cì yùn hàn yáng cài shǒu tí yáng guān tú
次韵汉阳蔡守题阳关图 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 夏倪 (xià ní)

君不见季子敝尽黑貂裘,一生车辙环九州。
使之负郭有二顷,未必肯相六国侯。
此郎亦复何为者,浪自出入不肯休。
东风夹道罗供帐,倚马欲行那得上。
绿尊翠勺浩纵横,四坐哀歌互酬倡。
阴云漠漠天四垂,行子多着短後衣。
金羁滴沥鸣翠弭,负屩蹶倒从卢儿。
渔舟微茫出浦溆,远山无数迎修眉。
倾曦驮醉出关去,纵有离愁渠得知。
长安春色浓如酒,乃向斯时别亲友。
可怜儿女浪苦辛,奔走功名逮华首。
浊醪百榼胸崔嵬,暮色惨惨羁鸿哀。
羊肠鸟道天尺五,尔独胡为来此哉。
水有蛟龙狞口眼,陆有兕虎潜岩隈。
嗟尔游子不顾返,富贵有时终自来。

平仄仄仄仄仄仄仄平平,仄平平仄平仄平。
仄平仄仄仄仄○,仄仄仄○仄仄平。
仄平仄仄平平仄,○仄仄仄仄仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄○仄仄仄。
仄平仄仄仄仄○,仄仄平平仄平平。
平平仄仄平仄平,○仄平仄仄仄○。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平平平仄仄仄,仄平平仄○平平。
平平○仄仄平仄,仄仄○平平仄平。
○平平仄平○仄,仄仄平平仄○仄。
仄平平仄○仄平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平○,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平平仄平。
仄仄平平平仄仄,仄仄仄仄仄平平。
平仄平仄仄仄仄,仄仄仄平平仄平。

jūn bù jiàn jì zǐ bì jìn hēi diāo qiú , yī shēng chē zhé huán jiǔ zhōu 。
shǐ zhī fù guō yǒu èr qǐng , wèi bì kěn xiāng liù guó hóu 。
cǐ láng yì fù hé wèi zhě , làng zì chū rù bù kěn xiū 。
dōng fēng jiā dào luó gòng zhàng , yǐ mǎ yù xíng nà dé shàng 。
lǜ zūn cuì sháo hào zòng héng , sì zuò āi gē hù chóu chàng 。
yīn yún mò mò tiān sì chuí , xíng zǐ duō zhe duǎn hòu yī 。
jīn jī dī lì míng cuì mǐ , fù juē juě dǎo cóng lú ér 。
yú zhōu wēi máng chū pǔ xù , yuǎn shān wú shù yíng xiū méi 。
qīng xī tuó zuì chū guān qù , zòng yǒu lí chóu qú dé zhī 。
cháng ān chūn sè nóng rú jiǔ , nǎi xiàng sī shí bié qīn yǒu 。
kě lián ér nǚ làng kǔ xīn , bēn zǒu gōng míng dǎi huá shǒu 。
zhuó láo bǎi kē xiōng cuī wéi , mù sè cǎn cǎn jī hóng āi 。
yáng cháng niǎo dào tiān chǐ wǔ , ěr dú hú wèi lái cǐ zāi 。
shuǐ yǒu jiāo lóng níng kǒu yǎn , lù yǒu sì hǔ qián yán wēi 。
jiē ěr yóu zǐ bù gù fǎn , fù guì yǒu shí zhōng zì lái 。

动物

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
君不见季子将黑貂裘用尽,一生奔波在九州各地行车。
虽然让他负重重郭墙有两顷土地,未必愿意做六国的侯爵。
这个季子又是何等身份,随心所欲地往来行走,从不肯安宁休息。
东风吹拂着路旁的帐幔,倚着马欲要上路,却被迎面的车辙挡住。
酒杯翠勺豪放地散乱摆放,四周的人坐在那里,互相唱起悲歌来回应对。
天空阴云密布,四处朦胧昏暗,行人们多穿着短后衣。
金羁滴沥地发出清脆的声响,鸣动着翠色的鞍辔,负着木屐的马蹄从卢儿身上踢倒。
渔船微弱地驶出了浦溆,远远望见无数山峦在迎接着修眉游子。
倾曦驮着醉意出关去,即使有离愁苦闷,也难得为人所知。
长安的春色浓郁如酒,然而在这个时节却与亲友分别。
可怜这些儿女们辛苦劳作,奔走追求功名地达到首位。
浊酒喝了一百榼,心中依然感到愁苦,夜色悲凉,羁留的鸿雁哀鸣。
山高路远,天高地厚,尔独为何冒险前来此地。
水中有蛟龙的狞口和眼睛,陆地上潜伏着兕虎的猛兽和岩隈。
唉,你这游子为何不顾归返,富贵荣华有时终会自然来临。

总结:全文:这篇古文描述了季子不畏艰险,奔波行车于九州之间。他负重辗转,未愿屈居六国侯爵之位。季子自由奔放,不愿安居,东风吹拂,阻止了他上路。酒宴间,人们边饮边唱悲歌,情绪低沉。行人多穿短后衣,日暮时分,马蹄声声,情境凄凉。游子离别亲友,追求功名,却在离愁中辛苦劳作。酒后独坐,心中感到愁苦,夜色中鸿雁哀鸣。然而,游子为何来到这艰险之地,面临水中蛟龙和陆地兕虎的危险。文章表达了游子不畏艰险,追求自由和荣华富贵的精神,同时也描绘了离愁别绪,以及人生中的辛酸和悲凉。

《次韵汉阳蔡守题阳关图》赏析:
这首诗是夏倪创作的,诗人通过描写汉阳蔡守的题阳关图,以及诗中涉及的各种景物、情感和历史背景,表达了对时局和人生的思考。
首先,诗中提到了季子(古代的一种贵族官职),以及他一生的奢华和豪迈。黑貂裘、车辙环九州,生活奢靡,但这一切都只是短暂的享受。这里反映了人生的短暂和无常。
接着,诗中提到了蔡守(或许是诗人的朋友或知己),他的事迹和态度。蔡守负郭有二顷,意味着他有着广阔的领地,但他不一定愿意成为六国的侯爵。这里反映了蔡守的洒脱和不拘一格。
诗中还描绘了酒宴的场景,绿尊翠勺、哀歌互酬倡,生动地展现了宴会的热闹和欢乐。
然后,诗人描述了外界的景色,如阴云漠漠、渔舟微茫、远山无数。这些景物增强了诗中的画面感,也传达了旅行途中的风景和心情。
最后,诗人表达了对离别的感伤,特别是离开长安,离别亲友的感受。他感叹人生如浊醪,时光匆匆,暮色惨惨,羁鸿哀。诗人提醒人们,虽然外界充满危险和挑战,但富贵有时终会自来。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者夏倪介绍:🔈

夏倪,字均父,蕲州(今湖北蕲春东北)人。竦孙。徽宗宣和元年(一一一九)以事自府曹降爲祁阳监酒。着作已散佚,《两宋名贤小集》卷六八存《五桃轩集》一卷。事见《石门文字禅集》卷二二《远游堂记》。今录诗十九首。 查看更多>>

夏倪的诗:

夏倪的词:

相关诗词:

题汪季路太傅所藏龙眠阳关图 其一 (tí wāng jì lù tài fù suǒ cáng lóng mián yáng guān tú qí yī)

朝代:宋    作者: 楼钥

离觞别泪为君倾,行李匆匆欲问程。
不用阳关寻旧曲,图中端有断肠声。

平仄仄仄仄仄仄仄平平,仄平平仄平仄平。
仄平仄仄仄仄○,仄仄仄○仄仄平。
仄平仄仄平平仄,○仄仄仄仄仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄○仄仄仄。
仄平仄仄仄仄○,仄仄平平仄平平。
平平仄仄平仄平,○仄平仄仄仄○。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平平平仄仄仄,仄平平仄○平平。
平平○仄仄平仄,仄仄○平平仄平。
○平平仄平○仄,仄仄平平仄○仄。
仄平平仄○仄平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平○,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平平仄平。
仄仄平平平仄仄,仄仄仄仄仄平平。
平仄平仄仄仄仄,仄仄仄平平仄平。

动物

书林次中所得李伯时归去来阳关二图後 其二 (shū lín cì zhōng suǒ de lǐ bǎi shí guī qù lái yáng guān èr tú hòu qí èr)

朝代:宋    作者: 苏轼

两本新图宝墨香,樽前独唱小秦王。
为君翻作归来引,不学阳关空断肠。

平仄仄仄仄仄仄仄平平,仄平平仄平仄平。
仄平仄仄仄仄○,仄仄仄○仄仄平。
仄平仄仄平平仄,○仄仄仄仄仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄○仄仄仄。
仄平仄仄仄仄○,仄仄平平仄平平。
平平仄仄平仄平,○仄平仄仄仄○。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平平平仄仄仄,仄平平仄○平平。
平平○仄仄平仄,仄仄○平平仄平。
○平平仄平○仄,仄仄平平仄○仄。
仄平平仄○仄平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平○,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平平仄平。
仄仄平平平仄仄,仄仄仄仄仄平平。
平仄平仄仄仄仄,仄仄仄平平仄平。

题阳关图二首 其一 (tí yáng guān tú èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 黄庭坚

断肠声里无形影,画出无声亦断肠。
想得阳关更西路,北风低草见牛羊。

平仄仄仄仄仄仄仄平平,仄平平仄平仄平。
仄平仄仄仄仄○,仄仄仄○仄仄平。
仄平仄仄平平仄,○仄仄仄仄仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄○仄仄仄。
仄平仄仄仄仄○,仄仄平平仄平平。
平平仄仄平仄平,○仄平仄仄仄○。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平平平仄仄仄,仄平平仄○平平。
平平○仄仄平仄,仄仄○平平仄平。
○平平仄平○仄,仄仄平平仄○仄。
仄平平仄○仄平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平○,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平平仄平。
仄仄平平平仄仄,仄仄仄仄仄平平。
平仄平仄仄仄仄,仄仄仄平平仄平。

书林次中所得李伯时归去来阳关二图後 其一 (shū lín cì zhōng suǒ de lǐ bǎi shí guī qù lái yáng guān èr tú hòu qí yī)

朝代:宋    作者: 苏轼

不见何戡唱渭城,旧人空数米嘉荣。
龙眠独识殷勤处,画出阳关意外声。

平仄仄仄仄仄仄仄平平,仄平平仄平仄平。
仄平仄仄仄仄○,仄仄仄○仄仄平。
仄平仄仄平平仄,○仄仄仄仄仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄○仄仄仄。
仄平仄仄仄仄○,仄仄平平仄平平。
平平仄仄平仄平,○仄平仄仄仄○。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平平平仄仄仄,仄平平仄○平平。
平平○仄仄平仄,仄仄○平平仄平。
○平平仄平○仄,仄仄平平仄○仄。
仄平平仄○仄平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平○,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平平仄平。
仄仄平平平仄仄,仄仄仄仄仄平平。
平仄平仄仄仄仄,仄仄仄平平仄平。

动物

题阳关图 (tí yáng guān tú)

朝代:宋    作者: 陆游

谁画阳关赠别诗,断肠如在渭桥时。
荒城孤驿梦千里,远水斜阳天四垂。
青史功名常蹭蹬,白头襟抱足乖离。
山河未复胡尘暗,一寸孤愁只自知。

平仄仄仄仄仄仄仄平平,仄平平仄平仄平。
仄平仄仄仄仄○,仄仄仄○仄仄平。
仄平仄仄平平仄,○仄仄仄仄仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄○仄仄仄。
仄平仄仄仄仄○,仄仄平平仄平平。
平平仄仄平仄平,○仄平仄仄仄○。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平平平仄仄仄,仄平平仄○平平。
平平○仄仄平仄,仄仄○平平仄平。
○平平仄平○仄,仄仄平平仄○仄。
仄平平仄○仄平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平○,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平平仄平。
仄仄平平平仄仄,仄仄仄仄仄平平。
平仄平仄仄仄仄,仄仄仄平平仄平。

题汪季路太傅所藏龙眠阳关图 其二 (tí wāng jì lù tài fù suǒ cáng lóng mián yáng guān tú qí èr)

朝代:宋    作者: 楼钥

画出阳关古别离,萧疎柳质不胜悲。
行人顾叹离人泣,柳下渔翁总不知。

平仄仄仄仄仄仄仄平平,仄平平仄平仄平。
仄平仄仄仄仄○,仄仄仄○仄仄平。
仄平仄仄平平仄,○仄仄仄仄仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄○仄仄仄。
仄平仄仄仄仄○,仄仄平平仄平平。
平平仄仄平仄平,○仄平仄仄仄○。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平平平仄仄仄,仄平平仄○平平。
平平○仄仄平仄,仄仄○平平仄平。
○平平仄平○仄,仄仄平平仄○仄。
仄平平仄○仄平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平○,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平平仄平。
仄仄平平平仄仄,仄仄仄仄仄平平。
平仄平仄仄仄仄,仄仄仄平平仄平。

动物

题襄阳图 (tí xiāng yáng tú)

朝代:唐    作者: 徐安贞

画得襄阳郡,依然见昔游。
岘山思驻马,汉水忆回舟。
丹壑常含霁,青林不换秋。
图书空咫尺,千里意悠悠。

平仄仄仄仄仄仄仄平平,仄平平仄平仄平。
仄平仄仄仄仄○,仄仄仄○仄仄平。
仄平仄仄平平仄,○仄仄仄仄仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄○仄仄仄。
仄平仄仄仄仄○,仄仄平平仄平平。
平平仄仄平仄平,○仄平仄仄仄○。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平平平仄仄仄,仄平平仄○平平。
平平○仄仄平仄,仄仄○平平仄平。
○平平仄平○仄,仄仄平平仄○仄。
仄平平仄○仄平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平○,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平平仄平。
仄仄平平平仄仄,仄仄仄仄仄平平。
平仄平仄仄仄仄,仄仄仄平平仄平。

谢藴文承议阳关图 (xiè yùn wén chéng yì yáng guān tú)

朝代:宋    作者: 晁说之

邂逅故人逃难处,王孙气象独升平。
诗吟摩诘如无味,画到阳关别有情。

平仄仄仄仄仄仄仄平平,仄平平仄平仄平。
仄平仄仄仄仄○,仄仄仄○仄仄平。
仄平仄仄平平仄,○仄仄仄仄仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄○仄仄仄。
仄平仄仄仄仄○,仄仄平平仄平平。
平平仄仄平仄平,○仄平仄仄仄○。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平平平仄仄仄,仄平平仄○平平。
平平○仄仄平仄,仄仄○平平仄平。
○平平仄平○仄,仄仄平平仄○仄。
仄平平仄○仄平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平○,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平平仄平。
仄仄平平平仄仄,仄仄仄仄仄平平。
平仄平仄仄仄仄,仄仄仄平平仄平。

李公麟阳关图二绝 其一 (lǐ gōng lín yáng guān tú èr jué qí yī)

朝代:宋    作者: 苏辙

百年摩诘阳关语,三叠嘉荣意外声。
谁遣伯时开缟素,萧条边思坐中生。

平仄仄仄仄仄仄仄平平,仄平平仄平仄平。
仄平仄仄仄仄○,仄仄仄○仄仄平。
仄平仄仄平平仄,○仄仄仄仄仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄○仄仄仄。
仄平仄仄仄仄○,仄仄平平仄平平。
平平仄仄平仄平,○仄平仄仄仄○。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平平平仄仄仄,仄平平仄○平平。
平平○仄仄平仄,仄仄○平平仄平。
○平平仄平○仄,仄仄平平仄○仄。
仄平平仄○仄平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平○,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平平仄平。
仄仄平平平仄仄,仄仄仄仄仄平平。
平仄平仄仄仄仄,仄仄仄平平仄平。

醉题王汉阳厅 (zuì tí wáng hàn yáng tīng)

朝代:唐    作者: 李白

我似鹧鸪鸟,南迁嬾北飞。
时寻汉阳令,取醉月中归。

平仄仄仄仄仄仄仄平平,仄平平仄平仄平。
仄平仄仄仄仄○,仄仄仄○仄仄平。
仄平仄仄平平仄,○仄仄仄仄仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄○仄仄仄。
仄平仄仄仄仄○,仄仄平平仄平平。
平平仄仄平仄平,○仄平仄仄仄○。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄○平平。
平平平平仄仄仄,仄平平仄○平平。
平平○仄仄平仄,仄仄○平平仄平。
○平平仄平○仄,仄仄平平仄○仄。
仄平平仄○仄平,平仄平平仄平仄。
仄平仄仄平平○,仄仄仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平平仄平。
仄仄平平平仄仄,仄仄仄仄仄平平。
平仄平仄仄仄仄,仄仄仄平平仄平。