dá jiǎng jiè yuán yún
答蒋解元芸 🔈
翛然风月一闲身,健在何妨白发明。
径竹操如人不老,涧芹香与水俱清。
传家老砚孙携去,落笔新诗僧带行。
那得胡床两相对,青灯影里听秋声。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄平平仄仄仄,平平仄仄仄平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
翛然间,风景如画,我心身自在闲适。身体依然健壮,又有何妨,即便白发苍苍,依然展现着智慧和生命的明亮。
竹径纵横,像是人生的道路,持之以恒,仿佛不会老去。涧边的芹菜散发出清香,宛如它与流水一同保持着清澈。
家传的老砚可能会随着孙辈离去,而新的诗篇则伴随僧侣的行踪流传。若能有一床胡床,我们便可以相对而坐,青灯下倾听秋天的声音。
全诗表达了作者对自然景物和人生哲理的感悟,以及对文化传承和创作的思考。笔墨之间流露出恬淡宁静的意境。
张汝勤的诗:
相关诗词:
谢潜亨惠芸香紫桃 (xiè qián hēng huì yún xiāng zǐ táo)
暑窗已觉书生蠧,饥腹还惊雨後雷。
珍重先生解人意,芸香桃实一时来。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄平平仄仄仄,平平仄仄仄平平。
赠续芸 (zèng xù yún)
谁谓芸居死,余香解返魂。
六丁将不去,孤子续犹存。
科斗三生债,蟫鱼再世冤。
向来诗作祟,挥涕对人言。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄平平仄仄仄,平平仄仄仄平平。
送邓德甫 (sòng dèng dé fǔ)
高谈耳冷几经秋,解逅长沙得少留。
莫畏洞庭风浪险,主翁元是济川舟。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄平平仄仄仄,平平仄仄仄平平。
天宁潜老以山中春莫三诗投鸿庆尚书末章见及次韵答之 其一 (tiān níng qián lǎo yǐ shān zhōng chūn mò sān shī tóu hóng qìng shàng shū mò zhāng jiàn jí cì yùn dá zhī qí yī)
大空无故新,春物自来去。
风幡有时转,霜铎深夜语。
芸芸无定在,荣悴更彼此。
谁於百草头,了不挂丝缕。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄平平仄仄仄,平平仄仄仄平平。
芸禾吟 (yún hé yín)
芸禾雨苦连,草秽何能蠲。
借问司农者,俱云不得天。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄平平仄仄仄,平平仄仄仄平平。
用元韵答蒋簿 (yòng yuán yùn dá jiǎng bó)
北去方休驾,西行又出车。
身劳虽仆仆,心静自如如。
傥得重挥麈,全胜数寄书。
诗来惊老眼,笔力掣鲸鱼。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄平平仄仄仄,平平仄仄仄平平。
颐轩诗六首 其一 (yí xuān shī liù shǒu qí yī)
金石不随波,松竹知岁寒。
冥此芸芸境,回向自心观。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄平平仄仄仄,平平仄仄仄平平。
寄张芸叟 (jì zhāng yún sǒu)
老矣张芸叟,亲编乐府词。
才高君未觉,手战我先衰。
点
平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄平平仄仄仄,平平仄仄仄平平。
六月十四次韵樊武仲喜雨 (liù yuè shí sì cì yùn fán wǔ zhòng xǐ yǔ)
谁信夔夔解感神,嘤嘤赤子母心熏。
为将一滴翻瓢水,散作千家举臿云。
大化无端长寂寂,衆形有欲自芸芸。
更须尽挽天河水,亟与三边洗恶氛。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平平仄平。
仄仄平平仄仄仄,平平仄仄仄平平。