cì dīng wèi
赐丁谓 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 宋真宗 (sòng zhēn zōng)

懿辞硕画播朝中,造膝询谋礼遇丰。
文石延登彰顺美,高牙前导表畴庸。
书生仗钺今尤贵,旧里分符古罕逢。
昼锦买臣安敢比,黄枢早日接从容。

仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。

yì cí shuò huà bō cháo zhōng , zào xī xún móu lǐ yù fēng 。
wén shí yán dēng zhāng shùn měi , gāo yá qián dǎo biǎo chóu yōng 。
shū shēng zhàng yuè jīn yóu guì , jiù lǐ fēn fú gǔ hǎn féng 。
zhòu jǐn mǎi chén ān gǎn bǐ , huáng shū zǎo rì jiē cóng róng 。

賜丁謂

—— 宋真宗

懿辭碩畫播朝中,造膝詢謀禮遇豐。
文石延登彰順美,高牙前導表疇庸。
書生仗鉞今尤貴,舊里分符古罕逢。
晝錦買臣安敢比,黄樞早日接從容。

仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。

yì cí shuò huà bō cháo zhōng , zào xī xún móu lǐ yù fēng 。
wén shí yán dēng zhāng shùn měi , gāo yá qián dǎo biǎo chóu yōng 。
shū shēng zhàng yuè jīn yóu guì , jiù lǐ fēn fú gǔ hǎn féng 。
zhòu jǐn mǎi chén ān gǎn bǐ , huáng shū zǎo rì jiē cóng róng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
这首诗的全文翻译如下:

懿辞硕画播朝中,
崇尚美德,展现在朝廷中;
请陛下倾听我的意见,共商国家大事,以礼待人、富丽盛宴。

文石延登彰顺美,
美德如磐石般延伸,彰显光耀;
品德高尚,引导着人们做正确之事。

高牙前导表畴庸,
伟大的君王能够引导天下,治理不合格的人;
振兴表率,担当职责,不容庸俗之辈。

书生仗钺今尤贵,
如今,学者手持权柄地位更为尊贵;
以前的故乡难得分配官职,稀罕之事。

昼锦买臣安敢比,
绣球官员们如何能与此相比;
黄门侍卫早早到达,沉着从容。

这首诗通过对古代官员的赞美,表达了崇尚美德、尊重职责的思想。同时也暗含了对当代社会的思考,强调了学者的重要地位和责任。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者宋真宗介绍:🔈

宋真宗赵恒(九六八~一○二二),太宗第三子。淳化五年(九九四)封寿王。至道三年(九九七)即位,建元咸平、景德、大中祥符、天禧、乾兴。在位二十六年卒,年五十五。庙号真宗,葬永定陵。见《宋史》卷六、卷七、卷八《真宗本纪》。有《御制集》三百卷(《玉海》卷二八),尚存《玉京集》六卷,余已佚。今录诗二十二首。 查看更多>>

宋真宗的诗:

相关诗词:

丁谓 其二 (dīng wèi qí èr)

朝代:宋    作者: 洪咨夔

钦若奬丁丁陷若,谓之厚演演挤丁。
势交利合皆如此,说与金陵老子听。

仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。

句 其一三 (jù qí yī sān)

朝代:宋    作者: 丁谓

戴归双彩胜,就赐五辛盘。

仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。

以诗送宣赐进奉红绡封龙字茶与琏禅师 (yǐ shī sòng xuān cì jìn fèng hóng xiāo fēng lóng zì chá yǔ liǎn chán shī)

朝代:宋    作者: 丁谓

密缄龙焙火前春,翠字红绡熨眼新。
品味至高谁合得,双林树下上乘人。

仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。

咏物 抒情 动物

赠孙何丁谓 (zèng sūn hé dīng wèi)

朝代:宋    作者: 王禹偁

三百年来文不振,直从韩柳到孙丁。
如今便可令修史,二子文章似六经。

仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。

句 其九 (jù qí jiǔ)

朝代:宋    作者: 丁谓

内翰拜时髭击地。

仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。

(jù)

朝代:宋    作者: 林灵素

政和丁酉西风秋,天子赐以骑青牛。

仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。

句 其二七 (jù qí èr qī)

朝代:宋    作者: 丁谓

子美集开诗世界。

仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。

句 其二三 (jù qí èr sān)

朝代:宋    作者: 丁谓

白雪芬芳玉有香。

仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。

句 其三四 (jù qí sān sì)

朝代:宋    作者: 丁谓

水边遥见久停桡。

仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。

句 其三○ (jù qí sān ○)

朝代:宋    作者: 丁谓

几处园林萧索里。

仄平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。