cì yùn jiǎng yǐng shū tóng yóu nán píng jiàn huì cháng piān
次韵蒋颖叔同游南屏见惠长篇 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 苏颂 (sū sòng)

青山横莽苍,万石出南麓。
古刹表耆闍,高声耸群玉。
居惟择冈峦,近靡数松竹。
郡郭路非遥,游人舂不宿。
陟巘极跻攀,循崖劳伛伏。
架筒引流泉,跨岭构重屋。
讲座据妙峰,禅堂对枯木。
幽寻难屡期,将往谁能独。
偶逢霜台客,暂驻骢马足。
联步访丛林,终朝走郊牧。
相期方外游,顿忘河上曲。
夷路喜君腾,高阁惭予束。
更听名理言,俯惬中心欲。
况已证真常,讵止齐宠辱。
愿言挹清风,可用警浮俗。

平平○仄○,仄仄仄平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
仄仄仄平平,平平○仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄○仄。
仄仄仄仄平,○平仄平仄。
平平○仄○,○仄平平仄。
仄平平平仄,仄仄平仄仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
○○平仄平,仄仄平仄仄。
平仄仄平平,平仄平仄仄。
○○平仄平,仄仄○平仄。
仄仄仄平平,仄仄平仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。

qīng shān héng mǎng cāng , wàn shí chū nán lù 。
gǔ chà biǎo qí dū , gāo shēng sǒng qún yù 。
jū wéi zé gāng luán , jìn mí shù sōng zhú 。
jùn guō lù fēi yáo , yóu rén chōng bù sù 。
zhì yǎn jí jī pān , xún yá láo yǔ fú 。
jià tǒng yǐn liú quán , kuà lǐng gòu chóng wū 。
jiǎng zuò jù miào fēng , chán táng duì kū mù 。
yōu xún nán lǚ qī , jiāng wǎng shuí néng dú 。
ǒu féng shuāng tái kè , zàn zhù cōng mǎ zú 。
lián bù fǎng cóng lín , zhōng cháo zǒu jiāo mù 。
xiāng qī fāng wài yóu , dùn wàng hé shàng qū 。
yí lù xǐ jūn téng , gāo gé cán yǔ shù 。
gèng tīng míng lǐ yán , fǔ qiè zhōng xīn yù 。
kuàng yǐ zhèng zhēn cháng , jù zhǐ qí chǒng rǔ 。
yuàn yán yì qīng fēng , kě yòng jǐng fú sú 。

次韵蔣穎叔同遊南屏見惠長篇

—— 蘇頌

青山橫莽蒼,萬石出南麓。
古剎表耆闍,高聲聳群玉。
居惟擇岡巒,近靡數松竹。
郡郭路非遥,遊人舂不宿。
陟巘極躋攀,循崖勞傴伏。
架筒引流泉,跨嶺構重屋。
講座據妙峰,禪堂對枯木。
幽尋難屢期,將往誰能獨。
偶逢霜臺客,暫駐驄馬足。
聯步訪叢林,終朝走郊牧。
相期方外遊,頓忘河上曲。
夷路喜君騰,高閣慚予束。
更聽名理言,俯愜中心欲。
况已證真常,詎止齊寵辱。
願言挹清風,可用警浮俗。

平平○仄○,仄仄仄平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
仄仄仄平平,平平○仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄○仄。
仄仄仄仄平,○平仄平仄。
平平○仄○,○仄平平仄。
仄平平平仄,仄仄平仄仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
○○平仄平,仄仄平仄仄。
平仄仄平平,平仄平仄仄。
○○平仄平,仄仄○平仄。
仄仄仄平平,仄仄平仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。

qīng shān héng mǎng cāng , wàn shí chū nán lù 。
gǔ chà biǎo qí dū , gāo shēng sǒng qún yù 。
jū wéi zé gāng luán , jìn mí shù sōng zhú 。
jùn guō lù fēi yáo , yóu rén chōng bù sù 。
zhì yǎn jí jī pān , xún yá láo yǔ fú 。
jià tǒng yǐn liú quán , kuà lǐng gòu chóng wū 。
jiǎng zuò jù miào fēng , chán táng duì kū mù 。
yōu xún nán lǚ qī , jiāng wǎng shuí néng dú 。
ǒu féng shuāng tái kè , zàn zhù cōng mǎ zú 。
lián bù fǎng cóng lín , zhōng cháo zǒu jiāo mù 。
xiāng qī fāng wài yóu , dùn wàng hé shàng qū 。
yí lù xǐ jūn téng , gāo gé cán yǔ shù 。
gèng tīng míng lǐ yán , fǔ qiè zhōng xīn yù 。
kuàng yǐ zhèng zhēn cháng , jù zhǐ qí chǒng rǔ 。
yuàn yán yì qīng fēng , kě yòng jǐng fú sú 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
青山横亘苍茫,万石从南麓涌出。古刹耸立在崇山之上,高声吟诵令众群玉倾慕。居处之地选在崇山峻岭之间,近处满目皆是茂密的松竹。郡城道路并不遥远,游人来往络绎不绝,白天辛劳,晚上不得住宿。攀登险峻的山峰,勉力循着崖壁艰难地爬行。架起竹筒引导清泉流淌,搭建过山的重楼。宣讲讲座设在妙峰之上,禅堂对着枯木。寻觅幽静之处难以常期,将要前往又有谁能独自承担。偶然遇到来自霜台的客人,暂时停驻骢马,共同步行穿过丛林,整日漫步在郊野牧场。约定相互前往边远的地方游玩,却已经忘却了河水的曲折蜿蜒。欣然见到你如飞腾的姿态,我感到羞愧束缚在此高阁中。更加倾听着你明理的言语,俯身静听中心之愿。何况你已经证得真常之理,又怎会受制于名与利。愿我言语扬起清风,能够警示浮世俗念。

赏析:苏颂的《次韵蒋颖叔同游南屏见惠长篇》以豪放俊逸的笔调,描绘了壮丽的自然景色和隐居生活的愉悦。诗中通过山水描写,展现了青山翠翠、古刹高耸、流泉潺潺的壮丽景色,表现了作者对自然景致的独特领悟。与此同时,诗人又以豁达心态,描绘了游山玩水的愉悦和与友人相伴的快乐,展现了诗人豁达、随性的个性。整篇诗歌既有山水田园的宁静致远,又有人生哲理的深邃启示。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者苏颂介绍:🔈

苏颂(一○二○~一一○一),字子容,本泉州同安(今属福建)人,以父绅葬润州丹阳(今属江苏)而徙居,遂占籍丹阳。仁宗庆历二年(一○四二)进士(清王捷南《福建通志稿·苏颂传》)。皇佑五年(一○五三),召试馆阁校勘,同知太常礼院。嘉佑四年(一○五九),迁集贤校理,充编定馆阁书籍官。六年,出知颍州。英宗治平二年(一○六五)爲三司度支判官。四年,出爲淮南转运使。神宗熙宁元年(一○六八),擢知制诰。二年,因奏事不当免。四年,出知婺州,移亳州。七年,授秘书监、知银台司,未几,出知应天府、杭州。元丰元年(一○七八),权知开封府,坐治狱事贬知濠州,改沧州。哲宗元佑元年(一○八六),诏判吏部,寻充实录馆修撰兼侍读... 查看更多>>

苏颂的诗:

相关诗词:

次韵蒋颖叔游西湖入南屏山 (cì yùn jiǎng yǐng shū yóu xī hú rù nán píng shān)

朝代:宋    作者: 苏颂

楼台高下满仙风,疑是蓬莱象帝宫。
湖面涵虚云漾漾,山腰藏景石珑珑。
松筠影出红尘外,锺梵声来碧落中。
薄暮将归起余思,落霞飞鹜正横空。

平平○仄○,仄仄仄平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
仄仄仄平平,平平○仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄○仄。
仄仄仄仄平,○平仄平仄。
平平○仄○,○仄平平仄。
仄平平平仄,仄仄平仄仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
○○平仄平,仄仄平仄仄。
平仄仄平平,平仄平仄仄。
○○平仄平,仄仄○平仄。
仄仄仄平平,仄仄平仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。

宿道傍僧舍次蒋颖叔壁间韵 (sù dào bàng sēng shè cì jiǎng yǐng shū bì jiān yùn)

朝代:宋    作者: 李纲

竟日碧山中,清宵憇宝宫。
客愁无那处,一叶已秋风。

平平○仄○,仄仄仄平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
仄仄仄平平,平平○仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄○仄。
仄仄仄仄平,○平仄平仄。
平平○仄○,○仄平平仄。
仄平平平仄,仄仄平仄仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
○○平仄平,仄仄平仄仄。
平仄仄平平,平仄平仄仄。
○○平仄平,仄仄○平仄。
仄仄仄平平,仄仄平仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。

次韵钱穆父马上寄蒋颖叔二首 其一 (cì yùn qián mù fù mǎ shàng jì jiǎng yǐng shū èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 苏轼

玉关不用一丸泥,自有长城鸟鼠西。
剩与故人寻土物,腊糟红麴寄驼蹄。

平平○仄○,仄仄仄平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
仄仄仄平平,平平○仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄○仄。
仄仄仄仄平,○平仄平仄。
平平○仄○,○仄平平仄。
仄平平平仄,仄仄平仄仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
○○平仄平,仄仄平仄仄。
平仄仄平平,平仄平仄仄。
○○平仄平,仄仄○平仄。
仄仄仄平平,仄仄平仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。

次蒋颖叔韵 (cì jiǎng yǐng shū yùn)

朝代:宋    作者: 李孝博

维舟亭下号三湾,万叠青山一水间。
偏爱澄江照天碧,飞来几片白云闲。

平平○仄○,仄仄仄平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
仄仄仄平平,平平○仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄○仄。
仄仄仄仄平,○平仄平仄。
平平○仄○,○仄平平仄。
仄平平平仄,仄仄平仄仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
○○平仄平,仄仄平仄仄。
平仄仄平平,平仄平仄仄。
○○平仄平,仄仄○平仄。
仄仄仄平平,仄仄平仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。

晚泊凤凰驿次韵蒋颖叔 (wǎn bó fèng huáng yì cì yùn jiǎng yǐng shū)

朝代:宋    作者: 李孝伯

维舟亭下号三湾,万叠青山一水间。
偏爱澄江照天碧,飞来几片白云闲。

平平○仄○,仄仄仄平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
仄仄仄平平,平平○仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄○仄。
仄仄仄仄平,○平仄平仄。
平平○仄○,○仄平平仄。
仄平平平仄,仄仄平仄仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
○○平仄平,仄仄平仄仄。
平仄仄平平,平仄平仄仄。
○○平仄平,仄仄○平仄。
仄仄仄平平,仄仄平仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。

戏示蒋颖叔 (xì shì jiǎng yǐng shū)

朝代:宋    作者: 王安石

扶衰南陌望长楸,灯火如星满地流。
但怪传呼杀风景,岂知禅客夜相投。

平平○仄○,仄仄仄平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
仄仄仄平平,平平○仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄○仄。
仄仄仄仄平,○平仄平仄。
平平○仄○,○仄平平仄。
仄平平平仄,仄仄平仄仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
○○平仄平,仄仄平仄仄。
平仄仄平平,平仄平仄仄。
○○平仄平,仄仄○平仄。
仄仄仄平平,仄仄平仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。

次韵出省马上有怀蒋颖叔 其一 (cì yùn chū shěng mǎ shàng yǒu huái jiǎng yǐng shū qí yī)

朝代:宋    作者: 秦观

新淬鱼肠玉似泥,将军唾手取河西。
偏裨万户封龙额,部曲千金赐褭蹄。

平平○仄○,仄仄仄平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
仄仄仄平平,平平○仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄○仄。
仄仄仄仄平,○平仄平仄。
平平○仄○,○仄平平仄。
仄平平平仄,仄仄平仄仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
○○平仄平,仄仄平仄仄。
平仄仄平平,平仄平仄仄。
○○平仄平,仄仄○平仄。
仄仄仄平平,仄仄平仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。

动物

游纯房见李叔颖郎中诗因思叔颖聊继其韵赠淳化禅师 (yóu chún fáng jiàn lǐ shū yǐng láng zhōng shī yīn sī shū yǐng liáo jì qí yùn zèng chún huà chán shī)

朝代:宋    作者: 王洋

衲衣处处逐浮云,法乳何妨长子孙。
室有巾缾留祖意,门无车马露苔痕。
名髙楚泽多新侣,梦入苕溪有旧言。
谁与隐峰居士说,曾参一句是同门。

平平○仄○,仄仄仄平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
仄仄仄平平,平平○仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄○仄。
仄仄仄仄平,○平仄平仄。
平平○仄○,○仄平平仄。
仄平平平仄,仄仄平仄仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
○○平仄平,仄仄平仄仄。
平仄仄平平,平仄平仄仄。
○○平仄平,仄仄○平仄。
仄仄仄平平,仄仄平仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。

次韵出省马上有怀蒋颖叔 其二 (cì yùn chū shěng mǎ shàng yǒu huái jiǎng yǐng shū qí èr)

朝代:宋    作者: 秦观

制诏行闻降紫泥,簪花且醉玉东西。
羌人谁谓多筹策,止有黔馿技一蹄。

平平○仄○,仄仄仄平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
仄仄仄平平,平平○仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄○仄。
仄仄仄仄平,○平仄平仄。
平平○仄○,○仄平平仄。
仄平平平仄,仄仄平仄仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
○○平仄平,仄仄平仄仄。
平仄仄平平,平仄平仄仄。
○○平仄平,仄仄○平仄。
仄仄仄平平,仄仄平仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。

次韵钱穆父马上寄蒋颖叔二首 其二 (cì yùn qián mù fù mǎ shàng jì jiǎng yǐng shū èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 苏轼

多买黄封作洗泥,使君来自陇山西。
高才得兔人人羡,争欲寻踪觅旧蹄。

平平○仄○,仄仄仄平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
平平仄平平,仄仄仄平仄。
仄仄仄平平,平平平仄仄。
仄仄仄平平,平平○仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄○仄。
仄仄仄仄平,○平仄平仄。
平平○仄○,○仄平平仄。
仄平平平仄,仄仄平仄仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
○○平仄平,仄仄平仄仄。
平仄仄平平,平仄平仄仄。
○○平仄平,仄仄○平仄。
仄仄仄平平,仄仄平仄仄。
仄平仄平平,仄仄仄平仄。

咏物 抒情 动物