chūn xī è jì sūn cháng chuān
春溪恶寄孙常川 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 戴表元 (dài biǎo yuán)

春溪恶,日日春风吹过客。
千车万辙不相嫌,一客歌来吹倒却。
旁人借问客为谁,咸淳朝士今布衣,声名欲隠人自知。
君不闻孙兴公,逃乱走入黎州峰。
子孙百世居峰下,往往翰墨余仙风。
鹑衣藿食何足耻,头白河清吾亦俟。
向来南面五马车,只饮西山一盂水。
青牛处处迷行踪,白鹤归来余故宫。
道逢樵客知去远,迟君不来三日晚。
溪水犹能作吴语,似续君家遂初赋。

平平仄,仄仄平平○○仄。
平平仄仄仄○平,仄仄平平○仄仄。
仄平仄仄仄平平,平平平仄平仄○,平平仄仄平仄平。
平仄○平○平,平仄仄仄平平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄仄平仄仄,平仄平平平仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平○平,仄仄平平平仄平。
仄平平仄平仄仄,○平仄平○仄仄。
平仄○平仄平仄,仄仄平平仄平仄。

chūn xī è , rì rì chūn fēng chuī guò kè 。
qiān chē wàn zhé bù xiāng xián , yī kè gē lái chuī dǎo què 。
páng rén jiè wèn kè wèi shuí , xián chún cháo shì jīn bù yī , shēng míng yù yǐn rén zì zhī 。
jūn bù wén sūn xīng gōng , táo luàn zǒu rù lí zhōu fēng 。
zǐ sūn bǎi shì jū fēng xià , wǎng wǎng hàn mò yú xiān fēng 。
chún yī huò shí hé zú chǐ , tóu bái hé qīng wú yì sì 。
xiàng lái nán miàn wǔ mǎ chē , zhī yǐn xī shān yī yú shuǐ 。
qīng niú chù chù mí xíng zōng , bái hè guī lái yú gù gōng 。
dào féng qiáo kè zhī qù yuǎn , chí jūn bù lái sān rì wǎn 。
xī shuǐ yóu néng zuò wú yǔ , sì xù jūn jiā suì chū fù 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

春天的溪水恶劣,每日里春风吹过路人。
千车万辙都不相嫌弃,却有一位客人的歌声吹倒了。
旁人纷纷询问这位客人是谁,他是咸淳朝廷的士人,现如今却穿着布衣,他的声名虽然想要隐藏,但自己清楚明了。
难道你不知道孙兴公的事吗?他因为政治纷争而逃亡,来到黎州峰。
他的子孙后代百世居住在峰下,常常有仙风道骨的文人涂炭墨宦。
过着朴素的衣食,何足为耻,等到白发苍颜时,我也期待河水清澈。
曾经向来南面去,乘坐五马车,如今只是在西山饮了一盂清水。
青牛四处游走,迷失了踪迹,白鹤飞回了我曾经的宫殿。
在道路上遇到樵夫,知道他去的地方很遥远,可是你迟迟不来,已经三日过去了晚上。
溪水依旧能够传承吴语,仿佛延续了你的家国初赋。
全诗写出了客人经历风雨坎坷,名利得失的变幻无常,以及对仙逸人生的向往之情。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者戴表元介绍:🔈

戴表元(一二四四~一三一○),字帅初,又字曾伯,号剡源先生,又称质野翁、充安老人,奉化(今属浙江)人。度宗咸淳五年(一二六九)入太学,七年第进士,授建康府教授。恭帝德佑元年(一二七五),迁临安府教授,不就。元兵陷浙,避乱他郡,兵定返鄞,以授徒、卖文自给。元成宗大德八年(一三○四),以荐爲信州教授,秩满改婺州,以疾辞。武宗至大三年卒,年六十七。有《剡源文集》三十卷,其中诗四卷。事见本集自序、《清容居士集》卷二八《戴先生墓志铭》。 戴表元诗,以《四部丛刊》影印明万历九年刊《戴先生文集》爲底本。校以明刻六卷本《剡源先生文集》(简称明刻本)、影印文渊阁《四库全书》本(简称四库本)。新辑集外诗附於卷末。 查看更多>>

戴表元的诗:

相关诗词:

送光後堂 (sòng guāng hòu táng)

朝代:宋    作者: 释祖钦

春风恶,春风恶,一夜梅花尽吹落。
人来话别欲游吴,踏断东南天一角。
春风恶,春风恶,八千里外望西川,从前都是错。

平平仄,仄仄平平○○仄。
平平仄仄仄○平,仄仄平平○仄仄。
仄平仄仄仄平平,平平平仄平仄○,平平仄仄平仄平。
平仄○平○平,平仄仄仄平平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄仄平仄仄,平仄平平平仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平○平,仄仄平平平仄平。
仄平平仄平仄仄,○平仄平○仄仄。
平仄○平仄平仄,仄仄平平仄平仄。

寄徐清溪 (jì xú qīng xī)

朝代:宋    作者: 卫宗武

清溪溪上山,九山山下水。
山水遥相望,美人隔千里。
飞鸿来远音,老鹤喜得类。
望履杳无从,岂或尼而止。
采兰以为赠,折梅以为寄。
芳馨匪常存,怀想恶能已。
吾衰年几何,岁月犹川逝。
理奥欠析微,书囊未穷底。
古杭可苇航,溪流迅如驶。
虽爽菊秋期,花时更清美。

平平仄,仄仄平平○○仄。
平平仄仄仄○平,仄仄平平○仄仄。
仄平仄仄仄平平,平平平仄平仄○,平平仄仄平仄平。
平仄○平○平,平仄仄仄平平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄仄平仄仄,平仄平平平仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平○平,仄仄平平平仄平。
仄平平仄平仄仄,○平仄平○仄仄。
平仄○平仄平仄,仄仄平平仄平仄。

黄岩溪 其一 (huáng yán xī qí yī)

朝代:宋    作者: 孙应时

杜鹃声里谷幽幽,绿水平溪日夜流。
花落空山人不到,一川烟雨起春愁。

平平仄,仄仄平平○○仄。
平平仄仄仄○平,仄仄平平○仄仄。
仄平仄仄仄平平,平平平仄平仄○,平平仄仄平仄平。
平仄○平○平,平仄仄仄平平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄仄平仄仄,平仄平平平仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平○平,仄仄平平平仄平。
仄平平仄平仄仄,○平仄平○仄仄。
平仄○平仄平仄,仄仄平平仄平仄。

用戴帅初韵寄孙常州 (yòng dài shuài chū yùn jì sūn cháng zhōu)

朝代:宋    作者: 陈着

溪绕山围杨柳遮,战蜗国里退闲家。
儿孙满眼堂万卷,宾客多贤馆五花。
立脚东皋看倦鸟,回头温水笑跳蟆。
相知惟有诗相寄,便羽一封三印斜。

平平仄,仄仄平平○○仄。
平平仄仄仄○平,仄仄平平○仄仄。
仄平仄仄仄平平,平平平仄平仄○,平平仄仄平仄平。
平仄○平○平,平仄仄仄平平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄仄平仄仄,平仄平平平仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平○平,仄仄平平平仄平。
仄平平仄平仄仄,○平仄平○仄仄。
平仄○平仄平仄,仄仄平平仄平仄。

寄清溪道者 (jì qīng xī dào zhě)

朝代:唐    作者: 齐己

万重千叠红霞嶂,夜烛朝香白石龛。
常寄溪窗凭危槛,看经影落古龙潭。

平平仄,仄仄平平○○仄。
平平仄仄仄○平,仄仄平平○仄仄。
仄平仄仄仄平平,平平平仄平仄○,平平仄仄平仄平。
平仄○平○平,平仄仄仄平平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄仄平仄仄,平仄平平平仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平○平,仄仄平平平仄平。
仄平平仄平仄仄,○平仄平○仄仄。
平仄○平仄平仄,仄仄平平仄平仄。

动物

又寄潼川漕仲房 其一 (yòu jì tóng chuān cáo zhòng fáng qí yī)

朝代:宋    作者: 孙应时

巴蜀劳肤使,溪山隔岁华。
一身知许国,万里岂忘家。
腊雪装归辔,春风閲禁花。
君王定前席,不必赋长沙。

平平仄,仄仄平平○○仄。
平平仄仄仄○平,仄仄平平○仄仄。
仄平仄仄仄平平,平平平仄平仄○,平平仄仄平仄平。
平仄○平○平,平仄仄仄平平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄仄平仄仄,平仄平平平仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平○平,仄仄平平平仄平。
仄平平仄平仄仄,○平仄平○仄仄。
平仄○平仄平仄,仄仄平平仄平仄。

春郊游眺寄孙处士二首 一 (chūn jiāo yóu tiào jì sūn chǔ shì èr shǒu yī)

朝代:唐    作者: 薛涛

低头久立向蔷薇,爱似零陵香惹衣。
何事碧溪孙处士,百劳东去燕西飞。

平平仄,仄仄平平○○仄。
平平仄仄仄○平,仄仄平平○仄仄。
仄平仄仄仄平平,平平平仄平仄○,平平仄仄平仄平。
平仄○平○平,平仄仄仄平平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄仄平仄仄,平仄平平平仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平○平,仄仄平平平仄平。
仄平平仄平仄仄,○平仄平○仄仄。
平仄○平仄平仄,仄仄平平仄平仄。

寄题洋川与可学士公园十七首 过溪亭 (jì tí yáng chuān yǔ kě xué shì gōng yuán shí qī shǒu guò xī tíng)

朝代:宋    作者: 吕陶

野亭傍幽溪,从此过溪去。
平日已忘机,沙鸥何必惧。

平平仄,仄仄平平○○仄。
平平仄仄仄○平,仄仄平平○仄仄。
仄平仄仄仄平平,平平平仄平仄○,平平仄仄平仄平。
平仄○平○平,平仄仄仄平平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄仄平仄仄,平仄平平平仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平○平,仄仄平平平仄平。
仄平平仄平仄仄,○平仄平○仄仄。
平仄○平仄平仄,仄仄平平仄平仄。

次韵子瞻过淮见寄兼简孙奕职方三首 其三 (cì yùn zǐ zhān guò huái jiàn jì jiān jiǎn sūn yì zhí fāng sān shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 苏辙

行役饶新喜,临川逢故人。
相看对泉石,怜我在埃尘。
会合终多故,分张类有神。
南游得如愿,梦想霅溪春。

平平仄,仄仄平平○○仄。
平平仄仄仄○平,仄仄平平○仄仄。
仄平仄仄仄平平,平平平仄平仄○,平平仄仄平仄平。
平仄○平○平,平仄仄仄平平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄仄平仄仄,平仄平平平仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平○平,仄仄平平平仄平。
仄平平仄平仄仄,○平仄平○仄仄。
平仄○平仄平仄,仄仄平平仄平仄。

笋 其三 (sǔn qí sān)

朝代:宋    作者: 王禹偁

一夜春雷起旧根,乱披烟箨出溪门。
稚川龙过频回首,认得青青数代孙。

平平仄,仄仄平平○○仄。
平平仄仄仄○平,仄仄平平○仄仄。
仄平仄仄仄平平,平平平仄平仄○,平平仄仄平仄平。
平仄○平○平,平仄仄仄平平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄仄仄平平平。
平○仄仄平仄仄,平仄平平平仄仄。
仄平平仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平○平,仄仄平平平仄平。
仄平平仄平仄仄,○平仄平○仄仄。
平仄○平仄平仄,仄仄平平仄平仄。

动物