他的聪明和智慧。炎炎伏热时,草木无晶光,反衬出了府中的清凉宜人,也传达出邦牧的治理有方。
第三联中,诗人通过描写匹马度睢水,清风激扬的画面,展现了大自然的壮丽和美丽。同时,校缗阅帑藏,发廪欣斯箱,也透露出对邦牧的尊敬和赞美。
第四联表达了诗人和友人的相逢之喜,他们开怀畅谈,欣赏美景,共享美酒,充分展现了友情的深厚和愉悦。诗人以醉中不惜别,况乃正游梁来结束全诗,强调了友情的珍贵和深切。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者高适介绍:🔈

高适,字达夫,渤海蓚( tiáo)人。举有道科,释褐封丘尉,不得志,去游河右。哥舒翰表爲左骁卫兵曹、掌书记,进左拾遗,转监察御史。潼关失守,适奔赴行在,擢谏议大夫,节度淮南。李辅国谮之,左授太子少詹事,出爲蜀、彭二州刺史。进成都尹、劒南西川节度使。召爲刑部侍郎,转散骑常侍,封渤海县侯。永泰二年卒,赠礼部尚书,諡曰忠。适喜功名,尚节义,年过五十,始学爲诗。以气质自高,每吟一篇,已爲好事者传诵。开、宝以来,诗人之达者,惟适而已。集二卷,今编四卷。 查看更多>>

高适的诗:

相关诗词:

贾司仓祠堂 (jiǎ sī cāng cí táng)

朝代:宋    作者: 常勉

自古才难达,司仓与世乖。
官虽为言谪,名不共身埋。
龛像尘昏壁,诗魂月满斋。
孤坟没秋草,客到重伤怀。

平仄平仄仄,平平平仄平。
仄平仄仄仄,平仄平○仄。
仄仄仄○仄,仄平○仄平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
仄仄仄○仄,平平平仄平。
仄平仄仄○,仄仄平平平。
仄仄仄○平,平平仄仄平。
平平仄平平,仄仄平平平。
仄平仄平平,仄仄平○平。
仄仄仄平仄,平平平仄○。
仄○仄仄仄,仄仄○平平。

官仓鼠 (guān cāng shǔ)

朝代:唐    作者: 曹邺

官仓老鼠大如斗,见人开仓亦不走。
健儿无粮百姓饥,谁遣朝朝入君口。

平仄平仄仄,平平平仄平。
仄平仄仄仄,平仄平○仄。
仄仄仄○仄,仄平○仄平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
仄仄仄○仄,平平平仄平。
仄平仄仄○,仄仄平平平。
仄仄仄○平,平平仄仄平。
平平仄平平,仄仄平平平。
仄平仄平平,仄仄平○平。
仄仄仄平仄,平平平仄○。
仄○仄仄仄,仄仄○平平。

讽刺 官吏

予行为魏仓监门忽得前监仓官诗人江南彭少逸诗因次韵时彭以遗火失官 其一 (yǔ xíng wéi wèi cāng jiān mén hū dé qián jiān cāng guān shī rén jiāng nán péng shǎo yì shī yīn cì yùn shí péng yǐ yí huǒ shī guān qí yī)

朝代:宋    作者: 王安中

闻道长安桂作薪,斗升谁乞向隅人。
魏仓一炬非无为,似与寒枯慰晚春。

平仄平仄仄,平平平仄平。
仄平仄仄仄,平仄平○仄。
仄仄仄○仄,仄平○仄平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
仄仄仄○仄,平平平仄平。
仄平仄仄○,仄仄平平平。
仄仄仄○平,平平仄仄平。
平平仄平平,仄仄平平平。
仄平仄平平,仄仄平○平。
仄仄仄平仄,平平平仄○。
仄○仄仄仄,仄仄○平平。

抒情 劝志

空城雀 (kōng chéng què)

朝代:唐    作者: 孟郊

一雀入官仓,所食宁损几。
祗虑往覆频,官仓终害尔。
鱼网不在天,鸟罗不张水。
饮啄要自然,可以空城里。

平仄平仄仄,平平平仄平。
仄平仄仄仄,平仄平○仄。
仄仄仄○仄,仄平○仄平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
仄仄仄○仄,平平平仄平。
仄平仄仄○,仄仄平平平。
仄仄仄○平,平平仄仄平。
平平仄平平,仄仄平平平。
仄平仄平平,仄仄平○平。
仄仄仄平仄,平平平仄○。
仄○仄仄仄,仄仄○平平。

仓颉 (cāng jié)

朝代:宋    作者: 王安石

仓颉造书,不诂自明。
於乎多言,只误後生。

平仄平仄仄,平平平仄平。
仄平仄仄仄,平仄平○仄。
仄仄仄○仄,仄平○仄平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
仄仄仄○仄,平平平仄平。
仄平仄仄○,仄仄平平平。
仄仄仄○平,平平仄仄平。
平平仄平平,仄仄平平平。
仄平仄平平,仄仄平○平。
仄仄仄平仄,平平平仄○。
仄○仄仄仄,仄仄○平平。

采鳬茨 (cǎi fú cí)

朝代:宋    作者: 郑獬

朝携一筐出,暮携一筐归。
十指欲流血,且急眼前饥。
官仓岂无粟,粒粒藏珠玑。
一粒不出仓,仓中群鼠肥。

平仄平仄仄,平平平仄平。
仄平仄仄仄,平仄平○仄。
仄仄仄○仄,仄平○仄平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
仄仄仄○仄,平平平仄平。
仄平仄仄○,仄仄平平平。
仄仄仄○平,平平仄仄平。
平平仄平平,仄仄平平平。
仄平仄平平,仄仄平○平。
仄仄仄平仄,平平平仄○。
仄○仄仄仄,仄仄○平平。

杂咏一百首 辟司徒妻 (zá yǒng yī bǎi shǒu pì sī tú qī)

朝代:宋    作者: 刘克庄

仓皇问君父,忠孝两关心。
绝胜杞梁妇,惟知哭藁砧。

平仄平仄仄,平平平仄平。
仄平仄仄仄,平仄平○仄。
仄仄仄○仄,仄平○仄平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
仄仄仄○仄,平平平仄平。
仄平仄仄○,仄仄平平平。
仄仄仄○平,平平仄仄平。
平平仄平平,仄仄平平平。
仄平仄平平,仄仄平○平。
仄仄仄平仄,平平平仄○。
仄○仄仄仄,仄仄○平平。

和李殿丞仓中对菊 其二 (hé lǐ diàn chéng cāng zhōng duì jú qí èr)

朝代:宋    作者: 司马光

文案渐消散,仓闲吏已稀。
庭空数蝶下,夜静一萤飞。
爱赏忽成句,淹留时忘归。
高情虽不系,遇此独依依。

平仄平仄仄,平平平仄平。
仄平仄仄仄,平仄平○仄。
仄仄仄○仄,仄平○仄平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
仄仄仄○仄,平平平仄平。
仄平仄仄○,仄仄平平平。
仄仄仄○平,平平仄仄平。
平平仄平平,仄仄平平平。
仄平仄平平,仄仄平○平。
仄仄仄平仄,平平平仄○。
仄○仄仄仄,仄仄○平平。

和李殿丞仓中对菊 其一 (hé lǐ diàn chéng cāng zhōng duì jú qí yī)

朝代:宋    作者: 司马光

高士寄朝市,迥然心迹殊。
秋风太仓里,黄菊满庭隅。
陶令成诗後,王公送酒无。
遥知厌俗事,未免强踌蹰。

平仄平仄仄,平平平仄平。
仄平仄仄仄,平仄平○仄。
仄仄仄○仄,仄平○仄平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
仄仄仄○仄,平平平仄平。
仄平仄仄○,仄仄平平平。
仄仄仄○平,平平仄仄平。
平平仄平平,仄仄平平平。
仄平仄平平,仄仄平○平。
仄仄仄平仄,平平平仄○。
仄○仄仄仄,仄仄○平平。

抒情 咏物

食米仓 (shí mǐ cāng)

朝代:宋    作者: 宋沆

陋巷顔回独屡空,生涯惟在一瓢中。
太仓腐粟虽山积,非义宁甘君子穷。

平仄平仄仄,平平平仄平。
仄平仄仄仄,平仄平○仄。
仄仄仄○仄,仄平○仄平。
平平仄仄平,仄仄平平平。
仄仄仄○仄,平平平仄平。
仄平仄仄○,仄仄平平平。
仄仄仄○平,平平仄仄平。
平平仄平平,仄仄平平平。
仄平仄平平,仄仄平○平。
仄仄仄平仄,平平平仄○。
仄○仄仄仄,仄仄○平平。