cǐ jūn tíng gē
此君亭歌 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 毛渐 (máo jiàn)

玉堂视草儒林翁,暂凭熊轼来江东。
政成暇日开宴席,选胜共诣金仙宫。
幽亭虚敞竹森耸,低徊映日清阴重。
静坐爱此君,乃知雅尚人情同。
屏山叠石色苍翠,我疑巨灵掣断岷峨峰。
繁霜摧枯木,飞叶穿疏栊。
芳筵列时果,璀璨间青红。
羊肋细软蟹螯丰,兵厨酒美琥珀浓。
褫带就坐约烦礼,幅巾相向聊从容。
晤言与心契,至乐非丝桐。
高怀讵比晋七子,徒以散诞相夸雄。
饮余寓意对棋局,万事不足萦心胸。
人生天地间,宁异浮萍相值江湖中。
偶然会合复离散,东西南北随飘风。
须知此会不易得,为公更釂黄金锺。

仄平仄仄平平平,仄平平仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄○仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,平平仄仄平平○。
仄仄仄仄平,仄平仄仄平平平。
○平仄仄仄○仄,仄平仄平仄仄平平平。
平平平平仄,平仄○○平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
平仄仄仄仄平平,平平仄仄仄仄平。
○仄仄仄仄平仄,仄平○仄平○平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平平仄○,平仄平平○仄平平○。
仄平仄仄仄○仄,平平平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平○仄平平平。

yù táng shì cǎo rú lín wēng , zàn píng xióng shì lái jiāng dōng 。
zhèng chéng xiá rì kāi yàn xí , xuǎn shèng gòng yì jīn xiān gōng 。
yōu tíng xū chǎng zhú sēn sǒng , dī huái yìng rì qīng yīn chóng 。
jìng zuò ài cǐ jūn , nǎi zhī yǎ shàng rén qíng tóng 。
píng shān dié shí sè cāng cuì , wǒ yí jù líng chè duàn mín é fēng 。
fán shuāng cuī kū mù , fēi yè chuān shū lóng 。
fāng yán liè shí guǒ , cuǐ càn jiān qīng hóng 。
yáng lèi xì ruǎn xiè áo fēng , bīng chú jiǔ měi hǔ pò nóng 。
chǐ dài jiù zuò yuē fán lǐ , fú jīn xiāng xiàng liáo cóng róng 。
wù yán yǔ xīn qì , zhì lè fēi sī tóng 。
gāo huái jù bǐ jìn qī zǐ , tú yǐ sàn dàn xiāng kuā xióng 。
yǐn yú yù yì duì qí jú , wàn shì bù zú yíng xīn xiōng 。
rén shēng tiān dì jiān , níng yì fú píng xiāng zhí jiāng hú zhōng 。
ǒu rán huì hé fù lí sàn , dōng xī nán běi suí piāo fēng 。
xū zhī cǐ huì bù yì dé , wèi gōng gèng jiào huáng jīn zhōng 。

此君亭歌

—— 毛漸

玉堂視草儒林翁,暫憑熊軾來江東。
政成暇日開宴席,選勝共詣金仙宮。
幽亭虛敞竹森聳,低徊映日清陰重。
靜坐愛此君,乃知雅尚人情同。
屏山疊石色蒼翠,我疑巨靈掣斷岷峨峰。
繁霜摧枯木,飛葉穿疏櫳。
芳筵列時果,璀璨間青紅。
羊肋細軟蟹螯豐,兵厨酒美琥珀濃。
褫带就坐約煩禮,幅巾相向聊從容。
晤言與心契,至樂非絲桐。
高懷詎比晉七子,徒以散誕相誇雄。
飲餘寓意對棋局,萬事不足縈心胸。
人生天地間,寧異浮萍相值江湖中。
偶然會合復離散,東西南北隨飄風。
須知此會不易得,爲公更釂黄金鍾。

仄平仄仄平平平,仄平平仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄○仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,平平仄仄平平○。
仄仄仄仄平,仄平仄仄平平平。
○平仄仄仄○仄,仄平仄平仄仄平平平。
平平平平仄,平仄○○平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
平仄仄仄仄平平,平平仄仄仄仄平。
○仄仄仄仄平仄,仄平○仄平○平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平平仄○,平仄平平○仄平平○。
仄平仄仄仄○仄,平平平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平○仄平平平。

yù táng shì cǎo rú lín wēng , zàn píng xióng shì lái jiāng dōng 。
zhèng chéng xiá rì kāi yàn xí , xuǎn shèng gòng yì jīn xiān gōng 。
yōu tíng xū chǎng zhú sēn sǒng , dī huái yìng rì qīng yīn chóng 。
jìng zuò ài cǐ jūn , nǎi zhī yǎ shàng rén qíng tóng 。
píng shān dié shí sè cāng cuì , wǒ yí jù líng chè duàn mín é fēng 。
fán shuāng cuī kū mù , fēi yè chuān shū lóng 。
fāng yán liè shí guǒ , cuǐ càn jiān qīng hóng 。
yáng lèi xì ruǎn xiè áo fēng , bīng chú jiǔ měi hǔ pò nóng 。
chǐ dài jiù zuò yuē fán lǐ , fú jīn xiāng xiàng liáo cóng róng 。
wù yán yǔ xīn qì , zhì lè fēi sī tóng 。
gāo huái jù bǐ jìn qī zǐ , tú yǐ sàn dàn xiāng kuā xióng 。
yǐn yú yù yì duì qí jú , wàn shì bù zú yíng xīn xiōng 。
rén shēng tiān dì jiān , níng yì fú píng xiāng zhí jiāng hú zhōng 。
ǒu rán huì hé fù lí sàn , dōng xī nán běi suí piāo fēng 。
xū zhī cǐ huì bù yì dé , wèi gōng gèng jiào huáng jīn zhōng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
玉堂上望,看到了一位草儒在林中独坐,恰巧有熊轼前来江东。政成无事的空闲日子,开设盛宴,邀请众人前往金仙宫共庆胜利。在幽静的亭子里,空旷虚敞,竹林高耸,阳光映照下清阴重重。静静坐着,喜欢这样的君子,才知道雅致之人情相通。
屏山叠石,色彩苍翠,我觉得仿佛巨灵掣动,断裂岷峨的峰峦。寒霜蔓延,摧枯木,飞叶穿过疏栊。盛宴上摆满了时令的美味,色彩璀璨,青色和红色相间。羊肋肥美,蟹螯丰满,兵厨中的美酒犹如琥珀般浓郁。解去束带,坐下来放松拘束的礼仪,头巾慵懒地斜挂,相对而坐,畅快自在。交谈间,心意相通,感受到至乐无需丝桐乐器。
虽然高怀不可与晋代七子相比,但只为散诞而互相夸耀。边饮酒边对弈棋,纷繁琐事不再牵绊心胸。人生在天地间,宁愿像浮萍一样,任意漂泊在江湖中,偶尔相遇,又会再分离。东西南北,随风而行。要知道这样的会面不易得,所以更要珍惜和友人相聚的时光。
总结:这篇古文描写了玉堂眺望江东,赏景聚宴的场景,以及人生感悟和对友谊的领悟。文章中融入自然景色的描写,以及举办盛宴的情节,表现出古代文人的风雅和情趣。作者通过赏景、饮酒、对弈等活动,表现了与友人相聚的愉悦和人生的随遇而安的态度。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者毛渐介绍:🔈

毛渐(一○三八~一○九六),字正仲,衢州江山(今属浙江)人。英宗治平四年(一○六七)进士(清雍正《浙江通志》卷一二三)。知宁乡县。神宗熙宁中,知安化县。哲宗元佑初,知高邮军,历广东、荆湖北路转运判官,提点江西刑狱,江东两浙转运副使。入爲右司郎中。以秘阁校理爲陕西转运使,摄渭、秦、熙三州。复摄帅泾原。绍圣三年,知渭州(《续资治通监编》卷四八五),命下,卒,年五十九。《宋史》卷三四八有传。今录诗二首。 查看更多>>

毛渐的诗:

相关诗词:

新秦郡松树歌 (xīn qín jùn sōng shù gē)

朝代:唐    作者: 王维

青青山上松,数里不见今更逢。
不见君,心相忆,此心向君君应识。
为君颜色高且闲,亭亭迥出浮云间。

仄平仄仄平平平,仄平平仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄○仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,平平仄仄平平○。
仄仄仄仄平,仄平仄仄平平平。
○平仄仄仄○仄,仄平仄平仄仄平平平。
平平平平仄,平仄○○平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
平仄仄仄仄平平,平平仄仄仄仄平。
○仄仄仄仄平仄,仄平○仄平○平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平平仄○,平仄平平○仄平平○。
仄平仄仄仄○仄,平平平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平○仄平平平。

华亭君歌 (huá tíng jūn gē)

朝代:唐    作者: 佚名

华亭君,来几时,免我疾苦疗我饥。
(《檇李诗系》卷四二)(〖1〗《檇李诗系》:「唐末,琅琊张聿为嘉兴军华亭令。
有以干乞至境上者,闻民此歌,不谒而去。
」)。

仄平仄仄平平平,仄平平仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄○仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,平平仄仄平平○。
仄仄仄仄平,仄平仄仄平平平。
○平仄仄仄○仄,仄平仄平仄仄平平平。
平平平平仄,平仄○○平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
平仄仄仄仄平平,平平仄仄仄仄平。
○仄仄仄仄平仄,仄平○仄平○平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平平仄○,平仄平平○仄平平○。
仄平仄仄仄○仄,平平平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平○仄平平平。

琴曲歌辞 宛转歌 二 (qín qǔ gē cí wǎn zhuǎn gē èr)

朝代:唐    作者: 郎大家宋氏

日已暮,长檐鸟应度。
此时望君君不来,此时思君君不顾。
歌宛转,宛转那能异栖宿。
愿为形与影,出入恒相逐。

仄平仄仄平平平,仄平平仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄○仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,平平仄仄平平○。
仄仄仄仄平,仄平仄仄平平平。
○平仄仄仄○仄,仄平仄平仄仄平平平。
平平平平仄,平仄○○平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
平仄仄仄仄平平,平平仄仄仄仄平。
○仄仄仄仄平仄,仄平○仄平○平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平平仄○,平仄平平○仄平平○。
仄平仄仄仄○仄,平平平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平○仄平平平。

宛转歌二首 二 (wǎn zhuǎn gē èr shǒu èr)

朝代:唐    作者: 郎大家宋氏

日已暮,长檐鸟声度。
此时望君君不来,此时思君君不顾。
歌宛转,宛转那能异栖宿。
愿为形与影,出入恒相逐。

仄平仄仄平平平,仄平平仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄○仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,平平仄仄平平○。
仄仄仄仄平,仄平仄仄平平平。
○平仄仄仄○仄,仄平仄平仄仄平平平。
平平平平仄,平仄○○平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
平仄仄仄仄平平,平平仄仄仄仄平。
○仄仄仄仄平仄,仄平○仄平○平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平平仄○,平仄平平○仄平平○。
仄平仄仄仄○仄,平平平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平○仄平平平。

拟古神女宛转歌二首 二 (nǐ gǔ shén nǚ wǎn zhuǎn gē èr shǒu èr)

朝代:唐    作者: 崔液

日已暮,长檐鸟应度。
此时望君君不来,此时思君君不顾。
歌宛转,宛转那能异栖宿。
愿为形与影,出入恒相逐。

仄平仄仄平平平,仄平平仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄○仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,平平仄仄平平○。
仄仄仄仄平,仄平仄仄平平平。
○平仄仄仄○仄,仄平仄平仄仄平平平。
平平平平仄,平仄○○平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
平仄仄仄仄平平,平平仄仄仄仄平。
○仄仄仄仄平仄,仄平○仄平○平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平平仄○,平仄平平○仄平平○。
仄平仄仄仄○仄,平平平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平○仄平平平。

抒情 思念

区著作湘潭旧隠有二亭焉求诗以归 (qū zhù zuò xiāng tán jiù yǐn yǒu èr tíng yān qiú shī yǐ guī)

朝代:宋    作者: 金君卿

危亭揭池心,池水表且滑。
九秋烟露浓,四面芙蓉发。
此时浩歌去,万事不挂舌。
把酒酣清风,投竿钓明月。

仄平仄仄平平平,仄平平仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄○仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,平平仄仄平平○。
仄仄仄仄平,仄平仄仄平平平。
○平仄仄仄○仄,仄平仄平仄仄平平平。
平平平平仄,平仄○○平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
平仄仄仄仄平平,平平仄仄仄仄平。
○仄仄仄仄平仄,仄平○仄平○平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平平仄○,平仄平平○仄平平○。
仄平仄仄仄○仄,平平平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平○仄平平平。

任价玉馆东园十题 涵月亭 (rèn jià yù guǎn dōng yuán shí tí hán yuè tíng)

朝代:宋    作者: 释德洪

亭外物清旷,人间多热恼。
夜晴登此亭,水月相媚皓。
多君心镜空,光明写怀抱。
凭谁持此意,举似寒山老。

仄平仄仄平平平,仄平平仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄○仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,平平仄仄平平○。
仄仄仄仄平,仄平仄仄平平平。
○平仄仄仄○仄,仄平仄平仄仄平平平。
平平平平仄,平仄○○平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
平仄仄仄仄平平,平平仄仄仄仄平。
○仄仄仄仄平仄,仄平○仄平○平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平平仄○,平仄平平○仄平平○。
仄平仄仄仄○仄,平平平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平○仄平平平。

次韵方蒙仲高人亭 其一 (cì yùn fāng méng zhòng gāo rén tíng qí yī)

朝代:宋    作者: 方岳

此君款吾室,高人跂吾亭。
邂逅两相逆,保此岁晚青。

仄平仄仄平平平,仄平平仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄○仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,平平仄仄平平○。
仄仄仄仄平,仄平仄仄平平平。
○平仄仄仄○仄,仄平仄平仄仄平平平。
平平平平仄,平仄○○平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
平仄仄仄仄平平,平平仄仄仄仄平。
○仄仄仄仄平仄,仄平○仄平○平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平平仄○,平仄平平○仄平平○。
仄平仄仄仄○仄,平平平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平○仄平平平。

寄题丁子厚二亭 睦亭 (jì tí dīng zǐ hòu èr tíng mù tíng)

朝代:宋    作者: 孔武仲

抚族无如睦,开亭意可知。
庭阶尽兰玉,兄弟即埙箎。
食有分甘乐,歌谐伐木诗。
欢心己如此,风景况相宜。

仄平仄仄平平平,仄平平仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄○仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,平平仄仄平平○。
仄仄仄仄平,仄平仄仄平平平。
○平仄仄仄○仄,仄平仄平仄仄平平平。
平平平平仄,平仄○○平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
平仄仄仄仄平平,平平仄仄仄仄平。
○仄仄仄仄平仄,仄平○仄平○平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平平仄○,平仄平平○仄平平○。
仄平仄仄仄○仄,平平平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平○仄平平平。

此君亭 (cǐ jūn tíng)

朝代:宋    作者: 方岳

此君雅有冰雪操,阿堵难为金石交。
亭上月明晚色浄,江头潮落秋声高。
举杯相属非俗物,着我於中亦世豪。
对之清坐欲忘日,凛有直气如吾曹。

仄平仄仄平平平,仄平平仄平平平。
仄平仄仄平仄仄,仄○仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,平平仄仄平平○。
仄仄仄仄平,仄平仄仄平平平。
○平仄仄仄○仄,仄平仄平仄仄平平平。
平平平平仄,平仄○○平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
平仄仄仄仄平平,平平仄仄仄仄平。
○仄仄仄仄平仄,仄平○仄平○平。
仄平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平平。
平平平仄○,平仄平平○仄平平○。
仄平仄仄仄○仄,平平平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平○仄平平平。