cì yùn jì chuān xī shān bì shǔ
次韵济川西山避暑 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 钱绅 (qián shēn)

西山藴灵异,九曲面崚嶒。
泉石漱鸣玊,松萝挂古藤。
势雄掀宇宙,地大压丘陵。
日永清阴覆,朝来爽气澄。
幽寻嘉赏致,结客避歊蒸。
散髪喧畦畛,支颐倦蹑登。
武陵百虑释,丹列远思凝。
度樾追遐景,煎茶忆若冰。
土芝青削玉,琬液绿如渑。
霜气连苍昊,冰威铄钝蝇。
心酣醒复醉,意适寝还兴。
蜗角徒争触,蜂腰谩逞能。
缨尘心自濯,松韵响无明。
自廓倚天剑,愁无繋日绳。
舒怀高达士,得趣鄙山僧。
云态几相挽,禽音似许譍。
岚姿浑欲滴,秋色渐相矜。
籧笛凉余思,衾禂乐未曾。
虚闲消毒螫,放旷屏牵仍。
高兴无时尽,何辞兴再乘。

平平仄平仄,仄仄仄平平。
平仄仄平?,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
仄平仄○仄,平仄仄○○。
仄仄平平仄,○○仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄仄○仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○平。
平仄平平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄○○平。
平○平平仄,平平○仄○。

xī shān yùn líng yì , jiǔ qū miàn líng céng 。
quán shí shù míng sù , sōng luó guà gǔ téng 。
shì xióng xiān yǔ zhòu , dì dà yā qiū líng 。
rì yǒng qīng yīn fù , cháo lái shuǎng qì chéng 。
yōu xún jiā shǎng zhì , jié kè bì xiāo zhēng 。
sàn fà xuān qí zhěn , zhī yí juàn niè dēng 。
wǔ líng bǎi lǜ shì , dān liè yuǎn sī níng 。
dù yuè zhuī xiá jǐng , jiān chá yì ruò bīng 。
tǔ zhī qīng xiāo yù , wǎn yè lǜ rú miǎn 。
shuāng qì lián cāng hào , bīng wēi shuò dùn yíng 。
xīn hān xǐng fù zuì , yì shì qǐn huán xīng 。
wō jiǎo tú zhēng chù , fēng yāo màn chěng néng 。
yīng chén xīn zì zhuó , sōng yùn xiǎng wú míng 。
zì kuò yǐ tiān jiàn , chóu wú jì rì shéng 。
shū huái gāo dá shì , dé qù bǐ shān sēng 。
yún tài jǐ xiāng wǎn , qín yīn sì xǔ yīng 。
lán zī hún yù dī , qiū sè jiàn xiāng jīn 。
qú dí liáng yú sī , qīn dǎo lè wèi céng 。
xū xián xiāo dú shì , fàng kuàng píng qiān réng 。
gāo xìng wú shí jìn , hé cí xīng zài chéng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
西山蕴藏灵异之气,九曲山脉起伏崚嶒。清泉与石相互洗涤,发出清脆的声响,松树和藤蔓交织,挂满古老的藤蔓。山势雄伟,仿佛能掀起整个宇宙,地域广阔,压迫着周围的丘陵。阳光逐渐消退,清凉的阴影笼罩着,朝气扑面而来,空气清澈透明。
在这幽静的山林中,可以尽情寻觅美景,欣赏美好的事物,结交志趣相投的朋友,避开尘世的烦扰。一些游客散发着头发,欢闹于田间小路,有的靠着拐杖疲倦地登山。武陵山脉让人摆脱烦恼,思绪开阔,凝视着远方的山川。
漫步在茂密的林间,追寻遥远的风景,品味煎茶的时光,仿佛回忆起冰雪般清冷的往昔。这里的土地孕育出青翠的芝草,宛如削减的玉石,灵液如同清澈的泉水一样绿透。
寒冷的霜气连结着苍天,冰的威势溶解了钝钝的蝇虫。内心醉卧与清醒交替,意念在入眠和醒来间转换。无谓的争斗就像蜗牛争斗,虚有其表的自夸如同蜜蜂在炫耀自己的能耐。
忧虑与烦恼被拂去,心境宛如松韵的回响般纯净。虽然怀揣天剑,却束缚不住愁虑的尾端。豁然开朗,高雅的士人和淡泊的山僧都能在此找到自己的乐趣。云朵的姿态变化多端,禽鸟的鸣叫声宛如动听的音乐。
薄雾弥漫,仿佛随时可以滴落,秋色逐渐相互辉映,愈加美丽。苇笛声凉爽而悠远,被褥的安逸和欢乐却尚未体验过。
在这里,消除疲劳,远离尘嚣,自由自在地潇洒行走。高兴的心情永无止境,不愿辞别这份愉悦,再次乘兴而来,何其有幸。
全文总结:全文描绘了西山的壮美景色和幽静环境,以及在此处的愉悦心情和寻找乐趣的愿望。通过山水之间的对比,表现了生动的自然美景和愉悦的心灵体验。

《次韵济川西山避暑》赏析:
这首诗由唐代诗人钱绅创作,描写了一幅令人心旷神怡的山水田园景象,以及在这自然环境中的身世感慨。以下是对这首诗的赏析:
这首诗的主题是山水景色和诗人的避暑之旅。诗人通过生动的描写,将读者带入了一幅宛如仙境的画面。西山被描绘成灵秀异致的地方,九曲蜿蜒的山脉、清澈的泉水、参天的松树以及绿藤缠绕的景象都构成了这个美丽的画卷。
诗中的写景描写非常丰富,通过对自然景色的细致描写,诗人展现了西山的壮丽和美丽。他提到了山的雄伟和地的广袤,以及清晨的清新空气和避暑的宜人氛围。
诗人还表达了自己在此的愉悦之情,他欣赏幽寻之美,结交新朋友,感受大自然的宁静与美好。同时,他还写到了一些生活琐事,如整理发髻、品茶等,这些细节增加了诗歌的写实感。
整首诗充满了山水田园的宁静和诗人的愉悦心情。通过对大自然景色的赞美和自己的体验的叙述,诗人传达了对美的追求和对自然的热爱。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者钱绅介绍:🔈

钱绅,字伸仲,无锡(今属江苏)人。徽宗大观三年(一一○九)进士。曾爲知州,既仕而归,隐居漆塘山。清康熙《无锡县志》卷二○有传。今录诗四首。 查看更多>>

钱绅的诗:

相关诗词:

和靖州判官陈子从山水图十韵 林下避暑 (hé jìng zhōu pàn guān chén zǐ cóng shān shuǐ tú shí yùn lín xià bì shǔ)

朝代:宋    作者: 魏了翁

散发避炎暑,炎暑苦相寻。
云何对大宾,不见汗沾襟。

平平仄平仄,仄仄仄平平。
平仄仄平?,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
仄平仄○仄,平仄仄○○。
仄仄平平仄,○○仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄仄○仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○平。
平仄平平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄○○平。
平○平平仄,平平○仄○。

次韵养源避暑西湖 (cì yùn yǎng yuán bì shǔ xī hú)

朝代:宋    作者: 高斯得

墙拥千竿竹,帘萦一穗香。
避暄情散朗,怀旧意悲凉。
小簟琉璃色,新醅琥珀光。
梦回闻剥啄,浑欲懒衣裳。

平平仄平仄,仄仄仄平平。
平仄仄平?,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
仄平仄○仄,平仄仄○○。
仄仄平平仄,○○仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄仄○仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○平。
平仄平平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄○○平。
平○平平仄,平平○仄○。

次韵光祖避地眉溪十绝 其二 (cì yùn guāng zǔ bì dì méi xī shí jué qí èr)

朝代:宋    作者: 陈渊

浮木如何济巨川,积薪其下火将然。
是中已有安身地,许尔垂绅玉几前。

平平仄平仄,仄仄仄平平。
平仄仄平?,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
仄平仄○仄,平仄仄○○。
仄仄平平仄,○○仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄仄○仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○平。
平仄平平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄○○平。
平○平平仄,平平○仄○。

次韵奉送李季言四首 其四 (cì yùn fèng sòng lǐ jì yán sì shǒu qí sì)

朝代:宋    作者: 张元干

我辈避谗过避贼,此行能饱即须归。
山川久有真消息,世上从渠闲是非。

平平仄平仄,仄仄仄平平。
平仄仄平?,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
仄平仄○仄,平仄仄○○。
仄仄平平仄,○○仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄仄○仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○平。
平仄平平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄○○平。
平○平平仄,平平○仄○。

抒情 哲理

次韵常元明西坑见寄二首 其二 (cì yùn cháng yuán míng xī kēng jiàn jì èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 周紫芝

南来贼骑欲凌川,北岭人家自烧原。
闻道西坑堪避地,拟寻鸡犬问桃源。

平平仄平仄,仄仄仄平平。
平仄仄平?,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
仄平仄○仄,平仄仄○○。
仄仄平平仄,○○仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄仄○仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○平。
平仄平平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄○○平。
平○平平仄,平平○仄○。

抒情 咏志

避暑二首 二 (bì shǔ èr shǒu èr)

朝代:唐    作者: 徐凝

斑多筒簟冷,发少角冠清。
避暑长林下,寒蝉又有声。

平平仄平仄,仄仄仄平平。
平仄仄平?,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
仄平仄○仄,平仄仄○○。
仄仄平平仄,○○仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄仄○仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○平。
平仄平平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄○○平。
平○平平仄,平平○仄○。

避暑二首 一 (bì shǔ èr shǒu yī)

朝代:唐    作者: 徐凝

一株金染密,数亩碧鲜疎。
避暑临溪坐,何妨直钓鱼。

平平仄平仄,仄仄仄平平。
平仄仄平?,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
仄平仄○仄,平仄仄○○。
仄仄平平仄,○○仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄仄○仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○平。
平仄平平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄○○平。
平○平平仄,平平○仄○。

暑中杨伯虎见访翌日有诗来因走笔次韵 (shǔ zhōng yáng bǎi hǔ jiàn fǎng yì rì yǒu shī lái yīn zǒu bǐ cì yùn)

朝代:宋    作者: 张鎡

领取无多话,频年顿不疎。
幽寻尘土外,高韵笑谈余。
既悟蕉中鹿,宁求木上鱼。
论诗能避暑,此意复谁如。

平平仄平仄,仄仄仄平平。
平仄仄平?,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
仄平仄○仄,平仄仄○○。
仄仄平平仄,○○仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄仄○仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○平。
平仄平平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄○○平。
平○平平仄,平平○仄○。

次韵谅上人南轩避暑 (cì yùn liàng shàng rén nán xuān bì shǔ)

朝代:宋    作者: 释德洪

人间酷暑推不去,爱此南轩一榻空。
眼倦抛书成午睡,梦悠谁复羡王公。
岂知尘土随肥马,但觉熏风掠坏桐。
起步西园闲倚杖,石榴花出数枝红。

平平仄平仄,仄仄仄平平。
平仄仄平?,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
仄平仄○仄,平仄仄○○。
仄仄平平仄,○○仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄仄○仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○平。
平仄平平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄○○平。
平○平平仄,平平○仄○。

次韵卢六员外避暑 (cì yùn lú liù yuán wài bì shǔ)

朝代:宋    作者: 强至

城市苦歊暑,寻凉到水穷。
环林得高荫,解带取微风。
渴肺举杯缓,汗肤兼酒红。
当年河朔会,旧事岂全空。

平平仄平仄,仄仄仄平平。
平仄仄平?,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
仄平仄○仄,平仄仄○○。
仄仄平平仄,○○仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平○仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄仄○仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄○平。
平仄平平○,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄○○平。
平○平平仄,平平○仄○。